Xứ Huế
XỨ HUẾ Ơi xứ Huế ngàn năm còn cổ kính, Nước sông còn soi bóng những giai nhân. Tôi về đây rũ sạch lớp bụi trần, Và lặng lẽ ngắm những nàng tiên nữ. Dáng yêu kiều say lòng người cô lữ, Nón bài thơ nghiêng dưới nắng hanh vàng, Tôi nhìn theo sầu bỗng thấy mang mang, Người đã khuất mà tôi còn ngơ ngẩn Ơi núi Ngự, sông Hương, cùng lăng tẩm, Vẫn âm thầm chờ đón những thi nhân, Đem về đây buồn thương nhớ vô ngần, Sầu vạn nẻo cũng quay về xứ Huế. Người xứ Huế yêu thơ và lặng lẽ, Tà áo dài trong trắng nhẹ nhàng bay, Nón bài thơ e lệ nép trong tay, Ngập ngừng bước những khi trời dịu nắng. Người xứ Huế trang nghiêm và thầm lặng, Thường hay sầu trong lúc thế nhân vui, Tâm sự nhiều song chẳng hé trên môi, Ôi kín đáo những người em xứ Huế _ Ta đã xa em rồi xứ Huế Đây chỉ còn một xứ Huế trong mơ, Để trao người em ta vẫn tôn thờ, Trong tâm tưởng và tình thơ bất diệt. Tác giả Đoàn Linh Cảm
ĐƯỜNG SANG VĨ DẠ Bỗng dưng thơm mát một trời Mùi hương mách nẻo hoa cười ngây thơ Cho anh dừng lại sững sờ Đường sang Vĩ Dạ đâu ngờ mùa sen Bỗng dưng cây trúc làm duyên Để rơi chiếc nón treo nghiêng trên cành Cho anh nghe tiếng ngọt lành Tóc dài lẫn với lá xanh thẹn thò Bỗng dưng gặp một con đò Áo màu nón trắng đôi bờ chào nhau Cho anh mai có về đâu Nhớ sông hương lại tìm câu mái nhì Bỗng dưng ngọn gió thầm thì Trời xanh thoáng một nét gì mến yêu Cho anh lắng tiếng chim kêu Ở bông phượng nở buổi chiều trên cây... Tác giả: Nguyễn Đức Mậu.
ÁO TRẮNG NĂM XƯA Ngày xưa áo trắng in mây Tà hương tha thướt làm say nắng vàng Ai qua bờ nước Hương giang Làm cho màu nắng nhớ mênh mang chiều Có người đi giữa cô liêu Tình như chiếc lá quạnh hiu cuối vườn Nhớ ai áo trắng bên trường Tà mây phơ phất còn vương thơ sầu Ngày nào mây đã qua cầu Thương tà áo trắng về đâu sông dài Sân trường nay vắng bóng ai Nhớ người áo mộng vẫn cài nắng hoa Áo mây mờ cuối sông xa Tình xưa vẫn trắng trên tà hoàng hôn Bâng khuâng bóng khuất thu buồn Nhìn phương trời cũ khói sương nhạt màu. Tác giả:Thân thị Ngọc Quế
CHIỀU ĐẠI NỘI
chậm bước theo mưa chiều đại nội
luồn qua cửa phủ ngắm thu phai
đường xưa khoác áo rêu phong ngủ
còn thức đâu đây những dấu hài?
trầm mặc bên hồ bông sứ rụng
mơ màng công chúa hát nam ai
phím vỡ tơ chùng tình dẫu muộn
tạ lòng nhau một thoáng hương bay
BÔNG CƠM NGUỘI
hái bông cơm nguội bên thềm cũ
nhớ thuở quế trầm chưa mất nhau
loài hoa anh tặng em ngày ấy
giờ hết nguội rồi bỗng biết đau
QUA ĐÒ CỒN HẾN
sóng vẫn vỗ và đò vẫn trôi
riêng vầng trăng ai đã chia đôi
nửa mảnh theo ai về bến khác
hay mãi tương tư tận cuối trời.
Tác giả:Mường Mán
Em buông tà áo tím dòng sông.
Sông Huong mơ mộng vương tình nương.
Trên sông câu hát lay vẳng vẳng.
Cô gái ngông ngông đò nghiêng nghiêng.
Không gian mênh mông sâu lắng lạ.
Câu hát Huế thuơng nón hoạ tranh.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: