Tối qua đi chơi về muộn, điên rồ gì không mà cố onl làm gì, để lại chuốc bực vào mình. Gọi, rốt cuộc nó trả lời nhát gừng, không biết là đang mải chơi game hay bận chat với ai nữa ( bực đến mức chuyển từ người sang thành nó rồi). Ghét nhất cái thái độ đó. Ghét nhất nói chuyện với ai không chuyên tâm đến mình, ghét ghét ghét.
Hôm nay dậy sớm, tự nhiên thấy buồn chán, bật máy tính lên nhưng lại set status " Stepped out" và ngồi đọc truyện : Đèn không hắt bóng của Watanabe Dzunich. Điên rồ thật, nàng Noriko ấy, rõ là ngu ngốc khi cứ bám víu lấy cái ngài bác sĩ Naoe. ( Tên vị tiến sinh đó hơi giống người mình thích : Naoki). Nhưng thử nghĩ lại, nếu cái ngài bác sĩ ấy hiển hiện một cách thực tế bên cạnh mình, chắc mình cũng sẽ bám chặt một cách không tự chủ như thế. Một kẻ như nó mà mình còn dứt bỏ mãi không được nửa là một người đàn ông tuyệt vời như thế.
Mở đầu câu truyện là cảnh một bệnh viện, Naoe tuy là bác sĩ trực nhưng lại bỏ đi uống rượu, để mặc hai cô y tá trực tự xoay xở. Bác sĩ Naoe hoành tráng đến mức tuy bỏ trực, nhưng lại đi uống rượu tới 2, 3 nơi liền ( oách ghê, đáng ngưỡng mộ) Mình tuy có hay bỏ việc đi linh tinh đấy, nhưng việc của mình chả ảnh hưởng đến mạng sống của ai cả, cho nên mình còn lâu mới bằng được tiên sinh ấy. Cách chữa bệnh của tiên sinh mới độc đáo làm sao chứ. Khi tên bệnh nhân say rượu la hét lung tung, tiên sinh đã rất lạnh lùng ra lệnh "Nhốt hắn vào trong nhà vệ sinh nữ, đợi đến khi nào hắn không còn la hét nữa thì ra chữa trị tiếp" ( Đúng đúng, không nên đôi co với kẻ điên, đối với những kẻ như thế, chỉ còn cách coi nó như cỏ rách thì nó mới hết hung hăng). Còn đám bạn lưu manh của tên kia thì xử lý sao. Quá đơn giản, vẻ mặt lạnh lùng của tiên sinh đã làm chúng câm bặt rồi, sau đó tiên sinh còn đánh trực tiếp vào cái điểm yếu của chúng : " Muốn chữa trị thì nộp tiền vào...." Quả nhiên cả lũ đó mặt xanh lét. Bọn lưu manh thường là thế, chỉ ra oai được với những kẻ sợ chúng, còn đối với những người không đặt chúng vào trong mắt, chúng sẽ khiếp nhược ngay ( tuy là nói thế, nhưng chừng nào có được cái uy thế như Tiên sinh Naoe hãy thử chiêu này nhé)
Không chỉ có uy, tiên sinh Naoe còn có những ý kiến hết sức đáng kinh ngạc. Một bệnh nhân yêu cầu mổ, tuy nhiên sức khoẻ không đủ. Vậy làm cách nào. Quá đơn giản. Vẫn mổ, nhưng chỉ là rạch một đường rồi lại khâu lại. Một liều thuốc an thần cho bệnh nhân. Đương nhiên đạo đức nghề nghiệp không bao giờ cho phép 1 bác sĩ làm như thế, nhưng điều đó chả là cái gì đối với tiên sinh. Tuyệt vời