VẪN CỨ NẰM !
Bốn chục năm rồi bốn chục năm
Thêm hai mươi nữa mới thành trăm
Ngông nghênh bể chữ mòn tay bút
Lếu láo rừng thơ vắt ruột tằm
Quán ảo nhớ nhau còn đến viếng
Xóm hồng quên cả chẳng thèm thăm
Suốt ngày đợi bạn không ai tới
Đêm đến chuông reo vẫn cứ nằm*!
Lá chờ rơi 18/09/09
* Đêm đến bỏ máy trợ thính ra thì không còn nghe được gì cả.
NGHÈO NÊN SỢ
Nhật nguyệt xoay vần lại giáp năm
Mà lương tháng vẫn chỉ đôi trăm
Tiền nhà chửa đóng oằn vai vợ
Nợ nước* đang kêu rối sợi tằm
Rượu nhạt, e thân tình lại viếng
Trà ôi, ngại bạn quý sang thăm
Bao giờ...lương đến thêm lần nữa?
Đợi mãi đau lưng mắc võng nằm
Tú Lòng...thòng
* Nợ tiền nước
NĂM, MƯỜI, MƯỜI LĂM
Năm, mười đếm mãi suốt canh năm.
Em muốn nhiều cơ đến số trăm.
Em thóang hưng nồng trong bến đợi.
Anh như co cụm giống con tầm.
Em buồn số đếm không liên kết
Anh sợ chữ thua ngại viếng thăm.
Mỗi tối bắt đầu con số chữ.
Năm, mười phát ngán mỗi khi nằm.
Trần Mạnh Hùng
Cuộc đời là những con số đếm, đếm mãi sợ lắm rồi... đếm ngày, đếm tháng, đếm từng giờ , từng phút... mà sợ nhất là đếm năm, mười,mười lăm, hai mươi...
chít mày nè, cho mày chít....
Từ ngày còn thơ 5, 6 tuổi chơi đi trốn đi tìm... đếm 5, 10 bằng thích... đến giờ này còn đếm nữa... phát điên lên được. Sợ thật, đếm... để dỗ giấc ngủ đếm mãi không thôi
Có ai hiểu được... không nhỉ??? Xin gởi đến những lời chia sẻ
**********
Bài VẪN CỨ NẰM dùng 5 vần « ăm » chính vận, lại chẳng phải là « tử vận » nhưng lại rất khó tìm tứ thơ để dựng nên một bài thơ có ý nghĩa quán thông trên dưới, nên chỉ xin họa ngược :
SỰ ĐỜI NỐI TIẾP ...
Đau lưng mỏi gối phải luôn nằm
Hai mối thâm tình điện hỏi thăm
Người bảo ăn tươi gan chú cóc*
Kẻ khuyên nuốt sống nhộng con tằm
Sẽ không thiếu vắng ngày ba bảy
Cũng chẳng dư thừa tuổi một trăm
Sẽ có lúc ôm hai chị tám**
Sự đời nối tiếp được đôi năm.
Lá chờ rơi 20/09/09
* vừa rồi có người ăn gan cóc để tự tử, mà lại chửa được bệnh ung thư
** ước mơ đến được số 88 tuổi
BƯƠI
Trường đời vô số chuyện hà nằm.
Chẳng dính gì mình chỏ miệng thăm.
Thắc mắc nhà bên nhiều kẻ viếng.
Hoài nghi xóm nọ lắm người tầm.
Thế gian mấy độ sông thành núi.
Thiên hạ bao người thọ tuổi trăm.
Thế thái nhân tình không chuyển đổi.
Tò mò, bươi móc suốt quanh năm.
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2009 20:31:58 bởi Trần Mạnh Hùng >