DẤU MÊ SI
EM VỀ VỚI NGƯỜI
GỬI NGƯỜI XỨ TUYẾT 02
Nhìn em qua song cửa
Đời hắt hiu mùa đông
Gần nhau trong gang tấc
Nhưng cách xa ngàn trùng
Về đâu đôi chim nhỏ
Xa tắp chân trời xa
Về nơi băng tuyết đó
Cho nhắn câu hẹn hò
Tóc ơi, đừng rũ rượi
Da ơi, hãy hồng tươi
Mắt ơi, đừng u uất
Môi ơi, hé nụ cười
Nước ơi, đừng chau mặt
Mây ơi, hãy dừng chân
Gió ơi, đừng khơi bão
Trăng ơi, chớ ngại ngần
Đại dương xanh, xanh thẳm
Lãng lý muôn trùng khơi
Chờ anh em yêu nhé
Xa cách nhau vì đời
Người đi tim lệ nhỏ
Trong tuyết rơi đìu hiu
Nửa trăng khuya rạn vỡ
Thương nửa vầng cô liêu
Hàn Sĩ Nguyên
NGÀN DÂU Tạ từ bên cạnh trường đình Nắm tay lưu luyến đinh ninh hỏi nhà, Bạn hiền muốn đến thăm ta ? Ta còn chẳng biết rõ nhà ta đâu ! Xa xa khuất giữa ngàn dâu Có con sông nhỏ, nhịp cầu đong đưa Trúc xinh vài bụi phất phơ Trăng treo triền núi, gió lùa đầu song Mây bay lãng đãng ven sông Thềm hoang cỏ úa rêu phong tháng ngày.
Em ta bé bỏng thơ ngây Ngày xưa hay đứng nhìn mây trông trời Môi hồng má đỏ xinh tươi Ít nói ít cười, hay mộng hay mơ Ông tơ làm rối mối tơ Một lần lỡ bước, bơ vơ xứ người.
Ta từ chinh chiến ngược xuôi Bắc Nam muôn dặm chẳng nguôi tình nhà Xa quê từ ấy đến giờ Lối xưa quên lối, đường xưa lạc đường Lân bàng tóc đã điểm sương Mấy ai còn nhớ tỏ tường tính danh Khi gió mát, khi trăng thanh Ai người nhắc kẻ lữ hành đường xa ?
Bạn hiền muốn đến thăm ta, Đừng bao giờ hỏi tên ta, khơi sầu Chẳng còn ai biết ta đâu Hỏi ta, hãy hỏi ngàn dâu bạt ngàn. HÀN SĨ NGUYÊN r Ca từ NGÀN DÂU Phút tạ từ Bên trường đình Chén biệt hành Lòng lưu luyến Bạn hỏi :-"Nhà đâu ?" -Ở giữa ngàn dâu Mái tranh nho nhỏ soi dòng bích Giàn hoa thiên lý vấn dây trầu Trúc vài bụi Mai vài cội Mây đầu hồi Trăng đỉnh núi Quanh co con suối Xanh ngắt ngàn dâu Nước trong leo lẻo một nhịp cầu Dạ lan ngan ngát át hương cau -"Quê miệt nào ? Đi đường nào ?" Ôi nghẹn ngào Lòng chua xót Biết đáp làm sao ? Xa cách từ lâu ! Lối xưa chinh chiến phai nhòa dấu Người xưa khăn trắng vấn ngang đầu Thôi đừng hỏi Thêm nghẹn lời Giữa dòng đời Cam lạc lối Lang thang chân mỏi Chẳng biết về đâu Cố nhân thuở ấy thành mây trắng Một mình ngơ ngác giữa nương dâu Bạn muốn thăm ta, đừng hỏi nữa Vết thương nhức nhối chỉ khơi sầu Chẳng còn ai biết ta đâu Hỏi ta, hãy hỏi ngàn dâu bạt ngàn. HÀN SĨ NGUYÊN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2008 22:00:43 bởi Huyền Băng >
GỬI NGƯỜI XỨ TUYẾT 16 Đã từ lâu ... Anh thôi đời lãng tử Giam mình vào trong vỏ ốc cô đơn Chiều lang thang nơi đỉnh dốc thêm buồn Về thăm em... Thăm hạt bụi bên đường Ơi người ơi ... Cho nhau tình quá muộn Chẳng còn gì ngoài nỗi nhớ miên man Chiều rơi rơi thêm u uất cung đàn Buồn thiên thu... thân ngọn cỏ ven đàng Ơi người ơi
Ôi tình tôi Cung đàn lơi Loang trùng khơi Gửi nắng phương Nam về viễn xứ Chút tình sưởi ấm cánh hoa rơi Thuyền xa, xa khuất lâu rồi Mênh mang quãng vắng, dốc đời mênh mang ! Hàn Sĩ Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2008 08:14:00 bởi HanSiNguyen >
GỬI NGƯỜI XỨ TUYẾT 11 Con đường không tên đã bao lần, cùng nhau chung bước Mát dịu hương đêm ướt môi mềm, cầm tay hẹn ước Em ở nơi đâu bây giờ Có biết anh luôn mong chờ Cỏ cây héo úa
Sỏi đá bơ vơ Tường hoang mái vắng
Bước chân ngẩn ngơ Dốc đời cheo leo gót chân mòn, lòng chưa biết mỏi Con thuyền lênh đênh lướt sông hồ, ngược xuôi muôn lối Có biết nơi đâu bến bờ Câu ái ân nghe hững hờ Thuyền xa bến vắng
Thức trắng suy tư Đời trôi lặng lẽ
Dấu xưa chưa mờ Tuyết ơi,
Có bao giờ trở về lối cũ, nhìn đá xanh rêu Tuyết ơi, Có bao giờ lật tờ thư cũ, lưu dấu thương yêu Nơi đây bây giờ, hoang liêu quạnh quẽ Trăm năm vẫn chờ, hoài vọng người xưa Dẫu độc hành qua bao hoang phế Chẳng bao giờ quên dấu yêu xưa Con đường ta qua, vết thăng trầm nằm trơ sỏi đá Khung trời không hoa, nắng phai nhòa, cỏ che mưa xóa Ai hát câu thơ quan hà Nghe gió ru đêm trăng tà Đàn ai thấp thoáng Giá buốt đêm mơ Trùng dương ngăn cách Xót xa đôi bờ Hàn Sĩ Nguyên
ĐÊM THƠM HƯƠNG QUỲNH Đêm thơm hương quỳnh Hương đêm trong lành Dòng thời gian lãng đãng Man mác sóng mông mênh Giọt đàn rơi sầu lắng Khói trắng như xây thành Ta nghe em cười Dư âm lưng trời Giọt sầu rơi ấm ức Xa mãi xa tình ơi Đàn ai như nức nở Bóng dáng xưa đâu rồi ? Suối ơi man mác về Đông Thuyền trôi lờ lững xuôi dòng Bọt bèo phù vân Chân mây mặt nước Một lần phân ly Chẳng mơ tương phùng Suối ơi suối chảy về đâu ? Trường giang cuộn sóng dạt dào Người về phương nao Cung sầu trầm lắng Còn lại trăm năm Chút duyên ban đầu Đêm thơm hương quỳnh Xa em không đành Đầu nhạt phai sương muối Tim buốt giá chông chênh Thềm hoang xao xác lá Ngỡ bóng ai qua mành Nơi đây em ngồi Dáng xưa đâu rồi ? Bụi thời gian bôi xóa Tiếng hát vẳng xa khơi Bàn chân chim bé nhỏ Tìm nơi đâu gót hài ? Hàn Sĩ Nguyên r Tiếng hát Đăng Tuấn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2008 22:08:27 bởi Huyền Băng >
XANH RÊU
-Tam ngôn thi- Mây lang thang Ngang lưng trời Ơi em ơi Chiều tối rồi Nhà quạnh hiu Chiều lặng lẽ Tường hoang phế Thềm xanh rêu Bếp lạnh lùng Tro lặng thầm Đèn hiu hắt Bóng âm thầm Không ánh lửa Vắng tiếng cười Trầm hương lắng Đàn buông lơi ......oOo....... Mây lang thang Ngang lưng trời Ơi em ơi Tình lỡ rồi Người buồn hiu Mình quạnh quẽ Đời hoang phế Hồn xanh rêu Sương lạnh đầy Đêm lạc loài Lòng mơ tưởng Vóc mai gầy Trời chưa dứt Kiếp đọa đày Đàn bặt tiếng Sầu ai hay ? Hàn Sĩ Nguyên
HÓT NỮA ĐI CHIM !
Hót nữa đi chim
Lồng vàng chén ngọc
Gạo thơm nước bạc
Cớ sao im lìm ?
Tiếng hót chơi vơi
Lanh lảnh ru đời
Ta nghe chim hót
Vơi bớt ngậm ngùi
Ba ngày ròng rã
Thiếu tiếng chim non
Hoa cỏ héo hon
Vườn xinh tàn tạ
Lồng vàng nhớ nhung
Chén ngọc lạnh lùng
Cỏ cây xơ xác
Vườn hồng rêu phong
Thóc vàng đơn côi
Nước bạc ngậm ngùi
Đàn ai cao vút
Tan nát hồn tôi
Nhặt từng vạt nắng
Gom từng hơi ấm
Một mai chim về
Mai đào lại thắm
Đôi lời nhắn hỏi :
Di trú phương nào ?
Mười phương phơi phới
Một phương nghẹn ngào
Hàn Sĩ Nguyên
CHIM ƠI ! CHIM HÓT NỮA ĐI CHIM
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên Ca sĩ MAI HẬU (Mai Thiên Vân)
CỎ XA RỒI (Cỏ = Cô Nhỏ, Cô Em Nhỏ) Cỏ, nay xa rồi
Nhạt chùm hoa giấy Tím loang một trời Cỏ ơi Hoa nắng trốn thềm xưa Cỏ ơi
Bến vắng ngọn gió đùa Thoảng đâu đây cung đàn xưa ấy Vọng chân mây người đó ta đây Cỏ, nay xa rồi
Trùng trùng thương nhớ
Tím giăng hồn tôi Cỏ ơi Cung oán dậy trùng khơi Cỏ ơi
Men đắng đọng bờ môi Gợn lăn tăn ân tình bèo nước Ngọn Đông phong buốt lạnh nỗi đời Cỏ, nay xa rồi
Nghìn trùng ngăn cách
Sóng xô nghìn trùng Cỏ ơi Áo trắng khuất ngàn dâu Cỏ ơi
Mắt biếc về chốn nào Đỉnh thiên thu cung sầu lạc phím Buồn ai hay nhớ thương còn đầy ... Hàn Sĩ Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2008 07:56:54 bởi HanSiNguyen >
CỎ VỀ ĐÂU ? Cỏ ơi ... về phương nào ? Cỏ ơi ... về bến nao ? Đồng xa cánh diều còn bay lượn Chiều quê tiếng hò còn vang vọng Bến vắng lạnh lùng Dõi bóng chim bay Cỏ về đâu ? Để ngơ ngác Bến sông Ngâu Cỏ ơi ... về phương nào ? Cỏ ơi ... về bến nao ? Đường xưa lá vàng còn rơi rụng Tường rêu ghế đá cũng xanh rêu Nắng quái chiều hôm Hoàng hôn nhuộm tím Cỏ về đâu ? Để ngơ ngác Bóng trăng sầu Cỏ ơi ... Giọt đàn rơi Sầu dâng ...Ngập hồn tôi Trùng dương cung đàn xa khơi bão Thềm hoang xao xác rụng lá vàng Triêu khúc tình tang Mộ khúc tình tàn Cỏ về đâu Để ngơ ngác Bến sông Ngâu Cỏ ơi ... về phương nào ? Cỏ ơi ... về bến nao ? Lẻ loi cánh bèo còn trôi dạt Lửng lơ cánh hồng còn phiêu bạt Nắng tắt từ lâu Tường hoang rêu phủ Cỏ về đâu ? Để ngơ ngác Bóng trăng sầu Hàn Sĩ Nguyên Ghi chú : -Triêu khúc : Khúc ca buổi sáng sớm
-Mộ khúc : Khúc ca lúc chiều tối
AI CÒN TÌM AI Em vượt trùng dương, về thăm cố hương đường vạn dặm Em vượt trùng khơi, về thăm cố nhân lòng bồi hồi Hàng cây, bâng khuâng thay sắc lá hoe vàng Người yêu, rưng rưng khoé mắt ánh đăm chiêu Tay tìm bàn tay, làm sao nói hết nỗi mong chờ Môi tìm làn môi, thời gian lắng xuôi dòng lặng lờ Mưa bay, thềm hoang xao xác tiết xuân tàn Hoa bay, vườn xuân chim sáo hót vang vang Đêm nhạt nhoà sương Êm đềm nhịp võng Hương tình dậy sóng, lắc lư bềnh bông Mây vờn hiên vắng, gió lùa ngoài song Tình ơi, bao năm hiu hắt đợi chờ Lặng im, đan tay ru giấc bình yên Đêm dật dờ trôi, đàn xa réo rắt khúc u hoài Ai còn tìm ai, tàn cung ái ân tàn mộng dài Hương tan, buồn loang se thắt suốt nửa đời Cô liêu, quạnh hiu tan vỡ giấc mơ yêu ! Hàn Sĩ Nguyên
Tứ ngôn MỘT LẦN BÊN EM Một lần bên em Dìu dịu hương đêm Thuyền tình trên sóng Nổi trôi bập bềnh Ngọn triều xôn xao Còn gì cho nhau Chỉ còn hư ảo Cuốn xô đời nhau Ngào ngạt hương hoa Lòng nào chia xa Bồng bềnh sương khói Mắt môi nhạt nhoà Còn chờ ai đây Tình tàn chim bay Vỡ oà nỗi nhớ Gửi theo ngàn mây Đừng buồn nghe em Lời tình ru đêm Gửi về bên ấy Lắng cơn muộn phiền Chẳng được nên đôi Ngậm ngùi chia phôi Cũng đành thương nhớ Nhớ thương đầy vơi Một lần hương bay Dào dạt men say Nhạt làn khói trắng Giấc mơ còn đầy Đèn mờ lung linh Hình hài mong manh Đêm tàn vương vất Nỗi buồn quẩn quanh Em về xứ Tuyết Quãng vắng lạc loài Lạnh lùng băng giá Để sầu cho ai ? Một lần bên em Rượu tình say men Hương nồng mái tóc Trót đời không quên Hàn Sĩ Nguyên r
Tiếng hát Quang Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2008 22:13:58 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: