Mấy hôm trước, vì một câu nói, mơ mơ hồ hồ, trằn trọc cả đêm, ngủ chẳng yên giấc.
Lại mấy hôm trước, uống một chén rượu, mới có thể ngủ mê mệt suốt một đêm dài.
Tưởng rằng lòng tĩnh lặng như nước, ai ngờ chỉ vì một câu nói vu vơ, mà tham luyến, mà tưởng niệm, mà mong cầu hy vọng, hệt như bóng trăng nơi đáy nước, nhìn qua thì đẹp, mà cũng chỉ là hư không.
" Những mắt cạn cũng tưởng rằng sâu chứa
Những tim không ma tưởng tượng tràn đầy
Muôn ngàn lời tìm kế dõi sương mây
Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất "
Hơn ba mươi tuổi rồi, sao mãi ngây ngô như thuở còn thơ ấu, đâu phải chưa trải qua chuyện gì, lẽ ra phải sớm thoái chí nản lòng, sao mãi còn ảo tưởng như vậy.
Người nào nặng tình, người đó sẽ khổ. Vẫn biết, chỉ cần ba năm, thì cái gì cũng qua được hết. Có điều, ta có thể trải qua được mấy cái ba năm nữa, tịch mịch ấy, ta có thể chịu được bao lâu nữa.
Biết là không thể, mà mãi trầm mê.