Những cánh mai trước gió(tiểu thuyết về chiến tranh và tình yêu)
spiderkien 05.07.2008 02:39:41 (permalink)
Những cánh mai trước gió
                     -Tuỳ Phong-

dựa trên những câu chuyện có thật về chiến tranh Việt Nam



 
Tôi rảo bước trên bờ Hồ trong một chiều thu Hà Nội. Bầu trời sáng trong và nắng cũng rất trong, nếu không để ý thì sẽ không nhận thấy màu vàng trong nắng. Gió chỉ thổi rất khẽ nhưng cũng đủ làm lay lay hàng liễu rủ trên mặt hồ. Đang thả hồn mình trong cảnh hồ thơ mộng, tôi chợt nghe chiếc điện thoại của mình reo:
-         Alô, Hương à- tôi nói.
-         Kiên à. Mình xin lỗi, mình sẽ đến trễ mười lăm phút nha.
-         Ừ, không sao đâu. Mình sẽ chờ.
-         Ok, lát gặp Kiên hen. Bye- Hương dập máy.
 Hương là người bạn chat của tôi. Cô là người ở trong Thành phố Hồ Chí Minh còn tôi là người Hà Nội. Đợt này cô ra Bắc, tôi đã hứa sẽ làm hướng dẫn viên du lịch miễn phí cho cô ở Hà Nội. Chúng tôi hẹn gặp nhau ở Bờ Hồ và cô vừa báo sẽ trễ mười lăm phút, thế là tôi quyết định mình sẽ đi dạo một vòng Hồ. Đã lâu lắm tôi không tản bộ quanh Bờ Hồ, cảm giác ấy lúc nào cũng thật đặc biệt. Hồ Hoàn Kiếm là khu vực tấp nập, náo nhiệt nhất của thủ đô với dòng xe cộ qua lại nhộn nhịp, ở đây có thể dễ dàng bắt gặp những người Tây cao lớn, đủ mọi chủng tộc hay những đôi trẻ yêu nhau đang cặp kè dạo bước. Tuy vậy, ngay giữa khu vực sôi động ấy, tôi lại tìm thấy trong mình một cảm giác thật bình yên. Tôi vừa tản bước vừa tận hưởng cái thư thái trong tâm hồn mình. Tôi đưa mắt nhìn Tháp Rùa ngự ở giữa Hồ, được bao bọc khỏi cái ồn ào, náo nhiệt của chốn đô thành bởi mặt nước hồ dịu êm, sóng lăn tăn gợn nhẹ. Tôi lại ngắm cầu Thê Húc, ngắm đền Ngọc Sơn, ngây người trước vẻ đẹp nhỏ bé, dung dị mà đi mãi vào lòng người của Hồ Gươm. Thế rồi tôi lại bước tiếp, thử khám phá lại những cảm giác mình đã lãng quên. Bất chợt, một cơn gió mạnh nổi lên. Thật kì lạ, trời đang yên dịu bỗng dưng lại có một làn gió mạnh làm rung cả cành cây, cuốn những chiếc lá bay tả tơi. Cơn gió đến rồi đi trong chớp mắt. Tôi chợt nhận ra sau khi cơn gió biến mất, có hai cánh mai vàng rơi trong không trung trước mặt tôi. Tôi giơ tay đón lấy hai cánh hoa, trong lòng bỗng dậy lên một niềm bâng khuâng khó tả…   
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2008 02:44:01 bởi spiderkien >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9