nợ lòng
Hoài niệm Trở về nơi cũ trường sơ tán
Tìm lại cho mình một chút xưa
Kẽo kẹt lùm tre chen cỏ rậm
Tiếng gà ngơ ngác giữa ban trưa ...
Đâu rồi hào nhỏ vây quanh lán
Ghế tạm , bàn chung dãy mũ rơm
Cây quéo* hôm nào cao rợp tán
Một chiều tôi đã khắc tên em ?
Lớp cũ không còn ,người cũng vậy
Bao năm xa cách em ở đâu ?
Em có bao giờ quay trở lại
Nơi em dâng hiến nụ hôn đầu ?
* giống cây xoài , quả chua hơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:46:09 bởi kimrbl >
bốn mùa Xuân về cây cỏ hoa đua nở
Hạ đến mặt trời nắng chói chang
Thu tới nhuộm trời mây lá đỏ
Đông sang giá lạnh ánh trăng vàng ...
Hôm kià em vẫn còn vui vẻ
Cháy bỏng trong anh mới hôm kia
Vậy mà hôm qua buồn tư lự
Hôm nay lại thế thật hững hờ !
Bốn mùa thay đổi duyên trời đất
Vạn vật luân hồi kiếp chúng sinh
Riêng em anh muốn em duy nhất
Em trọn trong anh một chữ TÌNH !!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:46:23 bởi kimrbl >
duyên phận Em tôi sống giữa thị thành
Mà luôn bị mắng là lành , nhà quê ...
Giam mình trong một đam mê
Những trang tiểu thuyết ,vần thơ của người
Cái gì đến cũng đến thôi
Tránh sao duyên phận ông Trời bày ra
Chàng sinh viên đẹp hào hoa
Buông lời tán tỉnh em sa lưới tình
Nghĩ ai cũng giống như mình
Đắm say cho một cuộc tình hiến dâng
Bỏ qua lời đấng sinh thành
Em xây mộng một gia đình mai sau ...
Những lời thề thốt đã trao
Em như bay giữa trời sao với người
Đã xinh em lại càng tươi
Suốt ngày liến thoắng nói cười như điên
Cả nhà mừng hẳn em hiền
Cho nên được hưởng tình duyên mong chờ
Cuộc đời ai tránh chữ ngờ
Một ngày cũng sự tình cờ mà thôi
Người em yêu khoác tay ai
Xem chừng cái sự lả lơi lâu rồi ...
Quay cuồng lẫn lộn đất trời
Em thì ngã bệnh , cái thai lớn dần
Người yêu em biến mất tăm
Cả nhà đều gọi là thằng Sở Khanh
Thân em tàn tạ quá nhanh
Đôi mắt vô cảm em thành ngẩn ngơ ...
Anh không trách em mộng mơ
Anh không trách đổ tại thơ em ghiền
Cũng không trách bởi em hiền
Ngậm ngùi đổ tại phận duyên con người !!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:46:45 bởi kimrbl >
Mùi hương ổi Ngày ấy chiến tranh đi học trọ
Nhà nghèo cơm muối với rau dưa
Đói bụng rủ nhau đi hái trộm
Vườn rộng nhà bên lắm ổi to
Bữa ấy cũng như bao bữa khác
Trèo cây mà vẫn thấy lo lo
Dù bạn cùng nhà đang đứng gác
Thoáng có người hắn sẽ khẽ ho
Dẫu đã thật nhanh không kịp nữa
Bạn thì bỏ chạy mỗi tôi trơ
Mặt đỏ lựng lên vì xấu hổ
Cô bé chủ nhà mắt tròn vo...
Cũng trạc tuổi tôi mà trông lớn
Áo vá không che những nét duyên
Tim đã đập dồn thêm lẫn lộn
Không may mà lại được biết em
Gia cảnh túng bần trong nghèo khổ
Bỏ học chỉ vì quá đông em
Khao khát vẫn luôn tìm sách vở
Quen tôi rồi em tha hồ xem
Chẳng mấy cả hai thành đôi bạn
Lúc vắng người tôi lén vội sang
Em chỉ gọi tôi "Người hàng xóm"
Nhưng nói thêm rằng "chớ dở dang "
Một lần sốt quá phải nằm nhà
Tất tả nồi xông em bê qua
Một bát cháo hành hôi hổi nóng
Giấu mẹ đập thêm quả trứng gà
Tôi đi nhập ngũ học chưa xong
Nhớn nhác tìm em trong đám đông
Một chút hờn ghen tim nghèn nghẹn
Nào có gì đâu ai ngỏ lòng...
Sắp giờ khởi hành khi hết mong
Em đến giúi nhanh bọc khăn hồng
Thoang thoảng tay tôi mùi hương ổi
Đỏ hoe hai mắt đứng xa trông
Tôi viết cho em lúc nghỉ , dừng
Những lời hò hẹn , nỗi nhớ nhung
Cùng thời gian thư em càng ít
Cho đến ngày tôi bặt tin em ...
Hoà bình tôi trở lại đi tìm
Vẫn ngôi nhà cũ lối ngõ quen
Thảng thốt sao nhà im ắng quá
Tôi lặng người không trông thấy em
Nhà còn đó nhưng là chủ mới
Không ai hay em đang ở đâu
Khu vườn rộng tiếng đàn sáo sậu
Chỉ còn mùi hương ổi thơm lâu ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:47:05 bởi kimrbl >
Em 2 Mắt em sắc tựa dao cau
Một lần nhìn để lòng đau bao ngày
Thơ em sâu sắc lại hay
Đọc xong nhức buốt tim này khôn nguôi
Anh gặp em ở ngoài đời
Run run đâu dám buông lời nguyệt hoa ...
Anh gặp em ở trong thơ
Lặng im còn biết thẫn thờ mà thôi
Em là tài sắc vẹn mười
Yêu em chỉ dám thở dài ...những đêm !!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:47:21 bởi kimrbl >
màu tím tình yêu
Mặc cho bè bạn luôn cười
Riêng tôi vẫn thích màu hồi trẻ con
Không mê màu đỏ , màu son ...
Chỉ mỗi màu tím là luôn lùng tìm
Lưu ly , hoa giấy , hoa sim
Hoa cà , thược dược lại thêm lục bình...
Từ khi sống ở thị thành
Tôi yêu sắc của bằng lăng cháy lòng
Màu hoa khác nhạt theo trăng
Chỉ duy mỗi tím bằng lăng vẹn tròn
Nếu tìm biểu tượng thuỷ chung
Của người con gái xin dùng bằng lăng !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:47:37 bởi kimrbl >
người trong mộng
Tôi em đâu ở một nơi
Cách nhau bằng một vòm trời đầy sao
Cũng không duyên phận người trao
Mà quen sau buổi khi vào đọc thơ...
Biết em tôi thật bất ngờ
Trách mình sao đến bây giờ mới quen ???
Người xinh , thơ thật là duyên ...
Em như hoa nở , ong tìm về đông !
Ngất ngây , xao xuyến nỗi lòng
Tôi say học thuộc những dòng thơ em
Tim tôi hối thúc đi tìm
Dẫu cho là sự vô duyên lần đầu !
Chỉ mong được biết về nhau
E dè tôi giữ những câu về mình
Để không nhầm sự vô tình
Người ta đâu phải cho mình mà mơ...
Tôi buồn hồn thả vào thơ
Đâu mong em có bao giờ ghé thăm
Dẫu rằng tôi viết tặng em
Khác gì để gửi người xem trên đời !
Mong manh chỉ một chút thôi
Em tin tôi viết tặng người tôi yêu
Trời ơi ! sao thật trớ trêu
Tặng em mà chẳng dám liều để trao ?
Gửi mộng mơ giấc chiêm bao
Gửi tình qua gió ,thơ trao tặng người...
Dẫu cho không đến được nơi
Thì tôi cũng đã nói lời yêu em !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:47:56 bởi kimrbl >
đêm thu Tưởng đà chôn chặt mọi điều
Trong tim với một tình yêu bẽ bàng
Đêm nghe sương lạnh . Thu sang
Thẫn thờ lại chiếc lá vàng nữa rơi
Khóc sao được .Lệ cạn rồi
Buồn hơn sao nổi.Hết lời thở than
Còn ai ngoài ánh trăng tàn
Đêm đêm soi xuống muôn vàn khổ đau
Còn gì mà nghĩ mai sau
Thân tôi vắt kiệt tình đầu cho anh
Cũng là tiếng sét ái tình
Đến nhanh rồi cũng đi nhanh vội vàng
Tôi buồn nên cứ thu sang
Đêm đêm tôi đếm lá vàng rụng rơi
Lá rơi lại mọc lá tươi
Còn tôi tàn tạ giữa đời phù du
Thức cùng với những đêm thu
Tôi đi tìm lại lời ru cho mình
Lời ru cho những cuộc tình Tôi chờ ngày mới bình minh lại về ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2014 10:42:10 bởi kimrbl >
Trích đoạn: kimrbl
hoa mười giờ
Thật hay loại hoa mười giờ
Đúng giờ là nở chẳng chờ đợi thêm
Thích hoa em trồng kín thềm
Hoa thì đúng hẹn còn em sai giờ
Hoa em đúng hẹn mười giờ
Sao anh không đến, thẫn thờ cành hoa
Trời trưa nắng đến chói loà
Héo tan cánh tím xót xa nhuỵ vàng.
Anh không đến, thật lỡ làng...
Trích đoạn: kimrbl
Là loài hoa dại , hoa đồng
Nên luôn mắc cỡ , thẹn thùng làm duyên
Liệu rồi còn gọi đúng tên
Khi con gái hết dịu hiền nết na ?
Đã là trinh nữ anh ơi
Màu thắm, gai mọc quanh người lạ đâu?
Ai yêu nâng nhẹ giữ màu
Phũ phàng, chắc sẽ âu sầu vì gai
lời của biển
Bao đời rồi biển chỉ vui thôi
Luôn được ngắm soi bởi mây trời
Sóng biếc giỡn nô cùng bãi cát
Đón người chài lưới buổi ra khơi
Biển học yêu từ chính con nguời
Bao đôi thề hẹn trước biển khơi
Nên có chuyện tình thuyền với biển
Từ ngày xưa chẳng phút nào ngơi
Từ khi nao biển đã yêu thuyền
Cũng hờn cũng giận cũng luôn ghen
Nên lúc hiền hoà khi dữ tợn
Vắng bóng thuyền biển tưởng đã quên
Lúc nào ngồi trước biển mênh mông
Dù có buồn em hãy vui lên nhé
Và điều này biển luôn muốn thế
Đừng nói với ai rằng biển đã buồn !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:48:42 bởi kimrbl >
gửi cô lái đò
Đò ơ ...ơ...ơi ...!
Vào bờ cho nói đôi lời
Tôi mong cô hãy cho tôi chèo cùng ?
Lênh đênh sông nước mênh mông
Bên trong bên đục giữa dòng sông sâu
Sông này nước chảy về đâu
Đêm nay cô có cắm sào đợi ai
Trong mơ tôi nhớ một người
Vu vơ tôi cứ ngậm ngùi nhớ cô ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:49:03 bởi kimrbl >
nợ nần mọi thứ trả xong
chỉ còn mãi món nợ lòng mà thôi
chót vay em có một lời
mà lo trả suốt một đời không xong
kimrbl
....
Trót vay cái liếc môi hồng
Trót vay một khoảng trời không cạnh người
Trót vay một chút tiếng cười
Trót vay một chút...cả đời...nợ ai!!!
anhtrangthu
trót vay một chút mộng mơ
trót đơn phương cứ tương tư về người
để rồi canh cánh một đời
lo đi trả nợ cho người không quen...
K.N
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:49:23 bởi kimrbl >
nguyện thề
Từ nay xin tránh u mê :
Không hứa , không hẹn , không thề với ai
Chỉ là trót lưỡi đầu môi
Hứa thề chi để cho người ta quên ?
Mong manh là mối tình duyên
Trắng trong là những con tim dại khờ
Chưa tường đan chỉ luồn tơ
Thì xin đừng có bao giờ mà tin
Những lời hối cải , van xin
Đó là cách để người quên sau này
Buồn thì uống rượu cho say
Tránh men tình ái có ngày khổ thêm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:49:40 bởi kimrbl >
anh và em
Anh luôn là cục than hồng
Còn em nước đá mùa đông lạnh lùng
Anh như con sóng biển Đông
Còn em dòng nước ven sông lững lờ
Anh luôn sống với mộng mơ
Còn em mê mải lãi lờ trần gian
Anh luôn phơi hết ruột gan
Còn em nín lặng với vàn khổ đau
Giống nhau mỗi chỗ : cần nhau
Như là duyên phận từ lâu đợi chờ
Khắc xung quên tự bao giờ
Chỉ còn hẹn ước :mãi là của nhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:49:55 bởi kimrbl >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: