Lều Bên đồi hoa Dã Quỳ ...

Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Trích đoạn: anhtrangthu
Chờ bạn
---------
Nép dưới ngàn mây đứng lặng thầm
Lều hoa sương phủ lạnh quanh năm
Rượu cần men ngấm chờ bạn tới
Ủ cánh trà xanh nặng nhớ mong
Sắc thắm Dã quỳ như bướm đậu
Sương sa vàng áo chẳng phai màu
Thơ buồn nhớ bạn lều hoang vắng
Gọi nắng thông reo bạc mái đầu
T.T.K.9.1.2008
Lều hoa còn nhớ ta chăng?
Bên cây cổ thụ ánh trăng gọi mời
Dã Quỳ tươi thắm rạng ngời
Rượu cần hương tỏa bời bời con tim
Sương sa lác đác rơi chìm
Long lanh từng hạt ta tìm thi nhân.
Rộn ràng- cô chủ ân cần...
Quên đi lãng tử nghỉ chân bên Lều!
-sd-
Lều hoa lại nở ngát trời
Mau mau thu xếp cho tôi bước vào
Cùng nhau thân mật đón chào
Thi nhân, bạn hữu ước ao xum vầy
CÙng nhau thơ rượu cho say
Chung vui cho thoả những ngày xa nhau...
ATT
Vui sao vui đến thế này
Ánh trăng mất dạng giờ đây lại về
Rượu cần cùng với Dã Quỳ
Mau mau sửa soạn mà đi đón nàng...
Yêu sao ngập ánh trăng vàng
Lều hoa nao nức mơ màng thả thơ..
T.T.K.10.1.2009
Các bạn dừng lại đợi chờ
Nhân Sơn đã đến mang thơ say vào
Rượu cần hãy rót cho mau
Túy quyền khai bút đón chào xuân sang
Múa cho rụng ánh trăng vàng
Sơn ôm trốn mất...Sỉ Đoan ngậm ngùi...
-NS-
Trăng soi kẻ lá gió vu vơ
Nhắn gởi tâm tình thơ Thiên khách
Mong được cùng Thanh Khiết thả thơ chơi. NGUYÊN HẢI Duyên nợ Từ xưa duyên nợ với nàng thơ Dựng lều ủ rượu trên đồi vắng Rút sợi sương mờ dệt mộng mơ Để hồn trở lại chút ngu ngơ Thơ thanh Khiết thả lưng trời Những dòng những chữ chạy chơi vơi Không đầu không cuối Không mục đích Có đến thả thơ xin chớ cười Tình bạn trên đời là rất quý Tri âm tri kỷ có mấy mươi Cho đi hết cả cuộc đời Chắc đâu đã có một người hiểu ta… T.T.K.10.1.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2009 17:04:15 bởi ThanhThanhKhiet >
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Trăng soi kẻ lá gió vu vơ
Nhắn gởi tâm tình thơ Thiên khách
Mong được cùng Thanh Khiết thả thơ chơi.
NGUYÊN HẢI Duyên nợ Từ xưa duyên nợ với nàng thơ Dựng lều ủ rượu trên đồi vắng Rút sợi sương mờ dệt mộng mơ Để hồn trở lại chút ngu ngơ Thơ thanh Khiết thả lưng trời Những dòng những chữ chạy chơi vơi Không đầu không cuối Không mục đích Có đến thả thơ xin chớ cười Tình bạn trên đời là rất quý Tri âm tri kỷ có mấy mươi Cho đi hết cả cuộc đời Chắc đâu đã có một người hiểu ta… T.T.K.10.1.2009
LÃNG ĐÃNG TÌNH PHỐ NÚI
Dã Quỳ Thiên Khách nợ lều thơ
Nào phài trần gian quá hững hờ
Đồi rũ hồ khuya sương nguyệt lạnh
Đủ rồi lữ khách thoáng bơ vơ
Mổi bận về thăm phố núi buồn
Như làn tóc liễu lặng hờ buông
Như em cuối mặt lờ xa vậy
Như ánh tơ chiều thả bóng suông
Tiếng Quốc gọi gì đêm thở than
Tuyền Lâm chuông vọng mãi lên ngàn
Ngân gởi dùm ai đau tuyệt vong
Đang nấc nghẹn tình đã sang ngang
Rừng lá kim xanh có biết gì
Sáng chiều reo mãi nặng lòng chi
Mà gieo thương nhớ tình thi khách
Quặn tím hồn thơ mỗi bước đi
Rằm mới trăng về ánh mới trăng
Như lòng trinh tiết của cô Hằng
Mời bao khách lạ muôn phương đến
Đà lạt ta về có được chăng?
Ai người thương nhớ chuyện Đinh Lăng
Đồi thông có dõi cánh chim bằng
Hay còn dư lệ màu hư ảo
Một trời Thanh Khiết thả thơ giăng
E ngại làm sao cánh liễu hờn
Măt hồ gió lạnh thổi từng cơn
Bao lòng ai oán bao thiên sử...
Đổi mới tình yêu trong trắng hơn.
Nguyên Hải
18h20-10-01-2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2009 20:20:18 bởi NGUYÊN HẢI >
T TK ơi,thụy du chào TTK nha,vì thuy du phải đi xa khoảng thời gian hơi lâu,nên có lẽ Tết này không đón Tết cùng TTK được rồi,TTK ở nhà ăn Tết vui nhé!
Chúc TTK Năm Mới An Vui & Nhiều hạnh phúc nha...thuỵ du bận quá nên không gửi được cho bạn thiệp chúc Tết rồi TTK ơi...Chúc vui nhé.......Gặp lại sau nha.........Thân ái chào TTK : thuỵ du
Vấn vương vương vấn mãi trong hồn Hoài nhớ niềm đau dậy sóng cồn Đứng lặng bâng khuâng lòng xót nhớ Giữa rừng hoang vắng dạ bồn chồn Thuyền xuôi theo nước buồm no gió Bến cũ ngu ngơ vẫn mỏi mòn Đa lạt nay còn bao kỷ niệm Tình đầu một thủa dạ tơ non T.T.K.10.1.2008 HẸN ! Chiều dâng nỗi nhớ ngập vào hồn Con nước đầy vơi dậy sóng cồn Rộn rã bước chân về phố cũ Đường xưa ai đợi dạ bồn chồn Phượng hồng nhớ bạn buồn phai sắc Phố cũ chờ ai đến mỏi mòn Hẹn ước về thăm thành phố nhớ Tình đầu xanh mãi núi cùng non ! nha uyen
Gửi người Lính
Cành hoa hoang dại anh trao
Từ những hôm nào em vẫn giữ đây
Đường xa xa ngái tầng mây
Mà cành hoa dại vẫn đầy sắc hương
Hình như một chút vấn vương
Hình như một chút nhớ thương trong hồn
Hỏi thăm trên chốn tiền đồn
Xuân về nơi ấy có còn lạnh không
Áng thơ em gửi đôi dòng
Tới người chiến sỹ … em mong...anh về
T.T.K.8.1.2008
Người lính
GỬI VỀ EM
Anh đã hiểu được tấm lòng
Của người con gái đêm đông nhớ người
Biên cương rét buốt em ơi
Nhưng anh có lửa bồi hồi trong tim…
Em vẫn giữ nhánh hoa sim
Dẫu là hoa dại anh tìm, anh trao
Sắc hoa tim tím ngọt ngào
Như thơ em gửi đậm màu thủy chung!
Làm bạn với núi, với rừng
Trèo đèo, vượt suối không dừng chân anh
Gửi về nơi ấy màu xanh
Cùng mùa xuân thắm dệt thành ước mơ…
11.01.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2009 07:06:10 bởi Người lính >
Trích đoạn: nha uyen
Vấn vương vương vấn mãi trong hồn
Hoài nhớ niềm đau dậy sóng cồn
Đứng lặng bâng khuâng lòng xót nhớ
Giữa rừng hoang vắng dạ bồn chồn
Thuyền xuôi theo nước buồm no gió
Bến cũ ngu ngơ vẫn mỏi mòn
Đa lạt nay còn bao kỷ niệm
Tình đầu một thủa dạ tơ non
T.T.K.10.1.2008
HẸN !
Chiều dâng nỗi nhớ ngập vào hồn
Con nước đầy vơi dậy sóng cồn
Rộn rã bước chân về phố cũ
Đường xưa ai đợi dạ bồn chồn
Phượng hồng nhớ bạn buồn phai sắc
Phố cũ chờ ai đến mỏi mòn
Hẹn ước về thăm thành phố nhớ
Tình đầu xanh mãi núi cùng non !
nha uyen
Kiếm tìm
Đồi thông lãng đãng trắng sương giăng
Lạc cánh nhạn thưa mãi kiếm tìm
Khắp nẻo lang thang đời rộn rã
Bới tung ngõ ngách vẫn im lìm
Nhớ ai phượng tím buồn phai sắc
Xanh ngát mimosa chút nỗi niềm
Phố núi êm đềm trong vắng lặng
Nhưng tình cay đắng nặng nơi tim
T.T.K.11.1.2009
Chờ bạn --------- Nép dưới ngàn mây đứng lặng thầm Lều hoa sương phủ lạnh quanh năm Rượu cần men ngấm chờ bạn tới Ủ cánh trà xanh nặng nhớ mong Sắc thắm Dã quỳ như bướm đậu Sương sa vàng áo chẳng phai màu Thơ buồn nhớ bạn lều hoang vắng Gọi nắng thông reo bạc mái đầu T.T.K.9.1.2008 Lều hoa còn nhớ ta chăng?
Bên cây cổ thụ ánh trăng gọi mời
Dã Quỳ tươi thắm rạng ngời
Rượu cần hương tỏa bời bời con tim
Sương sa lác đác rơi chìm
Long lanh từng hạt ta tìm thi nhân.
Rộn ràng- cô chủ ân cần...
Quên đi lãng tử nghỉ chân bên Lều!
-sd-
Lều hoa lại nở ngát trời
Mau mau thu xếp cho tôi bước vào
Cùng nhau thân mật đón chào
Thi nhân, bạn hữu ước ao xum vầy
Cùng nhau thơ rượu cho say
Chung vui cho thoả những ngày xa nhau...
ATT Vui sao vui đến thế này Ánh trăng mất dạng giờ đây lại về Rượu cần cùng với Dã Quỳ Mau mau sửa soạn mà đi đón nàng... Yêu sao ngập ánh trăng vàng Lều hoa nao nức mơ màng thả thơ.. T.T.K.10.1.2009 Các bạn dừng lại đợi chờ Nhân Sơn đã đến mang thơ say vào Rượu cần hãy rót cho mau Túy quyền khai bút đón chào xuân sang Múa cho rụng ánh trăng vàng Sơn ôm trốn mất...Sỉ Đoan ngậm ngùi...
-NS- Ối trời! Sao nở ôm trăng? Lều hoa sầm tối, nói năng thế nào? Làm sao nhận biết hỏi chào? Rượu thơm, hoa quí...nao nao góc Lều? Nhân ơi gió lạnh đìu hiu! Để trăng trãi thảm, ta chìu ý nhau (...). -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2009 13:59:03 bởi SĨ ĐOAN >
Kiếm tìm Đồi thông lãng đãng trắng sương giăng Lạc cánh nhạn thưa mãi kiếm tìm Khắp nẻo lang thang đời rộn rã Bới tung ngõ ngách vẫn im lìm Nhớ ai phượng tím buồn phai sắc Xanh ngát mimosa chút nỗi niềm Phố núi êm đềm trong vắng lặng Nhưng tình cay đắng nặng nơi tim T.T.K.11.1.2009
ĐÂU CHÚT ẤM !!!
Đời trôi hờ hững khối tình giăng (im)
Bạc cánh mòn chân vẫn cố tìm
Đồi núi rừng sâu sương lặng lẽ (Đồi núi rừng sâu sương lặng lặng)
Biển trời mây sớm gió im lìm ! (Biển trời mây sớm gió lim lìm)
Ai người lòng quặn hoài bao nổi...
Cho kẽ tâm thương gởi mấy niềm !
Đêm lạnh biết quàng đâu chút ấm
Sưởi hồn cô quạnh, nhẹ nhàng tim?!
Nguyên Hải
Người chơi "ĐỘC NHẠN CÔ QUẦN"
Cho người thơ hoạ trăm phần khó khăn
Năm con chỉ có một ăn (giăng)
bốn con "im" phắt quá căng ngữ từ.
Vần "Lìm" có một không dư !
Chính là từ láy tâm tư im lìm
Trao đổi tí cho vui nghe Chị (anh) Thanh Thanh Khiết, kính chúc TTK xuân mới cái gì cũng mới, có nhiều mới, và toại nguyện với cái mới với cuộc sống.
NH Miên man trong khói sương xứ lạnh-nhiều hoa- nhiều nỗi niềm nên có viết LẢNG ĐẢNG TÌNH PHỐ NÚI, mong được TTK cảm nhận và tu từ dùm, tha hồ sửa chửa, NH luôn lắng nghe và chờ được nghe.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2009 12:02:38 bởi NGUYÊN HẢI >
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
Trăng soi kẻ lá gió vu vơ
Nhắn gởi tâm tình thơ Thiên khách
Mong được cùng Thanh Khiết thả thơ chơi.
NGUYÊN HẢI Duyên nợ Từ xưa duyên nợ với nàng thơ Dựng lều ủ rượu trên đồi vắng Rút sợi sương mờ dệt mộng mơ Để hồn trở lại chút ngu ngơ Thơ thanh Khiết thả lưng trời Những dòng những chữ chạy chơi vơi Không đầu không cuối Không mục đích Có đến thả thơ xin chớ cười Tình bạn trên đời là rất quý Tri âm tri kỷ có mấy mươi Cho đi hết cả cuộc đời Chắc đâu đã có một người hiểu ta… T.T.K.10.1.2009 LẢNG ĐẢNG TÌNH PHỐ NÚI Dã Quỳ Thiên Khách nợ lều thơ
Nào phài trần gian quá hững hờ
Đồi rũ hồ khuya sương nguyệt lạnh
Đủ rồi lữ khách thoáng bơ vơ
Mổi bận về thăm phố núi buồn
Như làn tóc liễu lặng hờ buông
Như em cuối mặt lờ xa vậy
Như ánh tơ chiều thả bóng suông
Tiếng Quốc gọi gì đêm thở than
Tuyền Lâm chuông vọng mãi lên ngàn
Ngân gởi dùm ai đau tuyệt vong
Đang nấc nghẹn tình đã sang ngang
Rừng lá kim xanh có biết gì
Sáng chiều reo mãi nặng lòng chi
Mà gieo thương nhớ tình thi khách
Quặn tím hồn thơ mỗi bước đi
Rằm mới trăng về ánh mới trăng
Như lòng trinh tiết của cô Hằng
Mời bao khách lạ muôn phương đến
Đà lạt ta về có được chăng?
Ai người thương nhớ chuyện Đinh Lăng
Đồi thông có dõi cánh chim bằng
Hay còn dư lệ màu hư ảo
Một trời Thanh Khiết thả thơ giăng
E ngại làm sao cánh liễu hờn
Măt hồ gió lạnh thổi từng cơn
Bao lòng ai oán bao thiên sử...
Đổi mới tình yêu trong trắng hơn.
Nguyên Hải 18h20-10-01-2008 Lều hoa trong thành phố sương sa *** Ngàn hoa rung nhẹ cánh non tơ Rừng thông bạc lá mờ sương phủ Nâng mãi cành xanh giữa mộng mơ. Trăm năm thông vẫn đứng đợi chờ Lều Hoa một mái liêu xiêu tựa Dã quỳ nở rực rỡ quanh lều Rượu cần hở ché bay thơm ngát Men đắm tình hoa chắc say nhiều Lều thơ xuân đến đã đầy hoa Dã Quỳ sương phủ thoáng nhạt nhoà Đứng cạnh đường đi mời thi khách Bốn phương tụ lại ta với ta Bỏ lại đằng sau những buồn đau Cho thơ đằm thắm trong mỗi câu Nâng bước hồn ta cho thanh thản Mở lòng đưa nắng đến trao yêu Một chút tình thơ trong mộng mơ Một chút lòng ta trở dại khờ Thả vào trong gió tình duyên mộng Để lòng thoát khỏi chút bơ vơ Viết những dòng thơ đẹp ngọt ngào Diễm tình lóng lánh như vì sao Long lanh toả sáng đời duyên phận Cũng để lòng ta sóng dâng trào Lời xa như gửi vào trong gió Một thoáng niềm vui lúc cuối chiều Hoàng hôn tím lại mang màu nhớ Một chút lòng thôi đã nhiều nhiều ……………. T.T.K.11.1.2008
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Trích đoạn: NGUYÊN HẢI
Trăng soi kẻ lá gió vu vơ
Nhắn gởi tâm tình thơ Thiên khách
Mong được cùng Thanh Khiết thả thơ chơi.
NGUYÊN HẢI
Duyên nợ
Từ xưa duyên nợ với nàng thơ
Dựng lều ủ rượu trên đồi vắng
Rút sợi sương mờ dệt mộng mơ
Để hồn trở lại chút ngu ngơ
Thơ thanh Khiết thả lưng trời
Những dòng những chữ chạy chơi vơi
Không đầu không cuối Không mục đích
Có đến thả thơ xin chớ cười
Tình bạn trên đời là rất quý
Tri âm tri kỷ có mấy mươi
Cho đi hết cả cuộc đời
Chắc đâu đã có một người hiểu ta…
T.T.K.10.1.2009
LẢNG ĐẢNG TÌNH PHỐ NÚI
Dã Quỳ Thiên Khách nợ lều thơ
Nào phài trần gian quá hững hờ
Đồi rũ hồ khuya sương nguyệt lạnh
Đủ rồi lữ khách thoáng bơ vơ
Mổi bận về thăm phố núi buồn
Như làn tóc liễu lặng hờ buông
Như em cuối mặt lờ xa vậy
Như ánh tơ chiều thả bóng suông
Tiếng Quốc gọi gì đêm thở than
Tuyền Lâm chuông vọng mãi lên ngàn
Ngân gởi dùm ai đau tuyệt vong
Đang nấc nghẹn tình đã sang ngang
Rừng lá kim xanh có biết gì
Sáng chiều reo mãi nặng lòng chi
Mà gieo thương nhớ tình thi khách
Quặn tím hồn thơ mỗi bước đi
Rằm mới trăng về ánh mới trăng
Như lòng trinh tiết của cô Hằng
Mời bao khách lạ muôn phương đến
Đà lạt ta về có được chăng?
Ai người thương nhớ chuyện Đinh Lăng
Đồi thông có dõi cánh chim bằng
Hay còn dư lệ màu hư ảo
Một trời Thanh Khiết thả thơ giăng
E ngại làm sao cánh liễu hờn
Măt hồ gió lạnh thổi từng cơn
Bao lòng ai oán bao thiên sử...
Đổi mới tình yêu trong trắng hơn.
Nguyên Hải
18h20-10-01-2008
Lều hoa trong thành phố sương sa
***
Ngàn hoa rung nhẹ cánh non tơ
Rừng thông bạc lá mờ sương phủ
Nâng mãi cành xanh giữa mộng mơ.
Trăm năm thông vẫn đứng đợi chờ
Lều Hoa một mái liêu xiêu tựa
Dã quỳ nở rực rỡ quanh lều
Rượu cần hở ché bay thơm ngát
Men đắm tình hoa chắc say nhiều
Lều thơ xuân đến đã đầy hoa
Dã Quỳ sương phủ thoáng nhạt nhoà
Đứng cạnh đường đi mời thi khách
Bốn phương tụ lại ta với ta
Bỏ lại đằng sau những buồn đau
Cho thơ đằm thắm trong mỗi câu
Nâng bước hồn ta cho thanh thản
Mở lòng đưa nắng đến trao yêu
Một chút tình thơ trong mộng mơ
Một chút lòng ta trở dại khờ
Thả vào trong gió tình duyên mộng
Để lòng thoát khỏi chút bơ vơ
Viết những dòng thơ đẹp ngọt ngào
Diễm tình lóng lánh như vì sao
Long lanh toả sáng đời duyên phận
Cũng để lòng ta sóng dâng trào
Lời xa như gửi vào trong gió
Một thoáng niềm vui lúc cuối chiều
Hoàng hôn tím lại mang màu nhớ
Một chút lòng thôi đã nhiều nhiều
…………….
T.T.K.11.1.2008
PHỐ NÚI MONG...
Thương nhớ vơi đầy theo ánh tơ
Rừng kim xao động xóa mây mờ
Cho hương yêu nặng đầy sương phủ
Réo mãi ngàn năm thông khóc chờ
Bên đồi cô phụ dáng kiêu kiêu
Dã quỳ nở rộ khắp quanh lều
Đây rươu, đây thơ mời say khước
Say đắm tình thơ, đẹp biết nhiêu
Xuân về thơ lại thắm cùng hoa
Thi khách về chưa bóng nhạt nhoà
Để lều-hoa lặng trong mong đợi
Thơ ơi mau rủ khách đường xa
Viết những lời mong chẳng dệt thêu
Hoa mới, lều xưa chẳng mỹ miều
Chỉ có thiết tha tình phố núi
Mời thơ theo khách đến mau nhiều.
NH11012008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2009 17:07:04 bởi NGUYÊN HẢI >
Vấn vương vương vấn mãi trong hồn Hoài nhớ niềm đau dậy sóng cồn Đứng lặng bâng khuâng lòng xót nhớ Giữa rừng hoang vắng dạ bồn chồn Thuyền xuôi theo nước buồm no gió Bến cũ ngu ngơ vẫn mỏi mòn Đa lạt nay còn bao kỷ niệm Tình đầu một thủa dạ tơ non T.T.K.10.1.2008 HẸN ! Chiều dâng nỗi nhớ ngập vào hồn Con nước đầy vơi dậy sóng cồn Rộn rã bước chân về phố cũ Đường xưa ai đợi dạ bồn chồn Phượng hồng nhớ bạn buồn phai sắc Phố cũ chờ ai đến mỏi mòn Hẹn ước về thăm thành phố nhớ Tình đầu xanh mãi núi cùng non ! nha uyen Kiếm tìm Đồi thông lãng đãng trắng sương giăng Lạc cánh nhạn thưa mãi kiếm tìm Khắp nẻo lang thang đời rộn rã Bới tung ngõ ngách vẫn im lìm Nhớ ai phượng tím buồn phai sắc Xanh ngát mimosa chút nỗi niềm Phố núi êm đềm trong vắng lặng Nhưng tình cay đắng nặng nơi tim T.T.K.11.1.2009 NHỚ ! Chiều về phố núi tím mây giăng Người đã xa xôi mãi ngóng tìm Nẻo cũ bụi mờ che bóng nhạn Lều xưa cổng kín lạnh im lìm Thẫn thờ một góc đời hiu quạnh Ray rứt lòng đau một nỗi niềm Người hỡi chiều nay nơi phố cũ Có người ứa lệ dấu trong tim ! nha uyen
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: