Nhớ Đà Lạt
Một lần ta ghé thăm Đà Lạt
Phút dâng trào dào dạt nỗi niềm thương
Sáng phù mờ Đà Lạt ở trong sương
Đồi xanh ngát bên sườn hoa đang nở
Chạnh lòng mình bên kia hồ than thở
Ai kể rằng chốn đó một thuở yêu
Đồi thông reo chiều vắng gợi nhớ nhiều
Xa xa đó bóng lều ai thấp thoáng
Con đường hoa rộn ràng như chào đón
Thung lũng buồn ai ngã nón che ngang
Thác Cam-ly như ai đó thở than
Hoàng hôn xuống miên mang lòng lữ khách
Đêm đồi cao nghe suối reo róc rách
Mai về rồi xa cách nhớ làm sao
Thời gian qua ta chưa có lần nào
Đà Lạt đó đi vào trong kỹ niệm.