Tình Thơ
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 45 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 27.06.2008 23:29:28 (permalink)
Không đề
Nguyễn Thị Đạo Tĩnh


I.

Năm, mười, mười lăm, hai mươi...
Em nhắm mắt
Anh nhận phần đi trốn.
Quá tin mình tinh tường
Quá tin anh lóng ngóng
Em chẳng hé nhìn
Vẫn nghĩ anh thua...

II.

Năm, mười, mười lăm, hai mươi
Trời đã quá khuya
Mở mắt đi tìm
Anh trốn kỹ
Em tìm hoài chẳng thấy...
Em hỏi hàng cau
Hàng cau bối rối
Hỏi cây rơm già
Cây rơm đứng lặng im

III.

Năm, mười, mười lăm, hai mươi...
Em mòn mỏi đi tìm
Năm năm đợi,
Mười năm đợi,
Hai mươi năm ngóng đợi...
Bằn bặt sân trăng từ đấy
Đi hết một vòng đời
Trò chơi vẫn chưa xong...



Bờ Sông Hoa Tím
Nguyễn Thị Đạo Tĩnh


Mỗi khi buồn em lại tới bờ sông
Nơi có loài hoa ly ty
Mầu huyền tử
Những bông hoa chẳng ai trồng vẫn nở
Nở cho riêng mình
Nở chẳng chờ ai ......

Nơi đó có thiếu phụ tóc dài
Thường hát bài ca của thời thiếu nữ
Bài ca buồn như mất ngủ
"Em đi lấy chồng, trả yếm cho anh"

"Hoa cúc vàng nở ra hoa cúc xanh"
Tìm đâu nữa chiếc yếm đào thuở ấy
Em đi lấy chồng rồi, anh nào có thấy
Hoa tím chiều, hoa tím cả lòng sông

Người gọi là màu tím thuỷ chung
Người gọi là màu hoa ly biệt .....
Tên thật của loài hoa chỉ mình em biết
Có một người mang nó đã đi xa !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2008 00:04:46 bởi Trường Phi Bảo >
#1
    Trường Phi Bảo 27.06.2008 23:32:14 (permalink)
    Chiếc bình hoa
    Thụy Anh



    Em chẳng phải là pha lê đâu anh
    Vì đã rơi nhiều lần mà không vỡ
    Thèm được tan ra, nức nở
    Nhưng thuỷ tinh tầm thường, không vỡ vụn, vẫn đau.

    Trong đêm tối, cùng ánh lên như nhau
    Ánh sáng nào kia lung linh kỳ ảo
    Em nghĩ đến những giấc mơ táo bạo
    Rút cuộc rồi tắt lịm lúc tàn đêm.

    Những bông hoa được cắm trong em
    Cọng cỏ dại cũng khiến em vui sướng
    Người nâng niu em hơn, không làm em đau đớn
    Hoa cần bình, nhưng bình đẹp vì hoa...

    Em chỉ là một chiếc bình hoa
    Bằng thuỷ tinh thô, anh đừng sợ vỡ
    Anh cứ mang theo mọi nơi mọi chỗ
    Và cắm đi anh bông hoa cỏ cuối mùa!
    #2
      Trường Phi Bảo 27.06.2008 23:36:19 (permalink)
      Không đề cho ngày xưa
      Trần Ngọc Minh Nguyệt


      Không có cơn gió nào thổi qua khi người ấy nói yêu tôi
      Chỉ có lời chối từ cựa mình rất khẽ
      Trái tim tôi nhỏ bé
      Nên chẳng thể đa mang
      Nhưng người ấy hứa sẽ sẵn sàng chờ đợi
      Vì đó là tình yêu

      Cũng không có cơn gió nào thổi qua khi người ấy lướt ngang tôi
      Cùng một người con gái khác
      Bất chợt tôi nhìn thấy nơi cuối đường một bóng hình ngơ ngác
      Của tình yêu ngày xưa...

      Vừa chớm đông mà trời đã vội mưa
      Có lẽ thế nên lời hứa xưa phai nhạt
      Chẳng thể trách người bội bạc
      Chỉ trách mình sao chẳng thể khác đi
      Sao không thể như người ấy
      Biết yêu và biết... quên
      Nhưng tôi ơi! Trái tim tôi nhỏ bé
      Như một chiếc lá mềm...
      #3
        Trường Phi Bảo 27.06.2008 23:38:41 (permalink)
        Anh
        Đường Hải Yến


        Khép cửa lại đi anh ngoài kia đêm
        Em chỉ muốn vẽ cho mình một bức tranh hạnh phúc
        Với ngôi nhà trong đêm ấm lửa
        Nếu ngọn lửa của em đã làm anh sợ
        Thì sao không thử đến gần?

        Khép cửa lại đi anh những tháng ngày rộng dài
        Thành phố ngoài kia không lò sưởi
        Rồi sẽ qua những mùa đông đang tới
        Trên mọi con đường mưa

        Em là ai trong nửa thế giới đàn bà ngoài kia?
        Kẻ đan áo ngoài sân, người nấu ăn trong căn bếp nhỏ
        Mà mắt mà môi chưa từng thôi thương nhớ
        những nồng nàn đã qua

        Dừng lại đi anh dẫu nắng rất nhiều ở ngoài kia thì cũng có lúc trở về nhà
        Em không đan áo ngoài sân, thỉnh thoảng mới nấu ăn trong căn bếp nhỏ
        Nhưng em biết yêu anh hơn cả trăm ngàn nỗi sợ
        Dự cảm không lành cũng chỉ giữ cho em!

        Đóng cửa lại đi anh rồi nắng mưa sẽ chỉ dừng lại bên thềm...
        #4
          Trường Phi Bảo 27.06.2008 23:51:01 (permalink)
          Đợi
          Khuyết danh

          Em đã đợi cạn cả ngày chủ nhật
          Gió đánh lừa thả lá giả bước chân
          Gió lừa em gõ vào cánh cửa
          Em mở ra rồi khép lại bao lần

          Em mở ra rồi khép lại bao lần
          Chỉ thấy ngang qua trời mây trắng
          Chỉ thấy bên thềm lung linh nắng
          Xa xôi...

          Ừ thôi...
          Không đến nữa thì thôi
          Thì anh đừng bao giờ đến nữa
          Em sẽ không bao giờ mở cửa
          Em đã quen chủ nhật một mình rồi


          Bài thơ tình cho những người không đến được với nhau
          Khuyết danh



          Chẳng thể nào bay đến được với nhau
          Cho dù mình yêu nhau đến mấy
          Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
          Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang

          Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang
          Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
          Một mình em với nỗi buồn thầm lặng
          Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay

          Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay
          Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
          Em thèm một vòng tay xiết mạnh
          Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau

          Chẳng bao giờ anh về với em đâu
          Không phải bởi ngăn sông cách núi
          Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
          Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh

          Mà bởi vì bầu trời rất xanh
          Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
          Dù tim em có thiết tha thầm gọi
          Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa

          Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa
          Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
          Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt
          Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh

          Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh
          Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
          Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.
          ..môi anh...



          Ừ, thì em nhớ anh!
          Thanh Vân


          Dẫu anh bảo rằng: “ Đừng nhớ,
          Đời còn dài, còn nhiều trăn trở
          Anh sợ vai gầy gánh nặng
          Em đau!…”


          ***

          Ừ, thì em nhớ anh!
          Vì đêm nay dưới bầu trời đầy sao
          em đếm
          1, 2, 3…chơi vơi trong hoài niệm
          Ngôi sao nào đã lạc mất rồi anh?

          ***

          Ừ, thì em nhớ anh!
          Nhớ cả em những ngày xưa cũ,
          Hoa cúc ngày xưa, bây giờ héo rũ,
          Biết bao giờ tìm lại sắc màu tươi!

          ***

          Chúng ta đang qua tuổi hai mươi
          Và nỗi nhớ chất đầy năm tháng
          Nhưng thời gian chẳng làm dày dạn
          Trái tim yêu của một con người

          ***

          Ai đó nói rằng đời sẽ mất vui
          Khi câu thề yêu nhau trọn vẹn
          Còn em thì không, em muốn
          Đời vui hơn khi ta đi hết một cuộc tình

          ***

          Ừ, thì em nhớ anh!
          Dẫu biết nỗi nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ
          Như ngôi sao xa lạc vào muôn thưở
          Biết bao giờ anh thuộc về em?



          Bạn thân
          Sưu tầm


          Khi em khóc vì anh,
          Người ấy lau nước mắt
          Cố tìm lời che dấu
          Hạnh phúc riêng mình phải biết tự nâng niu
          Khi em bảo mình đang yêu,
          Người ấy chúc em hạnh phúc
          Trong tiếng cười em bật khóc,
          Chỉ mình người ấy ở cạnh bên
          Khi em buồn và khắc khoải gọi một cái tên
          Như đã từng gọi tên anh những đêm không ngủ
          Người ấy vẫn bên em với ngàn lời xưa cũ
          Khỏa lấp giùm anh những hời hợt vụng về
          Em thành công với những ước mơ
          Người ấy giấu niềm vui vào mắt
          Một lời cám ơn thôi anh vô tâm quên mất
          Tự dưng em bật khóc, bạn thân!


          Chợ buồn
          Sưu tầm


          Chợ buồn đem bán những vui
          Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em.

          Chợ buồn bán nhớ cho quên
          Bán mưa cho nắng, bán đêm cho ngày.

          Chợ buồn bán tỉnh cho say
          Bán thương suốt một đời này cho yêu.

          Tôi giờ xa cách bao nhiêu
          Đem thơ đổi lấy những chiều tương tư.


          Hạt cát
          Khánh Chi


          Khi nguời con trai đầu tiên đến và nói với tôi
          Em là viên ngọc trai của anh
          Tôi lóng lánh cười sung sướng với dối lừa hoa mỹ
          Nhận của anh những lời khen tặng
          Tôi thành nô lệ của tình yêu

          Khi người con trai thứ hai đến và nói với tôi
          Em là viên ngọc trai của anh
          Tôi im lặng thầm giấu trong lòng nụ cười nhạo báng
          Trả lại cho anh những lời khen tặng
          Buồn vui tôi phát sáng tại trong tâm

          Và khi tất cả bước qua
          Tôi cuộn mình vào lòng năm tháng
          Hạnh phúc và bất hạnh như hạt cát xưa trong lòng trai biển
          Vắt lòng mình bao chặt những nỗi đau

          Nếu anh cầm em soi vào ánh sáng
          Dùng dao cạo kiểm tra độ thật giả ngọc trai
          Anh đâu hiểu trong lòng hào quang đó
          Hạt cát thủy tinh ngậm nhức suốt một đời.
          #5
            Trường Phi Bảo 28.06.2008 00:01:17 (permalink)
            Nếu
            Võ Thị Thu Cúc


            Nếu yêu em, anh đừng tặng hoa hồng
            (Dẫu nghi thức ấy gần như bắt buộc)
            Vì em sợ nụ hoa hồng báo trước
            Sự chóng tàn với gai nhọn đau thương.

            Nếu yêu em, xin anh đừng buồn
            Em sẽ tránh mặt những cuộc vui cùng bè bạn
            Anh có hiểu điều em đang khao khát
            Chỉ một chút dịu dàng làm nước mắt rưng rưng...

            Nếu yêu em, anh sẽ không chịu nổi tính vô chừng
            Khi buổi sáng có những niềm vui bất chợt
            Để hoàng hôn lại buồn muốn khóc
            Em một mình cảm nhận hết cô đơn...

            Nếu yêu em, xin anh chớ giận hờn
            Em có nguyên tắc sống và những điều không thể
            Đừng trách em quá khắt khe
            Tình yêu cũng rất cần luật lệ

            Và nếu yêu em, anh đừng vội hẹn thề
            Bởi ngày nay ta không thể viết tiếp "Rome''o và Juliet"
            Cũng chẳng có quyền đem cái chết
            Biến tình yêu thành chuyện tang thương

            Em chỉ muốn cùng anh đi chung một con đường
            Không chấp nhận một dấu chân nào khác
            Để hương tình yêu trọn đời không pha tạp
            Không có hoa hồng - chỉ hương tóc em bay...



            Nói với anh
            Thanh Hà


            Đừng bắt em phải nói là em yêu anh
            Cái câu hàng triệu người xưa nay vẫn nói
            Lời chưa thốt ra vẫn còn là dấu hỏi
            Trên đời này dấu hỏi có bao nhiêu?

            Sẽ chẳng có gì đo đượctình yêu
            Trái tim nói những gì phải nói
            Nỗi đợi chờ sẽ là cơn khát đói
            Đùng để tan khi hạnh phúc vẹn toàn

            Đừng bắt em là phiên bản của mọi người
            Mọi ngày nói lại những điều cũ rích
            Không phải sự im lặng nào cũng đều vô ích
            Tự tình yêu sẽ nói rất nhiều

            Nếu một ngày khi em nói rằng yêu
            Thì lúc đó sẽ không là em nữa


            Phẫu thuật trái tim
            Vũ Trọng Dũng



            Còn mùa thu còn anh còn em
            Còn tất cả chỉ tình yêu là mất
            Kỷ niệm chợt về trong cơn mơ quay quắt
            Nỗi nhớ nhỏ dần rồi chết ở trong tim

            Hoa sữa vẫn ngọt ngào trọn vẹn một mùa hương
            Anh vô cảm bước trên đường đầy lá
            Nỗi đau của đàn ông không giống như nước mắt của đàn bà đầu em ạ
            Ôi giá mà anh khóc được như em

            Yêu lần đầu như là đốt điếu thuốc đầu tiên
            Chàng Adam dại khờ sở tay vào trái cấm
            Anh bắt đầu yêu để khẳng định ta là phái mạnh
            Nụ hôn đầu bốc lửa trên môi
            Em đến với anh cho anh biết ở trên đời
            Ngoài mẹ ra còn có người đàn bà thứ hai anh yêu hơn tất cả
            Nào mắt nào môi nào vòng tay tội lỗi
            Ta ngỡ mình tan lẫn được vào nhau
            Rồi đến cuối mùa thu anh thắp nén nhang cho mối tình đầu
            Đã tưởng chẳng bao giờ yêu được thêm lần nữa
            Nhưng thói quen đàn ông đã mạnh hơn tất cả
            Người đàn bà thứ hai ghép lại trái tim anh
            Anh lại yêu yêu cuồng nhiệt hết mình
            Rồi đến một ngày nén nhang thứ hai trên tay anh bốc cháy
            Và cứ thế trong vội vàng như vậy
            Những nén nhang lần lượt cháy trên tay
            Và trong cặp anh một tập thơ dày
            Những cái tên đàn bà đã trở thành xa lạ
            Anh hốt hoảng không châm thêm nhang nữa
            Và tự mình phẫu thuật lại trái tim





            #6
              Trường Phi Bảo 06.07.2008 15:26:37 (permalink)
              "Em đã từng hoài nghi - Cả những điều đã trở thành sự thực"

              TỰ THÚ ( Quang Ngọc - Thanh Phương )

              Chưa một lần quỳ gối trước hoàng hôn
              Em tự thú những điều có thật
              Chợ tình yêu vào phiên tất bật
              Người chen người mua bán khối tình si

              Em là người con gái đa nghi
              Không tin cả những người đàn ông chân thành nhất
              Mặc cả với ai điều bí mật
              Em muốn mua về hạnh phúc giản dị thôi

              Vét cạn chiều phiên chợ dần trôi
              Em ra về với túi tình trống rỗng
              Bỗng thấy lẻ loi trước mênh mông trời rộng
              Bao lãi lời giờ còn lại hư không

              Rồi một chiều đi giữa phố đông
              Gió bỗng gào lên bản tình ca ngày cũ
              Người lữ khách lòng thầm tự nhủ
              Có lẽ một ngày cũng sắp sửa qua

              Chỉ thương cho kẻ phu tháng ba
              Chở mùa xuân cùng khối tình lặng lẽ
              Nhưng chợ tan được mấy người chung ngả
              Lại mang về nặng nhọc những niềm đau

              Ngọn nến hai mươi tàn úa đã từ lâu
              Em thắp lên mảnh trăng soi nửa trời thương nhớ
              Sắp lại gánh hàng kịp theo phiên chợ
              Để đến một ngày em tự thú trước hoàng hôn!
              #7
                Trường Phi Bảo 06.07.2008 15:29:14 (permalink)
                XUÂN TỐNG BIỆT

                Nguyễn Tấn Cứ

                Tống biệt em - hề - tống biệt ta
                Qua sông con sáo đậu đuôi xuồng
                Qua sông nước chảy về châu thổ
                Hiu hắt mưa buồn ta khóc ta

                Tống biệt - khà...ta uống cạn
                Có hề chi một khúc ca hành
                Mười năm sương phủ - ha...đời lạnh
                Một mình ta tiễn - một mình - ta !

                Khoác áo ta cười vang bến khuya
                Cớ sao mà mắt vẫn tuôn tràn
                Khum tay nhóm lửa hơ tình lạnh
                Từ người - như một nhát dao đâm

                Tống biệt em - hề - tống biệt câm
                Tê môi cóng lưỡi ruột gan bầm
                Thảm thê tay nắm - rời tay nắm
                Vĩnh biệt thôi rồi em...lá răm

                Tống biệt em - hề - tống biệt năm
                Lên non - hề - lót ổ ta nằm
                Kỷ niệm bây giờ như... hố thẳm
                Một trời thương nhớ - biệt hành Xuân !
                #8
                  Trường Phi Bảo 06.07.2008 15:34:36 (permalink)
                  Hoàng hôn lặng lẽ

                  Hoài Vũ

                  Anh phải về thôi, xa em thôi !
                  Ngoài kia phiên chợ vãn lâu rồi
                  Giọt nắng cuối ngày rơi xuống tóc
                  Mà lời từ biệt chẳng lên môi

                  Anh phải về thôi, xa em thôi !
                  Xa vườn xưa, đôi chiền chiện tha mồi
                  Hoa khế rụng tím ngầm hầm bí mật
                  Ðể mãi lòng ta xao xuyến bồi hồi....

                  Anh như cơn gió bay khắp chốn
                  Ðể lại mình em với ruộng, với vườn
                  Mồ hôi đổ giữa ngày mùa bận rộn
                  Nước mắt trào lạnh buốt những đêm sương !

                  Xa em, anh như tia nắng đi trên cát
                  Thèm một dòng sông, những cánh đồng...
                  Xa em, anh như người hát sau đêm hát
                  Chỉ thấy gió vật vờ qua những tấm phông

                  Anh đi em nhé! Lòng nhủ khẽ
                  Hoàng hôn cũng về, dịu êm và lặng lẽ
                  Một tiếng còi tầu vọng lại phía sông xa
                  Như muốn nhắc thầm anh: Cơn bão sắp đi qua...
                  #9
                    Trường Phi Bảo 06.07.2008 15:42:30 (permalink)
                    Cà phê cuối ngõ

                    - Thủy Vũ -

                    Cuối ngõ ấy là quán cà phê quen
                    Anh đã tin vì uống cà phê mà mắt em nâu đến thế
                    Vì viên đá tròn xinh
                    Vì bông hoa be bé
                    Mà nụ cười em trong hơn

                    Cuối ngõ ấy anh vẫn tìm nỗi cô đơn
                    Khi anh nhìn trong mắt em và không thấy mình trong đó
                    Cà phê nâu, màu môi em đo đỏ
                    Nỗi thất vọng màu gì, em có biết không?

                    Cuối ngõ ấy có bao người mà em nói thật đông
                    Anh chỉ thấy toàn người lạ
                    Người lạ thì chẳng là gì cả
                    Thế giới thu vào một mái tóc em

                    Cuối ngõ ấy anh đã tìm được một thói quen
                    Một thói quen dễ thương giữa chật chội cuộc đời và bộn bề toan tính
                    Chỉ cần em và buổi chiều thanh tịnh
                    Một ly nâu đủ ấm áp nụ cười

                    Cuối ngõ ấy anh đã tìm thấy một góc nhỏ cuộc đời
                    Anh đã trao, dẫu em không nhận.
                    #10
                      Trường Phi Bảo 06.07.2008 15:47:17 (permalink)
                      Ca Dao Tình

                      Trần Huy Sao



                      ví dầu cầu ván đóng đinh
                      cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi...(ca dao)



                      khó đi thì dắt em đi
                      nắm tay cho chắc, lấy gì lạc nhau !
                      có câu nước-chảy-qua-cầu
                      nhiễu nhương thế sự bể dâu thăng trầm

                      tưởng xa mà thiệt là gần
                      nghĩ gần mà hóa lạc trầm, mất nhau
                      lòng người biển rộng sông sâu
                      tình yêu cũng có đắng cay ngọt bùi

                      đừng bao giờ để lạc vùi
                      tay em, anh nắm mà dìu em qua
                      đường trần dẫu có phong ba
                      cuộc trăm năm vẫn có ta có mình...
                      #11
                        Trường Phi Bảo 06.07.2008 22:03:15 (permalink)
                        Khát khao
                        Nguyễn Thị Hải Yến

                        Em chỉ có một mình
                        Đôi bàn tay hằn những vết chai
                        Hạnh phúc của ai
                        Đôi khi làm em bật khóc
                        Rôì lén lau nước mắt
                        Học cách tự đứng lên

                        Em chỉ có một mình
                        Lặng lẽ quên
                        Mình cũng là con gái
                        Tim cũng cồn cào những điều không thể nói
                        Nhưng chiếc bóng cứ hao gầy

                        Em chỉ có một mình
                        Thèm da diết bàn tay
                        Một bàn tay ấm áp
                        Những ngày cuối tuần không trôi qua chậm chạp
                        Cho em quên, em chỉ có một mình.
                        #12
                          Trường Phi Bảo 06.07.2008 22:24:33 (permalink)
                          Đọc thơ tình của chị tuổi hai mươi

                          Đọc bài thơ của chị tuổi hai mươi
                          Vẫn thấy ngỡ ngàng như ngày mười sáu tuổi
                          Và thấy mình như người có lỗi
                          Bốn năm rồi không hiểu hết chị ơi

                          Có phải tình yêu là bản nhạc không lời
                          Nên mỗi người nghe lại mỗi người thấy khác
                          Có phải hồng nhan luôn luôn mệnh bạc
                          Sắc sảo nhiều càng lắm những khổ đau

                          Em băn khoăn mãi chẳng hiểu tại đâu
                          Mà bão tố cứ ùa vào thơ chị
                          Những câu thơ ngập tràn nước mắt
                          Như những ngôi sao tắt lịm phía chân trời

                          Suốt bốn năm em là kẻ rong chơi
                          Trong phiên chợ tình yêu người mua kẻ bán
                          Phung phí hoài những que diêm tuổi trẻ
                          Ngọn lửa tình yêu vẫn chẳng cháy chị ơi

                          Đến chiều nay gặp câu thơ của người
                          Em như lạc vào bài thơ xưa của chị
                          Cũng những khát khao được sẻ chia hạnh phúc
                          Dựng thiên đường yêu rực rỡ ánh đèn hoa
                          Và cũng sót xa khi ngày tháng dần qua
                          Không níu nổi trên tay mình hạnh phúc
                          Em tìm lại bài thơ xưa em đọc
                          Chị bây giờ đang ở nơi đâu


                                                              _taicuc_
                          #13
                            Trường Phi Bảo 06.07.2008 22:34:39 (permalink)
                            Hờn ghen
                            Trần Thị Cẩm Tuyến

                            Trước người con gái ấy
                            Xin anh chớ cúi đầu
                            Chuyện ngày xưa qua rồi nồng´mặn
                            Anh bối rối làm gì cho em phải hờn ghen?

                            Tự nghĩ mình không phải kẻ nhỏ nhen
                            Mà đớn đau mỗi khi anh trầm mặc
                            Trước người xưa nghĩ gì anh im lặng
                            Kỷ niệm thoảng qua trong đôi mắt ngại ngùng

                            Ước chi có được khối óc chung
                            Em đọc được điều anh đang toan tính
                            Trước bàn cân giữa mình và cô ấy
                            Bỗng ngại ngần, biết phải tiến hay lui?

                            Đắn đo gì một tiếng cười vui
                            Một ánh mắt thẳng nhìn người yêu cũ
                            Ngọt ngào xưa, anh ơi đừng ấp ủ
                            Biết được đâu, anh tiếc để em buồn

                            Chớ ngỏ lời bằng tiếng yêu suông
                            Ngay khi vẫn chưa quên người ấy
                            Em không đòi con tim nguyên vẹn
                            Mà hãy lặn lành khi đến bên em.
                            #14
                              Trường Phi Bảo 06.07.2008 22:39:42 (permalink)
                              Oan tình Mỵ Châu

                              Mỵ Châu ngày ấy _ chết vì yêu.
                              Tôi xem sử sách _ viết đã nhiều,
                              Nhưng mà vẫn bước _ theo vết cũ,
                              Lệ đỗ _ Tim sầu _ Dạ hắt hiu…

                              Người đời chỉ biết _ oán Mỵ Châu.
                              Sao không suy nghĩ _ tự lúc đầu,
                              Vua cha ép gả _ vào tay giặc !
                              Gieo khổ cho nàng _ đến ngàn sau.

                              Trong trắng _ Nàng nào có nghĩ suy,
                              Vô tư nên cũng chẳng biết gì.
                              Giặc dữ là chồng ? _ Sao ngờ được ?
                              Ngàn năm _ Ân hận khối tình si !

                              Ai từng ở nổi khổ nàng không ?
                              Chả lẽ muôn năm _ chẳng tin chồng ?
                              Phụ nữ ngày xưa _ khi xuất giá,
                              Cầm bằng từ phụ mẫu _ qua sông.

                              Lông ngổng _ bay bay cuốn gió vê,
                              Ngựa theo rầm rập _ bước sơn khê.
                              Tưởng rằng chàng đến _ cùng sum họp.
                              Nào hay ngõ cuối _ Chẳng đường về …

                              Nàng chết đi rồi _ Chịu tiếng oan !
                              Mấy nghìn năm _ Vẫn chẳng hề tan.
                              Lấy gương cảnh báo _ cho hậu thế,
                              Đừng để vì yêu _ Phải ngỡ ngàng …

                              Tôi muốn giải oan tình _ của Mỵ Châu,
                              Nước nhà chìm đắm _ Xuống biển sâu.
                              Chỉ tại vua cha _ Đem giặc đến,
                              Chứ nàng _ nào có lỗi chi đâu …………

                              hatmuadem (Thúy1986)
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 45 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9