Lục Bát Sống Đời
Xuân về đất khách, trời ơi!
Lạnh tanh cánh én. Sầu... Ôi!.. quặn lòng!
Trăng treo lắt lẻo cửa phòng
Nước còn vẩn đục mịt mùng bóng nga
Đi tìm tự tại riêng ta
Thấy chung mẫu số ta bà của nhau
Ngàn năm trước, ngàn năm sau
Cơn đau đồng loại, nghe sao bùi ngùi!
Nghe trong tiềm thức cõi đời
Cái đau trăm trứng còn đây một nòi
Đâu là cội rễ của tôi
Của anh của chị của nơi chung tình
Xa xưa ở tận Động Đình
Bây giờ vong quốc, hỏi... tình tội sao?
Trăng cao làm chứng não sầu
Bao thuyền đắm biển, bao đầu lìa thân
Trần Bình Trọng, hồn thuyền nhân
Ngàn năm bia đá còn truyền sử xanh
Thương anh thương chị thương mình
Thương xuân xứ lạ, thương đình xứ ta
Bầu ơi! Thương lấy. ..ầu ơ!
Bí cùng Bầu cũng chơ vơ...chung giàn
Có đi thấy, biết có còn
Còn trăng hoài bảo, còn xuân trang đài
Còn câu lục bát sống đời
Còn tình nhân nghĩa con người Việt Nam.
Lãng thi
Hạ uy di
Xuân Ất Mùi 2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2015 03:12:35 bởi langthi >