Gủi Cô Đơn
Gửi Cô Đơn Đoc thơ Cô Đơn, Ngân Hà rơi lệ Duyên tình chi mà như đã tương giao Ngân Hà đâu biết làm thơ bao giờ Luật thơ Hà chẳng gieo vần theo thơ Tại Cô Đơn đã khơi dòng suối thơ Để Hà chỉ viết tâm tư của mình. Có lẽ nào hai ta cùng cảnh ngộ Xa người thương nhung nhớ chẳng hề nguôi… Xin Cô Đơn đừng cười Ngân Hà nhé! Ngân Hà viết chẳng hề biết chau chuốt Câu thơ cứ mộc mạc như quê mình Chân chất tình quê… bao năm vẫn thế… Thơ Cô Đơn đưa Hà về kỷ niệm Về một thời thơ trẻ bên người yêu Cứ vô tư như cỏ cây đồng nội Khi xa rồi mới canh cánh niềm đau… Kỷ niệm cũ bây giờ như sống lại Nỗi niềm yêu lan toả ngập lòng Hà Hà mong viết những gì… có thể viết Để Cô Đơn vơi bớt nỗi cô đơn… GTN 11/5/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2008 18:38:41 bởi CÔ ĐƠN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: