Thứ 3 ngày 17-06
Trải qua một đêm thật kinh khủng,mình không chợp mắt được chút nào! Không hiểu sao đầu mình đau kinh khủng,và tệ hại hơn là vùng bụng của mình cứ âm ỉ đau woài

. Sáng nay mình cứ như một con robo bị rã hết ốc vít ,học 4h chính trị mà chẳng biết thầy nói cái gì nữa....Mình mong biết bao có một sms lúc này....Trưa mình vừa mệt vừa buồn,nhắn tin cho ấy mà sao thấy ấy hờ hững quá,chỉ là câu hỏi "em đã uống thuốc chưa?",quan tâm vậy thôi sao???Sao mà mình thèm được khóc,thèm được la hét quá....

Sự mệt mỏi kéo mình vào giấc ngủ tự khi nào,may là chiều nay được nghỉ để ôn bài mai thi chứ ko chắc mình cũng ko lết ra học nổi. Mặc kệ ngày mai thi,mình ko nhấc nổi người dậy dù lúc này mình đang tỉnh.
Mình gượng dậy đi tắm,biết đâu tỉnh táo hơn,và hơn nưa ko tắm sớm chút cao đẳng tan học ko có phòng mà tắm. Dễ chịu hơn đôi chút nhưng ko thể tập trung gì cho bài vở,đầu óc mình đâu đâu ko àh,có quá nhiều nỗi sợ lấn át mình....
Giờ cơm chiều chẳng có gì đáng sợ hơn món trứng chiên có mùi này,híc...lại bỏ cơm nữa! Đám bạn qua và cả "a 2" qua nữa, "a 2" tâm sự chuyện buồn,lại tình iu nữa,giờ này mình chỉ biết lắng nghe thôi chứ tin tưởng hay góp ý thì chắc không,mình đã ko còn chút niềm tin hay tình cảm nào với "a 2" rối. Còn mình cũng chất chứa ưu phiền mà đâu biết tâm sự cùng ai,thế gian này chẳng còn ai đáng để ta tin tưởng,đôi khi ta còn không tin vào bản thân ta nữa là...."A 2" và tụi bạn về,mình trở lại trạng thái "cô đơn giữa đám đông"!

Ước gì có một tin nhắn của ấy,ừh thì một tin nhắn nhưng là của thằng bạn thân hỏi "pà khoẻ ko?",đọc mà muốn rơi nước mắt,tại sao ko phải là của ấy nhỉ? Ngày mai thi rồi có lẽ mình cần phải coi bài một chút,đàn ông là thế vô tâm với người yêu nhưng bạn bè thì có lẽ họ sẽ nhiệt tình hơn....buồn thiệt nhưng biết sao bây giờ...

Mình nhắn cho người ấy biết rằng ng ấy vô tâm lắm! rồi những tin nhắn ngọt ngào khiến cơn giận của mình cũng nguội bớt,đàn ông đúng là "lẻo mép",đôi khi mình biết điều đó mà vẫn phải cố tin ng ta quan tâm mình thiệt! Thôi bỏ đi coi như ngta chịu nhận "vô tâm" là được rồi!