Bệnhthi'ch Đàn Bà
Nguyên Đỗ 12.05.2008 09:32:29 (permalink)
Bệnh Thich đàn bà
 
Chiều thứ Bảy hôm qua, trời không nắng gắt lắm, cũng không mưa, tôi ghé lại một tiệm móng tay gặp người quen.  Ở một nơi xa xôi hẻo lánh ít người Việt thì quen một tí cũng dễ thành thân thiết, huống chi đối với anh Khải là người đề nghị tôi viết cái đề tài trớ trêu này đã từng cụng ly mấy chai bia Heinekein của Đức, mấy lon Labatt của Canada, mấy chai Monterey của Guatamala , và vài chai 33 của Việt nam mết thịt chó.

Minh, anh bạn nhỏ con mà khoẻ như voi của tôi  cái thời làm hãng xe hơi sợ tôi con nhà hiền lành không hiểu ý thâm sâu của một người đã chúi đầu vào ái tình và đã bị đá văng ra khỏi đài ái tình nhiều lần như anh Khải và bản thân mình đã vội vàng giải thích cặn kẽ sợ tôi tưởng lầm là một trong những căn bệnh mới hay căn bệnh quái ác của thế kỷ như Sida, hay các chứng bệnh xã hội khác:

 
-  Không phải là bệnh tật gì đâu anh à, là bệnh thích con gái, bệnh ghiền đàn bà  của những người làm móng tay móng chân như tụi em á...
 
Tôi cười khóac tay, không cần giải thích đâu, căn bệnh ấy là của chung của một nửa nhân lọai đó, ông tổ thơ trào lộng Trần Tế Xương của chúng ta cả thế kỷ trước đây ở một xã hội nề nếp kín đáo đã nói hụych toẹt ra từ lâu rồi trong bàI Ba Thứ Lăng Nhăng:
 
Ba Thứ Lăng Nhăng ...

Một trà, một rượu, một đàn bà,
Ba thứ lăng nhăng nó quấy ta.
Chừa được thứ nào hay thứ ấy,
Có chăng chừa rượu với chừa trà !

Cụ Tú ghê thật, đâu chỉ bọn con trai độc thân choai choai mới trửng mỡ, chừa rượu chừa trà còn chừa được chứ tránh đàn bà thì miễn đi, chắc phải chờ ngày đàn ông con trai tụi mình xuống lỗ, đến nỗi ông quan thanh liêm nghiêm nghị như Nguyễn Công Trứ bảy mươi ba tuổi đầu trắng như tuyết sa cũng còn yêu hoa thích nguyệt
 
 


Giả Cưới Nàng Hầu



Trẻ tạo hóa ngẩn ngơ lắm việc,
Già Nguyệt ông cắc cớ trêu nhau.
Kià những người mái tuyết đã phau phau,
Run rẩy kẻ tơ đào còn manh mảnh.
Trong trướng gấm ngọn đèn hoa nhấp nhánh,
Nhất tọa lê hoa áp hải đường.
Duyên cũng đành mà nợ cũng đành.

Xưa nay mấy kẻ đa tình ( một trong hai người già có đào nhí đó chứ không phải là độc nhất vô nhị đâu, còn ông già Trần cũng vậy đấy, gớm cụ Nguyễn sống ở thời này làm trạng sư bào chữa thành công lắm)

Lão Trần là một với mình là hai.

Càng già, càng dẻo, càng dai ! ( Cụ Nguyễn mà quảng cáo dương xâm hay Viagra chắc chắn hay hơn các xừ viết quảng cáo  sữa mật ong chúa non ở Ca li phọt ni rồi)
 
 





<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2009 12:32:00 bởi Nguyên Đỗ >
#1
    Ct.Ly 13.05.2008 21:35:48 (permalink)
    #2
      Nguyên Đỗ 30.09.2008 09:50:15 (permalink)
      A nguy hiểm thật, đầu nghĩ một đàng , tay gõ sai đó chị CLy ơi!
      #3
        Ct.Ly 01.10.2008 22:21:14 (permalink)
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9