Một mình
Góc biển chiều này chỉ mỗi tôi
Triều dâng, ngọn sóng rũ tơi bời
Hàng thông lẳng lặng nhìn mây biếc
Cánh gió im lìm dõi nắng vơi
Những tưởng ơ hờ choàng bến mộng
Nào hay khắc khoải ngập bầu trời
Buồn giăng tím núi ngây ngô đợi
Riêng mảnh tình nồng lạc nẻo trôi
17/09/2010
Y.H Thu Phong
Bài họa 1:
Một mình
Chiều tàn biển vắng chỉ mình tôi
Ngắm thủy triều dâng dạ rối bời
Bãi cát đìu hiu sầu khó dứt
Bờ mi lóng lánh nhớ nào vơi
Sương sa mù mịt giăng đầu núi
Khói tỏa mông lung phủ góc trời
Lá úa thu về tơi tả rụng
Mây buồn ảm đạm lững lờ trôi
17/09/2010
Hoàng Thứ Lang
Bài họa 2
(mượn vần)
Một mình
Biển vắng chiều nay lẻ bước tôi
Xôn xao tiếng sóng dạ bời bời
Bâng khuâng nỗi nhớ hoài không cạn
Thắt thẻo niềm thương mãi chẳng vơi
Dỗ mộng mây nằm vương mái tóc
Ru mơ gió thoảng tận chân trời
Êm đềm núi ngủ đang ngon giấc
Một mảnh tình nồng vẫn nổi trôi
18/09/2010
Dấu Chân Hoang
Bài họa 3
(mượn vần)
Người và tôi
Biển lạnh… riêng người dạo với tôi
Mang câu chuyện cũ gợi chơi bời
Bao chờ xuân đến mong xuân trọn
Mấy hẹn hạ tàn trách hạ vơi
Mỗi khắc dần qua… dần vợi mộng
Từng hôm gắng níu…gắng trông trời
Bây giờ tan hợp hòng chi nữa
Một bước, một buồn ước vọng trôi
21/09/2010
Y.H Thu Phong
Hic... gậy ông đập lưng ông... Cái chữ tơi bời ni khó thiệt....
Bài hoạ 4:
(mượn vần)
Một mình
Chỉ còn ở lại biển và tôi
Kỷ niệm hôm nao chực bã bời
Nỗi nhớ xua hoài không muốn chạy
Cơn sầu gọt mãi chẳng thèm vơi
Nghĩa tình một thuở xa rời bước
Duyên nợ nghìn thu phó mặc trời
Nắng vẫn ươm xanh từng ngọn sóng
Sao làn nước cứ hững hờ trôi
02/10/2010
Nguyên Thoại
Lời Hoạn Thư Thu Phong
Gan ai nhỏ bé chớ trêu tôi
Nổi giận cơn ghen sẽ hết đời
Chả sợ làm muôi khi gáo vỡ
Không tha có vợ vẫn chơi bời
Đừng hòng rửng mỡ tìm thê thiếp
Hãy nhớ oai ai trước cả trời
Ngoan ngoãn còn mong tha thứ lỗi
Ma đầu bè chuối thả sông trôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2012 14:22:22 bởi kimrbl >