Xuân về nhớ Đà Lạt ! - Miên Du ĐàLạt

Tác giả Bài
Viet duong nhan
  • Số bài : 6666
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.10.2004
  • Nơi: Suối Yêu Thương
Xuân về nhớ Đà Lạt ! - Miên Du ĐàLạt - 01.06.2008 17:50:56
Xuân về nhớ Đà Lạt !

Đà Lạt Xuân về mưa có rơi!
Em ơi! thương nhớ kiếp nào vơi
Nhớ nụ hôn đầu môi em ngọt
anh đã làm thơ ca tụng đời

Đà Lạt Xuân về, ôi! nhớ ghê!
Nhớ em, anh nhớ suốt đường về
Nhớ con đường nhỏ quanh hồ vắng
Nhớ buổi chiều mưa đón em về!

Đà Lạt Xuân về em có hay!
Nhớ mưa thấm ướt vai em gầy
Mưa rơi tí tách bên thềm cửa
Bong bóng tràn về vỡ đầy tay  !!

Đà Lạt mưa hoài anh nhớ em!
Mưa sa làm ướt cánh môi mềm
Giọt mưa hay mắt em mờ lệ
Anh mất tình em, ...lặng bên thềm !!
 
Miên Du ĐàLạt
CA 1999

Thanh Vân
  • Số bài : 3784
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.05.2007
RE: Xuân về nhớ Đà Lạt ! - Miên Du ĐàLạt - 05.06.2008 23:25:12
CÁI CÒ

CÁI CÒ là mẹ các con tôi
Là vú nuôi con suốt một đời
Là mệ của đàn cháu nội ngoại
Là bà nội trợ ở nhà tôi
 
CÁI CÒ chẳng có cái lưng dài
Gánh vác trong ngoài , mỏi cả vai
Việc nước, việc nhà đều tháo vát
Việc nương, việc rẩy chẳng thua ai
 
Tính chẳng giống tôi, hay lấy cớ
Nói hoài những chuyện dại, dai, dài
Nửa đêm thức giấc còn nghe nói
Chỉ kể tôi nghe chẳng kể ai!
 
CÁI CÒ, mệ nội của đàng trai
Khi đám rước dâu nói chẳng sai
Giờ giấc phải trưa mà đúng ngọ
Nếu không bà mắng chẳng cần ai
 
Nhớ lại ngày xưa buổi chợ Đông
Gặp tôi bà quyết lấy làm chồng
Theo tôi làm vợ, rồi làm mẹ
Làm CÁI thân CÒ lặn lội sông....
Miên Du Đàlạt
(CA  27/10/2002)
                                      *thơ huề vốn :-))
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2008 23:26:32 bởi Thanh Vân >
Cuộc đời một giấc mộng
Thời gian thoáng mây bay
Nguồn tâm không xao động
Khoan thai

Thanh Vân
  • Số bài : 3784
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.05.2007
Thơ Miên Du ĐàLạt - 05.06.2008 23:29:29
Không Đề (*)

Nàng đến rồi đi không giã biệt
Trên lầu trăng xế nhớ thương ai
Nghìn trùng chỉ mộng lời không nói
Thư viết xong rồi, tỉnh giấc mai!

Ánh nến còn mờ soi gối chiếc
Hương thơm phảng phất vóc hình hài
Non Bồng xa thẳm không đi tới
Vạn dặm người đi ai oán ai!

Miên Du Đà Lạt
CA 2002
(*) Phỏng theo ý thơ Hán Tự Vô Đề (kỳ nhất)
của Lý Thượng Ẩn (một nhà thơ Trung Hoa)
 
Vô Đề (Kỳ Nhất)
Lai thị không ngôn khứ tuyệt tung
Nguyệt tà lâu thượng ngũ canh chung
Mộng vi viễn biệt đề nan hoán
Thư bị thôi thành mặc vị nùng
Lạp chiếu bán lung kim phí thuý
Xạ huân vi độ tú phù dung
Lưu lang dĩ hận Bồng sơn viễn
Cánh cách Bồng sơn nhất vạn trùng
Lý Thương Ẩn
 
Vô Đề (100)

Chẳng biết em đi nắng có buồn!?
Mây về bàng bạc ráng chiều buông
Tiễn em nghe xót đời lưu xứ
Một chút tình riêng bạc nửa hồn
Miên Du Đà Lạt
CA 05/2008
Cuộc đời một giấc mộng
Thời gian thoáng mây bay
Nguồn tâm không xao động
Khoan thai

Thanh Vân
  • Số bài : 3784
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.05.2007
RE: Thơ Miên Du ĐàLạt - 05.06.2008 23:33:15
Vô Đề

Chẳng biết em đi nắng có buồn!?
Mây về bàng bạc ráng chiều buông
Tiễn em nghe xót  đời lưu xứ
Một chút tình riêng bạc nửa hồn!


Miên Du Đà Lạt





Vô Đề (101)

Chiều nay nghiêng nắng dáng em buồn
Dưới rặng thông già chim véo von
Ta cúi tìm em trong đáy nước
Lung linh giọt nắng chảy vào hồn

Miên Du Đà Lạt






Cuộc đời một giấc mộng
Thời gian thoáng mây bay
Nguồn tâm không xao động
Khoan thai

Thanh Vân
  • Số bài : 3784
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.05.2007
RE: Thơ Miên Du ĐàLạt - 05.06.2008 23:36:27
 
Người Em Bùi Thị ...

ta nhớ em
người em Bùi Thị ...
nhớ má em hồng
môi đỏ mọng chiều Xuân
nhớ tà áo trắng vờn trong gió
nhớ dáng em hiền
nghiêng nón buổi sớm mai

ta nhớ em
người em Bùi Thị ...
nhớ buổi thanh Xuân
ta mơ ước một ngày
Nhặt chiếc hài xinh xắn
để được đi tìm em
như chàng Hoàng Tử
tìm nàng Công Chúa Lọ Lem

ta ngu ngơ
và rất dại khờ
mơ ước một ngày
là hàng cây Khuynh Diệp
là Hoa Anh Đào
trước cổng trường em
là nắng sớm mai
hôn má hây hây
là ngọn gió chiều
thổi áo em bay
là năm ngón tay
gỡ rối tóc huyền
là hạt mưa sa
làm ướt môi mềm
là tất cả tình trần
quyện bước chân em

ta nhớ em
người em Bùi Thị ...
đã qua rồi một giấc mơ Xuân
ta ra đi
và em cũng không ở lại
mái trường xưa
ngói đỏ nhạt màu
cổng trường xanh
hoen màu Bùi Thị ...
thôi hết rồi buổi thanh Xuân ấy
ta và em
chẳng bao giờ tái hợp

ta nhớ em
người em Bùi Thị ...
ta yêu em
thuở ấy tuổi Xuân thì ...!

Miên Du Đà Lạt
Ca 1998
Cuộc đời một giấc mộng
Thời gian thoáng mây bay
Nguồn tâm không xao động
Khoan thai