CHIỀU NHỚ
Chiều tản mạng buông đều trên ngọn cỏ
Sương câm câm giang kín ngỏ tâm hồn
Chờ đợi ai sao trong dạ bồn chồn
Người xa mãi cho hồn ta tê tái.
Chiều tàn rồi hòang hôn còn vướng lại
Sắc tím buồn ở mãi giữa hồn tôi
Đêm bâng khuâng nghe tâm sự đơn côi
Dòng ký ức bồi hồi trong nỗi nhớ
Điệu lý buồn ai ru nghe nức nở
Dạ bồi hồi nghe rạn vỡ tim yêu
Người xa rồi tôi thương biết bao nhiêu
Nơi đất khách bao chiều nào người nhớ.