CÔNG BẰNG Tôi, Hùng và Thanh thân nhau từ ngày còn đi học. Cuộc sống ném mỗi đứa một ngả. Tôi tiếp tục học rồi đi dạy học. Hùng vào lính, cả đời cứ hết nam chinh lại bắc chiến. Thanh về làng, lấy chồng, đẻ con, vui thú điền viên. Mỗi người một cảnh, nhưng vẫn quý nhau như thời còn đi học.
Hùng có 2 con trai. Thằng đầu theo nghiệp binh đao, giờ cũng đã mang hàm cấp tá. Thằng út, Tiến sỹ ngôn ngữ học. Ngay sau hôm thằng út bảo vệ luận án Hùng gọi điện mời chúng tôi đến nhà. Hùng gọi cả hai con cùng ngồi tiếp chúng tôi. Ấm trà vừa pha, Hùng nói với các con:
- Giờ đứa nào có thể rót trà mời các bác An và cô Thanh sao cho thật đều, bố xem nào.
Thằng út nhanh nhảu, rót một chút nước ra chén, tráng hết một lượt, đổ đi. Sau đó nó bắt đầu rót, mỗi chén một chút. Hết một vòng, nó rót ngược trở lại. Nó cứ trở đi trở lại mấy vòng như thế, cho đến khi nước trong mỗi chén đạt tới ba phần tư độ cao thì dừng lại, ngước mắt nhìn bố dò hỏi. Hùng lắc đầu, miệng lẩm bẩm: Không đều, không đều.
Thằng cả ra tay. Nó đổ các chén trà mà em nó vừa rót vào ấm, rồi lấy ra một chiếc cốc to. Nó nhẹ nhàng rót trà từ ấm vào chiếc cốc. Chờ cho nước trong cốc đã ổn định, nó mới rót từ cốc ra các chén và lại ngước mắt nhìn bố. Nó bất ngờ thấy bố vẫn lắc đầu:
- Vẫn không đều ! Nhưng thôi con mời bác và cô đi kẻo trà nguội mất.
Chờ tới khi tôi và Thanh mỗi người đã nhấp một ngụm trà, Hùng mới thủng thẳng:
- Các con rót trà như vậy, bố dám chắc là khi uống, cô Thanh sẽ nhăn mặt mà kêu thầm: "
Đặc quá, sít cả cổ, chẳng ngon lành gì". Còn bác An nhất định sẽ nghĩ bụng: "
Loãng toẹt". Như thế có thể được coi là đều không ? Người biết rót trà là phải rót sao cho ai cũng cảm thấy tương đối vừa miệng. Muốn vậy phải rót ngay cho cô Thanh sau khi pha khoảng hai phút. Tiếp đó rót cho các con, cho bố, chén cuối cùng sẽ rót cho bác An.
Thằng cả nhanh nhảu:
- Làm như vậy con sợ bác An tự ái vì chén của bác bị rót sau cùng. Vẫn còn nhiều người coi trọng thứ tự đó bố ạ.
Hùng cười độ lượng:
- Đúng vậy ! Cho nên có thể đầu tiên cứ rót cho bác An, nhưng một chút thôi. Cuối cùng chốt lại ở chén ấy.
Thằng út gật gù tán thưởng:
- Công bằng không có nghĩa là cào bằng, phải không bố ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2009 18:35:31 bởi thichanlac >