Giáng sinh năm nay có lẽ là một mùa giáng sinh vô cùng buồn!
Tối qua đi tiệc với công ty mà chẳng thấy vui chút nào,ai cũng gượng gạo cả, có ai ưa nhau đâu mà ko gượng gạo chứ? Sếp Paul cứ hỏi tại sao mình buồn vậy, rồi cứ lải nhải "you,you,happy happy" nghe thấy mệt.Anh chàng Khoek thì ngượng nghịu mấy câu tiếng việt sai tùm lum,nhưng cũng dễ thương,bữa nay Khoek phải bay về nước để đón giáng sinh với bạn gái rùi!(công nhận công ty mình toàn những người iu vợ con ko àh),sếp Paul cũng vậy,lúc nào cũng nói vợ là number one!!! Ông lớn Alister thì dẫn cô con gái xinh xắn theo,chị ấy hơi mập nhưng cũng rất dễ thương,mình hỏi tên chị tới 2 lần nhưng rốt cục cũng chẳng nhớ nổi,ko biết tại cái tên khó nhớ hay tại đầu óc mình quá kém!
Ngồi một mình trong bar chẳng biết để làm gì,người ta vui cười còn mình thì ủ rũ như một cái xác!Mình chẳng hiểu tại sao anh lại cứ căm ghét những việc như vậy,mình có làm gì sai đâu?Tiệc công ty tổ chức,đi bar cũng là công ty tổ chức,mình cũng chẳng ăn chơi hay làm gì quá đáng cả! Thật lòng ngồi giữa những người mà được gọi là đồng nghiệp mình thấy tẻ nhạt quá,mình ko thể nào hoà nhập vào cuộc sống quá "phức tạp" của họ.Nếu ko phải là bắt buộc thì có lẽ mình cũng ko đi làm gì!Đi bar để biết tình hình ở đó vì có thể sau này còn phải ghé tới đó nữa! Chẳng hiểu vì sao anh cứ luôn nghi ngờ mình thế này thế nọ,mình cảm thấy mệt mỏi quá!Anh vẫn có thể điều tra cái công ty IVD mà,điều tra đi để coi công ty đó có gì ko tốt ko???Mình nghỉ làm để giữ lại tình yêu hay tiếp tục công việc để có cái sinh tồn???Tại sao anh cứ dằn vặt làm mình cảm thấy khổ tâm thế này,tại sao mình chỉ có thể chọn lựa một trong hai??? Mình bắt đầu cảm thấy lo sợ khi nhận ra đang lặp lại ngày xưa! Ngày xưa cũng có một người ko chấp nhận công việc của mình,nghi ngờ,phán xét....Lúc ấy mình rất đau khổ,lại lần đầu tiên đi làm nữa,bị ganh ghét,chơi xấu....Mình thật sự cần một bờ vai để chia sẻ!Nhưng những gì ngày xưa mình nhận được chỉ là những gì giống như ngày hôm nay nhận được,những nghi hoặc,những dằn vặt....Tại sao anh ko thể suy nghĩ tích cực hơn một chút nhỉ,đừng thấy những con người khác lợi dụng nghề nghiệp làm những điều xấu xa rồi quy chụp lên người mình yêu,mình khác họ....Sở thik của anh là làm người khác tổn thương thì phải,tại sao cứ phải dằn vặt mình và dằn vặt cả chính bản thân anh vậy? Quá khứ của anh mình ko muốn nói tới,người con gái xấu xa mà anh căm ghét mình cũng ko để tâm,nhưng sao anh có thể lấy hình ảnh của một người trong quá khứ ra áp đặt lên mình chứ?Mình ko giống cô ta,mình đang cố chứng minh cho anh thấy mình ko phải mẫu người như cô ta nhưng dường như anh ko thoát khỏi ý nghĩ ai cũng như ai,với anh mình còn là ác mộng nữa,đọc xong mấy tin nhắn đó mình chẳng biết mình đang cười hay khóc nữa! Anh ác lắm!!!
Bữa nay training bữa cuối,cũng có thể mình sẽ ko làm việc nữa,vì anh ko thể cảm thông và chia sẻ với mình,nhưng cuộc sống mình cần có anh!anh đâu cần biết cuộc sống của mình ra sao,ko làm việc thì liệu mình có thể vô tư sống như anh chắc?thôi dù gì mình cũng phải hiểu mình chẳng là cái gì cả! Mình nghèo phải biết thân phận mình,trèo cao biết có ngày té đau....
Ai cho tôi chút tự tin khi sánh bước cùng nhau
Rồi ai lại cho tôi sự tự ti và mặc cảm.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2008 15:13:21 bởi Hạo Vy >