Sự kết thúc
hellomy9 22.12.2004 23:43:14 (permalink)
Các bạn nghĩ gì về đoạn kết của một tác phẩm? Riêng hellomy rất tâm đắc với ý kiến của chị Phạm Hải Anh, chị đã nói:

"Trong văn chương nghệ thuật tôi thích sự bí ẩn của những vấn đề dang dở. Giả sử một truyện ngắn đi đến tận cùng, thế thì sau tận cùng là cái gì? Tận cùng đồng nghĩa với ngõ cụt vì không còn chọn lựa nào nữa.
Nếu tả một cuộc đua thì với tôi, như một người viết, điểm lý thú nhất là lúc vận động viên quỳ phục trên vạch xuất phát. Về đích thì gay cấn thật, nhưng không hồi hộp bằng lúc xuất phát. Khi vận động viên quỳ ở vạch xuất phát, chờ một tiếng còi hiệu lệnh, bề ngoài rất yên tĩnh, nhưng khó đoán được (chỉ là đoán mà thôi) họ sẽ bung mình với tất cả sức lực thế nào, đấy là phút giao thoa giữa quá khứ họ đã có và tương lai họ đang đối mặt, họ biết mình, biế con đường mình chạy, biết cả đối thủ, nhưng không bao giờ biết chắc chắn kết cục. Tôi luôn hoài nghi tất cả các kết cục và tôi quan niệm cuộc sống có cả nghìn cái kết cục mà con người dù thông minh đến mấy cũng không thể lường trước. Hơn nữa, cái kết cho chính mình còn tù mù nên tôi không dám dùng văn chương để đưa ra một kết luận nào hết."

(Trích SGGP Xuân – Bao giờ văn học Việt Nam có tác phẩm lớn
Chuyên đề Văn học, Trang 36 – 37
.)

Đôi khi hellomy nghĩ kết thúc một tác phẩm, không phải cứ "có hậu" là mọi thứ sẽ trở nên hoàn mỹ. Nhưng một kết thúc trắc trở "éo le" thì cũng không hẳn mang lại một tác phẩm lớn. Và một kết thúc "nửa vời" không ai chắc chắn được tác phẩm đó sẽ làm hài lòng người đọc. Thế nhưng nghĩ đến tâm sự của người sáng tác, thử hỏi đã bao nhiêu lần họ muốn làm khác đi. Người cầm bút cũng có trái tim, cũng mong muốn có một con đường đi đến cuối cùng đầy hoa nở trong tác phẩm của mình.. và mọi thứ... Nếu bạn là một nhà văn, một nhà thơ, hay đơn giản là một người đọc trung thành..... và bạn có một tác phẩm để kết thúc nó, bạn sẽ suy nghĩ gì, bạn sẽ làm gì..?

Đâu đó trong cuộc đời có những tiếng vang vọng.. day dứt....
#1
    dinhphong 30.12.2004 16:26:21 (permalink)
    nếu như mình là một nhà văn, nhà thơ hay đơn giãn là một người đọc trung thành thì mình sẽ mong rằng kết thúc sẽ có hậu một tí
    #2
      Asin 12.01.2005 07:14:36 (permalink)
      Kết thúc một tác phẩm văn học có rất nhiều hình thức, dở dang có, trọn vẹn có, hạnh phúc hay buồn tủi, có hậu hay không có hậu...Điều đó không đánh giá được việc tác phẩm đó có giá trị thế nào nhưng cũng góp phần không nhỏ vào sự thành công của tác phẩm.

      Một tác phẩm hiện thực, kết thúc hoặc có hậu hoặc không có hậu cũng không hề gì, miễn sao nó phản ánh được bản chất của sự việc, của xã hội, của nhân cách hiện tại vào thời điểm mà tác giả lấy làm hệ quy chiếu.

      Ngược lại, một tác phẩm sử thi hay một tác phẩm mang tính chất lịch sử thì tính chất hùng ca bao giờ cũng được đặt lên hàng đầu, sự mô tả nhân vật cũng mang sắc thái riêng tùy vào từng tác giả, ví như việc Cụ Nguyễn từng khoác cho họ Từ một tính cách, một diện mạo thật oai nghiêm.

      " Râu hùm, hàm én, mày ngài
      Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao"
      chẳng hạn.

      Việc kết thúc, lại càng phải nói thêm...phải chăng sự kết thúc của từng nhân vât lại rất quan trọng đối với kết thúc của cả một tác phẩm? Chẳng thế mà Cụ Nguyễn đã cho họ Từ chết đứng và Kim-Kiều sau 15 năm lưu lạc lại đoàn viên...Cái đoàn viên đó phải chăng là một nét chấm phá trong hệ quy chiếu của Cụ?

      Tiểu muội đã đánh giá về đoạn kết của một tác phẩm như thế nào? Phải chăng tất cả mọi sự đánh giá đều khập khiễng? Với nhân vật thế nào thì kết thúc phải như thế nào? Ừ đành rằng là kết thúc dở dang thì sẽ dẫn người đọc phải suy nghĩ đến việc " Liệu câu truyện có dừng ở đó không? Nhân vật đó sẽ như thế nào? Liệu cuối cùng nhân vật đó ra sao " Ừ đành rằng tạo nên tính tò mò và gợi mở suy nghĩ, nhưng đó chưa hẳn là một kết thúc hay...và tính cho tới nay thì cái lối kết thúc đó có thể đếm trên đầu ngón tay chưa?

      Đoạn kết ! Thật khó nói tác phẩm nào đó thành công hay không nếu đoạn kết dở dang, nhưng cũng không có gì chắc rằng tác phẩm sẽ thành công hơn nếu có một sự kết thúc rõ ràng.
      #3
        hellomy9 27.01.2005 01:09:39 (permalink)

        Trích đoạn: Asin
        Tiểu muội đã đánh giá về đoạn kết của một tác phẩm như thế nào? Phải chăng tất cả mọi sự đánh giá đều khập khiễng? Với nhân vật thế nào thì kết thúc phải như thế nào? Ừ đành rằng là kết thúc dở dang thì sẽ dẫn người đọc phải suy nghĩ đến việc " Liệu câu truyện có dừng ở đó không? Nhân vật đó sẽ như thế nào? Liệu cuối cùng nhân vật đó ra sao " Ừ đành rằng tạo nên tính tò mò và gợi mở suy nghĩ, nhưng đó chưa hẳn là một kết thúc hay...và tính cho tới nay thì cái lối kết thúc đó có thể đếm trên đầu ngón tay chưa?

        Đoạn kết ! Thật khó nói tác phẩm nào đó thành công hay không nếu đoạn kết dở dang, nhưng cũng không có gì chắc rằng tác phẩm sẽ thành công hơn nếu có một sự kết thúc rõ ràng.


        Nhị ca, huynh có ngắm mặt trăng chưa? vào đêm trăng tròn, nhìn lên trời muội thấy trăng rất sáng và rất đẹp. Trăng tròn vành vạnh, ánh vàng thật đẹp, cảm giác thật yên bình. Trong cuộc sống cũng vậy, nhiều lúc ngắm trăng thấy lòng nhẹ thênh... đời trôi lặng lẽ.. một kiếp người tự nhiên phiêu diêu. Nhưng đôi khi, trăng đẹp thế, trăng đáng ngắm đáng nhìn như thế.... nhưng.. thì ra người ta chỉ đang ngắm trăng dưới nước. Trăng dưới nước cũng là trăng, cũng là mặt trăng, cũng là trăng sáng, cũng là trăng tròn.. nhưng không phải là mặt trăng trên trời, thực chất không phải mặt trăng của chúng ta. Huynh thấy kết thúc này có ngỡ ngàng không? Lý Bạch ôm trăng mà chết, nhưng đó có phải trăng không? Mọi sự, đều lúc có, lúc không. Hư hư, thật thật. Tất cả những cái gọi là "sự đánh giá", đúng là "khập khiễng". Ngòai kia, trăng vẫn sáng...
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2005 01:10:48 bởi hellomy9 >
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9