CÔ ĐƠN NỖI NHỚ...
Công việc : ngập đầu!
Tiền bạc : cháy túi!
Bạn bè : lâu ko gặp
Tình iu :hạnh phúc!
Một năm nữa lại sắp trôi qua!
Trong lúc này đây mình không thể gục ngã, không được bỏ cuộc!
Năm cũ qua đi,những gì không thể níu giữ,những gì không đáng để giữ thì cứ để cho nó qua đi,cho nó trôi vào và ngủ yên trong quá khứ luôn đi!
Mình đã thôi không còn khóc những khi buồn, thôi không khóc mỗi khi cảm thấy đau lòng! Dường như giờ này mình đã chai sạn đi cảm xúc mất rồi!
Nhưng mình cũng không được mơ mộng nữa,những điều không thể thì mãi mãi là không thể!
Kết thúc 1 năm,mình lớn hơn 1 tuổi,phải vững vàng hơn nựa
CỐ LÊN MÈO LƯỜI!
Cuối năm! Dự án chưa hoàn thành!
Đầu mối tác nghiệp thất bại!
Tự nhiên thấy mình lạc lõng! nhiều việc nhưng lại không biết làm gì!
Mọi thứ sao cứ đảo lộn hết lên vậy?Thật không thể chịu đựng nổi!
Dạo này chắc mẹ đau nhiều lắm, chẳng biết tại sao mình muốn hỏi thăm mẹ mà không dám cầm dt lên gọi, không biết nỗi sợ hãi trong lòng mình là gì nữa!
Cũng không biết ba dao này sao?
Hình như mình đang bị tốc độ của cs cuốn trôi mất,biến thành con người vô tình mất rồi!
Mình tham lam quá. lúc nào cũng ước vọng và mong muốn nhiều thứ!
Năm mới bắt đầu...
Hôm nay bắt đầu ngày làm việc mới........ chẳng thấy ai làm toàn ăn chơi, đầu năm cũng chơi mà cuối năm cũng chơi......chỉ khổ khúc giữa, mỗi tội cái khúc giữa ấy dài quá!
Năm mới nhiều dự định quá, mà chẳng cái nào có khả năng với tới....
Thôi cố lên, mình sẽ không gục ngã! Mình sẽ không thua ai hết!
Không hiểu mình đang buồn hay đang vui?
Tâm trạng cứ bất chợt......
Chiều qua mưa cơn mưa đầu mùa......... mưa thật lớn khi mình vừa bước ra khỏi công ty! Ừh mà cũng mừng, mình đang thèm, đang nhớ mưa lắm! Tâm trạng mình nặng nề nữa, mà sao mình cứ phải mệt mỏi vì những cuộc dt, những tin nhắn trách móc ấy nhỉ? mình đâu có sai! ko sai!
Qua tuần mama sẽ mổ, mình cầu mong mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mama.....Điều làm mình buồn trong khi mama sắp mổ, "hắn" không giúp mình thì thôi còn hỏi mượn tiền mua điện thoại mới.....Buồn thì chịu chứ trách ai được, không lẽ trách người ta vô tâm! Cảm giác khi "hắn" đối xử như thế thật khó chịu, có chút gì đó hụt hẫng trong lòng......muốn khóc mà không khóc được, cứ nghèn nghẹn nơi cổ hong.......buốt lên tới đỉnh đầu! Làm sao mà trách được, mỗi con người có một cuộc sống khác nhau mà!
Mình cũng bắt đầu nhiều thứ, chuyển nhà...... cuộc sống từ đây có lẽ vất vả hơn về vật chất, nhưng mình tin chắc là tinh thần mình sẽ thoải mái hơn nhiều!
MỘt lời đề nghị chuyển đổi công việc khác,nghe cũng hấp dẫn nhưng mình biết lúc này không thể phiêu lưu!
Lại sắp đến một ngày lễ rồi, mình biêt......đang đợi mình là một nỗi thất vọng, mình không còn đủ lòng tin để chờ đợi vào bất cứ một điều gì nữa!
Tập sống lạc quan yêu đơi........cố tạo ra niềm vui cho mình, quyết không mong chờ một sự giúp đỡ, một chỗ dựa hay bất cứ gì từ người khác!Mình sẽ làm được!
Thật là thảm hoạ!
Hôm qua đi 8.3 với công ty về bầm dập luôn!
Say xe, mà hình như chưa lần nào say cỡ như thế này, muốn lộn hết cả ruột gan ra ngoài! Tới hôm nay mình vẫn cứ còn nao nao, chẳng ăn uống gì nổi. Muốn xin nghỉ ở nhà ngủ nhưng thấy tiếc một ngày phép nên thôi......ráng!
Trời ơi cảm giác sao mà khó chịu quá vậy nè!
Mà dạo này mình cũng sao đó.Sức khoẻ đã có vấn đề rồi thì phải! Tự nhiên cười một cái, đau cả người đến nín thở luôn!
Năm sau nhất định không thèm đi nữa!
Đau .......
Mình có nên lên tiếng không hay im lặng tiếp? Và im lặng tới khi nào?
Lúc này đây mình cảm thấy rối bời! Mình còn không tin vào chính tình cảm của mình nữa!
Mình sẽ tiếp tục với A. hay kết thúc sau 4 năm quen nhau?
Đau.......... A thốt ra những câu nói như vậy liệu A. có suy nghĩ tới cảm nhận của mình không? Mình đau, thật sự rất đau.........A. có còn tôn trọng và yêu thương mình nữa hay không?Hay chỉ là quen nhau 4 năm trời rồi nên bây giờ không thể chia tay được? nhìn những dòng cm trên facebook A. viết cho mình và cho những người khác mình không khỏi chạnh lòng khi so sánh!
Mình không biết hiện tại tình cảm mà mình dành cho A. là tình cảm gì? vẫn yêu thương như xưa hay đang hận thù căm ghét?Cũng có thể là cả 2!
Thời gian gặp nhau cũng hạn chế, lâu lâu gặp thì chỉ có những cãi vã....... mặt nhăn nhó, có lẽ mình đã làm tốn thời gian và công sức của A., có thể cả sự khó chịu nữa!
Lúc này đây mình phải làm gì? Tiếp tục hay giải thoát cho A?
Đau.......
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: