Vợ tui vốn thiên kim nữ ngọc
Xóm làng chê, bếp núc thua người
Nói rằng chỉ biết nằm chơi
Kỳ ngoại thuỷ có ai mà biết?
Ngày cưới tui ngọn ngành anh đã biết
Rằng mấy chục năm chẳng đọng móng tay.
Bây giờ đây anh than trách chê bai.
Lời xỉa xói cho xóm làng vang dậy.
Cháo lòng vậy mà còn chê, nguýt, hấy.
Bỏ đói luôn coi có chết hay không,
Chê tui vụn sao hỏng lén mà trông,
Bà hàng xóm có ngon hơn không biết....
Lỡ ăn ròi mai mốt mà có tiếc,
Muốn tui mần coi khó...thiệt à nghen,
Nấu sẵn cho ăn còn bày đặt chê khen.
Trời trả quả hầu vợ rồi mới biết...
Tới lúc đó đừng có chì có chiết,
Nhằn từ hôm cho tới sớm bữa sau.
Tui mừ nghe một tiếng nói càu nhàu,
Là đũa bếp đằng sau tui sán tới...
Hung zữ wé đi KHÀKHÀKHÀ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2008 02:00:52 bởi Thái Hòa >