Tình lỡ
Em có chồng rồi hạnh phúc không
Riêng đây lạnh lẽo chốn thư phòng
Thuyền đi chốn ấy lòng đâu nhớ
Bến ở phương này dạ cứ trông
Biết bạn chăn êm cùng nệm ấm
Nhưng tôi gối lẻ với men nồng
Trăng khuya đỉnh núi buồn hiu quạnh
Bỏ lại câu thề ở bến sông
Vancali 3.31.16
Thân họa : LUỐNG TRÁCH
Có chồng thì khỏi phải nằm không
Dẫu lạnh đêm đông vẫn ấm phòng
Một bước đi xa ba tiếng gọi
Đôi đường chia cách mỗi ngày trông
Thương hoài thuở ấy tình duyên đậm
Nhớ mãi đêm xuân chén rượu nồng
Luống trách ai say đời lãng tử
Bỏ thuyền bỏ bến bỏ giòng sông.
Lá chờ rơi 02/04/2016
THẤT TÌNH
---*---
Em ngủ với chồng có ấm không ?
Anh ngồi lẻ bóng lạnh căn phòng
Xe hoa người đón lòng sao nhớ
Ngõ trúc kẻ chờ mắt mỏi trông
Đằng ấy ra đi vui hạnh phúc
Còn đây ở lại giấc đâu nồng
Ngày đêm kết bạn cùng men tửu
Sớm tối u sầu giữa bãi sông.
2/4/2016
Tuyen45
Dâu xứ lạ
Xa nhà hỏng biết có vui không
Đất khách làm sao thể dự phòng
Ánh mắt người xưa lòng mãi nhớ
Con đò bến cũ dạ hoài trông
Đồng tiền để mất cơn mơ đẹp
Chữ hiếu đành tan giấc điệp nồng
Áo cưới theo chồng tim quặn thắt
Trăng thề bỏ lại với tình sông
Vancali 4.3.16
LẤY CHỒNG TÂY
---*---
Ngoại quốc chồng em trẻ đẹp không ?
Ra sao tâm địa liệu đề phòng
Lỡ người bạc nghĩa đời tàn lụi
Phải kẻ phụ tình hết ngõ trông
Mắt tối vì tiền tan mộng điệp
Lòng tham xuất ngoại vỡ mơ nồng
Bên chồng dạ thấy như tơ rối
Giữa chốn trời Tây cách núi sông.
6/4/2016
Tuyen45
Khổng Tử có dạy :
- Làm thơ để kết thêm tình bạn
- Làm thơ để phấn khởi đời sống
- Làm thơ để ngợi ca cuộc đời
- Làm thơ để học hỏi đạo lý làm người .