Lều Bên đồi hoa Dã Quỳ ...
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 111 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 1658 bài trong đề mục
Nhân Sơn 16.10.2008 15:28:22 (permalink)
0

Đà Lạt trời đã vào Đông
Núi rừng se lạnh mênh mông sương mờ
Nhân Sơn tìm đến lều thơ
Rượu cần uống cạn lờ đờ thấm say
Phóng bút phượng múa rồng bay
Thơ đâu chẳng thấy... hai tay rụng rời...

                  -NS-



ThanhThanhKhiet 16.10.2008 17:31:46 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: Nguyễn Chung Thuỳ

TIM VỠ - MỘT LOÀI HOA!


Bước chân qua lối nhỏ
Phủ kín một sắc hồng...
Loài hoa tim vỡ rụng
Dừng chân lòng tái tê.
Bỗng tim ta đau nhói
Cũng xé vỡ thành ba.
Ngước mắt lên nhìn hoa
Ước gì hoa đừng vỡ
Cứ vẹn cánh trinh nguyên
Để trái tim mãi lành,
Không nhuốm màu đau thương...
Không tang tóc màu buồn...
Không chia ly màu nhớ...
Không phai màu thời gian...
Giá như ta vá được
Cánh hoa kia đừng vỡ?
Thì sao ta phải đau
Khi trái tim không vỡ?
Thì sao ta phải buồn
Khi trái tim còn nguyên?
Tự tay ta vá lại
Những mảnh vỡ trái tim
Khâu bằng lòng kiên nhẫn
Vá cần mẫn đêm ngày!
Nhưng trái tim bé nhỏ
Sao mãi vẫn chưa lành?
Để hồn ta cũng vỡ
Theo cả tim và hoa!


----------------------------
Hà Nội, 21/07/2008
Nguyễn Chung Thuỳ


Chào bạn T.T.K.có bài: [Có một loài hoa] mang sang làm lễ ra mắt bạn mới nhé Chúc Thuỳ tìm đc niềm vui trong VNTQ
 
 
Có một loài hoa
---------
 
Ở một nơi rất xa
Hình như có loài hoa
Cả  đời xanh như lá
Duyên vẫn thắm mặn mà
 
Ở một nơi rất xa
Hình như có loài hoa
Tên là” Bông hoa đá”
Nét đẹp rất kiêu sa
 
Ở một nơi rất xa
Hình như có loài hoa
Yên lòng trong quạnh vắng
Dâng tặng những hồn ma
 
 
Xin đừng ai đưa ra
Vòng hoa của bóng ma
Mắt nhòa trong tang tóc
Làm đau xót lòng ta
 
 
Xin ở nơi trong ta
Vần thơ như cánh hoa
Cho lòng ta nao nức
Tình thân thắm đậm đà
 
Những vần thơ trong ta
Giúp cho mỗi ngày qua
Chút niềm vui nho nhỏ
Mong cuộc sống an hoà…
 
T.T.K.16.10.2008
 


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2008 17:33:52 bởi ThanhThanhKhiet >
ThanhThanhKhiet 16.10.2008 19:52:13 (permalink)
0

Trích đoạn: Mac Nhan Son

Đà Lạt trời đã vào Đông
Núi rừng se lạnh mênh mông sương mờ
Nhân Sơn tìm đến lều thơ
Rượu cần uống cạn lờ đờ thấm say
Phóng bút phượng múa rồng bay
Thơ đâu chẳng thấy... hai tay rụng rời...

                 -NS-


Bởi say lầm lẫn thế này
Bút đâu phải...
Nó...` là cây chổi mà...
Dù cho nhả ngọc phun hoa
Lều thơ một phút cũng ra...nhọ nồi
Chổi nặng
Nên tay mới...rụng rời....
 
T.T.K.16.10.2008
SĨ ĐOAN 17.10.2008 10:34:51 (permalink)
0
quote:

       
GỬI BẠN


Thơ là tiếng nói của lòng
Mình đâu thi sĩ ngại mong làm gì
Nghĩ sao cứ thế viết đi
Bạn đừng lo lắng nghĩ suy thêm buồn...

           -NS-


Thơ cho ta những ân tình
Buồn vui chia sẻ chúng mình có nhau
 
Bao nhiêu ý tứ trong đầu
Hiện lên dòng chữ những câu ngọt ngào
 
Dòng thơ ta mãi đổi trao
Để làm kỷ niệm ai nào không vui?
 
          T.T.K.15.10.2008

 
Cám ơn  đôi bạn thâm giao
Sớt chia trắc ẩn, đổi trao tâm tình.
Mai sau xa cách bóng hình
Từ sâu tâm khảm lưu tình sắt son!
SD 17/10/08

SĨ ĐOAN 17.10.2008 10:43:38 (permalink)
0
Trích đoạn: Mac Nhan Son

Đà Lạt trời đã vào Đông
Núi rừng se lạnh mênh mông sương mờ
Nhân Sơn tìm đến lều thơ
Rượu cần uống cạn lờ đờ thấm say
Phóng bút phượng múa rồng bay
Thơ đâu chẳng thấy... hai tay rụng rời...

               -NS-


Bởi say lầm lẫn thế này
Bút đâu phải...
Nó...` là cây chổi mà...
Dù cho nhả ngọc phun hoa
Lều thơ một phút cũng ra...nhọ nồi
Chổi nặng
Nên tay mới...rụng rời....

T.T.K.16.10.2008

 
Cô chủ chẳng tiếp anh sao?
Cho anh cây chổi ra vào...quét sương...
 
Cố lên cũng bởi vì thương
Cô em đang bệnh nên dường làm lơ...
SD 17/10/08


<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2008 08:25:46 bởi SĨ ĐOAN >
ThanhThanhKhiet 17.10.2008 11:32:07 (permalink)
0

Trích đoạn: SĨ ĐOAN

Trích đoạn: Mac Nhan Son

Đà Lạt trời đã vào Đông
Núi rừng se lạnh mênh mông sương mờ
Nhân Sơn tìm đến lều thơ
Rượu cần uống cạn lờ đờ thấm say
Phóng bút phượng múa rồng bay
Thơ đâu chẳng thấy... hai tay rụng rời...

               -NS-


Bởi say lầm lẫn thế này
Bút đâu phải...
Nó...` là cây chổi mà...
Dù cho nhả ngọc phun hoa
Lều thơ một phút cũng ra...nhọ nồi
Chổi nặng
Nên tay mới...rụng rời....

T.T.K.16.10.2008

 
Cô chủ chẳng tiếp anh sao?
Cho anh cây chổi ra vào...quét sương...
 
Cố lên cũng bởi vì thương
Cô em đang bệnh nên dường làm lơ...
SD 17/10/08



Bệnh đâu mà bệnh anh ơi
Bởi anh say quá đấy thôi ,chẳng là....
Chổi người ta để quét nhà
Anh mang ra viết có mà mỏi tay
Chỉ vì say quá là say....
 
T.T.K.17.10.2008 
Nhân Sơn 17.10.2008 15:11:21 (permalink)
0
Cô chủ đâu dám lơ là
Cầm nhầm ngở bút chổi chà "chơi" luôn
Trổ tài thư pháp cuộn cuồn
Chấm phá ngang dọc...đổ tuôn mái lều...

                    -NS-

ChuleHuong 17.10.2008 19:15:13 (permalink)
0
22222222
ThanhThanhKhiet 17.10.2008 20:45:08 (permalink)
0

Trích đoạn: Mac Nhan Son

Cô chủ đâu dám lơ là
Cầm nhầm ngở bút chổi chà "chơi" luôn
Trổ tài thư pháp cuộn cuồn
Chấm phá ngang dọc...đổ tuôn mái lều...

                   -NS-


 
Lều hoa vốn đã liêu xiêu
Chỉ cần đẩy nhẹ là tiêu thôi mà
Thư pháp bay khắp lều hoa
Khách du chen lấn chạy oà nhặt ngay
Thư pháp  lại là thơ say
Đọc đi đọc lại cả ngày vẫn mê...
 
    T.T.K. 17.10.2008
ThanhThanhKhiet 18.10.2008 08:52:16 (permalink)
0
 
Bao giờ em đi Hà Nội?
                      Gửi Thanh thanh khiết

 
Tôi xin em đừng có giận
Đừng hiểu lầm tôi qua thơ
Câu thơ em đau đớn quá
Em đâu biết tôi luôn chờ

Nói thế để em chuẩn bị
Hoàng tử đâu phải là tôi
Nhưng em lại là cô Tấm
Hiện lên rất thực trong đời

Ai nữa còn tin cổ tích?
Có lẽ một mình tôi thôi
Bao giờ em đi Hà nội
Em ơi nhớ gọi cho tôi

Tôi sẽ dẫn em lang thang
Để em hiểu đêm Hà nội
Thầm thì hàng cây sẽ nói
Thay tôi những lời ngọt ngào

Hoa sữa buông hương quyến rũ
Vương lên làn môi khát khao
Hiu hiu gió hồ tây thổi
Ánh mắt tan vào trong nhau

Tặng hoa?Chắc tôi không dám
Sợ tan đi một giấc mơ
Hóa ra Dã quỳ có thật    "1"
Và đâu chỉ nở trong thơ

Bao giờ em đi Hà nội
Em ơi hãy gọi cho tôi


"1"        Dã quỳ
            Em chỉ có trong mơ
            em chỉ có trong thơ
            hay có trong đời thật
            Nếu có trong đời thật
            Hãy nở trong thơ tôi
                  Nhớ hoa dã qui

 
Nguyễn thế duyen

 
 
 
Lang thang
 
 
Một mình đi lang thang
Hoang mang và ngỡ ngàng
Đếm từng viên gạch nhỏ
Bao ký ức dâng tràn
 
Một mình đi lang thang
Hoàng tử đâu? hỡi chàng
Mịt mờ bóng cổ tích
Cô tấm buồn hoang mang
 
Hương hoa sữa vào đêm
Rụng rơi trắng trên thềm
Không bóng người qua lại
Đau mãi cánh hoa mềm
 
Lang thang đi trong đêm
Cho lòng em thương nhớ
Xao -  lạc - hết mong chờ
Thấp thỏm bước bơ vơ
 
Còn lại những vần thơ
Còn lại những đợi chờ
Người tình trên mạng ảo
Những tâm hồn...lơ mơ...
 
             T.T.K.18.10.2008
 
 






 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2008 17:55:26 bởi ThanhThanhKhiet >
vanhong 18.10.2008 09:50:54 (permalink)
0
DÃ QUỲ
Cúc quỳ! Dã quỳ! Loài hoa dại mà đầy sức sống. Vàng như hút hết bao nhiêu tia nắng của trời. Dã quỳ! Một chiều ngược đường leo dốc từ Đức Trọng vào thành phố Đà Lạt thấy tôi ngây ra ngắm có người đã hỏi:" Lạ lắm sao?" Không lạ! Nhưng nó hoang dại mà bền bỉ sống, thách thức với nắng, với gió với giá lạnh! Tôi không biết loài hoa này có thể sống ở vùng khí hậu nào bởi tôi thấy ở vùng biển nơi tôi đang sống trên con đường men theo bãi biển trong đám bụi rậm cũng thấp thoáng những ánh vàng hoang dại ấy. Nó không rực rỡ và nổi bật như hướng dương, không mềm mại e ấp như hoa cúc. Mỗi cánh hoa như một ngón tay mềm ôm lấy nhuỵ màu nâu thẫm, tần tảo mà chịu đựng. Vàng đến nao lòng! Dã quỳ sống như thể không thể chết. Dù cỗi cằn đất sỏi, dù dầu dãi nắng mưa. Cứ vàng! Cứ sống! Cứ chờ mong!
 
DÃ QUỲ VÀ EM
Dã quỳ vàng như nắng
Ấm một vùng cao nguyên
Em tươi như hoa thắm
Ấm lòng tôi một chiều...

Dã quỳ nghiêng cánh mỏng
Em nghiêng tiếng cười trong
Tôi mềm lòng như gió
Run run tiếng yêu đầu!

Rồi em bỏ đi đâu
Tôi hoài mong năm tháng
Hồ Than Thở gương soi
Bóng một người câm lặng.

Dã quỳ em xa vắng
Một mình tôi lang thang
Chiều cao nguyên không nắng
Trái tim tôi úa vàng!

(Viết theo ý của By!)
16/6/2008

Lạc vào lều Dã quỳ để nhớ về Đà Lạt yêu thương và những kỉ niệm đẹp mãi mãi không phai trong lòng tôi...
ThanhThanhKhiet 18.10.2008 10:18:33 (permalink)
0

Trích đoạn: vanhong

DÃ QUỲ
Cúc quỳ! Dã quỳ! Loài hoa dại mà đầy sức sống. Vàng như hút hết bao nhiêu tia nắng của trời. Dã quỳ! Một chiều ngược đường leo dốc từ Đức Trọng vào thành phố Đà Lạt thấy tôi ngây ra ngắm có người đã hỏi:" Lạ lắm sao?" Không lạ! Nhưng nó hoang dại mà bền bỉ sống, thách thức với nắng, với gió với giá lạnh! Tôi không biết loài hoa này có thể sống ở vùng khí hậu nào bởi tôi thấy ở vùng biển nơi tôi đang sống trên con đường men theo bãi biển trong đám bụi rậm cũng thấp thoáng những ánh vàng hoang dại ấy. Nó không rực rỡ và nổi bật như hướng dương, không mềm mại e ấp như hoa cúc. Mỗi cánh hoa như một ngón tay mềm ôm lấy nhuỵ màu nâu thẫm, tần tảo mà chịu đựng. Vàng đến nao lòng! Dã quỳ sống như thể không thể chết. Dù cỗi cằn đất sỏi, dù dầu dãi nắng mưa. Cứ vàng! Cứ sống! Cứ chờ mong!

DÃ QUỲ VÀ EM
Dã quỳ vàng như nắng
Ấm một vùng cao nguyên
Em tươi như hoa thắm
Ấm lòng tôi một chiều...

Dã quỳ nghiêng cánh mỏng
Em nghiêng tiếng cười trong
Tôi mềm lòng như gió
Run run tiếng yêu đầu!

Rồi em bỏ đi đâu
Tôi hoài mong năm tháng
Hồ Than Thở gương soi
Bóng một người câm lặng.

Dã quỳ em xa vắng
Một mình tôi lang thang
Chiều cao nguyên không nắng
Trái tim tôi úa vàng!

(Viết theo ý của By!)
16/6/2008

Lạc vào lều Dã quỳ để nhớ về Đà Lạt yêu thương và những kỉ niệm đẹp mãi mãi không phai trong lòng tôi...


Chào bạn vanhong.TTK cám ơn bạn đã ghé nhà và để lại những vần cảm xúc.Chúc bạn những ngày cuối tuần vui vẻ
 




Dã Quỳ
 
Dã Quỳ có từ hồng hoang
Đất cho em cánh mỏng tang mầu vàng
 
Tinh em quá đỗi khiêm nhường
Ngàn đời vẫn đứng gội sương giữa trời
 
T.T.K.18.10.2008
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2008 12:09:30 bởi ThanhThanhKhiet >
Nhân Sơn 19.10.2008 11:37:37 (permalink)
0

Dã quỳ vàng thắm quen thương
Nhớ về kỷ niệm mái trường thân yêu
HƯNG ĐẠO giử lại rất nhiều
Một thời áo trắng...bao điều ước mơ
Tha phương trôi dạt bơ vơ
Nhìn hoa quỳ nở...thẩn thơ bồi hồi...

               -NS-

ThanhThanhKhiet 19.10.2008 18:33:09 (permalink)
0

Trích đoạn: Mac Nhan Son


Dã quỳ vàng thắm quen thương
Nhớ về kỷ niệm mái trường thân yêu
HƯNG ĐẠO giử lại rất nhiều
Một thời áo trắng...bao điều ước mơ
Tha phương trôi dạt bơ vơ
Nhìn hoa quỳ nở...thẩn thơ bồi hồi...

             -NS-


Dã Quỳ Đà lạt trong tôi
Bao giờ cũng nhắc một thời thơ ngây
Bây giờ xa cách trời mây
Mà lòng hoài nhớ những ngày vàng son
Đà lạt ơi - giờ có còn...
Dã quỳ chen nở núi non hoe vàng.
 
T.T.k.19.10.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2008 18:35:05 bởi ThanhThanhKhiet >
SĨ ĐOAN 19.10.2008 21:12:03 (permalink)
0


Trích đoạn: Mac Nhan Son


Dã quỳ vàng thắm quen thương
Nhớ về kỷ niệm mái trường thân yêu
HƯNG ĐẠO giử lại rất nhiều
Một thời áo trắng...bao điều ước mơ
Tha phương trôi dạt bơ vơ
Nhìn hoa quỳ nở...thẩn thơ bồi hồi...

            -NS-


Dã Quỳ Đà lạt trong tôi
Bao giờ cũng nhắc một thời thơ ngây
Bây giờ xa cách trời mây
Mà lòng hoài nhớ những ngày vàng son
Đà lạt ơi - giờ có còn...
Dã quỳ chen nở núi non hoe vàng.
 
T.T.k.19.10.2008
 
Dã Quỳ - đua nở muôn nơi
Chung tình son sắt, dẫu đời đổi thay
Dã Quỳ-lòai giống tốt hay...
Đội sương, đón gió chẳng lay chuyển lòng.
Ta yêu , yêu nhất màu hồng
Đậm đà, đầm thắm...nên dòng luyến lưu!
SD 19/10/08


 
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 111 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 1658 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9