Thiềm Thừ Tập
HồngHải 09.05.2008 03:48:11 (permalink)
0
 
 
Đưa Con Đi Nhà Trẻ


Ngày đầu tiên con rời xa cha mẹ, là ngày mưa gió táp ngang đời. Hoa tuyết buồn rụng lả tả khắp nơi. Trời đông lạnh với trùng khơi dậy sóng.

Trong mắt con ngàn hạt sương lóng lánh; trong mắt mẹ ngập tràn ánh mắt con. Trước nhà trẻ vang những tiếng cười giòn; trước hồn mẹ chỉ còn nghe con khóc.

Mẹ vội vã bước chân buông nặng nhọc. Chạy ào nhanh như trốn lánh học trường. Nơi cuối vườn của góc phố mù sương, ôm mặt khóc, nhớ thương con da diết.

Con yêu hỡi! có tám giờ cách biệt. Mỗi sáng xa và mỗi tối cận kề. Kết chuỗi dài thời thơ ấu bỏ bê, con thiếu thốn bao vỗ về âu yếm. Nay cha mẹ gió sương đà nhuộm điểm, từng sợi đen ngả trắng ẩn chìm, lo bương chảy theo cuộc tìm vật chất, với ước mong bọc con giữa lụa là. Nhưng buồn cho dẫu được sống xa hoa. Con không thiết, con chỉ cần cha mẹ.

Mẹ thầm nghĩ con trách cha nhiều lắm! Mẹ thầm lo con giận dỗi mẹ nhiều! Một tấm chăn, một manh áo - có bao nhiêu? Cha mẹ chỉ viện điều tránh né. Bỏ mặc con cùng phút giây nhạt tẻ. Đường công danh hay đường đời của bé. Mẹ, mẹ ơi! Con khờ khạo chẳng hay. Lăn tăn thấm sầu ai rơi lặng lẽ. Trên bờ môi thiếu phụ trẻ la cà.

Thật buồn quá! Mùa đông về buồn quá!
Mẹ kèo nèo chẳng chịu xa con.
Con loay hoay, xoay tròn bên mẹ.
Hai mẹ con lon ton chạy trốn!
Mỗi sáng buồn, cha xáo trộn căn nhà
Tìm không ra
Mẹ con ta ẩn kỹ.

Cha bèn phụ dành ngay phần đưa đón. Sáng sáng nhanh sửa soạn đến trường. Lúc ban đầu con tưởng chắc cha thương, ăn uống chóng đặng chờ mong quà thưởng; lún má cười, mặt cậu bé dương dương, đôi mắt sáng ngập tràn tia sung sướng, vòi lên xe non chẳng chút vấn vương; có biết đâu, ấy đường vô nhà trẻ.

Gặp cô giáo, con bàng hoàng chợt ré. Giục giã cha mau đưa bé ra về. Cha cười buồn lặng lẽ xuống xe. Con nhìn theo mắt lưng tròng, má xệ. Chảy theo cha kể lể suốt cả ngày. Giữa tình cha, thương cho đứa con trai, xen dáng vợ lệ tuôn hồi dài ngắn. Như hạnh phúc có mây mù chen nắng. Như vụ mùa có trái đắng, ngọt, cay. Cha vẫy con, rồi chân sãi bước ngay. Tuy lòng muốn, ghé vàohôn lần nữa.

Đến chiều tối, hối hả trên đường nhựa. Mẹ nôn tìm nơi đám trẻ đang chơi. Nghĩ con thơ sẽ chẳng nói một lời, mau nhào vội ôm ghì tình nhung nhớ. Nhưng ngờ đâu trong muôn ngàn bỡ ngỡ! Bé con nhìn đôi mắt khá dửng dưng! Bên cô giáo nhóc xem đà quên lửng, một sáng nào năn nỉ mẹ đừng xa.

HồngHải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2008 20:45:40 bởi HồngHải >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9