Tiếng lòng.
Xa xôi tiếng nói, không lời
Lời yêu, chớ ngỏ với người mình yêu
Trong lòng iu ấp bao nhiêu
Mặt ngoài xa cách, như chiều hội tan...
Là tôi nghe chuyện người ta
Là tôi cứ viết như là chuyện tôi
Phận mình, một áng mây trôi
Không ai chia sẻ bầu trời của riêng.
Lời yêu, thủ thỉ linh thiêng
Hay là lời hận làm chìm đắm ai
Vì yêu, người đã mệt nhoài
Trót đa mang thế, trách ai bây giờ...
Chuyện người, chuyện của giấc mơ
Trăng rơi đáy nước, duyên chờ tàn canh
Này đây gió thổi qua mành
Than ôi, một tiếng tơ tình nhói đau...
Tôi, thà làm một bóng sầu
Không vì tình nhỏ, làm đau người tình
Lời yêu, riêng cất lòng thành
Không vì tóc biếc, chân anh rối bời...
Người đi, người cứ đi thôi
Hải hồ, vùng vẫy, có tôi dõi nhìn...
30.3