Lại nói với cô bé họ Hồ
Lại nói với cô bé họ Hồ Nên thơ em chẳng buồn đâu anh ạ Hoangau Nào ai có cấm buồn đâu Nhưng buồn thì khác với sầu đó em Buồn như một dải lụa mềm Vắt vai cô gái làm duyên với đời Buồn như một áng mây trôi Ấp ôm đỉnh núi để trời đất ghen Nhưng mà buồn thế thôi em Em mà buồn nữa mây đen phủ đầy Che đi ánh sáng ban ngày Thấy đâu cuộc sống vốn say lòng người Đọc thơ em, thấy em cười Tiếng cười trong trẻo một đời vô tư Khiến tôi những muốn làm thơ Khiến bừng dậy một giấc mơ nhẹ nhàng Thấy vơi đi những lo toan Thấy yêu hơn những cô nàng đáng yêu Tôi lên Quán Sứ một chiều Thấy tôi, Di Lặc bỗng nheo mắt cười
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Lại nói với cô bé họ Hồ
Nên thơ em chẳng buồn đâu anh ạ
Hoangau
Nào ai có cấm buồn đâu
Nhưng buồn thì khác với sầu đó em
Buồn như một dải lụa mềm
Vắt vai cô gái làm duyên với đời
Buồn như một áng mây trôi
Ấp ôm đỉnh núi để trời đất ghen
Nhưng mà buồn thế thôi em
Em mà buồn nữa mây đen phủ đầy
Che đi ánh sáng ban ngày
Thấy đâu cuộc sống vốn say lòng người
Đọc thơ em, thấy em cười
Tiếng cười trong trẻo một đời vô tư
Khiến tôi những muốn làm thơ
Khiến bừng dậy một giấc mơ nhẹ nhàng
Thấy vơi đi những lo toan
Thấy yêu hơn những cô nàng đáng yêu
Tôi lên Quán Sứ một chiều
Thấy tôi, Di Lặc bỗng nheo mắt cười
NÓI VỚI ANH " Anh lên Quán Sứ một chiều Thấy anh, Di Lặc bỗng nheo mắt cười " Em lên Quán Sứ chẵn mười Sao không cụ Phật nào cười với em !!! Hay cụ ... cảnh giác chờ xem " Biết đâu nó lại chợt thèm ... trêu ta... " Cứu người phúc đẳng hà sa. Thôi không cứu được thì ta chọc cười. Nụ cười - thuốc bổ anh ơi. Ít nhiều thuyên giảm bệnh đời khổ đau. Chẳng ai tránh được u sầu. Vui lên ! Đừng để buồn đau nuốt mình ! (hoangau)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: