danh ngôn

Tác giả Bài
Thanh Vân
  • Số bài : 3784
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.05.2007
danh ngôn - 07.06.2008 22:30:23
Một năm một tuổi như đuổi Xuân đi
Cái già sòng sọc nó thì theo sau
Vì sương cho nó bạc đầu
Vì chưng mưa nắng cho rầu rĩ hoa
 
 
* * *
 
Kẻ làm bậu bạn cùng người
Kìa lời chỉ tín, chớ sai ở mình
Khuyên nhau thì lấy điều lành
Nhủ nhau thì lấy chơn thành lòng ngay
 
***
 
Ai là kẻ thương đời thương vật
Ai là người, sớm cất túi tham?
Việc chung giúp ích nên làm
Lọi mình, người khổ, mà ham nổi gì?
 
* * *
 
Luỡi mềm còn mãi, răng cứng mới gãy hoài
Sợi dây mềm dẻo mới cột trói gom bó được tất cả những gì cứng rắn
 
* * *
Dẫu xây chín đợt phù đồ
Không bằng làm phúc cứu cho một người
 
* * *
 
Thân người khó đặng
Phật Pháp khó nghe
Minh sư khó gặp
Thiện hữu khó tìm
Cuộc đời một giấc mộng
Thời gian thoáng mây bay
Nguồn tâm không xao động
Khoan thai

Thanh Vân
  • Số bài : 3784
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.05.2007
RE: danh ngôn - 07.06.2008 23:06:48
Người luôn luôn chánh niệm. Sự sanh diệt các uẩn,
Tinh tấn là tánh đức vô cùng cần thiết trong công phu hành đạo, chống đối mọi sự thôi chuyển để đạt chánh quả.
·       * * *
 
Giàu sang ấy, ơn trên giúp sức
Phước ấm no túc thực, túc ý
Thấy người gặp lúc tai nguy
Ra tay tế độ, ấy thì lòng nhơn
 
·       * * *
Sắc tài danh lợi vốn vô thường !
Say đắm làm chi mãi vấn vương ?
Sanh tử luân hồi ai cũng ngán,
Niết bàn cực lạc sớm cầu nương .
 
·       * * *
Thế gian vạn sự vốn không beên
Vì bởi mê trần mới xuống lên
Sanh tử luân hồi trong sáu nẻo
Nương về đạo đức tiến lần lên
 
·       * * *
Tước vị cao, người ta ganh
Quyền thế lớn, người ta ghét,
Chí hướng to, người ta thù,
Lợi lộc nhiều, người ta oán
 
·       * * *
Dù cho có sang giàu
Thuốc thang chữa được đâu
Phước trời còn lúc hết
Phước người được bao lâu
 
·       * * *
Việc hung ác dễ laém
Và những điều tự hại
Còn việc lành việc tốt
Thực hiện rất khó khăn
 
 
·       * * *
Cái bể tình dục
Lấp mãi không đầy
Cái thành sầu khổ
Phá mãi không tan
 
·       * * *
Độ lượng bao nhiêu, thì phúc báo cũng lớn bấy nhiêu
Mưu kế sâu độc bao nhiêu, thì tai họa cũng tàn hại chừng ấy
 
·       * * *
Người không chí, như thuyền không lái,
Như ngựa không cương, trôi dạt long bong
Không ra thế nào cả.
 
·       * * *
Có học vấn mà không có đạo đức là người ác
Có đạo đức mà không có học vấn là người quê
 
·       * * *
Chớ làm các điều ác
Gắng làm các hạnh lành,
Giữ tâm ý trong sạch,
Chính lời chư Phật dạy.
 
·       * * *
Nếu gặp bạn đồng hành hiền lương , giàu trí tuệ, hàng được gian nguy thì hảy vui mừng mà đi cùng họ
 
·       * * *
Có hai hạng người hy hữu,
Một là chưa từng lầm lỗi
Hai là gây lỗi biết ăn năn
 
·       * * *
Người nào trước làm ác sau làm lành,
Người đó là ánh sáng chiếu cõi thế gian như vầng trăng ra khỏi mây mù.
 
·       * * *
Tự thắng mình còn vẻ vang, hơn thắng kẻ khác
Muốn thắng mình phải luôn chế ngự lòng tham dục
 
·       * * *
Chớ lo không được làm to, nên lo cái đức của mình còn kém cỏi
Chớ tủi không được giàu sang, nên tủi cái trí của mình còn hẹp hòi
 
·       * * *
Người quân tử, thiên hạ chưa lo đến, mình lo trước cho thiên hạ
Thiên hạ đã vui rồi, mình vui sau thiên hạ
 
·       * * *
Không lấy bậy, tay thơm
Không chơi bậy, thân thơm
Không nói bậy, miệng thơm
Không nghĩ bậy, tâm thơm
 
·       * * *
Nghe cho nhiều rồi chọn điều phải
Xem cho rộng rồi ghi nhớ lấy để suy sét cho tường
 
·       * * *
Ta chớ ăn nhiều, làm ít
Đừng bắt người ăn ít làm nhiều
Ấy là để giữ lẽ công bằng của sự sống
 
·       * * *
Người biết đạo, tất không khoe
Người biết nghĩa tất không tham
Người biết đức tất không thích tiếng tăm lừng lẫy
 
·       * * *
Ở đời mà không giữ được thành tín đó là hạng tiểu nhân và không làm được việc lớn
 
·       * * *
 
Việc làm cần phải am tường
Thiện siêu ác đọa lẽ thường xưa nay
 
·       * * *
Chẳng có hạnh phúc nào so sánh bằng sự yên tĩnh của tâm hồn
Cuộc đời một giấc mộng
Thời gian thoáng mây bay
Nguồn tâm không xao động
Khoan thai

poemqueen
  • Số bài : 135
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 21.07.2010
RE: danh ngôn - 15.11.2010 17:54:15

Sống ở đời tu luyện nếp người.
Ở ăn phúc đức muôn đời khắc ghi.
Phong ba ta có quản gì.
Sống sao cho đặng nếp lề ngợi khen.