Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Nhớ
-
02.05.2010 12:07:43
Tôi tự giận mình không đủ lý trí, nhưng cũng không dám như con thiêu thân. Lửa đỏ bừng bừng phía trước, biết lao vào là sẽ chết, nhưng vẫn cứ đứng đó, vương vấn, quyến luyến không chịu rời đi. Thà là con thiêu thân lao vào lửa đỏ, một phút huy hoàng rồi vụt tắt, hay rời khỏi nơi đó, vĩnh viễn không quay lại, như thế có phải hơn không. Lí trí không ngừng nói, phải rời khỏi nơi đó, phải tránh xa, phải diệt sạch những tâm ma trong lòng. Nhưng con tim thì không ngừng bào chữa, níu kéo, chỉ nán lại một chút, chỉ một chút mà thôi. Nhớ đọc thấy một câu nào đó, nếu còn yêu nhau thì xin đừng quay đầu lai. Nhưng cứ đứng trước lửa đỏ mà suy ngẫm, mà níu kéo, thì đến tận cùng cũng đâu được cái gị Thà đừng bao giờ gặp nhau, cũng thà đừng quen nhau. Sao vốn là hai người xa lạ, lại không thể thảnh thơi đi qua nhau như hai người xa lạ.
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Nhớ
-
04.05.2010 22:21:30
Thương một người cũng như đánh rơi một giọt nước mắt Quyền quyết định đã thuộc về những hạt cát Nơi tiếp nhận giọt nước mắt buồn kia
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Nhớ
-
28.05.2010 21:08:59
Ai cấm được lòng người đổi thay. Coi như cắt đứt, tâm ma diệt, đằng nào cũng chẳng đi tới đâu, càng sớm đứt càng đỡ đau khổ. Cùng lắm thì cũng chỉ ba năm nữa mà thôi. Cứ đau lòng đi nhé.
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Nhớ
-
02.06.2010 08:25:20
Có phải vì mình luôn được nuông chiều, nên khi gặp gì thất ý, mình lại không muốn làm gì cả ??? Hồi nhỏ ở nhà thì ông bà cha mẹ luôn cưng chiều, hơi thất ý một chút chỉ cần lăn ra khóc, ấy thế là được. Lớn lên thì gặp bạn, dù nói gì đi chăng nữa, thì cũng phải công nhận, là bạn chiều mình sinh hư. Cần gì cũng thế, là ngang ngược đòi hỏi, không được thì giận dỗi khóc lóc, cho đến khi được mới thôi. Dù bạn nói rằng, có khả năng thì bạn sẽ giúp, nhưng hình như, đâu có gì là bạn không làm được??? Cho nên cũng quen cái thói ngang ngược đòi hỏi rồi. Ngang ngược vô lý đến mức, khi bạn có bạn gái, nhất định đòi hỏi, rằng, nói chuyện gì thì nói, không bao giờ được nhắc tới bạn gái của bạn. Ích kỷ thế đấy, thế mà bạn vẫn chịu được, chỉ tổ nuông chiều sinh hư. Nên bây giờ gặp chuyện không như ý, lại chìm vào cảm giác đau khổ. Hoá ra trên đời này, không phải ai cũng sẵn sàng giúp mình, không phải ai cũng coi trọng mình. Vui thật, cứ tưởng người ta thích mình, hoá ra người ta đang tìm mọi cách để đẩy mình ra xa. Vui thật, cứ nghĩ là mình giỏi lắm, hoá ra sếp đang tính đá mình đi như vứt một miếng giẻ rách. Không phải lòng người bạc bẽo, mà cuộc đời này vốn nó như thế. Chỉ có mình cứ ngơ ngẩn mơ hồ mà thôi. Tồn tại trên cuộc đời này, vốn là một điều rất đau khổ.
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Nhớ
-
20.06.2010 11:55:08
Tính ra mình cũng chỉ là một kẻ yếu ớt, thất bại. Một năm làm việc khổ sở cực nhọc, cuối cùng, nhận lại được là một lá "hưu thư" Vẫn biết rằng, phải làm sao để tâm vô sở cầu, sao nhiều lúc vẫn ngây ngô quan thiết??? Ở trên đời này, thật không nên chân ái, vì số mệnh của mình, rốt cuộc cũng chỉ tay trắng hoàn tay trắng. Đã ba mươi tuổi, rốt cuộc, trong tay không có bất kỳ một thứ gì. Đã dặn lòng mình không mong cầu, sao vẫn phải đau lòng vì một con người như thế. Cuộc đời là một chuyến tàu, đến giờ đến phút tất phải rời ga. Không phải lưu luyến gì nơi ấy, chỉ là, thấy lòng người bạc bẽo, lại đau không chịu nổi. Tâm ý một năm qua như đổ sông đổ bể. Tiếc, là tiếc công mình đã một mực lo lắng chăm sóc một kẻ không đáng gì. Thôi thì cũng là số mệnh đã an bài thôi.
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Nhớ
-
26.06.2010 10:53:13
Già Cơ - Ách Rô - Tám Cơ Lời Giải Đoán Bổn Mạng: Quẻ này là quẻ thuận lợi về tin tức, giấy tờ, thư tín, lời hứa hẹn, cho nên mọi việc mong cầu về các vấn đề này đều được như ý nguyện. Tuy nhiên, điều quan trọng bạn cần phải nhớ là phải lấy uy tín làm đầu, thực hiện đúng theo hợp đồng, giao kết, không nên sai hẹn, bội ước, thất hứa sẽ có hậu quả không tốt về sau. Ngoài ra, trong công việc hoặc trong vấn đề hợp tác làm ăn, tuy đã thân quen hoặc có tình cảm sâu nặng, nhưng bạn cũng cần phải có văn tự giấy tờ rõ ràng, nếu không bạn sẽ bị phiền toái về sau. Tài Lộc: Có tin tức về tiền bạc hoặc được tin giúp đỡ của quý nhân. Nếu có người mời hợp tác thì bạn nên nhanh chóng nhận lời không nên chần chừ, cũng không nên chê các món lợi nhỏ, sẽ có lợi lộc tự nhiên đưa đến. Mọi vấn đề về tiền bạc nên giải quyết một cách sòng phẳng và đúng hẹn, bạn nên dùng tình cảm và uy tín sẽ thành công. Tóm lại, mọi việc mong cầu hoặc chờ đợi tin tức về tiền bạc của bạn về phương diện làm ăn đều may mắn thuận lợi. Gia Đạo: Bạn nhận được thư từ hoặc tin tức tốt đẹp ở xa về chuyện tiền bạc, công việc làm ăn. Trong nhà, nếu có tiệc tùng, đình đám hoặc có cuộc đi xa, du lịch thì cũng nên kết thúc nhanh chóng, không nên kéo dài sẽ gây ra nhiều phiền toái không tốt. Có sự thu dọn, sắp xếp lại đồ đạc, hoặc nhận được tin tức thay đổi nơi ăn chốn ở của người thân. Nếu đã hứa hẹn, nên có sự giúp đỡ cho người thân về tiền bạc hoặc cho vay mượn, không nên quá tính toán. Nếu bạn là người chưa lập gia đình, quẻ này cho thấy tình duyên của bạn tốt đẹp và may mắn, vợ chồng ý hợp tâm đầu, đời sống vợ chồng yên ổn vững bền.
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Nhớ
-
01.10.2010 23:44:37
Không biết vì lẽ gì, mà không đi nổi qua nhau. Giống như lý trí từng kêu gào, bỏ qua, mặc kệ, rời xa, ta lẽ ra phải hoàn toàn xoá bỏ người ấy khỏi tâm trí mình. Có điều, ta vẫn không làm nổi. Có phải bởi vì, ta không có một chút phân lượng nào trong tim người ấy, nên ta vẫn không thể bỏ được. Hư vinh nặng đến như vậy sao. Bỏ không nổi sao?
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Nhớ
-
20.10.2010 21:08:48
Bảo rằng mình không buồn, hoá ra cũng không đúng. Khi nhìn list friend trống trơn không một ngươi online, mình mới biết rằng, hoá ra mình cô đơn thật. Một mình không cô đơn, yêu một người nên mới cô đơn. Mình đã cố gắng tự nói với mình rằng, không thể, không bao giờ, nhưng hình như điều đó mới là không thể. Mình không từ chối. Có lẽ, mình cần một sự thay đổi.
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
sutrang_92
-
Số bài
:
14
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.10.2010
- Nơi: Long An
|
Những ngày đã qua!
-
15.01.2011 16:31:31
ngày...tháng...năm... Một cánh đồng bát ngát xanh,một làn gió thoảng qua mang theo mùi mạ non,những tia ban mai rọi khắp,một đàn cò trắng đang nhởn nhơ bắt cá dưới làn nước trong veo,...khung cảnh hiện lên trước mắt tôi nhưng một bức tranh cổ tích.Và thoang thoảng đâu đây một hương vị rất quen thuộc:cánh gà chiên bơ!Mùi thơm ấy càng lúc càng mạnh.Mạnh đến nỗi làm bụng tôi thấy cồn cào và cái cảnh đẹp như cổ tích ấy bỗng dưng biến mất.Và...mẹ xuất hiện."Dậy ăn sáng đi con"_mẹ bảo.Tôi kéo tấm chăn trùm lên đầu,cuộn một vòng như một con nhộng đang kéo kén.Mẹ bảo:"con không đi học à?sáu giờ rưởi rồi đó".Tôi đạp tung chăn,dụi mắt,phóng như bay ra ngoài.Tôi đánh răng sột soạt vài cái(đảm bảo đủ sạch) rồi chạy nhanh qua bếp ăn sáng.Tôi ăn nhanh đến dường như muốn nuốt trọng.Và...chuyện gì đến sẽ đến.Tôi bị ngẹn.Mẹ bảo:"ăn từ từ thôi,mới có sáu giờ thôi".Vậy là hiểu luôn rồi.Mẹ cố ý nói sai giờ để tôi tưởng đã trể học mà bò dậy.Than ôi,tôi đã bị dụ không biết bao nhiêu lần mà vẫn bị mắc lừa.Hihi nhưng chỉ có cách này là hiệu quả nhất mỗi khi tôi lười thôi.Tôi bước ra khỏi nhà,những tia nắng ban mai như đang vờn nhẹ trên những bông hoa vừa hé nở.Một làn gió se lạnh thổi qua làm chiếc áo dài tung bay và một ngày mới bắt đầu.Tôi đến trường với một tâm trạng rộn rã của những ngày cuối năm học. Vừa bước vào lớp,tui đã bị tụi bạn tấn công không kịp trở tay(tôi nghĩ bọn nó đã phục kích từ trước).Cả bọn xông vào,đứa tấn công phía trên,đứa tấn công phía dưới,đứa đằng trước,đứa đằng sau... làm tôi nhột không thể nào chịu nỗi.Trong mấy cái trò con nít này thì tôi sợ nhất là bị "cù lét".Nhột hết biết.Vậy mà cứ cách hai ba ngày là tụi nó lại "dở chiêu" hành hạ tôi.Mà ngộ lắm,không bị tụi nó cù lét thì lại buồn.Tôi cũng không sao hiểu nỗi nữa.Mãi một lúc sau tôi mới thoát khỏi tay bọn nó.Tôi thở phào nhẹ nhõm (dù đang rất mệt).Tôi đưa mắt lườm từng đứa.Đứa nào cũng đang ngồi cười đắt chí.Hãy đợi đấy,sẽ biết tay ta... giờ có việc rồi,rảnh viết tiếp...
Ngoảnh nhìn cuộc đời như giấc mộng Được_mất,bại_thành hóa hư không
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Những ngày đã qua!
-
29.01.2011 22:34:06
Mấy hôm trước, vì một câu nói, mơ mơ hồ hồ, trằn trọc cả đêm, ngủ chẳng yên giấc. Lại mấy hôm trước, uống một chén rượu, mới có thể ngủ mê mệt suốt một đêm dài. Tưởng rằng lòng tĩnh lặng như nước, ai ngờ chỉ vì một câu nói vu vơ, mà tham luyến, mà tưởng niệm, mà mong cầu hy vọng, hệt như bóng trăng nơi đáy nước, nhìn qua thì đẹp, mà cũng chỉ là hư không. " Những mắt cạn cũng tưởng rằng sâu chứa Những tim không ma tưởng tượng tràn đầy Muôn ngàn lời tìm kế dõi sương mây Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất " Hơn ba mươi tuổi rồi, sao mãi ngây ngô như thuở còn thơ ấu, đâu phải chưa trải qua chuyện gì, lẽ ra phải sớm thoái chí nản lòng, sao mãi còn ảo tưởng như vậy. Người nào nặng tình, người đó sẽ khổ. Vẫn biết, chỉ cần ba năm, thì cái gì cũng qua được hết. Có điều, ta có thể trải qua được mấy cái ba năm nữa, tịch mịch ấy, ta có thể chịu được bao lâu nữa. Biết là không thể, mà mãi trầm mê.
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Những ngày đã qua!
-
22.07.2011 21:56:20
Tự hứa sẽ viết một bài giới thiệu về Kỵ sĩ không đầu, nhưng không biết phải bắt đầu như thế nào. Cuốn sách trên mạng chỉ mới tới chương 77, chưa đủ, nếu giới thiệu thì bạn đọc cũng không có nguyên tác phẩm để đọc. Nhưng không hiểu sao, câu truyện ấy vẫn ám ảnh mình suốt bao nhiêu năm,
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Những ngày đã qua!
-
26.03.2012 19:52:34
Lâu lắm rồi lại thấy buồn như thế này. Cứ cảm thấy mình vô cùng có lỗi, lương tâm vô cùng cắn rứt. Buồn vô cùng. Tại sao cứ dễ sai những thứ đơn giản như thế nhỉ. Trời đã ấm dần lên. Một buổi trưa nào đó, đi làm về, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời trong vắt, đột nhiên cảm thấy, trời đất mới đẹp làm sao, trong khi mình mới u ám làm sao. Lý trí đã bảo rằng như thế là tốt, như thế là đúng, vì sao cứ mơ màng ảo tưởng, cứ mong cầu một phép lạ. Mọi thứ nằm trong tay mình, đúng thế, bản thân mình không thể làm được, sao rồi lại cứ mơ. Tựa như vốc một nắm cát trong tay, cho dù nắm chặt, cho dù chẳng làm gì cả, cát vẫn từ từ chảy hết. Biết vậy, sao vẫn vốc cát, rồi ngơ ngác nhìn nó chảy hết dần. Tự nhủ rằng, không có cũng chẳng sao, mà sao đau lòng tới như vậy ?
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Những ngày đã qua!
-
11.04.2012 19:35:45
Mấy hôm nay bận tới mức không mở mắt ra được, ngày nào cũng mệt bã người, mệt tới mức h về nhà chẳng muốn làm gì cả, xem film đọc truyện cũng chẳng thấy hứng thú. Có những thất vọng cứ chồng chất lên theo thời gian.
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|
Tần Anh
-
Số bài
:
515
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.01.2006
|
RE: Những ngày đã qua!
-
06.06.2012 21:29:33
Lâu lắm rồi mới lại có cái cảm giác chán chường tuyệt vọng như thế này. Chán không muốn làm bất kỳ việc gì cả. Chán vì sự tồn tại vô nghĩa của mình trên đời này. Xung quanh tối tăm mù mịt. Đời vô nghĩa quá. Biết làm gì bây giờ ? Không ngờ mình yếu ớt tới mức không thể chịu nổi dẫu chỉ những tác động nhỏ. Sao tôi lại có mặt trên đời này. Sao lại như thế chứ ???? Tôi không hiểu đời vùi dập nhau để làm cái gì, đầy ải lẫn nhau để làm gì ????
Đừng nghĩ đến ngày mai nữa, được không.
|
|