nguyễn thế duyên
-
Số bài
:
1176
- Điểm: 1
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.05.2008
- Nơi: Hà nội
|
Dòng sông - Chiếc cầu- Cơi trầu ngày cưới
-
19.06.2008 01:57:48
Dòng sông- Chiếc cầu Cơi trầu ngày cưới Dòng sông Làng em, làng anh Sông nhỏ vô tình lách ngang vào giữa Con sông của vùng quan họ Nước xanh và chảy lững lờ Con sông của vùng quan họ Êm đềm như một lời thơ Dòng sông có tự bao giờ? Nào có ai hay điều đó Gập gềnh nhịp cầu tre nhỏ Thân thương nối giữa hai bờ Cái thửa ấu thơ Hai đứa học chung một lớp Tháng bẩy mưa ngâu, mặt cầu trơn tuột Em vịn vai anh dò dẫm qua cầu Một tấm ni lông che hai mái đầu Cái thủa ấu thơ dòng sông yên ả Lớn lên anh đi trăm ngả Sông Thương dòng đục dòng trong Sông Hồng phù sa ngầu đỏ Bạch đằng mênh mông sóng vỗ Nhớ chăng bãi cọc năm nào? Dòng sông mỗi nơi một vẻ Lại nhớ sông mình nôn nao Sông của chúng mình không sâu Lơ thơ như câu quan họ Êm đềm như một cánh cò Trong xanh như tình đôi lứa Mùa khô đứng canh điểm tựa Lại nhớ những ngày mưa ngâu Em vịn vai anh dò dẫm qua cầu Dòng sông trở thành kỉ nệm Đằm trong nỗi nhớ lắng sâu Em ở bên sông giặt áo Nhớ em, chăm lấy giàn trầu Anh dù đứng canh điểm tựa Vẫn lo gió cả rụng cau Chiếc cầu Dòng sông bắt nguồn từ đâu? Nào có ai hay điều đó Gập gềnh nhịp cầu tre nhỏ Thân thương nối giữa hai bờ Chiếc cầu của vùng quan họ Lạ kì như một giấc mơ Đột nhiên em thành liền chị Nghiêng nghiêng chiếc nón qua cầu Câu hát bay lên lúng liếng Đôi mắt lá răm cúi xuống Miếng trầu say trong chơi vơi "Nhớ người ngồi đứng chẳng nguôi Biết ai có biết ai người nhớ chăng?" Câu hát tan trong mênh mông Ai biết ai là ai nhỉ? Miếng trầu em trao mách nhỏ Ai là ai đấy ai ơi Chiếc cầu hóa thành giải yếm Thân thương nối hai cuộc đời Dù anh có đi trăm nơi Vẫn thấy lòng mình yên tĩnh Chiếc cầu trở thành kỉ niệm Câu hát chơi vơi, chơi vơi "Người đi em mãi đợi người Yêu người em chẳng đứng ngồi với ai" Năm tháng trôi đi em ơi Chiếc cầu thành nơi hò hẹn Dòng sông soi bóng chúng mình Bên cầu em là cây trúc Chẳng có anh mà em vẫn xinh Cơi trầu ngày cưới Hôm nay anh về nghỉ phép Pháo nổ đón em qua cầu Cô dâu mới qua cầu ngả nón Qua cầu chẳng sợ gió bay Cơi trầu trên tay Em mời hai họ Miếng trầu say nồng má em thắm đỏ Thẹn thùng em đứng bên anh Em ơi những miếng trầu xanh Vì đâu thắm lại? Vì em chờ em đợi Vì ta phải duyên nhau Cưới xong anh lại qua cầu Trên ấy vẫn còn điểm tựa Lim những ngày lễ hội
|
|