Trích đoạn: ct.ly
Muội Hellomy9,
Mẫu truyện ngắn của muội, Ct.Ly đã mang vào thư viện rồi.
Muội vào xem có được không nhen
Đọc truyện của muội, Ct.Ly thấy lòng chợt có thoáng..... buồn
Truyện của muội , không ăn khớp với cá tính của muội chút nào... có thể là.......
Chúc muội luôn vui và có cảm hứng nhiều để viết thêm vài mẫu truyện...kế tiếp nhé
Muội vừa xem truyện trong thư viện đó sis, hì.. vinh hạnh dễ sợ đó
À nhưng mà sis này, nếu như ở những chỗ ngắt đoạn (ở đây là chuyển cảnh) mà không phân biệt bằng *** thì muội sợ ý tứ trở nên hơi khó hiểu một chút
sis thấy thế nào?
Sis ơi sao lại "thoáng...... buồn" vậy? sao lại "không ăn khớp với cá tính của muội chút nào..." vậy? và... "có thể là..." gì vậy sis?
Muội cũng không biết nữa.. sis nói muội nghe nhé!! Có nhiều chuyện, bản thân muốn làm và đã làm.. nhưng chính mình cũng không hiểu tại sao hihi.... ngay cả với cảm nhận cũng vậy, với cảm quan cũng vậy.. thật là khó hiểu.... muội cũng muốn có cơ hội hiểu thêm mình một tí ^_^
Hôm trước ngồi đọc lại muội mới thấy vài chỗ văn hơi vụn tí, ví như điện thọai samsung có lọai một màn hình - có lọai hai màn hình (sẽ biết người gọi đến), hihi không biết có nên viết thêm số hiệu điện thọai trong truyện không ặc ặc..
Trích đoạn: Dinhphong
đây là tác phẩm do chị sáng tác ư chị định làm nhà văn à? nhưng mà tác phẩm của chị cũng hay đấy khi nào thì sẽ sáng tác tiếp cho mọi người thưởng thức vậy chị?
hihi Dinhphong đã xưng "chị" thì hellomy cũng mạo muội một tiếng "cám ơn đệ" nhe! Tỷ không biết khi nào thì người ta được công nhận là một nhà văn nữa, giống như ca sĩ vậy.. khi nào thì được gọi là ca sĩ... Chỉ biết là khi người ta hát trước công chúng thì được xem như một ca sĩ, khi người ta viết truyện - làm thơ và có nhiều người khác đọc thì được xem như một nhà văn - nhà thơ. Nếu gói gọn trong ý tứ này, chắc tỷ định làm nhà văn hihihi..... Còn riêng bản thân tỷ thì không định lấy văn chương làm nghiệp, tỷ tỷ bản tính thích tự do tự tại.. nhiều khi không muốn đời trải dài trên trang giấy, gò bó bởi chữ bởi câu... Xem văn chương như bạn tri kỷ, có thể sống bên nhau, để gần nhau có thể san sẻ.. xa nhau có thể lưu luyến, không nhất thiết phải cùng đi trên một con đường.
Trích đoạn: dungsitovukhi
Buồn như chưa bao giờ được buồn!
Ooh dungsitovukhi cũng đến tham gia đấy à, thật là hân hạnh hân hạnh!!!
Lúc viết truyện này, hellomy cũng có chút suy tư.. nhưng thú thật chưa bao giờ mình xem truyện ngắn này là một truyện buồn cả. Suy nghĩ vốn dĩ phải lạc quan, tâm tư vốn dĩ phải bình thản mà. Hellomy để kết thúc mở, là muốn mọi người có cảm nhận riêng và có một kết thúc riêng. Riêng hellomy, kết thúc này từ lâu đã có rồi, nó không buồn đến thế đâu ^_^ hellomy tin là
"Hoài luôn nhớ những gì An từng nói với nàng, và.. “nàng biết cười”… có lẽ vì thế mà tình trạng sức khỏe của nàng luôn ổn định một cách kỳ diệu" cho nên... Hòai sẽ biết phải sống thế nào để có thể tiếp tục giữ lấy nụ cười của mình.
Trích đoạn: Viet Duong Nhan
Đọc ''Điều Không Đạt Đến'' truyện ngắn đầu tay của tác giả Lục Diệp = Hellomy9 nhà mình. Kết cục, VDN_7_NN vẫn còn nghe ngậm ngùi - cỏn nghèn nghẹn đây, ui thui, sao buồn quá (7 vốn vẫn còn tình cảm tràn trề lai láng) , nên chưa nói gì được nhiều - Bích Tiên ui ! Từ từ 7 sẽ ''phóng bút'' thêm nhen. 7 thương chúc LD-H9-BT ''phóng bút'' bay quanh bốn bể - năm Châu - Và văn-thơ càng ngày càng tuyệt vời thêm - như mây hồng của bình mình rực sáng
jojojo
cám ơn cô 7 nhiều nha.. hì hì..... từ lúc biết mặt cô 7 muội không dám đùa quá hihihi còn chưa có dịp say sorry cô 7 vì những trò đùa trẻ con của muội nữa nè!
Có lời khen của cô 7 tiểu muội (hic... gọi "cô" mà "xưng" muội... thì ngộ nghĩnh quá nhở...
nhưng mà
"hong" bít nên xưng như thế nào hihihi) thật sự không còn gì để nói hơn là hai tiếng "cám ơn"
Hi vọng là sau này tiểu muội tử không làm cô 7 và mọi người thất vọng hihi, muội cám ơn và muội sẽ tiếp tục cố gắng hén!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2005 02:50:44 bởi hellomy9 >