CÔ ĐƠN NỖI NHỚ...
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 20 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 292 bài trong đề mục
Hạo Vy 12.07.2008 08:51:07 (permalink)
           Mình rất buồn khi anh ko hiểu và chia sẻ mọi điều với mình! Mỗi lần anh ko vừa ý chuyện gì thì chẳng khác nào "cái tủ lạnh đáng ghét"!Đôi khi có những chuyện mình ko muốn làm chút nào mà vẫn phải làm,vì ko làm lấy gì mà sống. Anh thì khác,anh đâu cần phải lo tới những cái "nhỏ nhặt" hàng ngày.Mỗi lần như vậy mình chỉ biết lặng thầm khóc,không nói với anh thì anh cho là giấu giếm giả tạo,chia sẻ rồi anh lại hờn giận...Mình có làm công việc ảnh hưởng đến chuyện tình cảm đâu kia chứ,mình vẫn dành tất cả thời gian rảnh cho anh đó thôi,thậm chí chẳng còn chút xíu thời gian nào cho bạn bè nữa!
             Mình muốn được anh chia sẻ chứ ko phải cứ như thế này mãi,mình muốn anh cứ sống thẳng thắn như anh đã từng nói,ko vừa ý chuyện gì nói ra để mình còn biết đường sửa lại,hay là góp ý cho mình một hướng đi mới! Đôi lúc mình cảm thấy bơ vơ quá chẳng còn chỗ dựa nào!Đôi lần mình cứ ngỡ ngàng như anh là một ai xa lạ lắm! Anh biết ko giờ em cô đơn lắm! Cô đơn bên cạnh người mình yêu đó anh!!!
           Nhiều lúc nhớ anh lắm nhưng cầm phone lên viết tin nhắn rồi lại xoá,mình muốn có một tin nhắn quan tâm từ anh chứ ko phải là một tin nhắn đáp trả! Anh ở bên gia đình chắc là vui vẻ hạnh phúc lắm ha,đâu nhớ gì tới "cô bé tội nghiệp" này đâu. Còn mình bây giờ gia đình có cũng như ko...ước gì mình được trở lại ngày xưa dù chỉ một lần để được ba hỏi thăm "con học hành sao rồi?","sao dạo này ốm vậy?",....hay được mẹ cú đầu đe doạ "lo học đi,toàn lo những cái vớ vẩn!",ít ra thì như thế mình biết là mình còn tồn tại trong mắt ba mẹ,tồn tại trong gia đình!
         Có nhiều lúc mình nghĩ chết là kết thúc mọi đau khổ,nhưng bây giờ mình biết mình còn mắc nợ nhiều lắm,và nhất là nợ anh một câu nói "em yêu anh"!Giờ đây mình cứ như một con chim gãy cánh đang ngã dần mà ko có ai nâng đỡ....[sm=heart-arrow.gif][sm=noidea.gif][sm=z_helpsmilie.gif]!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
#1
    Hạo Vy 13.07.2008 00:05:48 (permalink)
             Công việc nào cũng là công việc,mình đã lặng thầm ko cho ai biết ngoại trừ anh!Nhưng cách cư xử của anh khiến mình thất vọng quá!Mình ko hiểu vì sao anh lại đối xử với mình lạnh nhạt như vậy?Phải chăng vì công việc mình làm quá thấp hèn?phải chăng nếu mình gắn với công việc đó thì ko còn xứng với anh???Mình rất muốn anh nói lên suy nghĩ của mình,nói lên anh mong muốn gì ở mình???Mình căm ghét câu nói "anh ko có quyền",anh là gì của mình chứ?anh nói như vậy chẳng khác nào coi mình là người xa lạ! Tôn trọng cuộc sống riêng tư nhưng ở góc độ nào đó thôi chứ! Bao nhiêu áp lực từ cv,gđ mình đã âm thầm một mình khóc,mình sợ nói ra với anh rồi lại ảnh hưởng đến tình cảm nữa,bao nhiêu tâm sự dồn nén,chất chứa,mình sắp điên thật rồi...
            Mình phải lo cho bản thân mình,lo cho việc học,giá như anh thử ví mình vào một hoàn cảnh buộc phải "tự lực cánh sinh" thì có lẽ anh hiểu mình hơn! Mình ko muốn mỗi lần đi chơi,ăn uống,...cứ phải là anh chi trả,với mình thì tình cảm và tiền bạc là 2 đường thẳng song song.
            Trưa nay họp trên công ty về đã 1h trưa! Áp lực từ các cuộc tranh cãi trên cty rồi mà còn nhìn thấy mặt anh lạnh lùng mà mình thêm ngột ngạt! Đã vậy tối qua mình nói trưa nay qua mà anh còn kéo bạn khiến mình bực bội thêm...
            Mình phải làm sao để vui sống hạnh phúc đây???
    #2
      Hạo Vy 15.07.2008 09:39:07 (permalink)
      Mình hiểu điều mà anh lo lắng!Anh sợ rồi đây khi lao vào công việc mình sẽ bị tiền bạc chi phối rồi tình cảm cũng sẽ ko còn như xưa! Nhưng anh có hiểu khi mình đã gắn bó sâu sắc với anh như vậy mà anh còn lo lắng??? Có điều làm việc ko trước thì sau,ko việc này thì việc kia cũng phải làm thôi! Ko lẽ suốt đời chúng ta ko làm gì hả anh?Vậy thì lấy gì bảo đảm cho cuộc sống gia đình! Mình ko muốn chịu áp lực khi đi làm công cho ngta,mình muốn tự mình làm một cái gì đó,muốn mình làm chủ chính bản thân mình! Mình cũng mong biết bao anh cho mình một lời góp ý,hay hướng cho mình một lối đi mới!Mình có "già dặn" ở nơi công việc thì khi bên anh mình vẫn là một con mèo bé nhỏ ngày nào thôi! Anh ơi biết mấy ngày nay em buồn lắm ko???
      #3
        Hạo Vy 27.07.2008 14:00:08 (permalink)
                      Hình như lâu lắm rồi mình ko đụng đến cái bếp nhà anh! Chà...toàn là anh nấu cho mình ăn thôi...Ước gì mãi mãi là như vậy!
                     
        #4
          Hạo Vy 31.07.2008 22:19:21 (permalink)
          Hôm nay chẳng biết vì sao mình thấy khó chịu,sáng đến tối chẳng ăn được gì cả,người mình giờ đây mệt mỏi rã rời. Những lúc mình đau đớn mong lắm sẽ có ai đó xoa dịu giùm mình bằng những lời yêu thương. Mình cảm động nhất là lúc anh đưa mình đến bệnh viện,nhưng rồi sợ bác sĩ quá mình lại trốn về...Lúc đó anh đã nói"..." và hôn nhẹ lên trán mình. Có lẽ những phút giây ấy ko thể nào mình quên.
          Bữa nay mình ước gì anh cũng quan tâm mình như thế,nhưng hình như anh đang ngày càng bận rộn! Chán quá!!!
          #5
            jet 02.08.2008 17:33:07 (permalink)
            HV ơi đừng buồn nhé
            #6
              Hạo Vy 12.08.2008 12:50:58 (permalink)
                       Mình cảm thấy thời gian này rất hạnh phúc,có điều mình và anh không biết đã hiểu nhau thêm được chút nào không nữa!
                       Chắc là anh chẳng biết tại sao một con nhỏ siêu quậy lại trở nên ngốc xít từ ngày yêu anh đâu nhỉ?Mình cũng còn phải ngạc nhiên về sự thay đổi của mình nữa...Ngày xưa mình rất ghét nấu ăn,rất ghét những công việc nhà vậy mà không hiểu vì sao từ ngày yêu anh mình lại thích nấu ăn,đọc sách nữ công gia chánh nữa mới chết chứ! Mình cũng chẳng hiểu tại sao mình lại thích lên mạng tìm đọc những bí quyết,mẹo vặt gia đình,...và rât rất nhiều thứ nữa.Mình đã thay đổi rất nhiều nhưng sự thay đổi của mình không biết có mang lại kết quả gì tốt đẹp không nữa!
                         Mỗi lần đi ngang nhà hàng nhìn thấy cô dâu lộng lẫy mình lại nhủ thầm khi nào tới lượt minh?Rồi lại tự cười mình,không biết khi mình mặc bộ váy cưới trông sẽ như thế nào nhỉ?chắc là đẹp lắm!Mình rất mong thời gian trôi qua mau để mình được làm cô dâu...Hic...không biết có khi nào anh suy nghĩ giống mình không nhỉ?
              #7
                BĂNG NGUYỆT 16.08.2008 01:48:01 (permalink)
                Chúc mừng sn HV nha....chúc vui và hạnh phúc trong đời sống nha...
                #8
                  Hạo Vy 23.08.2008 11:58:22 (permalink)
                  Mấy ngày nay không gặp ấy sao mình nhớ ấy thế nhỉ?Nhất là mỗi khi trời mưa!Mà cũng thật là,bạn bè cứ hỏi ngày nào cũng gặp nhau tụi bây không biết chán hả? chán sao được mà chán!mình và ấy không gặp thì nhớ thôi chứ chán nỗi gì!
                  Ấy biết không tớ ghét ấy nói những câu không thật về tớ,tớ thấy tớ bị tổn thương lắm đó! Kiểu đùa của ấy coi chừng làm hạnh phúc tan vỡ đó ấy.
                  Chẳng biết dạo này mình sao sao ấy,sống mà cứ như không sống,chẳng biết làm gì,cũng chẳng nhớ gì...nhiều chuyện mệt mỏi quá khiến mình chẳng muốn quan tâm đến cuộc sống nữa!
                   Ấy ơi mưa nữa rồi,lên sớm đi nha ấy!
                  #9
                    Hạo Vy 12.09.2008 16:04:06 (permalink)
                    Buồn thật đấy! Chẳng biết người ta có nhận ra đôi lúc mình cảm thấy chán nản và muốn buông xuôi mọi thứ!Đôi lúc mình cố tình hờ hững mà ko được,mình buông lơi vòng tay mà người ta cũng ko nhận ra,chẳng còn kéo tay mình lại như ngày xưa.Đối với mình thì xưa hay bây giờ vẫn là như thế,còn người ta thì khác,bây giờ người ta đâu cần phải tốn công để lấy cảm tình của mình như ngày xưa.Chẳng biết rồi mình sẽ đi đến đâu...
                    #10
                      trangkhadinh 12.09.2008 17:18:40 (permalink)
                      Một đêm tôi dậy giữa đêm khuya
                      Tôi thấy trăng vàng nhảy xuống sân
                      Hỏi mãi mà trăng không trả lời
                      Chỉ lặng tỏa theo những giọt sương.
                       
                      Bỗng nhiên tôi thấy một dòng sông
                      Sáng rực màu trăng một bóng hình
                      Ngân dài mái tóc phản lên trời,
                       
                      Tôi thấy cánh đồng xa xa chạy
                      Theo trăng đi mãi cuối chân trời
                       
                      Bỗng nhiên tôi thấy màn đêm đẹp
                      Chẳng phải vì ai tô vẽ thêm
                      Thế mà khung cảnh thục huyền mơ
                       
                      Trong đêm sao chẳng thấy  những vì sao
                      Hóa chẳng buồn tênh cái sự đời
                       
                      Bây giờ thì tôi chợt hiểu ra
                      Trăng buồn vì thiếu những vì sao
                       
                      Trăng ơi đừng buồn chi nữa nhé!
                      Vắng sao nhưng thế gian mộng lắm
                      Sao kia chắc hẳn hiểu lắm mà
                      Hồm nay tôi thấy mây nhiều lắm
                      Chẳng thế mà sao lại không lên
                       
                      Mai thôi! nắng mới đến rồi mà
                      Đêm về trời trong trăng sẽ lên
                             Trang Khả Định
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                      #11
                        Hạo Vy 28.09.2008 16:39:00 (permalink)
                                    Mới 7h sáng cái đt đã reo um sùm,sực nhớ bữa nay "bị" chủ nhiệm khoa kêu lên trường.ui nếu ko mình đã được đánh một giấc tới trưa rồi! tưởng có chuyện gì quan trọng,kêu mình đi thi Olypic lập trình,hihihi...không biết nên cười hay nên khóc đây?Mình không thích môn này chút nao,hơn nữa nhìn ánh mắt không chút thiện cảm của "tụi nó" mình quyết định ko đi!
                                    Bữa nay cũng không còn đau kinh khủng như ngày hôm qua nữa,chỉ hơi hơi thui.Mình chịu đau giỏi lắm mà,không thèm kêu ai hết!trưa nay nằm woài mà chẳng hiểu sao không ngủ được,buồn ngồi mở nick chờ anh online. Hưng cũng chat với mình,chẳng biết Hưng hiểu từ tội lỗi mình viết trên blog ý nghĩa thế nào mà lại hỏi mình "T chưa lấp đầy trái tim nhỏ của em hả?",rồi còn kêu mình có chuyện gì tâm sự đi,hic...làm gì có gì mà nói.Hưng còn nói "sẽ câm nín nghe em trút tâm sự mà thôi",rồi kêu mình ko tin tưởng Hưng,chán,chẳng có gì,thấy tội tội hắn sao ấy! Tự dưng nói nhảm gì mà "trước đây hưng tưởng khi mình bên cạnh em sẽ không cảm thấy lạc lõng và cô đơn nhưng hưg đã sai","....",... rồi còn xưng anh với mình nữa chớ!Chuyện của mình và anh ko lẽ mình đi tâm sự cho hắn nghe,mất công hắn hỉu lầm mình nữa!chát một hồi hắn nói gì đâu không,nào là "em tự ti về bản thân mình nên mới vậy thôi","pé Vân đang dần đi theo vết xe đổ của em"-sao bỗng dưng lại đổ lỗi cho mình nhỉ?chuyện của vân mình chẳng biết gì cả,hắn cứ làm như hắn hiểu mình hơn bất kỳ ai. Rồi còn nói mình đeo mặt nạ ra ngoaì vui cười với người ta,hix...mình vẫn là mình mà,chẳng thể hiểu nổi hắn suy nghĩ gì nữa!Mình chỉ kêu hắn đừng ép người khác vào khuôn khổ suy nghĩ của hắn! Vậy rồi viện lí do out.Hắn thay đổi nhiều quá!Dù sao mình cũng phải cảm ơn lời hắn chúc mình và anh hạnh phúc!Nhất định mình và anh sẽ hạnh phúc...
                        #12
                          Hạo Vy 04.10.2008 12:10:43 (permalink)
                                             Ngay cả chính bản thân mình còn ko hiểu nổi mình nữa thì còn ai hiểu nổi mình! Sax...mình thèm cười quá đi mất! Ngay người mà mình thương yêu tin tưởng nhất cũng cho mình là kẻ lừa đảo!haha...rốt cục một năm trời,một năm trời thương yêu hờn giận đủ để kết luận đánh giá mình là kẻ lừa đảo,haha...mình là kẻ dối trá,kẻ lừa đảo!!!Sao ngta ko căm ghét thù hằn mình đi,như vậy còn đỡ đau hơn nhận lòng thương hại dành cho kẻ lừa đảo!!!
                                                   Mà mình cũng chẳng hiểu mình dối trá lừa đảo cái gì?ko đến bệnh viện là lừa đảo?đến bệnh viện ko dám khám bệnh là lừa đảo?hahaha...trên đời này cũng có nhiều cái thú vị quá!!!Mình ngốc quá,mình là con bé ngốc,thương yêu gia đình làm gì?thương yêu ngta làm gì để phải mang tiếng kẻ dối trá,kẻ lừa đảo?10 năm về trước,phải,10 năm về trước mình đã thành kẻ lừa đảo rồi,từ cái ngày tỉnh dậy trong bệnh viện mình đã là kẻ lừa đảo rồi!Nhưng mình ko cảm thấy xấu hổ vì dù gì mình biết mình vẫn là kẻ có lương tâm.Những gì mình nhớ trong cái khoảnh khắc 10 năm về trước sao mơ hồ quá,nhưng có 1 điều duy nhất là còn in rõ trong tâm trí mình mãi : hình ảnh ba đang khóc,ba cứng ngắc khô khan thế mà biết khóc,duy nhất 1 lần từ trước giờ mình thấy ba khóc!!!Và sau khi rời khỏi bệnh viện cho tới bây giờ mình vẫn không quên những lời chửi mắng mỉa mai thậm tệ của những người chuyên cho vay nặng lãi đối với ba mẹ. Đầu óc mình chưa thật sự bình phục nhưng mình vẫn nhận thức được một điều:tất cả do mình!Mãi mãi ko thể nào mình quên dù mình cũng có lãng quên nhiều điều. Phải rồi,chỉ vậy thôi mình đã vô tình trở thành kẻ lừa đảo,lừa đảo mọi người,lừa đảo người mình thương yêu và lừa đảo cả chính bản thân mình!Trời ơi mình muốn hét lên cho cả thế giới biết "tôi là kẻ lừa đảo,tránh xa tôi ra.."ha..ha...
                                                Mình phải tự hào chứ,tự hào vì nhờ vậy mà mình có khả năng chịu đựng tốt.Phải, phải tự hào chứ!Đau ko được kêu la than thở...Ngta chết còn ko rên la huống hồ mình chỉ là những cơn đau "vớ vẩn",thế mới xứng danh là kẻ lừa đảo chứ!ha..ha...mình là kẻ lừa đảo,kẻ lừa đảo.....
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2008 20:43:25 bởi Hạo Vy >
                          #13
                            Hạo Vy 05.10.2008 20:52:19 (permalink)
                            Chẳng hiểu sao tối qua mình khó ngủ quá,4h sáng rồi mà vẫn ko dỗ được giấc ngủ,có lẽ cảm giác khó chịu trong người! 3h chị Quỳnh khóc,ko thở được,sao giống mình vậy ta?Anh Quân,bé Hoa,chị ba của mình túc trực bên cạnh chăm sóc.Anh Quân cứ quíu cả lên,hic...ổng thương vợ quá trời mà!Hix...mình cũng đang đau,vậy mà lại bơ vơ 1 mình,cái này ko trách ai được vì mình "thik" thế rồi mà!Chẳng ai biết có 1 con nhóc đang nằm khóc....
                            Chiều nay đi họp clb tình nguyện về mệt quá thăng.Mọi người đi đâu hết trơn rồi,rủ nhau đi ăn mà chẳng gọi mình,ngủ dậy thấy nhà trống trơn buồn hiu,ngồi đợi tưởng ngta sẽ lên chở mình đi ăn giống ngày xưa,ai dè...cả ngày cũng chẳng có tin nhắn nào hỏi thăm,tủi thân quá đi mất!!!
                            #14
                              Hạo Vy 07.10.2008 10:31:43 (permalink)
                              Hix...Tại Khoa mà tui bị hiểu lầm đó,buồn quá,tui chẳng biết phải giải thích như thế nào cho ngta hiểu.ngta cũng đâu cần lời giải thích của bạn.Chuyện ko có gì cũng thành có gì,chán như con gián,hix...
                              Lẽ ra mình nên hiểu thấu đáo hơn câu nói "em cứ đi chơi với bạn bè cho khuây khoả" chứ.Cứ cuối tuần nhìn ngta tay trong tay hạnh phúc mà mình ganh tỵ,đã lâu lắm rồi ngta quên mất một ngày cuối tuần cho mình! Khoa qua là điều mình ko ngờ,có lẽ lúc này hắn đang buồn,đang cần 1 người chia sẻ những khó khăn đang phải đối mặt...mình và Khoa chỉ là bạn bè bình thường thôi mà,hắn là chủ nhiệm,mình là điều hành,cùng 1 công việc thôi....trời ơi chán quá anh chẳng hiểu mình chút nào,1 tháng 30 ngày chúng ta giận nhau 29 ngày rồi...trời ơi cứ như thế này mãi tình yêu của chúng ta sẽ trở nên mệt mỏi cho coi...
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 20 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 292 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9