Tình Thơ

Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 45 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
Tình Thơ - 27.06.2008 23:29:28
Không đề
Nguyễn Thị Đạo Tĩnh


I.

Năm, mười, mười lăm, hai mươi...
Em nhắm mắt
Anh nhận phần đi trốn.
Quá tin mình tinh tường
Quá tin anh lóng ngóng
Em chẳng hé nhìn
Vẫn nghĩ anh thua...

II.

Năm, mười, mười lăm, hai mươi
Trời đã quá khuya
Mở mắt đi tìm
Anh trốn kỹ
Em tìm hoài chẳng thấy...
Em hỏi hàng cau
Hàng cau bối rối
Hỏi cây rơm già
Cây rơm đứng lặng im

III.

Năm, mười, mười lăm, hai mươi...
Em mòn mỏi đi tìm
Năm năm đợi,
Mười năm đợi,
Hai mươi năm ngóng đợi...
Bằn bặt sân trăng từ đấy
Đi hết một vòng đời
Trò chơi vẫn chưa xong...



Bờ Sông Hoa Tím
Nguyễn Thị Đạo Tĩnh


Mỗi khi buồn em lại tới bờ sông
Nơi có loài hoa ly ty
Mầu huyền tử
Những bông hoa chẳng ai trồng vẫn nở
Nở cho riêng mình
Nở chẳng chờ ai ......

Nơi đó có thiếu phụ tóc dài
Thường hát bài ca của thời thiếu nữ
Bài ca buồn như mất ngủ
"Em đi lấy chồng, trả yếm cho anh"

"Hoa cúc vàng nở ra hoa cúc xanh"
Tìm đâu nữa chiếc yếm đào thuở ấy
Em đi lấy chồng rồi, anh nào có thấy
Hoa tím chiều, hoa tím cả lòng sông

Người gọi là màu tím thuỷ chung
Người gọi là màu hoa ly biệt .....
Tên thật của loài hoa chỉ mình em biết
Có một người mang nó đã đi xa !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2008 00:04:46 bởi Trường Phi Bảo >

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 27.06.2008 23:32:14
Chiếc bình hoa
Thụy Anh



Em chẳng phải là pha lê đâu anh
Vì đã rơi nhiều lần mà không vỡ
Thèm được tan ra, nức nở
Nhưng thuỷ tinh tầm thường, không vỡ vụn, vẫn đau.

Trong đêm tối, cùng ánh lên như nhau
Ánh sáng nào kia lung linh kỳ ảo
Em nghĩ đến những giấc mơ táo bạo
Rút cuộc rồi tắt lịm lúc tàn đêm.

Những bông hoa được cắm trong em
Cọng cỏ dại cũng khiến em vui sướng
Người nâng niu em hơn, không làm em đau đớn
Hoa cần bình, nhưng bình đẹp vì hoa...

Em chỉ là một chiếc bình hoa
Bằng thuỷ tinh thô, anh đừng sợ vỡ
Anh cứ mang theo mọi nơi mọi chỗ
Và cắm đi anh bông hoa cỏ cuối mùa!

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 27.06.2008 23:36:19
Không đề cho ngày xưa
Trần Ngọc Minh Nguyệt


Không có cơn gió nào thổi qua khi người ấy nói yêu tôi
Chỉ có lời chối từ cựa mình rất khẽ
Trái tim tôi nhỏ bé
Nên chẳng thể đa mang
Nhưng người ấy hứa sẽ sẵn sàng chờ đợi
Vì đó là tình yêu

Cũng không có cơn gió nào thổi qua khi người ấy lướt ngang tôi
Cùng một người con gái khác
Bất chợt tôi nhìn thấy nơi cuối đường một bóng hình ngơ ngác
Của tình yêu ngày xưa...

Vừa chớm đông mà trời đã vội mưa
Có lẽ thế nên lời hứa xưa phai nhạt
Chẳng thể trách người bội bạc
Chỉ trách mình sao chẳng thể khác đi
Sao không thể như người ấy
Biết yêu và biết... quên
Nhưng tôi ơi! Trái tim tôi nhỏ bé
Như một chiếc lá mềm...

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 27.06.2008 23:38:41
Anh
Đường Hải Yến


Khép cửa lại đi anh ngoài kia đêm
Em chỉ muốn vẽ cho mình một bức tranh hạnh phúc
Với ngôi nhà trong đêm ấm lửa
Nếu ngọn lửa của em đã làm anh sợ
Thì sao không thử đến gần?

Khép cửa lại đi anh những tháng ngày rộng dài
Thành phố ngoài kia không lò sưởi
Rồi sẽ qua những mùa đông đang tới
Trên mọi con đường mưa

Em là ai trong nửa thế giới đàn bà ngoài kia?
Kẻ đan áo ngoài sân, người nấu ăn trong căn bếp nhỏ
Mà mắt mà môi chưa từng thôi thương nhớ
những nồng nàn đã qua

Dừng lại đi anh dẫu nắng rất nhiều ở ngoài kia thì cũng có lúc trở về nhà
Em không đan áo ngoài sân, thỉnh thoảng mới nấu ăn trong căn bếp nhỏ
Nhưng em biết yêu anh hơn cả trăm ngàn nỗi sợ
Dự cảm không lành cũng chỉ giữ cho em!

Đóng cửa lại đi anh rồi nắng mưa sẽ chỉ dừng lại bên thềm...

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 27.06.2008 23:51:01
Đợi
Khuyết danh

Em đã đợi cạn cả ngày chủ nhật
Gió đánh lừa thả lá giả bước chân
Gió lừa em gõ vào cánh cửa
Em mở ra rồi khép lại bao lần

Em mở ra rồi khép lại bao lần
Chỉ thấy ngang qua trời mây trắng
Chỉ thấy bên thềm lung linh nắng
Xa xôi...

Ừ thôi...
Không đến nữa thì thôi
Thì anh đừng bao giờ đến nữa
Em sẽ không bao giờ mở cửa
Em đã quen chủ nhật một mình rồi


Bài thơ tình cho những người không đến được với nhau
Khuyết danh



Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang

Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang
Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
Một mình em với nỗi buồn thầm lặng
Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay

Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
Em thèm một vòng tay xiết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau

Chẳng bao giờ anh về với em đâu
Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh

Mà bởi vì bầu trời rất xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Dù tim em có thiết tha thầm gọi
Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa

Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh

Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.
..môi anh...



Ừ, thì em nhớ anh!
Thanh Vân


Dẫu anh bảo rằng: “ Đừng nhớ,
Đời còn dài, còn nhiều trăn trở
Anh sợ vai gầy gánh nặng
Em đau!…”


***

Ừ, thì em nhớ anh!
Vì đêm nay dưới bầu trời đầy sao
em đếm
1, 2, 3…chơi vơi trong hoài niệm
Ngôi sao nào đã lạc mất rồi anh?

***

Ừ, thì em nhớ anh!
Nhớ cả em những ngày xưa cũ,
Hoa cúc ngày xưa, bây giờ héo rũ,
Biết bao giờ tìm lại sắc màu tươi!

***

Chúng ta đang qua tuổi hai mươi
Và nỗi nhớ chất đầy năm tháng
Nhưng thời gian chẳng làm dày dạn
Trái tim yêu của một con người

***

Ai đó nói rằng đời sẽ mất vui
Khi câu thề yêu nhau trọn vẹn
Còn em thì không, em muốn
Đời vui hơn khi ta đi hết một cuộc tình

***

Ừ, thì em nhớ anh!
Dẫu biết nỗi nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ
Như ngôi sao xa lạc vào muôn thưở
Biết bao giờ anh thuộc về em?



Bạn thân
Sưu tầm


Khi em khóc vì anh,
Người ấy lau nước mắt
Cố tìm lời che dấu
Hạnh phúc riêng mình phải biết tự nâng niu
Khi em bảo mình đang yêu,
Người ấy chúc em hạnh phúc
Trong tiếng cười em bật khóc,
Chỉ mình người ấy ở cạnh bên
Khi em buồn và khắc khoải gọi một cái tên
Như đã từng gọi tên anh những đêm không ngủ
Người ấy vẫn bên em với ngàn lời xưa cũ
Khỏa lấp giùm anh những hời hợt vụng về
Em thành công với những ước mơ
Người ấy giấu niềm vui vào mắt
Một lời cám ơn thôi anh vô tâm quên mất
Tự dưng em bật khóc, bạn thân!


Chợ buồn
Sưu tầm


Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em.

Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng, bán đêm cho ngày.

Chợ buồn bán tỉnh cho say
Bán thương suốt một đời này cho yêu.

Tôi giờ xa cách bao nhiêu
Đem thơ đổi lấy những chiều tương tư.


Hạt cát
Khánh Chi


Khi nguời con trai đầu tiên đến và nói với tôi
Em là viên ngọc trai của anh
Tôi lóng lánh cười sung sướng với dối lừa hoa mỹ
Nhận của anh những lời khen tặng
Tôi thành nô lệ của tình yêu

Khi người con trai thứ hai đến và nói với tôi
Em là viên ngọc trai của anh
Tôi im lặng thầm giấu trong lòng nụ cười nhạo báng
Trả lại cho anh những lời khen tặng
Buồn vui tôi phát sáng tại trong tâm

Và khi tất cả bước qua
Tôi cuộn mình vào lòng năm tháng
Hạnh phúc và bất hạnh như hạt cát xưa trong lòng trai biển
Vắt lòng mình bao chặt những nỗi đau

Nếu anh cầm em soi vào ánh sáng
Dùng dao cạo kiểm tra độ thật giả ngọc trai
Anh đâu hiểu trong lòng hào quang đó
Hạt cát thủy tinh ngậm nhức suốt một đời.

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 28.06.2008 00:01:17
Nếu
Võ Thị Thu Cúc


Nếu yêu em, anh đừng tặng hoa hồng
(Dẫu nghi thức ấy gần như bắt buộc)
Vì em sợ nụ hoa hồng báo trước
Sự chóng tàn với gai nhọn đau thương.

Nếu yêu em, xin anh đừng buồn
Em sẽ tránh mặt những cuộc vui cùng bè bạn
Anh có hiểu điều em đang khao khát
Chỉ một chút dịu dàng làm nước mắt rưng rưng...

Nếu yêu em, anh sẽ không chịu nổi tính vô chừng
Khi buổi sáng có những niềm vui bất chợt
Để hoàng hôn lại buồn muốn khóc
Em một mình cảm nhận hết cô đơn...

Nếu yêu em, xin anh chớ giận hờn
Em có nguyên tắc sống và những điều không thể
Đừng trách em quá khắt khe
Tình yêu cũng rất cần luật lệ

Và nếu yêu em, anh đừng vội hẹn thề
Bởi ngày nay ta không thể viết tiếp "Rome''o và Juliet"
Cũng chẳng có quyền đem cái chết
Biến tình yêu thành chuyện tang thương

Em chỉ muốn cùng anh đi chung một con đường
Không chấp nhận một dấu chân nào khác
Để hương tình yêu trọn đời không pha tạp
Không có hoa hồng - chỉ hương tóc em bay...



Nói với anh
Thanh Hà


Đừng bắt em phải nói là em yêu anh
Cái câu hàng triệu người xưa nay vẫn nói
Lời chưa thốt ra vẫn còn là dấu hỏi
Trên đời này dấu hỏi có bao nhiêu?

Sẽ chẳng có gì đo đượctình yêu
Trái tim nói những gì phải nói
Nỗi đợi chờ sẽ là cơn khát đói
Đùng để tan khi hạnh phúc vẹn toàn

Đừng bắt em là phiên bản của mọi người
Mọi ngày nói lại những điều cũ rích
Không phải sự im lặng nào cũng đều vô ích
Tự tình yêu sẽ nói rất nhiều

Nếu một ngày khi em nói rằng yêu
Thì lúc đó sẽ không là em nữa


Phẫu thuật trái tim
Vũ Trọng Dũng



Còn mùa thu còn anh còn em
Còn tất cả chỉ tình yêu là mất
Kỷ niệm chợt về trong cơn mơ quay quắt
Nỗi nhớ nhỏ dần rồi chết ở trong tim

Hoa sữa vẫn ngọt ngào trọn vẹn một mùa hương
Anh vô cảm bước trên đường đầy lá
Nỗi đau của đàn ông không giống như nước mắt của đàn bà đầu em ạ
Ôi giá mà anh khóc được như em

Yêu lần đầu như là đốt điếu thuốc đầu tiên
Chàng Adam dại khờ sở tay vào trái cấm
Anh bắt đầu yêu để khẳng định ta là phái mạnh
Nụ hôn đầu bốc lửa trên môi
Em đến với anh cho anh biết ở trên đời
Ngoài mẹ ra còn có người đàn bà thứ hai anh yêu hơn tất cả
Nào mắt nào môi nào vòng tay tội lỗi
Ta ngỡ mình tan lẫn được vào nhau
Rồi đến cuối mùa thu anh thắp nén nhang cho mối tình đầu
Đã tưởng chẳng bao giờ yêu được thêm lần nữa
Nhưng thói quen đàn ông đã mạnh hơn tất cả
Người đàn bà thứ hai ghép lại trái tim anh
Anh lại yêu yêu cuồng nhiệt hết mình
Rồi đến một ngày nén nhang thứ hai trên tay anh bốc cháy
Và cứ thế trong vội vàng như vậy
Những nén nhang lần lượt cháy trên tay
Và trong cặp anh một tập thơ dày
Những cái tên đàn bà đã trở thành xa lạ
Anh hốt hoảng không châm thêm nhang nữa
Và tự mình phẫu thuật lại trái tim






Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 15:26:37
"Em đã từng hoài nghi - Cả những điều đã trở thành sự thực"

TỰ THÚ ( Quang Ngọc - Thanh Phương )

Chưa một lần quỳ gối trước hoàng hôn
Em tự thú những điều có thật
Chợ tình yêu vào phiên tất bật
Người chen người mua bán khối tình si

Em là người con gái đa nghi
Không tin cả những người đàn ông chân thành nhất
Mặc cả với ai điều bí mật
Em muốn mua về hạnh phúc giản dị thôi

Vét cạn chiều phiên chợ dần trôi
Em ra về với túi tình trống rỗng
Bỗng thấy lẻ loi trước mênh mông trời rộng
Bao lãi lời giờ còn lại hư không

Rồi một chiều đi giữa phố đông
Gió bỗng gào lên bản tình ca ngày cũ
Người lữ khách lòng thầm tự nhủ
Có lẽ một ngày cũng sắp sửa qua

Chỉ thương cho kẻ phu tháng ba
Chở mùa xuân cùng khối tình lặng lẽ
Nhưng chợ tan được mấy người chung ngả
Lại mang về nặng nhọc những niềm đau

Ngọn nến hai mươi tàn úa đã từ lâu
Em thắp lên mảnh trăng soi nửa trời thương nhớ
Sắp lại gánh hàng kịp theo phiên chợ
Để đến một ngày em tự thú trước hoàng hôn!

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 15:29:14
XUÂN TỐNG BIỆT

Nguyễn Tấn Cứ

Tống biệt em - hề - tống biệt ta
Qua sông con sáo đậu đuôi xuồng
Qua sông nước chảy về châu thổ
Hiu hắt mưa buồn ta khóc ta

Tống biệt - khà...ta uống cạn
Có hề chi một khúc ca hành
Mười năm sương phủ - ha...đời lạnh
Một mình ta tiễn - một mình - ta !

Khoác áo ta cười vang bến khuya
Cớ sao mà mắt vẫn tuôn tràn
Khum tay nhóm lửa hơ tình lạnh
Từ người - như một nhát dao đâm

Tống biệt em - hề - tống biệt câm
Tê môi cóng lưỡi ruột gan bầm
Thảm thê tay nắm - rời tay nắm
Vĩnh biệt thôi rồi em...lá răm

Tống biệt em - hề - tống biệt năm
Lên non - hề - lót ổ ta nằm
Kỷ niệm bây giờ như... hố thẳm
Một trời thương nhớ - biệt hành Xuân !

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 15:34:36
Hoàng hôn lặng lẽ

Hoài Vũ

Anh phải về thôi, xa em thôi !
Ngoài kia phiên chợ vãn lâu rồi
Giọt nắng cuối ngày rơi xuống tóc
Mà lời từ biệt chẳng lên môi

Anh phải về thôi, xa em thôi !
Xa vườn xưa, đôi chiền chiện tha mồi
Hoa khế rụng tím ngầm hầm bí mật
Ðể mãi lòng ta xao xuyến bồi hồi....

Anh như cơn gió bay khắp chốn
Ðể lại mình em với ruộng, với vườn
Mồ hôi đổ giữa ngày mùa bận rộn
Nước mắt trào lạnh buốt những đêm sương !

Xa em, anh như tia nắng đi trên cát
Thèm một dòng sông, những cánh đồng...
Xa em, anh như người hát sau đêm hát
Chỉ thấy gió vật vờ qua những tấm phông

Anh đi em nhé! Lòng nhủ khẽ
Hoàng hôn cũng về, dịu êm và lặng lẽ
Một tiếng còi tầu vọng lại phía sông xa
Như muốn nhắc thầm anh: Cơn bão sắp đi qua...

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 15:42:30
Cà phê cuối ngõ

- Thủy Vũ -

Cuối ngõ ấy là quán cà phê quen
Anh đã tin vì uống cà phê mà mắt em nâu đến thế
Vì viên đá tròn xinh
Vì bông hoa be bé
Mà nụ cười em trong hơn

Cuối ngõ ấy anh vẫn tìm nỗi cô đơn
Khi anh nhìn trong mắt em và không thấy mình trong đó
Cà phê nâu, màu môi em đo đỏ
Nỗi thất vọng màu gì, em có biết không?

Cuối ngõ ấy có bao người mà em nói thật đông
Anh chỉ thấy toàn người lạ
Người lạ thì chẳng là gì cả
Thế giới thu vào một mái tóc em

Cuối ngõ ấy anh đã tìm được một thói quen
Một thói quen dễ thương giữa chật chội cuộc đời và bộn bề toan tính
Chỉ cần em và buổi chiều thanh tịnh
Một ly nâu đủ ấm áp nụ cười

Cuối ngõ ấy anh đã tìm thấy một góc nhỏ cuộc đời
Anh đã trao, dẫu em không nhận.

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 15:47:17
Ca Dao Tình

Trần Huy Sao



ví dầu cầu ván đóng đinh
cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi...(ca dao)



khó đi thì dắt em đi
nắm tay cho chắc, lấy gì lạc nhau !
có câu nước-chảy-qua-cầu
nhiễu nhương thế sự bể dâu thăng trầm

tưởng xa mà thiệt là gần
nghĩ gần mà hóa lạc trầm, mất nhau
lòng người biển rộng sông sâu
tình yêu cũng có đắng cay ngọt bùi

đừng bao giờ để lạc vùi
tay em, anh nắm mà dìu em qua
đường trần dẫu có phong ba
cuộc trăm năm vẫn có ta có mình...

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 22:03:15
Khát khao
Nguyễn Thị Hải Yến

Em chỉ có một mình
Đôi bàn tay hằn những vết chai
Hạnh phúc của ai
Đôi khi làm em bật khóc
Rôì lén lau nước mắt
Học cách tự đứng lên

Em chỉ có một mình
Lặng lẽ quên
Mình cũng là con gái
Tim cũng cồn cào những điều không thể nói
Nhưng chiếc bóng cứ hao gầy

Em chỉ có một mình
Thèm da diết bàn tay
Một bàn tay ấm áp
Những ngày cuối tuần không trôi qua chậm chạp
Cho em quên, em chỉ có một mình.

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 22:24:33
Đọc thơ tình của chị tuổi hai mươi

Đọc bài thơ của chị tuổi hai mươi
Vẫn thấy ngỡ ngàng như ngày mười sáu tuổi
Và thấy mình như người có lỗi
Bốn năm rồi không hiểu hết chị ơi

Có phải tình yêu là bản nhạc không lời
Nên mỗi người nghe lại mỗi người thấy khác
Có phải hồng nhan luôn luôn mệnh bạc
Sắc sảo nhiều càng lắm những khổ đau

Em băn khoăn mãi chẳng hiểu tại đâu
Mà bão tố cứ ùa vào thơ chị
Những câu thơ ngập tràn nước mắt
Như những ngôi sao tắt lịm phía chân trời

Suốt bốn năm em là kẻ rong chơi
Trong phiên chợ tình yêu người mua kẻ bán
Phung phí hoài những que diêm tuổi trẻ
Ngọn lửa tình yêu vẫn chẳng cháy chị ơi

Đến chiều nay gặp câu thơ của người
Em như lạc vào bài thơ xưa của chị
Cũng những khát khao được sẻ chia hạnh phúc
Dựng thiên đường yêu rực rỡ ánh đèn hoa
Và cũng sót xa khi ngày tháng dần qua
Không níu nổi trên tay mình hạnh phúc
Em tìm lại bài thơ xưa em đọc
Chị bây giờ đang ở nơi đâu


                                    _taicuc_

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 22:34:39
Hờn ghen
Trần Thị Cẩm Tuyến

Trước người con gái ấy
Xin anh chớ cúi đầu
Chuyện ngày xưa qua rồi nồng´mặn
Anh bối rối làm gì cho em phải hờn ghen?

Tự nghĩ mình không phải kẻ nhỏ nhen
Mà đớn đau mỗi khi anh trầm mặc
Trước người xưa nghĩ gì anh im lặng
Kỷ niệm thoảng qua trong đôi mắt ngại ngùng

Ước chi có được khối óc chung
Em đọc được điều anh đang toan tính
Trước bàn cân giữa mình và cô ấy
Bỗng ngại ngần, biết phải tiến hay lui?

Đắn đo gì một tiếng cười vui
Một ánh mắt thẳng nhìn người yêu cũ
Ngọt ngào xưa, anh ơi đừng ấp ủ
Biết được đâu, anh tiếc để em buồn

Chớ ngỏ lời bằng tiếng yêu suông
Ngay khi vẫn chưa quên người ấy
Em không đòi con tim nguyên vẹn
Mà hãy lặn lành khi đến bên em.

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 22:39:42
Oan tình Mỵ Châu

Mỵ Châu ngày ấy _ chết vì yêu.
Tôi xem sử sách _ viết đã nhiều,
Nhưng mà vẫn bước _ theo vết cũ,
Lệ đỗ _ Tim sầu _ Dạ hắt hiu…

Người đời chỉ biết _ oán Mỵ Châu.
Sao không suy nghĩ _ tự lúc đầu,
Vua cha ép gả _ vào tay giặc !
Gieo khổ cho nàng _ đến ngàn sau.

Trong trắng _ Nàng nào có nghĩ suy,
Vô tư nên cũng chẳng biết gì.
Giặc dữ là chồng ? _ Sao ngờ được ?
Ngàn năm _ Ân hận khối tình si !

Ai từng ở nổi khổ nàng không ?
Chả lẽ muôn năm _ chẳng tin chồng ?
Phụ nữ ngày xưa _ khi xuất giá,
Cầm bằng từ phụ mẫu _ qua sông.

Lông ngổng _ bay bay cuốn gió vê,
Ngựa theo rầm rập _ bước sơn khê.
Tưởng rằng chàng đến _ cùng sum họp.
Nào hay ngõ cuối _ Chẳng đường về …

Nàng chết đi rồi _ Chịu tiếng oan !
Mấy nghìn năm _ Vẫn chẳng hề tan.
Lấy gương cảnh báo _ cho hậu thế,
Đừng để vì yêu _ Phải ngỡ ngàng …

Tôi muốn giải oan tình _ của Mỵ Châu,
Nước nhà chìm đắm _ Xuống biển sâu.
Chỉ tại vua cha _ Đem giặc đến,
Chứ nàng _ nào có lỗi chi đâu …………

hatmuadem (Thúy1986)

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 22:43:13
Điệu cũ

Hồng Thanh Quang


Thôi em cứ việc lấy chồng
Mặc tôi tự kiếm tơ hồng , tự xe ...

Đã qua khoảnh khắc đêm hè
Ta và em giữa bốn bề tình yêu .
Đồ Sơn rụng một cánh diều
Lòng ta vỗ sóng bao điều bão giông

Những lời thề thốt như sông
Tan vào biển cả mênh mông vô chừng
Trời không cho một đời chung
Một đêm sống đến tận cùng , đủ chăng ?

Thôi , em cứ việc sang rằm
Mặc thơ anh vẽ nên vầng trăng lu ...

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 22:50:05
Ghen
Hồng Thanh Quang


Em cách anh trăm ngàn hải lý
Bốn đại dương và vô số con đường
Em xa anh cả trong ý nghĩ
Khi em về cùng người ấy em thương

Sao anh lại bỗng dưng thực nhớ
Môi cong, mũi hếch, mắt em cười?
Cơn gió lạc như mang giùm hơi thở
Đêm không anh, đằng đẵng em ngồi...

Anh đã hứa: Em toàn quyền ứng xử
Anh kiêu căng thả hổ lên rừng
Cá gặp nước, tưởng mừng cho cá
Thế mà anh lại rượu rót không ngừng...

Trăng hỡi, chưa hết rằm trăng đã khuyết
Lá đang xanh, không gió cũng xa cành
Anh rất muốn em về với người hạnh phúc
Sao cứ mong chuyện ấy sẽ không thành???


Trách

Đã thôi không nói một lời
Thì đừng trái gió trở trời với nhau
Đã thôi không nói nửa câu
Cớ sao lại trách sông sâu khó dò

Qua sông dẫu phải lụy đò
Hồn ta vẫn kiếp tò vò nhện ơi

P.H

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 22:58:09
Phan Thị Vàng Anh

Em Chỉ Ước


Em không thể thiếu anh
Như cỏ cây thiếu nắng
Buổi học nào anh vắng
Em chỉ muốn về nhà
Bởi năm tiết trôi qua
Em như người mất ngủ
Vở em anh gửi chữ
Tay em, anh gửi vòng

Chẳng tặng em hoa hồng
Chỉ vài chùm hoa dại,
Khi bạn bè thách hái
Nửa thật, đùa trao em

Chẳng bao giờ anh khen
Áo em hôm nay đẹp
Nhưng anh không than mệt
Suốt một ngày chở em

Đến rạp hát, công viên
Sau mỗi chiều tan học
Khi xa trường em khóc
Nghĩ không còn gặp nhau

Giờ học có còn đâu
Mọi chuyện thành dĩ vãng
Sợ rằng anh quên lãng
Cả chuyện tình học sinh

Em chỉ ước hai mình
Suốt một đời đi học.

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 23:03:06
Chợ

Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em

Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng bán đêm cho ngày

Chợ buồn bán tỉnh cho say
Bán thương suốt một đời này cho yên

Tôi giờ xa cách bao nhiêu
Đem thơ đổi lấy những chiều tương tư.

Đồng Đức Bốn

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 06.07.2008 23:07:58
Giàu nghèo
(Nguyễn Thị Kim Quy)


Khi yêu nhau
Ta thấy mình giàu lên
Như tỷ phú-nhất nhì thế giới
Nay bỗng dưng bỏ tôi, em đi khỏi
Tôi lại trở về mình- thằng kiết xác nhất trần gian
Người ta lấy bạc vàng đo đếm sự giàu sang
Tôi lại nghĩ: chỉ tình yêu đích thực
Bởi thế ...
Mất em- tôi thành người nghèo nhất.
Em đi kiếm tìm gì?
Liệu có giàu hơn tôi?



Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 09.08.2008 20:14:27
Cơn Lốc

Hoàng Thị Minh Khanh


Anh đến như cơn lốc
Ào vào trái tim em
Mọi cửa sổ từ lâu đã khép,

Em âm thầm trong mái nhà riêng
Em sống bằng kỷ niệm thiêng liêng
Mà không bao giờ có nữa.

Nhưng anh đã phá vỡ
Đã mở toang các cửa sổ lòng em
Không cho em sống bình yên
Với những gì em đã có.

Anh bắt em phải nhớ về quá khứ
Những đêm dài trong mơ
Những con đường dài em đứng ngẩn ngơ

Mỗi lần chia tay đến...
Màu hoa ti-gôn tím
Màu phượng vĩ đỏ tươi
Hoa nào cũng giấu niềm vui
Của chúng mình trong đó.

Mỗi lần lỡ bến rồi rất khó
Biết bao giờ làm lại được anh?
Tình yêu là một màu xanh
Suốt đời em mơ ước.

Nhưng em biết...
Chẳng bao giờ có được
Chẳng bao giờ thuyền ngược bến sông xưa
Tất cả chỉ là mơ
Với những cơn lốc đến...
 
 
 
Xa cách


Hoàng Lê Khương


Em sẽ là vầng trăng
Giữa đời anh thầm lặng
Em sẽ là ngõ vắng
Anh thơ thẩn mỗi chiều.

Gợi lòng anh nỗi nhớ
Em ấm nồng hơi thở
Thương anh - một vòng anh.

Em - tất cả hôm nay
Và ngày mai cũng vậy
Tình yêu chợt bùng cháy
Những ngày ta xa nhau.
 
 
Nhớ
Sưu Tầm

Biết rằng không thể nhớ mong
Yêu đương chi để bận lòng đấy thôi
Sao mà ánh mắt nụ cười
Vẫn không quên được, hỡi người ta yêu

Mà sao sớm sớm, chiều chiều
Lòng ta vẫn nhớ mong nhiều, ai ơi!
Vì sao những giấc chiêm bao
Bóng anh vẫn cứ đi vào trong mơ

Anh vào cả những vần thơ
Trời ơi, biết đến bao giờ mới quên.
Giá mà những phút đầu tiên
Gặp nhau đừng có làm quen - đừng chào...

Như người xa lạ đừng thân
Hoặc là chỉ gặp một lần rồi xa,
Như làn hương mỏng bay qua
Thì đâu đến nỗi người ta nhớ hoài...

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 09.08.2008 20:25:24
Tình đôi khi
Sưu tầm

Tình đôi khi là muối
Chất lọc từ tháng năm
Qua sông dài biển rộng
Còn nguyên vị ngọt đắm

Tình đôi khi là ngọc
Sáng hơn cả trăng rằm
Rồi không dưng chợt mất
Hoá nghìn trùng xa xăm

Tình đôi khi là đạn
Bắn vỡ lòng giá băng
Khiến trái tim câm điếc
Biết cười và nói năng.

Tình đôi khi là tội
Lạnh thầm trên gối chăn
Không ai ngoài chiếc bóng
Dỗ dành ta ăn năn.

Tình đôi khi thoáng chốc
Mà ngậm ngùi trăm năm
Anh đã từng đâu đó
Em mãi còn long đong...
 
 
Cổ tích tình yêu

 
Bùi Kiều Dung

 
Em vướng vào đôi mắt ấy ngày xưa
Để đến giờ gỡ hoài vẫn rối
Người nói yêu không là tội lỗi
Rồi người xa...

Em là gì trong mắt ấy ngày xưa
Để đến giờ vẫn còn chưa hiểu nổi
Tình yêu ấy hay là người giả dối
Mà người xa...

Em tìm gì trong mắt ấy ngày xưa
Để quên lối lạc vào cổ tích
Nơi cuộc sống và tình yêu bất diệt
Nhưng người xa...

Có thể nào quên ánh mắt ấy ngày xưa
Để lại là em một thời nông nổi
Giấu cơn mưa chiều trong nụ cười bối rối
Kệ người xa...
 
 
Không đề
Sưu tầm

Anh - niềm si mê của tôi
Nỗi khao khát của tôi
Anh - cũng là sự đau khổ tột cùng của tôi
Yêu anh, tôi trở thành một người khác
Đầy những ghen tuông, hờn giận, đớn đau.

Nhưng KHÔNG CÓ ANH
Trời bớt xanh
Trái cây đắng chát
Một ngày dài bằng mấy năm
Hồn tôi như nấm mồ hoang lạnh lẽo

Lúc này
Tôi ước ao được đổi tất cả niềm vui
Tôi có trong đời
ĐỂ CÓ ANH
Được giận hờn, ghen tuông, đau khổ VÌ ANH !
 
 
 

Mang đến cho anh
Sưu tầm

Với tất cả những vết thương năm tháng chưa lành
Em mang đến tặng anh trái tim từng biết khóc
Như giọt mưa dẫu bao mùa vẫn mát
Nước mắt bây giờ chẳng nhạt hơn xưa,

Khoảng cách gần sao đường thật xa
Giữa anh và em, giữa ta và hạnh phúc
Có thể trách được ai - ngoài số phận
Để làm vỡ trong ta, giấc mộng ban đầu.

Dẫu ta từng đau v́ì nhau
Dẫu đôi khi giấc mơ từ xưa trở lại
Như một đám mây bay rồi xa măi
Ký ức của trời - nào phải lỗi tại ai.

Trời lại xanh như mới hồi ban mai
Ta sẽ bên nhau bao ban mai như thế
Những giấc mộng đêm sẽ tan nhòa lặng lẽ
C̣òn ta bên nhau đi dưới mặt trời.

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 09.08.2008 20:31:07
Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Ðặng Hoài Anh

Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Khi tất cả cùng gọi tên " kỷ niệm "
Quên đi heo may trong một chiều anh đến
Hay quên những trưa hè ta sánh bước bên nhau?

Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Vết chân cũ em ướm còn vừa vặn
Con đường xưa dấu vết còn lành lặn
Sao tim mình đã rách toạc nỗi đau.

Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Nắng vẫn cháy lòng từng đốm phượng
Ve vẫn gọi tên anh giữa trưa hè như trước
Sao chỉ mình em phải lặng câm?

Em phải bắt đầu quên anh từ đâu?
Ghế đá công viên phủ bụi chờ anh đó
Hàng cây cũng xôn xao chiều hò hẹn
Sao chỉ mình em phải đơn lẻ đi về?


Em không thể quên anh cả trong những ...cơn mê!

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 09.08.2008 22:27:00
Gửi Ngày Hôm Qua
Thuỵ Thảo

Chúng mình không còn là bạn của nhau
Lâu lắm rồi.. (hai ta đều biết thế)
Nếu có gặp trên đường cũng vậy
Không một câu chào cũng chẳng hỏi vì sao
Nếu để tôi nói một lời thôi
Thì tôi sẽ nói rằng tôi rất tiếc
Phút cuối tôi chưa nói lời "tạm biệt"
Chỉ hai từ bình thường đến nhỏ nhoi
Nếi bạn biết rằng tôi rất muốn đến chơi
Như ngày xưa tôi vẫn thường như thế
Sao bây giờ mỗi buổi chiều bóng xế
Vòng xe ngập ngừng trước ngõ.. lại thôi..
Bạn là bạn và tôi là tôi
Là hai người nên có thể đi hai con đường hoàn toàn khác
Nhưng bạn thấy không
Lá nơi nào cũng đang xao xác
Bởi chúng mình cùng gặp Hà Nội thu
Nếu bạn biết rằng tôi vẫn thường viết thư
Viết nhiều lắm để rồi không dám gửi
Nếu bạn biết tôi vẫn muốn gọi điện
Chỉ để nghe chuông reo
Chúng mình không còn là bạn của nhau
Nhưng tôi vẫn nói rằng tôi rất tiếc
Tôi tiếc không nói được câu "tạm biệt"
Để tiếp rằng "Hẹn gặp nhé! Ngày mai.."
 
 
Với thời gian
Thuỵ Thảo


Mùa này có một chòm mây rất cũ
Chợt xanh trong đến ngơ ngẩn giữa trời
Chiều nay có một người rất cũ
Sao lạ lẫm quá thời gian ơi !
Tất cả vẫn là những điều rất cũ !
Mỗi mùa qua ta gặp giữa ngày thường
Lá cứ đổ và hoa cứ nở
Chẳng cần chờ phải nhớ hay thương !
Bức thư cũ ta viết rồi không gửi
Giờ như cho một ai đó khác rồi
Góc-để-quên bụi mờ trên ô cửa
Ranh giới ngày nào: chúng ta - tôi…
Tất cả vẫn là những điều rất cũ
Ta đã qua và gặp lại - bàng hoàng
Có những điều không chia làm hai nửa
Thời gian phủ mờ vẫn nặng mang…
Cây phượng cũ không còn nơi cũ
Quán ngày xưa của mùa vắng xa rồi
Có những điều ta tưởng rằng quen thuộc
Lại trở về trong dáng mới tinh khôi…
Mùa này có một chòm mây rất cũ
Chợt xanh trong đến ngơ ngẩn giữa trời
Có những người ta tưởng rằng rất cũ
Một ngày thành xa lạ, thời gian ơi!
 
 
Cuối cùng gửi...
Hoàng Anh Tú


Nếu thương mến chỉ là trò khờ dại
Là đùa vui, là vẩn vơ thì...
Nhóc ơi, nhóc hãy ngoảnh mặt mà đi
Tôi chẳng nhớ, tôi chẳng buồn phát khóc
Chẳng còn ai sẽ cùng tôi tan học
Tôi một mình, vui chán cần ai thương?
Chẳng còn ai để tôii dạo quanh trường
Thì vào căng tin chỉ mình tôi, càng tốt!
Sẽ có lúc nhóc mời đi sinh nhật
Tôi sẽ qua và cũng sẽ tặng quà
Món quà đó chẳng ý nghĩa gì sất
Tôi tặng rồi và nói chuyện qua loa
SẼ có lúc trên con đường tôi qua
Kỉ niệm cũ lại len vào vòm ngực
Có thể buồn nhưng không thổn thức
Tôi đã khờ như đứa trẻ mà thôi
Sẽ có lúc gặp nhóc với một người
Đi qua tôi và mỉm cười giễu cợt
Tôi lúc đó dẫu như con lật đật
Cũng toét miệng cười ra vẻ như không
Sẽ có lúc đi trên phố chiều đông
Tôi giật mình thấy ai cũng giống nhóc
Tôi nhất định không giật mình khờ ngốc
Để được buồn như một kẻ không vui
Sẽ có lúc... à mà kệ nó thôi
Thương mến cũ coi như sương khói
Lúc nhìn theo sẽ hơi chút bồi hồi...
 
 
Thơ tình gửi vu vơ
Hoàng Anh Tú


Em ơi - Một nửa tôi ơi
Em đang trốn ở đâu trên đời?
Đêm nằm mộng thấy vầng trán bướng
Thơ trượt chân vồ ... cóc mất thôi.

Em ở đâu, em đang làm gì?
Sao không ú oà với tôi đi?
Tình bất ngờ có tên tình "Sét"
Sét xuống đầu thi sĩ hoá "si"

Em mặc áo màu gì em nhỉ?
Vàng - Trắng - Xanh - Tím - Đỏ hay Đen?
Là Đỏ nhé, để nhớ màu phượng vĩ
Mùa thi về tim nhớ cài then.

Em nói giọng thế nào em nhỉ?
Chua như chanh hay ngọt như đường
Khàn để Rock, trong veo để nhé ...
Thơ của tôi em đọc giọng sương

Em ở đâu - Ba sáu phố phường?
Hà Nội nhỏ như bàn tay em vậy
Sáng nay nhé, hãy nhìn vào gương
Cô gái đó là người tôi thương đấy.

Hãy xuống phố tìm trong xe cộ
Một gã trai ngơ ngác giữa đường
Vai đeo cặp đợi mùa tốt nghiệp
Bên cạnh tên em thêm một chữ "Thương".
 
 
Với nhóc xa
Sưu tầm

Có một người sao giống quá nhóc ơi!
Khuôn mặt giống, cả nụ cười cũng giống
Trời không gió mà sao lòng anh động
Nghe bàn chân ngủ quên giữa đường

Anh bàng hoàng như đứng trước màn sương
Môi buột tiếng ''''nhóc ơi'''', anh gọi
Và người đó nhìn anh bối rối
Cái bối rối kia sao cũng giống quá nhóc ơi!

Anh vẫn biết mình nhầm lẫn đó thôi
Nhưng vẫn muốn mãi nhầm như thế
Cô gái đó là người thứ mười có lẻ
Anh đã nhầm là nhóc ngày xưa

Nhóc bây giờ có còn nghe nữa
Có còn đọc thơ anh viết hôm nào
Và nhóc có khi nào nôn nao
Cũng như anh thấy ai cũng tưởng...

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 09.08.2008 22:42:14
Có thể là em quên
Sưu tầm

Có thể là em không nhớ. Em quên
Chiếc áo cũ lâu ngày không mặc nữa
Chiếc áo có những nét chữ bạn bè yêu quý
Có nồng nàn sắc phượng trên vai.

Có thể là em không nhớ. Em quên
Những nhành hoa tim tím mùa yêu cũ
Dọc bờ sông là hai hành lang cỏ
Cánh chim dỗi mùa trốn học rong chơi.

Có thể là em không nhớ. Em quên
Thuở những lẻ loi tìm nhau cất cánh
Thuở những hẹn hò ủ bao chồi lộc
Cho vườn xưa thơm ngát nụ thơ đầu

Có thể em quên màu hoa đỏ trong tim
Khi câu thơ xưa không còn là nắng lửa
Khi kỉ niệm ngủ ngon lành không quẫy cựa
Trong chiếc kén vàng năm tháng se lên.

Có thể là em không nhớ. Em quên...
 
 
Nhớ và buồn
Sưu tầm


Lúc thế gian sinh ra
Có nhớ-buồn chưa nhỉ ?
Để nhớ-buồn âm ỉ
Vương tới tận bây giờ.

Nhớ và Buồn - làm thơ ?
Nhớ và Buồn -muốn khóc?
Nhớ và Buồn - chán học ?
Nhớ và buồn -giận nhau ?

Phút giây ấy qua mau
Nhớ và Buồn biến mất
Ừ ! Nhớ-buồn có thật
Hết Nhớ-buồn là vui.

Ôi nỗi nhớ thân thương
Ôi nỗi buồn vô hạn
Nhớ và buồn là bạn
Chúng kết thành cặp duyên.

Nhớ có nghĩa chưa quên
Buồn chẳng qua vì nhớ
Nhớ và buồn là một
Đều bắt nguồn từ tim ...
 
 
Hoàng tử trong mơ
Sưu tầm


Hỡi hoàng tử trong mơ của tôi ơi
Đang rong chơi nơi nào giữa đời
Có chở mùa thu về bằng xe cuốc
Tháng tám thừa ngày sinh ra tôi

Nắng đã chở rất nhiều tinh khôi
Để đưa nôi cho tuổi mười tám
Tôi đếm sao trên bầu trời sẫm tối
Sao đổi ngôi hoàng tử đến hay chưa?

Tôi đã gặp chàng từ ngày xưa
Trong trang sách Andecxen, Grim và nhiều hơn thế nữa
Giữ trong tim giấc mơ về một nửa
Đợi mòn vẹt cả đôi guốc thời gian

Hỡi hoàng tử đang đi lang thang
Có đến cùng nụ cười rạng rỡ
Chàng có nghe tôi gọi trong thương nhớ
Thầm tên chàng:" Hoàng tử của tôi ơi"
 
 
Lớp xưa
Ngọc Anh


Có bao giờ anh về thăm lớp học ngày xưa.
Ô cửa sổ
và cơn mưa
bất chợt.
Giọt nắng diệu kỳ đưa ta qua mùa thi.

Ngăn bàn xưa anh dù có quên đi
Vẫn còn dấu một nhành hoa quen thuộc
Màu tím diệu kỳ gợi thương, gợi nhớ.
Trên mặt bàn, câu thơ xưa còn bóng gió.
Ta viết hôm nao
trong mắt nắng
chiều nghiêng.

Những điều xưa giờ trở thành thiêng liêng.
Suốt cả đời liệu có còn gặp lại?
Những bức tường lổ loang, khờ dại.
Màu mực nhoè tan trong cõi hư không.

Có bao giờ anh thấy phượng đơm bông?
Nghe day dứt nỗi buồn chiều tháng hạ.
Hành lang quen giờ lạ
Chờ bước chân lãng quên.
Anh hãy về lớp học xưa trong đêm
Anh sẽ thấy
Một ngôi sao
từ ngày xưa
còn sáng.
Ngôi sao của nỗi niềm thời trong trắng.
Nắng lung linh đang theo lối ta về.
*
Vẫn biết bây giờ anh đã chẳng còn mơ
Những giấc mơ ngày xưa anh xem là hạnh phúc.
Những giấc mơ chẳng bao giờ là thật
Khi anh quên lối về
lớp học
ngày xưa.
 
 
Những con đường
Thụy Thảo


Những con đường đi mãi vẫn giống nhau
Cũng như hàng cây xanh, những khúc quanh ngã rẽ
Những con đường giống nhau quá thể
Lạc rồi có tìm được lối về???...

Ta đã từng đi trên những con đường như vậy
Trời xanh rất xanh nắng gắt trên đầu
Hết lá đổ lại đến ngày lá mọc
Cơn gió cồn cào thổi giữa tim đau...

Mọi người bảo cơn mưa mùa xuân khác cơn mưa mùa hạ
Ngôi sao mùa thu khác ngôi sao đông tàn
Bốn mùa quẩn quanh trăng tàn lại mọc
Ta - cảm nhận mùa bằng tim đập xốn xang...

Những con đường chẳng cần biết thời gian
Đếm sao hết người qua - dấu giày năm tháng
Nên nằm lặng yên
...........................Thản nhiên quên lãng
Nên người ta bảo chúng giống nhau...
Có phải những con đường ngày càng giống nhau???

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 09.08.2008 23:20:33
Cho người tháng giêng
Khánh Hạ


Vắng giọt nắng chào từ biệt mùa đông
Em áo đỏ, tóc phiêu bồng
Gió đi đâu? Cho ta theo với
Mắt đen lườm - em cười đấy, phải không?

Em nhón gót mùa xuân chừng tinh nghịch
Thả lanh canh tiếng guốc trước hiên đời
Ta mở cửa và ta thành ngốc tử
Luống cuống câu thơ... xanh dậu mùng tơi.

Chắc em biết nên tháng Giêng cũng biết
Chớm môi cười trên những nụ đào phai
Em xuân đón mưa phùn bụi mỏng
Và ta cầm tay năm tháng rộng dài

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 15.08.2008 22:15:25
Em muốn nói  
Sưu Tầm
     
Có còn gì thương nhớ nữa không anh? 
Kỷ niệm cũ xin anh đừng nhắc lại 
Kẻ lữ hành đã đi là đi mãi 
Chuyện vui buồn năm tháng hoá mờ phai. 
 
Em đâu là kẻ lữ thứ vãng lai 
Gõ cửa hỏi những gì đã cũ 
Em chỉ muốn trái tim anh là chỗ trú 
Suốt cuộc đời mệt mỏi em nghỉ chân 
 
Em đã yêu anh không một chút tần ngần 
Rồi im lặng nghe tim mình thổn thức 
Anh có hiểu những gì trong ký ức 
Em đau buồn đến mức phải hờn ghen 
 
Trong cuộc đời biết bao điều bon chen 
Tim con gái luôn mang nhiều ích kỷ 
Anh biết rồi mà sao anh chẳng hiểu 
Chẳng hiểu chi chỉ một chút dỗi hờn...!!!  

 
 
Nhờ gió nói với em...
Sưu tầm
 
Anh viết nhiều,nhưng viết được bao nhiêu 
Tình yêu lớn mà hồn mình bé quá 
Ngọn gió mỏng xạc xào vòm lá 
Cứ bâng khuâng đến tận bây giờ.. 
 
Anh vụng về nên chỉ nói bằng thơ 
Ngôn ngữ ấy biết bao người đã nói 
Mà trước em-anh tần ngần bối rối 
Ngọn gió ơi!hãy nói giùm tôi!.. 
 
Anh với em,có lúc gần nhau thôi 
Sao khoảng cách cứ xa xôi đến thế?! 
Ngày lại ngày qua nhà em muốn rẽ 
Tự dối lòng chân lại bước vu vơ.. 
 
Cơn gió chiều nay sao cứ thổi hững hờ 
Để hương nắng bâng khuâng lần nữa 
Chiếc lá rụng xạc xào nơi phố nhỏ 
Cũng vụng về-như câu thơ-Lang thang.. 
 
Em ơi em! với biết bao ngỡ ngàng 
Ngọn gió mang nỗi ưu tư muôn thủa 
Hãy cảm nhận những tâm tình của gió 
Có câu thơ vụng dại thủa ban đầu...

 


Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 15.08.2008 22:23:22
Biết đâu
Sưu Tầm
 
Nếu em đừng yêu anh 
Đừng chân thành cháy bỏng 
Đừng nồng nàn đến vậy 
Trái đất tròn biết đâu !!! 
 
Nếu em đừng yêu anh 
Đừng nhớ nhung chờ đợi 
Bởi vì anh nông nổi 
Dại khờ anh biết đâu !!! 
 
Nếu em đừng yêu anh 
Làm ngày dài hóa tháng 
Đừng ước mong ảo tưởng 
Anh mủi lòng biết đâu !!! 
 
Nếu em còn yêu anh 
Xin cứ chờ cứ đợi 
Cứ yêu anh đắm đuối 
Con trai mà biết đâu !!!
 
 
 
Nếu anh biết đó là lần cuối 
Sưu tầm
 
Nếu anh biết đó là lần cuối 
Được nhìn em trong giấc ngủ say 
Vòng tay anh sẽ ôm em thật chặt 
Và nguyện cầu giữ được hồn em. 
 
Nếu anh biết đó là lần cuối 
Anh đứng nhìn em bước ra đi 
Anh sẽ không còn im lặng nữa 
Tiếng yêu em sẽ thốt thành lời 
 
Nếu anh biết đó là lần cuối 
Được vui buồn cười nói bên em 
Anh sẽ không chờ ngày mai đến 
Để thời gian trôi đi cùng em...

 


Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 15.08.2008 22:26:54
 Rồi tất cả
Sưu tầm
 
Rồi tất cả sẽ bình thường thôi. 
Như ánh mắt anh nhìn em 
Như ánh mắt em nhìn anh 
Không nồng nàn chớp lửa 
 
Rồi tất cả sẽ bình thường thôi 
Như em có thể thẳng thắn hỏi anh về người con gái ấy. 
Như anh có thể vỗ vai em : “có gì mới không vậy?” 
Mình thôi run run đón nhận đôi điều 
 
Rồi tất cả sẽ bình thường thôi 
Như quả vẫn chín vàng, vàng không nỗi nhớ 
Ừ, giá mà … 
Tất cả đều bình thường thôi  

 
ĐÊM TRĂNG SUÔNG 
 
Không phải là thực đâu 
Em vẫn đi giữa bạt ngàn hoa cỏ 
Trăng bạc màu nhung nhớ 
Khắc khoải chờ thu sang 
 
Có ngàn vạn lý do để con đò ấy sang ngang 
Anh có lý do để rời xa em mãi mãi 
Vi vút gió trên vườn khuya mê mải 
Em lạc lối mất rồi 
                  mới biết trăng vơi 
 
Những mảnh đời chắp nhặt trên vai 
Em và anh không thể thành xa lạ 
Dù cho trên tay ta tình yêu nhiều trắc trở 
Dẫu không thể tan biến giữa đời 
Như những tối trăng suông...
 
Lê Thị Phương Lan

Trường Phi Bảo
  • Số bài : 2820
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
  • Nơi: Miền ký ức
RE: Tình Thơ - 15.08.2008 22:30:35
Nhớ Tết quê 
Cao Vũ Huy Miên
 
 
Biết em không còn nơi ấy 
Cuối năm vẫn muốn đi về 
Bên sông vàng mùa hoa cải 
Sương chiều giăng  kín đường quê 
 
Ta đi miền xa trọ học 
Yêu em vẫn giữ bên lòng 
Biết đâu quê nhà năm ấy 
Cầm bằng em đã sang sông 
 
Cuối năm trở về chốn cũ 
Tìm đủ hương Tết quê nhà  
Nhớ ai đâu còn ai nữa 
Mai rồi lại bước đi xa..
 
 
Nghịch lý 
Sưu tầm
 
Tình yêu đến không một lời báo trước 
Và ra đi không hẹn lại bao giờ 
Đốm lửa hồng lung linh mà dễ tắt 
Chưa định hình đã vội tàn tro 
 
Anh nói mãi những lời câm lặng 
Em vô tư như nước ngủ chân cầu  
Thà em cứ lạnh lùng xa cách 
Trái tim anh chắc sẽ bớt thương đau....!

Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 45 bài trong đề mục