SIÊU THỊ TÌNH CẢM UY TÍN, CHẤT LƯỢNG 9999!
Không biết trong Miếu nhà thày Lang Thang còn cái gì cho ta mượn đỡ đi cầm chút tiền vào đây giải nhiệt...Mấy hôm nay buồn quá , nóng hết cả tim gan rồi...Hàng họ chiến quá đi thôi
Người đâu mà đẹp quá, đến đầy rồi hết muốn đi ra, tay cầm khăn giấy lau máu cam mết...
Nhưng hông đi hông được, ở lại dễ lên cõi trên lắm á...
talk biết sợ rồi... hic hic
trong mấy cô nhân viên mới này, có 2 cô hiệp khách tui thấy bên ngoài rùi, lên hình photo thì mướt vzậy chứ nhìn bên ngoài thì về cơ bản các cô không xấu, nhưng mà " khô lém", nhìn trong ánh chớp của dancing thì ok, hẹn ban ngày uống cafe thì...than ôi!
Trích đoạn: vũkimThanh
Không biết trong Miếu nhà thày Lang Thang còn cái gì cho ta mượn đỡ đi cầm chút tiền vào đây giải nhiệt...Mấy hôm nay buồn quá , nóng hết cả tim gan rồi...Hàng họ chiến quá đi thôi
Thày ạ! Đã là khách quen rùi mà thày còn lo chi việc cầm cố nữa...Tiền nong không có thì thày cứ chạy wa đây nói nhỏ một câu rùi...thì thích em nào thày cứ vác vô là được mà!
Đôi khi cuộc sống có khốn khó chút nhưng...xóm Tám nhà ta đâu có để ai túng thiếu bao giờ đâu thày! Mà sao lại buồn ạ! Nếu thày buồn, ND mách nhỏ cho một cách là hết! Đó là đi buôn đó thày! Em cũng vậy nè....buôn dưa lê bán dưa bở....giờ mặt mày hớn hở tởn tơ phiêu lém thày à! Càng buồn ta càng nên cười cho sảng khoái cuộc đời...thầy nghen!
Trích đoạn: Talkative
Người đâu mà đẹp quá, đến đầy rồi hết muốn đi ra, tay cầm khăn giấy lau máu cam mết...
Nhưng hông đi hông được, ở lại dễ lên cõi trên lắm á...
talk biết sợ rồi... hic hic
Talk nói zậy hỏng có đúng à nghen! Thiên đường nơi hạ giới này chứ đâu mà lo chít! Khiếp quá thui à! Hic!
ui...dạo này thất nghiệp nên chẳng biết làm gì! ND ui cho tui làm tạm chân bảo kê cho STTC của pà nha!
Mấy cô nì xinh thật, nhưng cho tui o đờ cô nào xinh vừa vừa thui bà chủ ạh, có được không bà chủ?
Trích đoạn: vũkimThanh
Khổ quá cứ vào đây rỉ tai bà chủ mà ký sổ chịu hoài thế này cũng thấy kỳ quá đi …nhà thì chẳng còn gì mà cầm cố cả ….thày Lang Thang dạo này nghe chừng cũng nghèo nên ít thấy rủ rê đi nhậu như hồi xưa nữa ..buồn quá đi .
Mà mặt hàng bà chủ dồn tiền mua về toàn những người đã từng qua phòng mạch của Lang Băm “tút ” lại từ A tới Z hết rồi , có người đã quen còn chê là khô khan tình cảm lắm đó.
Vậy trong đây còn ai to lớn đẫy đà hơn mấy cô này không hả bà chủ ?
, Lang Băm bé con nhỏ thó nhưng cứ thích hệ quảng đại đẫy đà mới chết chứ .….
Cám ơn bà chủ vấn an chia sẽ nỗi buồn không tên vô tận của lang băm nha .Lang băm cũng đang học đi buôn Táo buôn Nho buôn Lê buôn Mít đó thôi
Thày à!
Trải qua bao tháng năm lang thang đó, ND tủi nhục lém nhưng cũng ráng...xin tiền thiên hạ...cóp nhặt được vài đồng mở cái wán mong đổi đời.

ND mở cái STTC này, lúc đó còn bơ vơ và bỡ ngỡ nhiều nhiều! Cũng cái hồi đó, ND hai bàn tay trắng chạy vô xóm Tám kím mảnh đất còn rớt lại ở cuối xóm mình. Mảnh đất đó mọc toàn cỏ may, cỏ gà với vài dăm ụ mối.
ND cắm lều dựng tạm cái wán mà ND kiu là STTC 9999 mong đổi đời để khỏi..cái kiếp sống lang thang ngày đi xin ăn các công viên, bến bãi và tối về ngụ gầm cầu Saigon!

Thày chắc còn nhớ! Hồi đó, ND được vinh dự đón thày vô wán! Mấy hôm liền vắng vẻ.....thày là người đầu tiên xông lon STTC! Và từ đó đến giờ, nhờ ơn thày giới thiệu, STTC bắt đầu ăn nên làm ra và có chút đỉnh tích luỹ! ND luôn nhớ cái ơn đó của thày! Nhờ số, nhờ duyên thày mà giờ ND mới có ngày hôm nay! Đúng là...ông giời chẳng tuyệt đường sống của ai bao giờ, đúng không thày!?
Lúc khốn khó mới biết ai là bạn, thày à! ND thấy thày có chút gì đó phiền muộn mà băn khoăn quá à! Chắc là do kinh tế ảm đạm nên xóm Tám dạo này cũng bắt đầu hiếm tiếng cười dzui....đờn ca chắc cũng tắt lịm dần dần!
Nhưng mà....ND trải qua kiếp nạn rùi....ND bít mùi vị khốn khó là thế nào rùi! Thày cứ yên tâm wa đây ký sổ....chẳng sao đâu ạ! Nếu thày không có khả năng trả thì cứ gọi ND một tiếng à nghen! ND nhìn thấy cái "Phòng Mạch" của thày cũng không đến nỗi nào à nghen! Chắc cái đó....đủ để xoá nợ mà thày!
Uhm! Thày chắc hỏng bít! Chứ thày langthang xóm mình giờ chuyển lên làm quan huyện rùi đâu còn dân dã la cà được cùng thày "trà tam - rựu tứ" ngêo ngao hát ca, khề khà vô STTC được nữa! Làm quan là phải khác mà thày!
ND thấy thày có muốn làm wan thì......... cũng thay đổi dần đi là vừa thày à! Chứ dạo trước í, thày langthang dzui dzẻ lém! Vô STTC là cười nói vui vẻ và còn....tám đến đổ nhà đổ cửa nữa! Hic! Bây giờ buồn wá à thày!
Thôi! Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh bít làm sao được! ND cũng nghe nói, thày langthang được lên chức wan dzậy chứ cũng vất vả! Cái món học phí hay cái món học bổng (ND tạm gọi là lương)gì đó của thày nó không có được như ý! Sợ ngộ.....thì ND cũng thương thày ấy lém! Thày có gặp thì nói nhỏ.....là nếu thiếu money trang trải thì cứ vô STTC nghen thày! Em cũng cho vay.....dzới lãi xuất thâm thấp thui chứ hông có cao đâu! Chứ ND thấy cái quán "Coi vận mạng quá khứ" của thày ấy có tương lai lém!

Trích đoạn: ngocdiep87
Trích đoạn: vũkimThanh
Khổ quá cứ vào đây rỉ tai bà chủ mà ký sổ chịu hoài thế này cũng thấy kỳ quá đi …nhà thì chẳng còn gì mà cầm cố cả ….thày Lang Thang dạo này nghe chừng cũng nghèo nên ít thấy rủ rê đi nhậu như hồi xưa nữa ..buồn quá đi .
Mà mặt hàng bà chủ dồn tiền mua về toàn những người đã từng qua phòng mạch của Lang Băm “tút ” lại từ A tới Z hết rồi , có người đã quen còn chê là khô khan tình cảm lắm đó.
Vậy trong đây còn ai to lớn đẫy đà hơn mấy cô này không hả bà chủ ?
, Lang Băm bé con nhỏ thó nhưng cứ thích hệ quảng đại đẫy đà mới chết chứ .….
Cám ơn bà chủ vấn an chia sẽ nỗi buồn không tên vô tận của lang băm nha .Lang băm cũng đang học đi buôn Táo buôn Nho buôn Lê buôn Mít đó thôi
Thày à!
Trải qua bao tháng năm lang thang đó, ND tủi nhục lém nhưng cũng ráng...xin tiền thiên hạ...cóp nhặt được vài đồng mở cái wán mong đổi đời.

ND mở cái STTC này, lúc đó còn bơ vơ và bỡ ngỡ nhiều nhiều! Cũng cái hồi đó, ND hai bàn tay trắng chạy vô xóm Tám kím mảnh đất còn rớt lại ở cuối xóm mình. Mảnh đất đó mọc toàn cỏ may, cỏ gà với vài dăm ụ mối.
ND cắm lều dựng tạm cái wán mà ND kiu là STTC 9999 mong đổi đời để khỏi..cái kiếp sống lang thang ngày đi xin ăn các công viên, bến bãi và tối về ngụ gầm cầu Saigon!

Thày chắc còn nhớ! Hồi đó, ND được vinh dự đón thày vô wán! Mấy hôm liền vắng vẻ.....thày là người đầu tiên xông lon STTC! Và từ đó đến giờ, nhờ ơn thày giới thiệu, STTC bắt đầu ăn nên làm ra và có chút đỉnh tích luỹ! ND luôn nhớ cái ơn đó của thày! Nhờ số, nhờ duyên thày mà giờ ND mới có ngày hôm nay! Đúng là...ông giời chẳng tuyệt đường sống của ai bao giờ, đúng không thày!?
Lúc khốn khó mới biết ai là bạn, thày à! ND thấy thày có chút gì đó phiền muộn mà băn khoăn quá à! Chắc là do kinh tế ảm đạm nên xóm Tám dạo này cũng bắt đầu hiếm tiếng cười dzui....đờn ca chắc cũng tắt lịm dần dần!
Nhưng mà....ND trải qua kiếp nạn rùi....ND bít mùi vị khốn khó là thế nào rùi! Thày cứ yên tâm wa đây ký sổ....chẳng sao đâu ạ! Nếu thày không có khả năng trả thì cứ gọi ND một tiếng à nghen! ND nhìn thấy cái "Phòng Mạch" của thày cũng không đến nỗi nào à nghen! Chắc cái đó....đủ để xoá nợ mà thày!
Uhm! Thày chắc hỏng bít! Chứ thày langthang xóm mình giờ chuyển lên làm quan huyện rùi đâu còn dân dã la cà được cùng thày "trà tam - rựu tứ" ngêo ngao hát ca, khề khà vô STTC được nữa! Làm quan là phải khác mà thày!
ND thấy thày có muốn làm wan thì......... cũng thay đổi dần đi là vừa thày à! Chứ dạo trước í, thày langthang dzui dzẻ lém! Vô STTC là cười nói vui vẻ và còn....tám đến đổ nhà đổ cửa nữa! Hic! Bây giờ buồn wá à thày!
Thôi! Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh bít làm sao được! ND cũng nghe nói, thày langthang được lên chức wan dzậy chứ cũng vất vả! Cái món học phí hay cái món học bổng (ND tạm gọi là lương)gì đó của thày nó không có được như ý! Sợ ngộ.....thì ND cũng thương thày ấy lém! Thày có gặp thì nói nhỏ.....là nếu thiếu money trang trải thì cứ vô STTC nghen thày! Em cũng cho vay.....dzới lãi xuất thâm thấp thui chứ hông có cao đâu! Chứ ND thấy cái quán "Coi vận mạng quá khứ" của thày ấy có tương lai lém!

Cuộc đời cũng như cây đàn mong manh có sợi dây to dây nhỏ để tả mọi âm sắc như những bước thăng trầm chìm nổi của kiếp người . Ta đang đứng giữa ranh giới của nước mắt và nụ cười . cho nên ta cần phải biết hoà âm sao cho đồng điệu kẻo lỗi nhịp với thời gian người ạ . Lại nói tới thày Lang Thang từ ngày nhậm chức tới nay chắc thày bận chuyện riêng tư đó thôi , chứ Lang Băm biết thày ý từ ngày đặt viên gạch đầu tiên xây quán bói cơ ….thày ý không phải là tham quan đục khoét như những quan lại khác đâu ….đức tính khiêm nhường và yêu qúi các girl and boy của thày đó luôn trong sáng và đậm đà tình nghĩa lắm ..chẳng qua từ hôm lỡ tay làm vỡ cái mu Ruà thì có cản chở công việc của thày đó chút chút …nhưng ai có mu Rua cho thày xoa tạm thì thày ý cũng nhiệt tình đáo để ….Còn Lang Băm thì chỉ cần xoa mu bàn chân của tín chủ thì cũng nói trúng phóc ai là trai ai là gái rồi …..
Thân chúc chủ siêu thị ngày một thịnh phát , nhiều tiền của , nhiều tình thương thân ái nha.... Lang băm vằm te tưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2008 04:35:03 bởi vũkimThanh >
Khiếp...bà chủ soi còn hơn kính hiển vi, ai mà dám vào đây. lại nghe bà chủ ghét bói toán, sớ rớ lại gần bà chủ gọi người bắt nhốt thì mười thầy LT cũng sợ.
chẳng qua từ hôm lỡ tay làm vỡ cái mu Ruà thì có cản chở công việc của thày đó chút chút …nhưng ai có mu Rua cho thày xoa tạm thì thày ý cũng nhiệt tình đáo để ….Còn Lang Băm thì chỉ cần xoa mu bàn chân của tín chủ thì cũng nói trúng phóc ai là trai ai là gái rồi …..
Thầy LB đúng là tri kỷ, biết suy nghĩ của LT luôn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: