Vi có bao giờ nghĩ rằng anh vừa thoát khỏi một cái chết vô duyên không? Nhưng bây giờ thì ổn rồi. Anh vừa vào trang nhật ký của em, cám ơn em chúc anh bình an. Anh cũng cầu chúc cho Vi sẽ luôn may mắn trên bước đường đời đày chông gai và cạm bẫy này.       
Một ngày, như mọi ngày...       Không trả lại đời tôi 
  như nhạc Trịnh thường ca, 
  em cuốn mãi đời tôi vào vô định, 
  chièu về chậm, 
  nắng nghiêng  
  triền định mệnh, 
  tàn dần 
  trong cõi u mê.     
  Không trả lại đời tôi 
  như nhạc Trịnh ủ ê, 
  em gian ác giam cầm tôi nơi ngục lạnh, 
  huyễn hoặc quá những tình yêu thần thánh, 
  sáng chiều trôi, 
  hiu hắt 
  một mình tôi.     
  không trả lại đời tôi 
  như nhạc Trịnh pha phôi, 
  em cấu xé tôi bằng  
  những âm thanh chát chúa, 
  bằng men rượu nóng cay, 
  bằng say sưa ụa mửa, 
  trang cổ tích nào bị xé hết những phần sau.     
  Không trả lại đời tôi 
  như nhạc Trịnh u sầu, 
  em gào thét trong tôi những oán hờn giận dữ, 
  những điên cuồng, 
  những đam mê quỷ sứ, 
  tháng ngày man dại thuở mây mưa.     
  Không trả lại đời tôi lời bài hát ngày xưa, 
  em chạy trốn và mang theo tất cả, 
  chỉ còn lại xác thân tôi ẻo lả, 
  hắt hiu dài, 
  những ngày tháng mồ côi.     
  Không trả lại đời tôi lời tình hát trên môi, 
  em quỷ quyệt trộm mang đi biệt tích, 
  để lại tôi 
  những sáng chiều cô tịch, 
  lắt lay dài bóng nắng ngã đầu hiên.     
  Không trả lại đời tôi 
  lời hứa hẹn tình duyên, 
  em lẫn lộn ôm cầm sang bến khác, 
  có con sáo 
  mỗi buổi chiều ngơ ngác,  
  ngần ngơ tìm một con sáo ven sông.     
                                                   Balmé _ chiều phai nắng