Chương 1
-
28.06.2008 09:42:34
Lucy rảo bước trên hành lang một căn biệt thự cổ lúc naò cũng đông đúc dòng người ra vào. Phải! một toà biệt thự khá cổ nát, ủ dột. Trừ chiếc cổng chính vẫn còn mơí, hay ít nhất mới so vơí sự củ kĩ quá mức thì mọi thứ đều như muốn rã ra vì mục nát.
Vì sao nơi cũ nát như thế lại thu hút nhiều người chứ? Đó là lí do Lucy ở đây. Cô cũng thắc mắc, tò mò như bao người khác và cô quyết định phải khám phá nó.
Rảo bứơc nhanh hơn, Lucy nhận ra mình đã thất lạc đoàn ngươì tham quan từ lúc naò. Cô lang thang một mình trên hành lang một sảnh nhỏ phiá tây, từ đây cô có thể nhận ra cả đám người lố nhố ở toà nhà phiá đông.
_Các quý bà mà thấy bản thân mình lố nhố như mấy con sâu thế kia thì chắc chí choé lên mất. Còn quý bà nào có các quý ông lang thang ở đây thhì thật đáng lo nhỉ.- Lucy thầm nghĩ, cả đám người lố nhố, các quý bà quý ông cười nói lúc nhúc, dẫm lẩn vào cả váy aó nhau làm Lucy không khỏi buồn cười-Giá mà ta có máy ảnh ở đây, bảo đảm tờ Nhật báo sẽ có tin vui - Lucy cươì ranh mãnh.
Nhìn đám sâu lúc nhúc một hôì, cô tiếp tục chuyến tham quan bất đắc dĩ củ mình tại sảnh Tây. Đi qua một đoạn, cô dừng lại, nheo mắt nhìn thật kĩ nơi mà ánh sáng phủ đầy đến loá cả mắt, thần Apolong đã quá thiên vị nơi này chăng?! Gần lại một chút, trước mặt Lucy là cả một vườn hoa rộng lớn, ánh nắng xuyên qua từng phím lá, trải dài trên giàn thiên lý rồi in bóng xuống đất mẹ hiền từ."Thiên đường"-Lucy thầm nghĩ.
Tiến sâu hơn vào một chút, bấy giờ nữ thần Venus hiện ra rõ ràng đến sống động. Bức tượng nằm ở vị trí đẹp nhất cuả vườn hoa, nơi ánh sáng chói chang nhất, cỏ hoa đua nhau khoe sắc, và đặc biệt những đoá hồng tím nở rực rỡ nhất như một lời hứa bất diệt.
_ Ở một nơi tồi tàn thế này mà cũng có khung cảnh thần tiên vậy sao?!-Lucy ngạc nhiên. không khỏi tò mò, Lucy đưa tay chạm vào bức tượng.
Lạnh! Đó là tất cả những gì Lucy cảm nhận. Một bức tượng tinh xaỏ đến từng chi tiết nhưng lại lạnh cóng trên từng nét khắc. Mơn man đôi gò má nữ thần, Lucy như người mất hồn, cô đưa tay chạm vào đôi môi nhỏ nhắn ấy, cảm giác như có luồng điện chạy qua, người cô tê rần, nước mắt bỗng lăn dài trên gò má, xuống càm, rồi đọng lại long lanh trên bàn tay băng giá nữ thần. Giật mình, Lucy như cảm nhận được nôĩ uất hận vô hình, đau đớn như gai hồng xé nát trái tim cô. Không để nước mắt làm mờ nhạt tầm nhìn, Lucy đưa tay gạt nước mắt.
Như không tin vào mắt mình, cô cố gắng duôị mắt thật kĩ, thật kĩ đến nỗi con mắt đau rát. Cô nhận ra trước mắt cô là một cô gái có gương mặt buồn bã, lạnh giá như bức tượng.
Nàng có nét đẹp cuả một thiếu nữ, nhưng lại mang nét cao sang cuả một quý bà vương giả, một vóc dáng thiên thần, nhưng lại có một cái nhìn đầy u ám cuả một linh hồn, một linh hồn không hơn không kém.
............................................................
_Dừng lại, Quý cô! dừng lại- Tiếng người đàn ông thét lên kinh hoàng.
Lucy giật mình, mồ hôi tuá ra như tắm, trố mắt nhìn cảnh tượng trước mắt: một chân cô đứng trên mặt đất, chân còn lại lơ lửng trên mép vực sâu đung đưa như muá ngay trong vườn. Nó không hẳn là vực sâu, trông nó như một đường tách đôi mặt đất khá lớn, tàn tích cuả một trận động đất chẳng hạn.
Chỉ vài cử động nhỏ vô ý nưã thôi Lucy sẽ lạnh giá ngàn năm như bức tượng cô đang say đắm. Lúng túng, Lucy cứ đứng một chân làm xiếc cho ngài tử thần xem, tay khua loạng choạng, " Một màn xiếc quá tệ"- Cô nghĩ.
_ Đưa tay cô sang đây!- Người đàn ông lên tiếng.
Sực tỉnh, đầu óc như đóng băng cuả Lucy mơí bắt đầu làm việc trở lại." Phải, còn có người mà, may quá" như bắt được vàng, Lucy mừng rỡ đưa tay cho người đàn ông không chút ngừng ngại.
_ Cô hên đấy! Mà cô làm gì ở đây?! Quý cô không thấy bản cấm tham quan ư?!- Ngườì đàn ông cau có. Lucy bấy giờ moí định thần lại, cô nguớc lên nhìn người đàn ông vừa cứu mình, một người tuổi trạc trung niên, thân hình cao to, mái tóc màu nâu hạt dẻ đậm như màu mắt, một ánh mắt có thể làm người khác yên lòng trong bất cứ hoàn cảnh naò, Lucy cảm thấy như vậy.
_ Xin lỗi, nhưng… tôi bị lạc! Vưà rồi là chuyện gì vậy! Tôi… mém chết đấy! Là chuyện gì?! Đó là ai?! Người con gái ấy! Ông cũng thấy mà phải không?!- Lucy hỏi vồ vập như không được nói cả năm.
Nguời đàn ông đứng lặng, nhìn Lucy một hôì rồi anh ta lên tiếng, giọng nói trầm ấm, không gay gắt như ban nãy
_ Xin lỗi vì đã lớn tiếng với quý cô, Tôi là Mark! Mark Pryor!
_ Lucy Diamond! hân hạnh làm quen, và đặt biệt là vơí một vị thần chiến tranh! Nhưng tôi nghĩ ông hợp với cái tên một vị thần hoà bình hơn, ngài Mark
Pryor!- Lucy laị nở một nụ cười tinh nghịch. Lần này nụ cười ấy nở cả trên gương mặt hiền diệu cuả Mark
_ Phải, nhiều nguời nói giống cô lắm, cô Diamond ạ!
_ Lucy! Gọi tôi là Lucy được rôì!
_ Vâng, cô Lucy! Tôi cũng hân hạnh làm quen với một quý cô dòng họ quý tộc.- Mark tiếp lời.
_ À, cái họ, ai cũng nghĩ vậy,nhưng chỉ là một dòng họ quý tộc ngheò thôi. Cái thời vàng son qua đã lâu rồi, chắc từ đời cố tổ ấy chứ! -Lucy cười phá lên
Hai người nói chuyện với nhau rất ăn ý, cuộc trò chuyện kéo dài đôi phút tới khi Lucy chợt nhớ và lên tiếng:
_ Mark! Anh có thể cho tôi biết chuyện lúc nãy chứ! chúng ta có vẻ bỏ quên nó.
_ À, ừ, chuyện lúc nãy,…- Giọng Mark diệu lại, nét vui tươi lập tức biến mất trên gương mặt điển trai của anh- Cho phép tôi hỏi cô sanh ngày mấy? Tôi
biết hơi thất lễ nhưng…
_ 9/9 có sao không?- không đợi Mark dứt lời Lucy trả lời không chút ngần ngại, cô đã quá tò mò để bỏ qua mấy cái lể giáo ruờm rà ấy.
_ Cô… xem ra rất nóng lòng rồi nhỉ! Tôi chỉ hỏi thêm một câu nuã thôi, cô sanh vào ngaỳ trăng tròn chứ?
_ Phaỉ,theo mẹ tôi kể lại thì hôm đó là ngày trăng tròn. Nhưng sao?!
_ Vậy thì đúng rồi, Rosaline, bà vẫn không tha thứ sao?!- Mark nói khẽ
_ Sao? Sao cơ?
_ Không! Không! Chuyện này khá dài và phức tạp, tôi nghĩ...
_ Không sao, tôi có cả tuần để nghỉ ngơi mà! -Lucy quyết liệt, cô không thể ra về với caí lí do lừa con nít ấy được.
_ Thôi được, nếu quý cô đã quyết liệt thế thì… chúng ta tìm chỗ naò từ từ nói chứ cô Lucy!?
_ Rất sẵn lòng!-Lucy tươi cười hài lòng.
_ Vậy chúng ta đi, cô cũng không nên ở lâu nơi này.
Lucy và Mark nhanh chóng rời khỏi vuờn hoa, bóng hai người từ từ khuất khỏi tầm mắt của nữ thần Vệ Nữ.
var editor;
function loadEditor()
{
var editorConf =
{
textareaID : 'txtComment',
iframeClass : 'editor-iframe',
buttons : 'toolbar a'
};
editor = new xEditor(editorConf);
}
accvn_cm.includeF(accvn_cm.options.base_url+'App_Resource/html/js/lib/script_lib_xEditor.js',loadEditor);