Tiếng Nấc
Tiếng sang canh nhịp sầu ai gõ
Thoảng xa, gần âm điệu bỗng cao
Trăng mây trôi dào dạt nao nao
Sao ngơ ngẫn đổi sầu chuyển lối
Ngồi thơ thẫn tư sầu trăm mối
Lòng ngỗn ngang lễnh đễnh tứ thân
Rượu ấm tương tri thấm nhục nhằn
Đời cô quẩn, thương sao tiếng nấc
Trần gian lắm nhiều gang tấc
Thiên, địa cuồng hận đảo điên
Bốn mùa qua túy lúy muộn phiền
Tiềm thức nhói, ẫm buồn than thở
Trời sanh chi muôn ngàn tiếng thở
Để côn trùng, rỉ rích oán than
Dế, ve kêu tiếng hận điệu đàn
Cười nhạc nhẽo trần gian ơi hỡi
Tình với ái đổi thay, dời đổi
Lời đầu môi vĩnh cữu vùi chôn
Khéo vẽ tô đậm nét thơ mời
Toàn giã dối - ôm ghì khóc hận
Đời dương thế, kiếp người ít thật
Chữ sắc son, chung thủy trôi mờ
Nỗi niềm riêng tiềm thức vẫn mơ
Mối duyên thắm cột hờ chỉ rối
Đời là thế, thờ ơ muôn lối
Gío bụi trần vô ngã mây bay
Nghĩa lý chi, tục lụy trò bày
Hờn máu đỏ hoà men cay đắng .
tico
Bài Đối:
Nhớ Em
"Tiếng sang canh nhịp sầu ai gõ"
Đêm càng dài thương nhớ càng cao
Em đã sao, trôi dạt phương nào
Tôi lần bước theo đời dẫn lối
Tôi quen em lời thơ mai mối
Người chẳng thân dần biết dần thân
Cảm kích nhau giữa cảnh tẻ nhằn
Nương tâm chí sống vươn từng nấc
Có lúc xa lúc gần gang tấc
Có lúc nhàn lúc trải đảo điên
Lẽ vô vi vui sướng lo phiền
Cho ...cho cả ... làn da hơi thở
Tôi nhớ em hồn thơ trăn trở
Mực nghẹn đùn khôn tả thở than
Có còn đâu văn nhã tao đàn
Em, em hỡi! ...quặn lòng em hỡi!
Thơ yêu thơ muôn đời không đổi
Vần điệu tình xin chớ vùi chôn
Bởi qua em rung cảm mọc mời
Tràn lan cả vòm trời siêu thực
Tôi quí em quí nguồn chân thật
Tôi nhớ em rất khó phai mờ
Vẫn tìm em vũ trụ ảo mơ
Đi khắp nẻo tìm không chùn gối
Vòng con tạo trăm năm mấy lối
Nhớ em nhiều, chấp cánh để bay
Lên Thượng Đế . Xin hỏi ? Ai bày ?
"Hờn máu đỏ hòa men cay đắng"
lãngthi
hạuydi