CÔ ĐƠN NỖI NHỚ...
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 20 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 292 bài trong đề mục
Hạo Vy 07.10.2008 11:17:52 (permalink)
Tại sao thế giới rộng lớn này mình lại cảm thấy cô đơn quá! tại sao,tại sao vậy???tại mình cứ thu mình lại hay tại mọi người ko đón tiếp mình vào thế giới này???
        Giữa một gia đình mình thấy lẻ loi vô cùng,giữa mình và ba mẹ có thể có 1 hố sâu thời đại ngăn cách,mình đã cố gắng dựng cầu nhưng ba mẹ cứ đạp đổ nó đi,làm sao mình và ba mẹ có thể gần nhau hơn khi chính giữa là hố sâu qua lớn???Còn giữa anh chị em thì mình cũng chẳng thể hiểu nổi hố sâu đó là gì???Mình tạo ra hay mọi người tạo ra???hay cả hai phía cùng tạo ra???Mình ko biết hố sâu đó là gì nên cũng ko thể tìm cách mà bắc cầu qua cùng mọi người.Rốt cục lại thì mình vẫn cứ bơ vơ đi về 1 hướng,1 hướng ko có điểm dừng của mục đích!!!
       Giữa bạn bè mình lại càng cô đơn hơn!có lẽ đầu óc mình đã quá chai sạn tính toán lo âu nên ko thể hoà nhập giữa cái vô tư trong sáng của thời cắp sách tới trường.Bạn bè cho là mình ham chơi bỏ bê việc học,ừh cũng được!Cho mình là khó gần,mặc kệ!Mình cũng vẫn đang cười giỡn với tụi nó đấy thôi....
....khi tôi cười ai biết lòng tôi khóc
Lúc vui đùa là lúc thấy cô đơn....
Mình vẫn cứ loay hoai trong cái vòng tròn ma trận của việc học và kiếm tiền :tập trung đi học thì ko có thời gian đi làm,mà ko đi làm thì ko có tiền đóng học,mà đi làm thì lại ko có thời gian học,tóm lại mình cứ bị treo lơ lửng ở chính giữa,chẳng biết lúc nào thì gãy cánh rớt xuống nữa!
        Trong công ty mình lại là người lạc lõng,tư tưởng lối sống quá khác xa nhau nên mình chỉ còn biết "thui thủi 1 mình"!Họ là những người sớm lăn lê vào đời,mục đích sống của họ là tiền và ăn chơi ngoài ra ko có thứ gì khác.Mình thì khác,tiền chỉ là một phần,mình còn có tình yêu,có mục đích khác...mình cảm thấy ghê tởm những việc mà họ đang làm và đang tự hào,họ có thể đánh đổi tất cả :danh dự,tình cảm,và cũng ko từ 1 thủ đoạn nào để lấy được tiền.Còn mình thì khinh bỉ những thứ đó,họ chửi mình ngu,khờ, kệ họ!Mỗi người có cách lựa chọn cho cuộc sống của riêng mình.Họ có thể bất chấp đối tượng là ai,là người đáng tuổi cha chú,là người đã có gia đình,hay là người thuộc giới tính thứ 3 họ đều phó mặc bản thân!Mình cũng chẳng buồn tranh luận vì khi mình nói họ chỉ cười vào mặt mình và nói mình là người của thế giới khác!Ko lẽ thật thế sao?thế giới trong họ đã mục ruỗng vậy sao???Mình cũng muốn hoà nhập với họ để cùng làm việc nhưng mình lại ko thể và cũng ko bao giờ hoà tan cùng họ,và họ ko chấp nhận điều đó,mình lại trở thành kẻ cô đơn!!!
       Bên cạnh người mình yêu thương tin tưởng nhất mình cứ nghĩ rằng mình sẽ ko còn cảm giác lạc lõng nhưng mình ko cảm nhận được điều đó.Điều mà anh dành cho mình là sự trống trải và cô đơn,cô đơn bên một nửa trái tim của mình!cũng phải thôi,mình và anh xuất phát từ 2 điểm hoàn toàn khác nhau,khác xa nhau quá nhiều mà,đâu dễ gì hoà nhập được!Tình yêu anh chưa đủ lớn nên chúng ta cứ hiểu lầm rồi hờn giận,ghen tuông,ích kỷ,...hình như chúng ta đang bay về 2 hướng xuất phát chứ ko phải đang bay về một hướng trước mặt nên mình cảm thấy khoảng cách cứ ngày một xa...Có thể anh ko nhận ra điều đó vì suy nghĩ của anh còn quá phiến diện về 1 phía! Cuộc sống của mình đã quá nhiều mệt mỏi,anh cũng chẳng còn nhớ tới sự quan tâm ân cần trước đây,anh cũng ko còn nhớ hỏi thăm mình,cũng chẳng còn hào hứng dẫn mình đi chơi...Mình thấy tủi thân cho mình và cho tình yêu của mình...
        Và cứ như thế,cứ như thế ở nơi nào mình cũng lạc lõng dù là giữa đám đông,giữa những người mình thương yêu....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2008 11:21:44 bởi Hạo Vy >
#16
    Hạo Vy 23.10.2008 09:58:29 (permalink)
    Chẳng hiểu tại sao mấy ngày nay mình lại ăn ngủ nhìu đến vậy,tranh thủ mọi lúc để ngủ,khi ngủ dậy lại ăn,hic...mình còn thấy ...kinh khủng nữa là...
    Mà ăn ngủ nhìu vẫn thây mệt mỏi,mệt mỏi đến kinh khủng,chắc là máy móc trong người hư hỏng hết rồi,lại phải đi bác sĩ sửa chữa nữa rồi...
    Ui mệt quá mệt quá!lại thèm ngủ nữa rồi....
    #17
      Hạo Vy 08.11.2008 13:20:35 (permalink)
      Mấy ngày nay sao mình xui đủ thứ chuyện vậy trời! thi cử lẹt đẹt mà tiền thì cứ ra ào ào!Lại còn ngta nữa chứ,nóng lạnh thất thường,bùn quá đi thui!
      #18
        Hạo Vy 14.11.2008 08:08:54 (permalink)
        Bỗng dưng lo sợ,ko biết mình có đang quá vớ vẩn ko nhỉ?
        Nhưng mà quả thật có cái gì đó bất ổn,...
        lại bị cúm nữa rồi,chán quá đi!
        #19
          Hạo Vy 05.12.2008 11:19:53 (permalink)
          Mấy bữa nay gây lộn với mấy con nhỏ đáng ghét ấy khiến mình nhức đầu muốn chết!Tụi nó có hơn mình cái gì đâu,hơn vài tuổi,bự con hơn,chỉ vậy thôi mà dám lên mặt vơí mình!Với những con người thô tục như tụi nó mình ko thèm kết bạn là một may mắn!Bây giờ mình sợ nhất khoảng thời gian 5h chiều đến 10h tối,cái khoảng thời gian âý mình phải ngồi một mình chịu trận giữa những bầy quỷ
          Sao cứ hết chuyện này tới chuyện nọ vậy trời!!!
          #20
            Hạo Vy 13.12.2008 11:16:51 (permalink)
            Ngày 12/12/2008
            Một ngày kinh khủng và đáng nhớ trong đời!!!

            #21
              Hạo Vy 19.12.2008 13:57:38 (permalink)
              Sắp thi rồi mà sao mình học bài chẳng vô vậy trời! Đầu óc cứ đâu đâu ko áh....Sáng nay cũng vậy,lên trường ôn với nhỏ bạn mà 2 đứa ngồi tám tới trưa rồi về...Mà hok phải tại 2 đứa lười mà tại thằng bạn ôn chung bị bệnh,gọi hỏi thăm thấy nhỏ ngừi iu...chăm sóc kỹ quá nên tự dưng có chủ đề để tám!Tám mà lòng bùn quá trời,nhìn người mà nghĩ đến ta!Mà cũng hok hỉu sao mình chạy xe cứ ủi vô ngừi ta hok àh,tại gần tới ngày lễ ngừi ta đi nhìu chạy ẩu hay tại mình lơ đãng?
              Sắp tơi noel mà chẳng thấy vui chút nào!Kế hoạch cũng ko thực hiện được,mình sẽ làm gì?Ngủ?UCF?ui trời,sao tệ hại vậy nè!
              #22
                Hạo Vy 21.12.2008 20:36:25 (permalink)
                Mấy bữa nay xui quá trời hok biết tại sao! Bữa thứ 7 đi thi thể dục,cái môn đáng ghét nhất trong đời! Thôi cố lên dù sao thì cũng là bữa cuối trong đời sinh viên rồi,hix...nhớ năm ngoái mình cũng tự an ủi mình như thế nhưng rốt cục năm nay phải...học lại...eo ui....hok biết có lần 3 hok ta? Đang cố gắng ném trái bóng vô rổ thì....hix....một trái bóng đá ở đâu bay cái vù vô bụng mình.....Mấy tên con trai nham nhở đáng ghét bên sân bóng đá kia,bực quá đi!Mình bực quá ném trái bóng ra ngoài sân thể dục nhưng mà ...hình như ko đủ lực nên nó cứ trơ ra đó nhìn mình một cách đáng ghét! Đã vậy một tên nào đó còn thốt lên....oh...my...god!!!!Huhuhhu...quê quá đi thôi!!!
                Cố gắng hết sức mình cũng chỉ ném được 4/10 trái,hú hồn,vừa đủ chỉ tiêu đậu! ông thầy bĩu môi cười nữa chứ! Sao nhìn ai cũng đáng ghét hết!!!!
                      Bữa nay cũng xui! Chẳng hỉu tại sao chị hai cứ đem chuyện mình ra nhai hoài vậy ta?Về nhà hok biết mắt mũi để đâu mà kéo cửa lại để nguyên cái chân vô đường sắt,hix...hậu quả nguyên một đường...bay mất cái móng chân xinh đẹp của mình!Huhu...đau chết đi được!thế là tối nay hok được diên đôi giày búp bê bít mũi xinh xắn nữa,huhuh.....Đã vậy còn bị chị ba la "hậu đậu" nữa chứ!Bùn quá bùn quá!!!
                Đi ngủ cho chắc ăn ko lại vướng vào "tai nạn" nào nữa thì....
                #23
                  Hạo Vy 24.12.2008 08:14:03 (permalink)
                  Giáng sinh năm nay có lẽ là một mùa giáng sinh vô cùng buồn!
                  Tối qua đi tiệc với công ty mà chẳng thấy vui chút nào,ai cũng gượng gạo cả, có ai ưa nhau đâu mà ko gượng gạo chứ? Sếp Paul cứ hỏi tại sao mình buồn vậy, rồi cứ lải nhải "you,you,happy happy" nghe thấy mệt.Anh chàng Khoek thì ngượng nghịu mấy câu tiếng việt sai tùm lum,nhưng cũng dễ thương,bữa nay Khoek phải bay về nước để đón giáng sinh với bạn gái rùi!(công nhận công ty mình toàn những người iu vợ con ko àh),sếp Paul cũng vậy,lúc nào cũng nói vợ là number one!!! Ông lớn Alister thì dẫn cô con gái xinh xắn theo,chị ấy hơi mập nhưng cũng rất dễ thương,mình hỏi tên chị tới 2 lần nhưng rốt cục cũng chẳng nhớ nổi,ko biết tại cái tên khó nhớ hay tại đầu óc mình quá kém!
                  Ngồi một mình trong bar chẳng biết để làm gì,người ta vui cười còn mình thì ủ rũ như một cái xác!Mình chẳng hiểu tại sao anh lại cứ căm ghét những việc như vậy,mình có làm gì sai đâu?Tiệc công ty tổ chức,đi bar cũng là công ty tổ chức,mình cũng chẳng ăn chơi hay làm gì quá đáng cả! Thật lòng ngồi giữa những người mà được gọi là đồng nghiệp mình thấy tẻ nhạt quá,mình ko thể nào hoà nhập vào cuộc sống quá "phức tạp" của họ.Nếu ko phải là bắt buộc thì có lẽ mình cũng ko đi làm gì!Đi bar để biết tình hình ở đó vì có thể sau này còn phải ghé tới đó nữa! Chẳng hiểu vì sao anh cứ luôn nghi ngờ mình thế này thế nọ,mình cảm thấy mệt mỏi quá!Anh vẫn có thể điều tra cái công ty IVD mà,điều tra đi để coi công ty đó có gì ko tốt ko???Mình nghỉ làm để giữ lại tình yêu hay tiếp tục công việc để có cái sinh tồn???Tại sao anh cứ dằn vặt làm mình cảm thấy khổ tâm thế này,tại sao mình chỉ có thể chọn lựa một trong hai??? Mình bắt đầu cảm thấy lo sợ khi nhận ra đang lặp lại ngày xưa! Ngày xưa cũng có một người ko chấp nhận công việc của mình,nghi ngờ,phán xét....Lúc ấy mình rất đau khổ,lại lần đầu tiên đi làm nữa,bị ganh ghét,chơi xấu....Mình thật sự cần một bờ vai để chia sẻ!Nhưng những gì ngày xưa mình nhận được chỉ là những gì giống như ngày hôm nay nhận được,những nghi hoặc,những dằn vặt....Tại sao anh ko thể suy nghĩ tích cực hơn một chút nhỉ,đừng thấy những con người khác lợi dụng nghề nghiệp làm những điều xấu xa rồi quy chụp lên người mình yêu,mình khác họ....Sở thik của anh là làm người khác tổn thương thì phải,tại sao cứ phải dằn vặt mình và dằn vặt cả chính bản thân anh vậy? Quá khứ của anh mình ko muốn nói tới,người con gái xấu xa mà anh căm ghét mình cũng ko để tâm,nhưng sao anh có thể lấy hình ảnh của một người trong quá khứ ra áp đặt lên mình chứ?Mình ko giống cô ta,mình đang cố chứng minh cho anh thấy mình ko phải mẫu người như cô ta nhưng dường như anh ko thoát khỏi ý nghĩ ai cũng như ai,với anh mình còn là ác mộng nữa,đọc xong mấy tin nhắn đó mình chẳng biết mình đang cười hay khóc nữa! Anh ác lắm!!!
                  Bữa nay training bữa cuối,cũng có thể mình sẽ ko làm việc nữa,vì anh ko thể cảm thông và chia sẻ với mình,nhưng cuộc sống mình cần có anh!anh đâu cần biết cuộc sống của mình ra sao,ko làm việc thì liệu mình có thể vô tư sống như anh chắc?thôi dù gì mình cũng phải hiểu mình chẳng là cái gì cả! Mình nghèo phải biết thân phận mình,trèo cao biết có ngày té đau....
                  Ai cho tôi chút tự tin khi sánh bước cùng nhau
                  Rồi ai lại cho tôi sự tự ti và mặc cảm.....
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2008 15:13:21 bởi Hạo Vy >
                  #24
                    Hạo Vy 24.12.2008 15:11:46 (permalink)
                                     Mình thật là điên, hết sức điên,tự dưng sáng giờ quên ăn,đói gần chết!
                    Lo đi kiếm quà giáng sinh mà quên béng là bao tử đang biểu tình,hic...lại còn ko có xe nữa chứ,hic...2 cái chân mém chút....liệt luôn
                                    Mà cũng chẳng hiểu tại sao mình lại làm như vậy nữa,liệu rồi ngừi ta có hỉu ko nhỉ???
                                    Chúc tất cả giáng sinh vui vẻ!
                    Mong sao mình sẽ có một mùa noel ấm áp!
                    #25
                      Hạo Vy 03.01.2009 14:27:33 (permalink)
                      Thi sao mà chán ngắt vậy? out lia chia lun!!! Đã vậy bữa nay còn bị rất rất bực mình nữa chứ! Đem tui ra làm trò đùa mà coi được??? Giả tạo quá!
                      #26
                        Hạo Vy 12.02.2009 21:20:04 (permalink)
                        lâu quá rồi mình ko ghé thăm vnthuquan,gần 2 tháng nay rồi còn gì! dạo này có quá nhiều chuyện để mình luôn bận rộn!Sao tới bay giờ mình vẫn chẳng thấy tương lai sáng sủa hơn chút nào,mịt mùng quá!
                        #27
                          Hạo Vy 15.02.2009 00:15:47 (permalink)
                          Valentine buồn kinh khủng!chẳng hiểu tại mình hay tại người ta?Chắc tại cả hai đứa vẫn chưa hiểu nhau lắm!
                          hôm nay là ngày cuối cùng mình đi làm,vậy mà cũng không đi,không muốn lên để tạm biệt mọi người,dửng dưng với tất cả! Mình đâu có chút tình cảm nào với những người làm trong cty đâu,họ là những người đáng sợ,đáng để mình khinh bỉ!Có lẽ khi mình nộp đơn nghỉ việc họ vui cười lắm,tệ thật,ít ra họ cũng phải giả tạo mà tỏ vẻ luyến tiếc với mình như đã từng giả tạo với những người trước đây.mà cần gì những thứ tc giả dối ấy chứ,mình ra đi như thế sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn!Nhưng bỏ được tảng đá này lại đeo thêm tảng đá khác,mình sẽ sống ra sao trong những ngày tới???
                          Lại còn một chuyện đau đầu nữa,bỗng dưng trên lớp có tin đồn "mình quen anh chỉ là đùa vui chứ thực ra là có bạn trai ở ngoài lâu rồi".Minh không sợ anh giận vì mình biết anh hiểu rõ tình cảm mình dành cho anh như thế nào,nhưng mình không muốn bạn bè nhìn mình với con mắt như thế!Mình có thể đoán ra ai làm chuyện này,nhưng mình sẽ điều tra chính xác ai tung tin đồn,khi đó mình sẽ không bỏ qua,điên đầu thiệt.D chứ không ai khác,sau khi cưa cẩm không thành công tại sao hắn toàn diễn ba cái trò vớ vẩn này chứ! Lúc thì cưa cẩm N,lúc thì nói mình và anh chẳng ra gì,hắn từng nói anh không có cửa quen mình mà,bây giờ hắn lại muốn chia rẽ mình và anh nữa sao?thật là tiểu nhân quá!
                          Valentine sao thấy lẻ loi quá,ước gì mọi chuyện được như dự định của mình!
                          #28
                            Hạo Vy 15.02.2009 20:32:53 (permalink)
                            Một ngày chủ nhật nữa lại trôi qua sao mà vô vị đến vậy! Hình như mình đọc ở đâu đó câu nói mà mình ko nhớ rõ lắm,đại loại như tinh thần yếu kém thì sư việc ko có gì cũng làm mình đau khổ,....uhm,liệu mình có phải loại người như vậy ko nhỉ? Ngày nào mình cũng có cái để buồn,không vì chuyện tình cảm thì cũng là chuyện công việc,gia đình bè bạn! Rốt cục mình chẳng hiểu một năm mình vui được bao nhiêu ngày? Chưa bao giờ mình cảm thấy lẻ loi đến vậy, bạn bè đâu hết trơn rồi.Qua một học kỳ bê bối mình đã bị đẩy xa,dường như họ đã tạo ra một khoảng cách quá xa.Rồi những lúc buồn mình chẳng biết tìm ai.Trước giờ bạn mình chủ yếu toàn là con trai,giờ cũng chẳng còn ai,vì sợ người ấy ghen!
                            Suốt một tuần là học và ở bên anh,cuối tuần là coi phim,chat,game,....
                            Hình như mình đã không còn bạn,một tình bạn thật sự,mình cảm thấy cuộc sống đang dần bị bó chặt trong cái thế giới ảo. Vui,buồn,...mình đều tìm lên các diễn đàn chia sẻ,ở đó mình có thể chia sẻ tất cả nỗi lòng vì ko ai biết mình và mình cũng chẳng biết ai! tại sao mình lại trở nên thế này,phải chăng mình đã mất niềm tin với con người thật???
                            #29
                              Hạo Vy 17.02.2009 21:30:47 (permalink)
                              Hôm nay mình làm món bánh flan.Thật kinh khủng,làm xong mình còn không dám ăn nữa!Đọc lý thuyết và nghe mọi người nói dễ lắm mà sao làm thấy nó khó quá vậy trời!Vậy là mình đã mất hết....hix...không biết còn cơ hội cho mình làm mực chiên giòn không nữa,kiểu này bị đuổi ra khỏi bếp là cái chắc!Mình tệ thật đấy!
                              Bữa nay về nhà sao nhìn mọi người thấy cảm giác xa lạ quá vậy?Ai cũng bận rộn và sao sao ấy!Hình như cuộc sống của mình khác xa "họ"!Ui,thật sự mình không muốn gọi những người trong gia đình là họ đâu,nhưng mà....mình thấy xa lạ quá!
                              Bỗng dưng mình thèm da diết cái cảm giác quậy tưng bừng cùng những đứa bạn thân như hồi cấp 3,cái buồn của những đứa học trọ xa nhà,nhưng sao mà ấm cúng quá! Giờ đây mình lại thấy buồn bã vô cùng!
                              Không biết bây giờ nhóm ngũ quỷ ra sao rồi?Thảo,3Vân sao rồi nhỉ?Nhớ lắm biết không mấy tiểu quỷ???!!!
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 20 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 292 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9