THÂN CÒ
Đời mẹ cho con thật lắm công
Thương yêu vũng chắc tựa thành đồng
Tình sâu đọng kết như tầng núi
Nghĩa thắm tuôn trào sánh nước sông
Cảnh khó tâm luôn đằm tỉnh táo
Dạ buồn mặt vẫn dịu tươi hồng
Trăng sao hái xuống dâng thân mẫu
Người hỡi đâu rồi giữa cõi không
HANSY
NGHĨA TÌNH CỦA MẸ
Có ai thấu rõ mẫu thân không
Khó nhọc gia nương nhạt má hồng
Cực xác dạo nào vừa lập thất
Lao tâm từ thuở mới sang sông
Sắt son chồng vợ ràng liên mối
Chung thủy tào khang giải kết đồng
Nuôi dạy đàn con từ tấm bé
Cả đời làm mẹ thắm bao công
HANSY
CŨNG QUÊN
Bao ngày nuôi trẻ quản chi công
Lặn lội phơi sương nắng giữa đồng
Nghĩa mẹ bao la dường bốn bể
Tình cha góp lại tựa trăm sông
Mặc cho tóc úa pha màu trắng
Miển được con thơ đẹp tuổi hồng
Ngắm trẻ ngày vinh qui hiển đạt
Muôn điều cực nhọc cũng quên không
Lá chờ rơi 10/09/2012
QUẢN CHI CÔNG
Lắm người cuộc sống có như không
Cô độc quanh năm thiếu ánh hồng
Nghĩa mẹ đã cam vùi dưới đất
Tình cha sao nỡ thả trôi sông
Kề vai gánh vác ngày đông chợ
Họp sức gom thu lúa ngập đồng
Mong thấy trọn đời muôn việc tốt
Sớm chiều lặn lội quản chi công.
Lá chờ rơi 10/09/2012
TRÁCH TRỜI
Trời đất nhiều khi thật bất công
Kẻ ăn không hết lúa đầy đồng
Người xanh bụng đói trôi đầu chợ
Nhà dột vách thưa dạt góc sông
Phú quý bạc thời không chịu ró
Tiện bần máu cũng chẳng nên hồng
Nghĩ đời chênh lệch hai thân phận
Cám cảnh than hoài có thấu không
HANSY