Đợi
Khuyết danh
Em đã đợi cạn cả ngày chủ nhật
Gió đánh lừa thả lá giả bước chân
Gió lừa em gõ vào cánh cửa
Em mở ra rồi khép lại bao lần
Em mở ra rồi khép lại bao lần
Chỉ thấy ngang qua trời mây trắng
Chỉ thấy bên thềm lung linh nắng
Xa xôi...
Ừ thôi...
Không đến nữa thì thôi
Thì anh đừng bao giờ đến nữa
Em sẽ không bao giờ mở cửa
Em đã quen chủ nhật một mình rồi
Bài thơ tình cho những người không đến được với nhau
Khuyết danh Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang
Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang
Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
Một mình em với nỗi buồn thầm lặng
Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay
Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
Em thèm một vòng tay xiết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau
Chẳng bao giờ anh về với em đâu
Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh
Mà bởi vì bầu trời rất xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Dù tim em có thiết tha thầm gọi
Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa
Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh
Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.
..môi anh...
Ừ, thì em nhớ anh!
Thanh Vân Dẫu anh bảo rằng: “ Đừng nhớ,
Đời còn dài, còn nhiều trăn trở
Anh sợ vai gầy gánh nặng
Em đau!…”
***
Ừ, thì em nhớ anh!
Vì đêm nay dưới bầu trời đầy sao
em đếm
1, 2, 3…chơi vơi trong hoài niệm
Ngôi sao nào đã lạc mất rồi anh?
***
Ừ, thì em nhớ anh!
Nhớ cả em những ngày xưa cũ,
Hoa cúc ngày xưa, bây giờ héo rũ,
Biết bao giờ tìm lại sắc màu tươi!
***
Chúng ta đang qua tuổi hai mươi
Và nỗi nhớ chất đầy năm tháng
Nhưng thời gian chẳng làm dày dạn
Trái tim yêu của một con người
***
Ai đó nói rằng đời sẽ mất vui
Khi câu thề yêu nhau trọn vẹn
Còn em thì không, em muốn
Đời vui hơn khi ta đi hết một cuộc tình
***
Ừ, thì em nhớ anh!
Dẫu biết nỗi nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ
Như ngôi sao xa lạc vào muôn thưở
Biết bao giờ anh thuộc về em?
Bạn thân
Sưu tầm Khi em khóc vì anh,
Người ấy lau nước mắt
Cố tìm lời che dấu
Hạnh phúc riêng mình phải biết tự nâng niu
Khi em bảo mình đang yêu,
Người ấy chúc em hạnh phúc
Trong tiếng cười em bật khóc,
Chỉ mình người ấy ở cạnh bên
Khi em buồn và khắc khoải gọi một cái tên
Như đã từng gọi tên anh những đêm không ngủ
Người ấy vẫn bên em với ngàn lời xưa cũ
Khỏa lấp giùm anh những hời hợt vụng về
Em thành công với những ước mơ
Người ấy giấu niềm vui vào mắt
Một lời cám ơn thôi anh vô tâm quên mất
Tự dưng em bật khóc, bạn thân!
Chợ buồn
Sưu tầm Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em.
Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng, bán đêm cho ngày.
Chợ buồn bán tỉnh cho say
Bán thương suốt một đời này cho yêu.
Tôi giờ xa cách bao nhiêu
Đem thơ đổi lấy những chiều tương tư.
Hạt cát
Khánh Chi Khi nguời con trai đầu tiên đến và nói với tôi
Em là viên ngọc trai của anh
Tôi lóng lánh cười sung sướng với dối lừa hoa mỹ
Nhận của anh những lời khen tặng
Tôi thành nô lệ của tình yêu
Khi người con trai thứ hai đến và nói với tôi
Em là viên ngọc trai của anh
Tôi im lặng thầm giấu trong lòng nụ cười nhạo báng
Trả lại cho anh những lời khen tặng
Buồn vui tôi phát sáng tại trong tâm
Và khi tất cả bước qua
Tôi cuộn mình vào lòng năm tháng
Hạnh phúc và bất hạnh như hạt cát xưa trong lòng trai biển
Vắt lòng mình bao chặt những nỗi đau
Nếu anh cầm em soi vào ánh sáng
Dùng dao cạo kiểm tra độ thật giả ngọc trai
Anh đâu hiểu trong lòng hào quang đó
Hạt cát thủy tinh ngậm nhức suốt một đời.