LẬN ÐẬN QUÊ NGƯỜI
Cốt tro ta trải trên đồng
Cho xanh lúa sữa cho hồng bếp vui
Cho em thơ biết ngọt bùi
Cây rơm, đàn kén thơm mùi ca dao
Xóa đi một thuở binh đao
Quên hầm xác lạnh, quên hào máu đông
Rượu cần say khướt núi sông
Tiếng cồng bản thượng ru lòng trung châu
Sẽ rừng với biển thương nhau
Lá cờ vô sản thay mầu vàng tươi
Bao năm lận đận quê người
Tủi thân nhìn xuống cuộc đời thừa ta.