RE: CÔ ĐƠN NỖI NHỚ...
-
18.03.2009 21:20:04
Sáng nay thật xui xẻo!chị ba đã ko đi làm rồi,anh mập còn xuống nữa!May là mình nhanh trí đợi lúc hai ông bà đang "cặm cụi" ăn sáng mình bay ra khỏi cửa "bạn đợi em ở ngoài".Không thể để hai ông bà này biết mình đi xe buýt được,ko thể để chị ba "cấm tuyệt giao" với một người vô tình như anh,chị ấy cứ nghĩ hằng ngày anh đều đưa đón mình cẩn thận!Mình còn nói dối ko biết bao nhiêu là chuyện để anh ko bị "mất điểm" trong mắt gia đình mình,nhưng kỳ thực anh mà được một nửa như mình nói cũng đỡ!Anh quá "vô tư" khiến mình thấy chán ngán........hình như anh đã ấn định về mình nên anh thường khiến mình tổn thương,bạn bè thầy cô nhờ giúp thì anh nhanh lắm,nhưng mà mình nói gì sao anh cứ ơ hờ woai,anh coi những chuyện đem lại lợi ích kia cần thiết hơn,anh lợi ích cá nhân quá,ích kỷ quá,chẳng suy nghĩ cho mình chút nào!Ưhm,mà có thể anh đúng khi xã hội bây giờ cái gì đồng tiền cũng đi trước,con người sống bằng tình cảm như mình lạc hậu mất rồi,và cũng sẽ bị rơi vào quên lãng thôi!
Mình lên xe buýt nhắm ghiền hai con mắt lại,mình sợ sẽ buồn nôn,nhức đầu quá!Lên tới trường 9h10,vẫn kịp giờ để vô lớp........
Trong lớp ko có ai cả,toàn những người lạ hoắc,tụi Ngọc,Quang,Lẹ,.....đi đâu hết trơn rồi.........mình lại ko mang điện thoại..........thế là phải phí một buổi sáng trên thư viện,lại cũng chẳng còn cái máy nào trống hết,đọc truyện......Gặp Thông trên thư viện,hỏi bài thuyết trình ngày mai và database ngày mai tính sao,nó kêu "ko biết",nghe bực thật đấy,làm bài tập nhóm mà chẳng có đứa nào quan tâm,mình đâm nản cái nhóm này..........
Nhóm Vũ nhỏ siêng thật,ngày nào cũng họp nhóm làm bài tập,chẳng bù với nhóm mình,toàn là..........
Trưa lại phải ăn cơm một mình.........
Chiều học quản trị dn,buồn ngủ mún chết,nhỏ Dương xì xào gì đó với nhỏ Trang_chồng mình,nhỏ Trang cười lắc đầu "nó la hét bay lên bây giờ",mình chẳng hiểu gì,nhưng mấy cú thọc lét của nhỏ cũng đủ làm mình tỉnh giấc!
Chuyển qua học lập trình web,thầy vô trễ.........
Thời gian trống cả lớp hết đứa này tới đứa khác la hét nhốn nháo,thì ra.........mình hiểu nãy Trang và Dương nói gì rồi,tụi nó định lấy con rắn giả hù mình đây mà!Con rắn nhìn cũng gớm ghiếc thiệt!Tụi nó bày trò bỏ sát micro,phía sau màn chiếu để chọc thầy,cả lớp hồi hộp......
thầy bước vào lớp cả lớp cứ bụm miệng cười,thầy chẳng hiểu.........
phút chót nhỏ trang kiếm cớ lên bảng lụm lại con rắn,cả lớp liếc xéo,mất hứng............
Chiều nhỏ Hằng bí thư rủ tham gia hội thao,đi đá banh,bóng chuyền,.......mình lắc đầu,mình ko còn hứng thú với cái trường này nữa,cũng chẳng muốn tham gia gì nữa.Năm ngoái mình tham gia đội bóng,đến trước ngày thi đấu bị đụng xe,hết đá,chán như con gián!năm nay ko còn hào hứng,ai muốn làm gì thì làm.......
Chiều anh đón ở cổng trường,nhìn cái bản mặt thấy ghét!Mình cần nhiều hơn nữa sự quan tâm của anh nhưng bản tính con người mà,khó thay đổi quá,anh vẫn thế,khô cứng như một cái máy,mà ko đúng,cái máy ít ra còn nghe lời mình,còn anh thì hay làm ngược lại khiến mình bực!
Anh năn nỉ,(còn cái này là giữ được!) rủ mình đi siêu thị,loanh quanh gặp D,bạn chị ba,chào hỏi chiếu lệ rồi mình đi,mình ko thik kiểu đàn ông nhu nhược như D.......
Về hai đứa đi ăn cơm,cài thêm vài chương trình vô máy tính rồi anh về,mình ko tập trung thiết kế cho đồ án được,đầu óc mông lung quá!
Sao buồn ngủ quá,có lẽ mình cần phải ngủ..............ngày mai thuyết trình user và thao tác các câu lệnh trigger trên database,chưa chuẩn bị,có lẽ tiêu mất,hy vọng thầy ko kêu trúng nhóm "lười biếng" này.........
Hạnh phúc không tùy thuộc bạn là ai,bạn làm gì,mà tùy thuộc vào bạn nghĩ gì!