Một Mình Thôi ...!!!
Thay đổi trang: << < 7 | Trang 7 của 7 trang, bài viết từ 91 đến 93 trên tổng số 93 bài trong đề mục
ABCỜ 04.07.2009 23:09:16 (permalink)
Ngày Cuối Tuần...
 
Ngày cuối tuần như những ngày bộn bề
Chẳng rong chơi, sao mình ngồi than thở
Lại ngày cuối tuần cũng cảnh u mê
Và ngày mai lại nỗi buồn muôn thưở
 
Là gì nhau? sao mơ ngày cuối tuần
Ở nơi đó, anh đang vui gặp gỡ
Ta ngồi đây, gởi buồn thơ tiễn nhau
Mong trời sáng, để xa rời hư ảo
 
Lời thơ buồn...đem giấu..đừng chạm tay
Ngày cuối tuần..thêm một ngày nghiệt ngã
Hỡi cao xanh...oan khiên...trái tim giày
Ngày cuối tuần..đường chung..còn xa lắm
 
Thôi thì thế..chỉ đôi phút ngậm ngùi
Ngày hôm nay...và ngày mai đã đến
Thoáng trăm năm...được mất cũng âu vì
Ta nhắm mắt...khóa hồn đang tơi tả...
04.07.09
 
Lại 01 ngày cuối tuần..như ngày hôm qua..cũng bộn bề..cũng tất bật và cũng thêm 01 tí mệt mõi cho tất cả trong ta...
Mệt mõi này sẽ dồn nén thêm bao lâu để mà tan tành ko còn gì nửa nhỉ..mong rằng mau mau đến...
Hãy chất thêm...thêm thêm nhiều tí mệt mõi vào trái tim đang ngây dại này...chất đầy vào để ta thức tỉnh ta...
Hay là xin trăm năm hãy qua mau...xin đừng cho ta cho nhau làn hơi thở...
Xin hãy lấy đi làn hơi thở tình yêu của tôi...đừng cho tôi là 01 con người ngoan hiền...đừng cho tôi phải sống mãi như thế này...hãy cho tôi thêm 01 trái tim khôn ngoan..man trá...đừng đừng để tôi như thế này...tôi ko muốn ạ...
Hãy cho tôi 01 trái tim rỗng tếch...chứa thêm nhiều...nhiều cuộc tình..nhiều con người...nhiều người tình...xin cho tôi..thế đó...
 
#91
    ABCỜ 11.07.2009 21:21:41 (permalink)
    Trưa nay đi t.t về...tâm hồn ể oải hay con người ể oải...chẳng muốn làm gì thế là đóng cửa đi nằm...
    Nằm đã rồi bò vào máy lang thang...xong thế lại năm rỗng...tếch...
    Xù lại chửi mình ngu...mắng mình sao phải như thế...anh ta chảnh chẹ...thì cứ yêu mãi làm gì...
    Chảnh hay ko chảnh đâu có quan trong...nhưng quan trọng rằng em ko có trong anh...
    Anh đâu đau...hay đâu ray rứt khi biết em đang lúc thế này phải ko anh?
    Em đau đau lắm...cứng rắn...khoắc cho mình chiếc áo vô tư cười nói bao nhiêu...để giờ này mình em....
    Em sai...sai quá nhiều...khi cố ép mình phải mãi thế này...
    Càng sai thật nhiều hơn khi cố tình để sự việc cứ mãi đi theo chiều hướng phải liên quan gắn bó với nhau như thế này...
    Thật đúng lắm với câu "Thà chấm dứt 01 lần còn hơn để phải ray rứt mãi cho nhau"
    Em sai sai...sai thật rồi...ko gì bào chữa cho cái sai của mình cả...
    Bởi anh chẳng phải gỗ đá vô tri...anh cũng biết em đang đau khi yêu anh...và hình như anh cũng cố rồi thì phải nhưng con tim anh nó vẫn ko có chỗ cho em vào phải ko anh?
    Anh cũng đã cố rồi...và ko thể...chỉ em sai và cố chấp khi không hiểu ra mà thôi...
    Tim anh ko thể...và anh xử sự như thế...anh rất đúng...em ko thể trách anh gì cả...
    Em sai và càng sai nhiều hơn...khi tự dày vò..tự trách con người anh sao như thế...
    Ai cũng công việc bộn bề...cũng mọi việc lo toan...mỗi ngày 01 tin tức 01 cuộc đt đâu có gì là quá...nhưng tại em sai khi trách anh như thế...và nghiệm ra rằng...anh ko phải vô tri...ko phải sõi đá...nhưng anh cố tình làm thế với em...để em phải tự biết và tự nhận ra...chứ anh phải làm sao nửa bây giờ...
    Em thật đáng trách khi cứ phải để 2 ta...ray rứt...cho nhau mãi thế này....
    Em sẽ cố sửa cái sai bất trị này...để anh ko phải ray rứt gì về em cả....
    Thời gian lại qua...lại thêm 01 ngày cuối tuần em để chúng ta phải đau đau như thế này....
    TRong tình yêu...đôi khi đâu phải là người tốt thì sẽ được yêu  phải ko anh?
    Có lẽ em quá già, quá cần cõi khi cảm nhận rằng em yêu anh từ những ngày đầu tiên là do bởi chúng ta "nợ " nhau...và con người em bảo thủ, ít thay đổi...khi đã yêu anh như thế này...em chỉ muốn 01 cuộc sống gia đình bình yên...anh là người thấu đấu..nên chúng ta sẽ hiểu nhau...nhường nhịn nhau và êm đềm trong cuộc sống...
    Em đã bỏ quên mất tình yêu phải có sự rung cảm...mà em thì ko thể làm trái tim anh rung lên trong bao năm nay...
    Tình yêu đâu phải chỉ có sự hy sinh mà tồn tại phải ko anh? em đã cằn cõi quá rồi....
    #92
      ABCỜ 24.07.2009 23:17:59 (permalink)
      Ngộ thật !
      Cảm giác thích chui rút vào đây sao thường là những ngày cuối tuần, như hôm nay thì cũng là sắp sang ngày cuối tuần...
      Lý do gì..? chẳng biết..và cũng chẳng muốn biết..?
      Ngày cuối tuần anh đâu dành cho riêng em, ngày cuối tuần anh dành cho 01 ai đó hay là cho riêng anh mà thôi..
      Như hôm nay gặp nhau chốc lát, anh đến, anh đi...
      Hôm nay anh đi đến 01 ai đó cảm giác mình rất buồn...
      Mình chẳng bao giờ sẽ hỏi anh đi đâu và làm gì...nhưng mình lại muốn biết anh sẽ đến đâu và làm chi...mâu thuẫn thật...và cái mình muốn biết lại muốn nghe từ anh nói.
      Xưa nay những lời nói, chuyện gì anh nói mình chưa bao giờ hoài nghi, tại sao mình tin anh tuyệt đối cơ...
      Anh cũng chưa bao giờ nói 01 tiếng yêu hay thương gì mình...cũng chưa lời hứa hẹn gì...thế mình chờ đợii điều gì cơ...những hư vô..trong cuộc đời này là đó sao..?
      Sợi dây tình của mình bắt ngày ko còn dài cho mình thả nửa rồi hay sao? Cảm giác muốn buông trôi...Là mình đấy sao..?
      Xưa nay mình ít bao giờ có cảm giác này lắm mà...nếu có chăng cũng chỉ 01 thoáng qua rồi mình lại đi tiếp với cái quyết định và chọn lựa của mình mà...
      Lại ngộ thật ngộ !
      Mình gia trưởng, độc đoán, mình có bao giờ phải thưa trình, hỏi ý hay xin phép ai ko? kể cả ba mẹ mình...
      Thế mà anh mình lại phải xin phép anh tất cả...dù mình bị anh la mắng, nặng nhẹ...ôi chuyện lạ thường mà lại có thật...
      Đối với xã hội này em đâu phải là người đơn giản,...thế với anh...em lại chẳng là gì trong anh...
      Nụ cười khoắc trên khuôn mặt em hình như nặng lắm rồi...lúc như thế này em ko thể khoát được nửa anh ơi..
      Lúc này đây tim em lại dấy lên từng hồi đau nhói...gọi là đau nhói...cho có gọi mà thôi...dạo này lòng ngực em thường xuyên bị lói nhiều lâu lâu cứ lói lên...hình như cảm giác đau như những lúc này cứ kéo dài mãi và ngày càng nhiều nên thành ra như thế đó sao..?
      Và hình như em như chẳng thiết, chẳng lo, chẳng mong gì nửa cả...em bắt đầu như vô vị với tất cả rồi anh ơi...cảm giác này có thật sự đáng sợ khi em ko còn là chính em nửa ko...
      Em muốn buông trôi tất cả...em ko muốn tồn tại và cả thời gian tồn tại...
      Hìnhn như cuộc sống bây giờ đã là 01 lập trình có sẵn phải như thế và phải là thế...
      Em chẳng còn háo hứng chẳng còn mộng mơ...tương lai mình về sau...
      Hư không là cái em muốn lúc bấy giờ...ước gì ta ko tồn tại và ước gì em chẳng phải gặp anh...
       
      #93
        Thay đổi trang: << < 7 | Trang 7 của 7 trang, bài viết từ 91 đến 93 trên tổng số 93 bài trong đề mục
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9