Cần Giờ, Sài Gòn Bách khoa toàn thư mở Wikipedia Cần Giờ là một
huyện ven biển nằm ở phía đông nam của
Thành phố Hồ Chí Minh, cách trung tâm khoảng 50
km. Vào năm 1997, huyện có diện tích 714 km², số dân là 55.173 người, gồm các dân tộc
Kinh (80%),
Khmer và
Chăm. Huyện Cần Giờ bao gồm
thị trấn Cần Thạnh và 6
xã: Bình Khánh, An Thới Đông, Lý Nhơn, Tam Thôn Hiệp, Long Hòa và Thạnh An.
Diện tích của huyện là 704,2
km²[1]. Địa hình chia cắt bởi sông, rạch, không có nước ngọt. Rừng sác và đước, đất rừng chiếm 47,25% diện tích.
Huyện Cần Giờ tiếp cận với
biển Đông hiện hữu một khu rừng ngập mặn đan xen với
hệ thống sông rạch dày đặc chứa đựng các hệ sinh thái mang tính đa dạng sinh học cao với nhiều loài động thực vật đặc hữu của miền duyên hải
Việt Nam. Đó là khu
rừng ngập mặn Cần Giờ nằm gọn trong địa giới huyện Cần Giờ và
rừng Sác huyện
Nhơn Trạch tỉnh
Đồng Nai.
Huyện này có 69 cù lao lớn nhỏ. Lịch sử Thời
Việt Nam Cộng hòa, địa bàn huyện Cần Giờ gồm hai quận Cần Giờ và Quảng Xuyên, thuộc tỉnh
Phước Tuy. Quận Quảng Xuyên được thành lập ngày 29/1/1959, gồm các xã Bình Khánh, An Thới Đông, Tam Thôn Hiệp, và Lý Nhơn.
Ngày 9/9/1960, chính quyền Việt Nam Cộng hòa chuyển hai quận này sang
tỉnh Biên Hòa.
Về phía chính quyền
Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam, và
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, thì huyện Cần Giờ thuộc tỉnh
Gia Định cũ. Sau khi đất nước thống nhất, huyện thuộc tỉnh
Đồng Nai (1976–78) với tên gọi là huyện
Duyên Hải, từ ngày
18 tháng 12 năm
1991 đổi tên thành Cần Giờ. Huyện có GDP thấp nhất của TP HCM.
Chùa Huyện Cần Giờ có 8 ngôi chùa; 2 chùa thuộc phái Tịnh Độ Cư sĩ; Chỉ có Chùa Hải Đức (xã Cần Thạnh), Chùa Quang Minh Như Lai (xã Bình Khánh) và Chùa Nhơn Hòa (xã Lý Nhơn) là có tu sĩ trụ trì. Chùa Thạnh Phước (Chùa Cây Me) ở xã Cần Thạnh là chùa cổ hơn cả.
^ Theo
Tập bản đồ Hành chính Việt Nam,
Nhà xuất bản Bản đồ, 9/2005.
http://vi.wikipedia.org/wiki/C%E1%BA%A7n_Gi%E1%BB%9D