Vào ra thơ thẩn ngóng mong chờ.
Ngăm nhìn mây núi giữa bơ vơ
Suối bạc ngân nga lời khắp nẻo
Sông vàng réo rắt điệu xa mơ
Vầng dương toả sáng lòng mong ước
Ánh nguyệt lung linh dạ thẫn thờ
Vơi đầy nhung nhớ hoài năm tháng
Gửi lại nơi này mấy khúc thơ.
anhtrangthu
Nhớ bạn thương người dạ ngẩn ngơ.
Rừng cây hiu hắt lá lơ thơ
Trăng buồn trốn kỹ trong mây xám
Gió khóc lang thang dưới bụi mờ
Bầu thơ dốc cạn dăm ba chữ
Túi rượu đầy vơi sáu bảy vò
Màn sương mờ ảo tăng nhung nhớ
Nỗi lòng buồn nhớ viết nên thơ
anhtrangthu
Trăng vàng toả sáng đẹp như thơ Lữ khách xốn xang dạ thẫn thờ Chốn cũ trăng xưa hồn đã mộng Đêm tàn rượu cạn người đang mơ Nhớ tình da diết đời hoang vắng Trông cảnh u hoài chốn bơ vơ Phút chốc ngắm trăng quên hết thảy Cứ như chưa thấy khổ bao giờ K.N Hoa xưa
Ngoài vườn nở một bông hoa
Cùng quê với gió, cùng nhà với xuân
Một chiều muốn hái bao lần
Nhưng thương hoa quá mà dần mất hoa
Ngày xưa mơ giấc mơ xa
Ngày xưa hoa ước là hoa trong phòng
Thế rồi xưa phải lấy chồng
Trong tim xưa, sợi tơ hồng có rung?
Chiều xuân buồn đến lạ lùng
Rót ra chén rượu, nhớ từng hoa xưa …
Hô Bảo Nghĩa
Ngày xưa hoa thuộc vườn chung
Yêu hoa mà lại ngại ngùng hái hoa
Khi người khác hái vào nhà
Dẫu rằng tiếc cũng hoá ra muộn rồi
Ngày xưa thầm nhớ một người
Ngại ngùng chẳng dám ngỏ lời yêu thương
Đến khi hai đứa hai phương
Muốn yêi nàng đã yên đường chồng con
Số sao lặp mãi lối mòn
Trách mình chỉ có tâm hồn mộng mơ
Em sống để làm thơ
Cho riêng anh và cho mùa hoa dại
Em khắc tên anh trong tim mình mãi mãi
Ghi trọn tháng ngày thầm nhớ yêu thương
THAI ANH
Yêu em sở thích yêu cùng
Yêu loài hoa dại giữa đồng quê em
Em là cô gái dịu hiền
Như bông hoa giữa thiên nhiên đất trời...
hoạ Liên Thơ :
Người làm thương nhớ nửa giờ
Bắt người ta để cầm tù trăm năm
Người làm đau khổ lỗi lầm
Chia tay vĩnh viễn chẳng cần phân bua
Ghét yêu sợ đến sững sờ
Mong ai chớ vướng sợi tơ của nàng !
hoạ Nguyễn Thế Duyên
Giá ông cứ mãi làm thơ
Người đời chắc chẳng bao giờ quên đâu
Sinh nghề tử nghiệp là câu
Vinh quang nào có chia nhau bao giờ
Ông từng nổi tiếng nhà thơ
Được đem so với Nguyễn Du thuở nào
Giỏi thơ giỏi việc khác nhau
Sao đem việc nước đặt vào vai ông?
Để rồi ông chả thành công
Chèo lái đất nước khỏi vòng lao đao
Dù đâu riêng lỗi ông nào
Chức danh cứ cột ông vào thế thôi
Mê thơ ông cả một thời
Bỏ thơ ông đã khiến người quên ông
Biết là như vậy bất công
Sự đời một mớ bòng bong thôi đành...
hoạ kimgiang
Nhớ mùa hoa cải
Giữa xanh ngát của bãi dâu
Ai dành khoảng đất trồng rau cho nhà
Ra giêng vàng một vạt hoa
Cánh bay theo gió lập lờ nước sông
Em đang nhún nhẩy đôi thùng
Hình như má chợt chút hồng nhìn anh
Xuống con đò nhỏ dập dềnh
Vô tình mắt vẫn tìm quanh bóng người
Quen nhau như thể duyên trời
Xa nhau không muốn mà rồi vẫn xa
Cải đà qua mấy vụ hoa
Anh về mà chẳng bao giờ gặp em
Chỉ là một chút quen quen
Mà sao lại nhớ lại tìm chi ai
Tần ngần bên cải mong người
Nghe người ta nói chơi vơi nỗi lòng
Vừa rồi em đã lấy chồng
Hình như nhà ở bên sông kia kìa
Anh chờ mùa cải ra hoa
Mà em chả một lần về lối xưa
Biết là có gặp người ta
Cũng như cải đã có hoa ích gì
Vậy mà xen nỗi nhớ quê
Cứ vương vạt cải ven đê năm nào...
Trích đoạn: KimGiang
MƯA
Mưa hờn nước đổ khắp nơi
Sấm khanh khách rượt trêu người yếu tim
Ướt nào có phải mình em
Mà run run lạnh trắng miền không anh
Kim Giang
GIÓ
Gió đùa nghịch vuốt tóc em
Khiến ai suýt ngã , cây nghiêng ngả cười
Gió ghen nào khác chi người
Đùng đùng thành bão cho đời buồn đau...
kimrbl
Rì rào đêm mưa... Đêm nay mưa gió đầy trời Rì rào gió thổi...mảnh đời trầm luân Giọt mưa nặng hạt vơi dần Gió qua xào sạt...xa gần người ơi... Đớn đau gom hạt mưa rơi Vá không được những sầu vơi cuộc đời Kiếp người em kiếp nổi trôi Đâu là than trách...đâu lời óan nhau Chân trời Tím.
Chiều nay mưa lạnh buốt lòng Em chờ anh mãi , sao không thấy về? Gió lùa ướt lệ tái tê Mưa rơi xóa hết lời thề ngày xưa Ngậm ngùi gom những hạt mưa Để Chân Trời Tím bốn mùa nhớ ai... Thơ thì buồn nhưng chúc CTT ở ngoài đời luôn có thật nhiều niềm vui ! Vậy là ta đã xa nhau Chỉ còn chung trận mưa rào về đêm Ngắm hoàng hôn chợt nhớ em Chân trời tím lại nỗi niềm yêu thương... kimrbl
Là hai
Biết tìm người ở nơi đâu
Biết tìm em ở nơi nào hỡi ôi
Người đang ở tận rừng vàng
Em đang ở tận biển xanh ngút ngàn
Hai ta hai nửa ngỡ ngàng
Hai ta hai bóng hai đàng xa xa...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Ngày đầu tiên của tháng mới
1/8/2008* 1/7 năm Mậu Tí!
" Yêu nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua "
Tìm nhau nào quản đường xa
Trên rừng dưới biển hay là thành đô
Hoặc đang trên mạng lơ ngơ
Tìm nhau bằng những lời thơ ân tình...
kimrbl
GHEN NGƯỢC
( câu chuyện có thực )
Ngược đời câu chuyện đánh ghen
Ai nghe cũng lại thấy ghen nực cười...
Chuyện rằng có chị lả lơi
Chôm được chồng người...sử dụng của riêng.!
Yêu thương rất ấm ,rất êm...
Chỉ rặt một nỗi chị kèm chặt anh
Không muốn anh yêu vợ mình
Nên đã đến nhà rình rập đánh ghen.!
Vợ anh thấy kẻ thật hèn...
Cười khẩy bảo nhỏ...ơ này em ơi.!
Độ này anh ấy lả lơi...
Em thích cứ việc...đem xơi nhà mình
Chị đâu có đến để rình
Chỉ sợ em dại...thất tình có khi
Chồng chị ,chị chẳng trách gì
Chán em...Anh sẽ quay về chị thôi.!
Chỉ thương em kiếp hoa khôi
Như em mà dại...trao mồi cho giai
Đừng ghen chi nữa...khôi hài
Chán em...chắc chắn...nay mai anh chuồn.!
Thái Anh
Ghen ngược mới đáng biểu dương
Bởi vì chót quá yêu thương chồng người
Của người chẳng giữ chẳng xài
Thì cứ để mặc cho ai ghen chồng...
Cuộc đời mãi vẫn không khôn
Chắn rào thật kỹ...anh vẫn chuồn anh đi
Cứ làm một kẻ ngu sy
Chẳng rào ,chẳng chắn...anh vẫn ngủ lì cạnh bên.!
Thái Anh
Người làm vậy chả phải đần Chồng đi mệt sức mỏi chân lại về Ai khôn mà giữ kè kè Càng cấm càng thích say mê vượt tường Gửi buồn cho sóng mang theo Lặng im ngắm nước thuỷ triều đang dâng Nhẹ lòng bỗng thấy bâng khuâng Thì ra đến cả đại dương cũng buồn hoạ thanhquoc
Nhắc ai lên mạng thì lên Nhưng đừng tán tỏ tình duyên làm gì Nick gái mà lại nam nhi Cái tên thơ mộng thầm thì dễ thương Khiến ai dính mối tơ vương Lúc biết sự thật tìm đường tháo thân... hoạ hanganha
Buồn nhiều phải bán bớt đi Thơ buồn nhiều có hay gì bạn ơi Mình buồn san sẻ với người Người thừa vui lại cho tôi bạn à... hoạ afeng
Người buồn , ta cũng đang buồn Không cho không nhận không buôn bán rồi Vậy nên đem chút thả chơi Ép vào con chữ gửi người tri âm Sẻ chia một chút tình thâm Sưởi lòng ấm giữa thăng trầm bể dâu... VÔ ĐỀ
Sông Thương nước chảy lững lờ
Đêm nay trăng lặn bên bờ cố hương
Nhờ con Đom Đóm soi đường
Để em giăng sợi tơ vương với chàng...
BL07 
Người xưa ham học hơn ai
Làm đèn đom đóm dùi mài sử kinh
Người nay tìm đến với tình
Cũng nhờ đom đóm mong thành nhân duyên
Đã lâu lắm mới được ngày dậy sớm Từ lúc trời đất vẫn tối nhá nhem. Vài ba khuôn cửa sổ đã sáng đèn Bà hàng xóm ra vườn ho húng hắng. Con cún đốm giật mình kêu ủng oẳng Rồi lại chìm vào giấc ngủ say sưa. Hình như trời cũng mới tạnh cơn mưa. Mưa chứ nhỉ, sương đâu mà ướt thế !!! Phía chân trời tấm rèm mây chợt hé Mặt trời còn ngái ngủ phải chui ra. Trùm vội chiếc khăn tươi óng mỡ gà Pha một chút sắc hồng duyên dáng. Lòng phấn chấn, thế là em lên mạng Coi như bài thể dục mấy ngón tay. Nhìn thấy gì là phải viết lại ngay Kẻo rồi chẳng ai tin em dậy sớm 

Lần đầu tiên trong đời hôm nay em dậy sớm Liếc đồng hồ mới hơn 6 chút thôi
Mẹ nhìn em khen dẫu vẫn cứ bĩu môi
Với thiên hạ thường 5 giờ đã dậy Mẹ biểu dương
vì con là con gái
Dậy 10 giờ vẫn là sớm mà con 





Thật chẳng dại nào giống dại nào. Dậy sớm mà thành chuyện xôn xao. 

Người thì tủm tỉm môi cứ bĩu Người thì nghi vấn hỏi tại sao. Lại hội chẩn ra bệnh ... tương tư Vì chàng Kim nhắn (chỉ ... hình như). Chàng đâu chẳng thấy vào cãi nhỉ Không lửa mà sao khói mịt mù. Còn nữa, "tin vịt" với "tin gà" Họ đoán mãi mà đoán chẳng ra. Thôi cứ chung lồng đem nhốt hết Đằng nào chẳng bán chợ làng ta. Thôi nhé, hoangau sợ lắm rồi Dậy sớm một lần đủ lôi thôi. Từ nay nhất quyết không tái phạm Không dám chạy đua với mặt trời. 








Hổng biết người ta nhắc kim nào Trùng tên lòng động vào xem sao Thì ra sự kiện Ngâu dậy sớm Chấn động thi đàn chuyện xôn xao Là VIP đôi khi thật là phiền Trăm lời đồn thổi việc tự nhiên Hàng đống lý do Ngâu dậy sớm Mất ngủ ,đói lòng ,có việc riêng... Ai bảo chuyện gì cũng đem khoe Cho nên vỡ lỡ chuyện toé loe Giá mà có nói đêm mất ngủ Họ đồn đang yêu người mới toe Từ nay cứ ngủ chán thì thôi Chỉ chuyện này thôi đủ biết rồi "Tin bạn mất chồng " rồi có bận Vịt gà nhiều cứ bán cho tôi...
Nhớ đời Có anh chàng chán vợ Đi tìm gái bán hoa Loáng thoáng nghe người ta Chỗ này...và chỗ nọ... Chỉnh trang anh đóng bộ Không quên mang nhiều tiền (Đã đi chơi với em Phải ga lăng chứ bộ
) Vòng vèo qua mấy chỗ Chửa vừa ý một ai Cô dày phấn đỏ môi Cô hình hài tàn tạ... Còn phân vân lưỡng lự Thoáng vừa thấy một em Thon thả mặt trái xoan Với bộ đồ kín đáo... Miệng gọi chân bước rảo Sợ ai hớt tay trên Đây đúng thực sinh viên Con nhà lành tử tế
Chẳng cò kè bớt giá Hẹn bãi đáp gặp nhau Dù đã phóng rất mau Mà nàng đà tới trước Thỏ thẻ giọng thật mượt Tắt đèn đi anh ơi Đang hừng hực trong người Tay lần mò sờ soạng Bỗng đèn ai bật sáng Cùng tiếng quát rợn người Khôn hồn hãy nghe lời Tiền đâu nôn ra hết Mặt mày anh xám ngoét Kèm một chút ngượng ngùng Em đâu phải là nàng Mà là tên đực rựa Và cũng từ buổi đó Bỏ ý định tòm tem Dù sao vợ ở bên Méo tròn thì vẫn có...

Trích đoạn: thichanlac
NGHÊU SÒ ỐC HẾN
Hôm qua xem lại tích chèo
Thấy anh chàng Ốc quá nghèo mà thương
Ghét con mụ Hến bất lương
Buôn gian bán lận, trăm đường điêu ngoa
Từ Quan huyện đến trùm Sò
Bị con mẹ ấy làm cho bẽ bàng.
Nam nhi bom đạn coi thường
Ngã lòng cũng bởi lời thương đàn bà
Bởi con Thị Hến điêu ngoa
Chuyện phòng the mới hoá ra tích chèo
Đâu chỉ để cười
Chiếu chèo kể chuyện ngày xưa
Xoay quanh vẫn một chủ đề vốn quen
Vợ quan hiệp lực đánh ghen
Các ông chồng muốn tòm tem vợ người
Dẫu rằng toàn cảnh gây cười
Nhưng xem cũng để cho người ngẫm suy
Mang danh đạo mạo quyền uy
Lũ quan cũng có khác gì dân đen
Thị Hến mới thật đáng khen
Thông minh dàn cảnh các quan vào tròng
Dẫu cười mà thấy đau lòng
Quan không tư cách , thằng chồng trăng hoa.
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Hỏi quà thương nhớ lại đòi cho ai?
Cho gì? nhiều thứ để cho
Cho đi tất cả hay là tí thôi
Chỉ khổ cho luyenson thôi
Nuôi cò công cốc mình tôi tội tình
Trúc xinh trúc đứng đầu đình
Ngâu xinh Ngâu biết dành mình cho ai?
Tốt nhất là niệm...thiện tai
Vào chùa xuống tóc cả đời...thầy thuơng./.
Ý nguyện Hoa Ngâu
Nam mô...a di...Trạc Tuyền
Ra tay cứu độ những em thất tình
Cửa chùa rộng đón em xinh
Một thầy chục tiểu chúng mình thương nhau
Mấy lần thầy gạ Hoa Ngâu
Căn con phải mặc áo nâu sồng này
Khi chưa xuống tóc ăn chay
Còn gây đau khổ cho trai ngoài đời
Hoa Ngâu nghe vậy chỉ cười :
" Con đâu cám dỗ , mặc người cứ mơ
Nếu thầy mà muốn con tu
Thì thầy nhường chức con vù vào luôn..."
kimrbl
Thầy Trạc ơi !
Bác kim bác í xỏ thầy
Bảo "Chùa toàn tiểu xưa nay thất tình.
"Thầy chỉ thu nạp tiểu xinh
"Lại còn tóm tém chực rình ... gạ con".
Lòng thầy như nước như non
Tâm thầy trong sáng đâu còn ... ! [sm=3.gif] Thiện tai !!!
Từ bi trải khắp muôn loài
Sẵn sàng ... đau khổ hộ trai ngoài đời ...
Hoá ra Tiểu Hổ là Ngâu
Thầy Trạc gọi mãi ở đâu chửa về
Việc kinh việc kệ bỏ bê
Quy y , tình vẫn cứ mê như thường
Trong chùa Thầy hẳn ít thương
Cho nên con phải ra đường...tìm trai
Vậy thì đúng thật...thiện tai
A di đà Phật...mong Người xá cho...





Thật tình anh quá yêu nàng...( KKT )
Làm sao giấu được Trăng vàng trên cao
Ngượng ngùng ửng đỏ má đào
Yêu anh em cũng...muốn trao tình người...
kimrbl
Bé bảo còn phải học bài
Tình thơ vẫn thả lai rai nhử mồi
Để cho cá thẩn thờ trôi
Câu trúng cá mập...tiêu rồi con tim... 
-NS-
Chẳng hiều Lớn nói chi mô
Nhưng Bé chỉ hiều câu thơ rất tình
Tình anh, tình chị thật xinh
Bé xin cất giữ làm tin sau này...
KKT
(Cản ơn anh ghé qua và thả thơ rất hay. Tú rất vui khi nhận được thơ rơi của anh)
Anh ngỏ lời bé lắc đầu đỏ mặt
Em còn học bài , còn bé lắm anh ơi !
" Thì anh chờ , yêu em anh sẽ đợi..."
Mím môi cười ngúng nguẩy bím tóc vai :
" Anh kỳ thật sao không yêu người lớn
Lại yêu em một con nhóc mải chơi? "
" Anh chịu thôi anh cũng không biết nữa
Khi vắng em anh cứ thấy nhớ hoài "
Thật là may không ai người nghe thấy
Bé nhìn lên những tia nắng mặt trời
Có lẽ nào bé đã thành người lớn
Thì người ta ngỏ yêu bé đó thôi
Vần thơ em biết tặng ai ( Thuỵ Du )
Vần thơ không biết tặng ai
Xin trao cho cho những đêm dài nhớ thương
Xin trao cho những con đường
Dấu chân còn giữ còn vương bóng người
Xin trao cho những nụ cười
Vu vơ gặp vẫn bồi hồi hàng đêm...
Xin trao tất cả cho em
Trọn vần thơ trọn trái tim đa tình
Theo nhau Tại anh chẳng chịu theo em Anh thương em ít nên không có phần
Em được thênh thang thiên đường
Anh rơi địa ngục trần gian trời đày...
Chúng mình hãy thương bằng nhau Dắt tay nhau tới niết bàn hương thơm Theo nhau đến tận lòng mong Theo nhau trọn kiếp vẹn đời còn theo...
Lê Minh Liên Thanh Thơ Đêm 3/11/11/2008 Để nhớ một ngày thật hạnh phúc, vui và cười thật nhiều... Vì anh chả chịu theo em Anh xuống địa ngục em lên thiên đường Bây giờ em vẫn nhớ thương Nhưng mà đôi ngả đôi đường cách xa Anh làm sao phấn đấu nha Lên thiên đường để đôi ta xum vầy...Hi...Hii
Rõ ràng
Thương tặng những mối tình câm!
Rõ ràng chín nhớ mười mong
Rõ ràng chín đợi mười trông một người
Rõ ràng nhớ lắm môi cười
Say mê đôi mắt nói lời trong tim
Rõ ràng nhớ lắm mà im
Rõ ràng tha thiết mà không đi tìm
Ấp iu một dáng hình thương
Thiêng liêng một mối tình câm ...vạn sầu...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chủ nhật, 16/11/2008
Để nhớ về các bạn đồng môncủa Liên Thơ thời
1980-1983;1986-1989! 
Rõ ràng chín đợi mười mong
Mà sao cứ giữ trong lòng tình câm
Thương nhau mà cứ âm thầm
Cứ như đất đợi mưa dầm thấm lâu
Ngại ngùng không ngỏ lời nhau
Mỗi người cứ chịu nỗi đau một mình
Trách ai như thể vô tình
Cứ lặng im mãi để mình xa nhau...
Em
...Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau chẵng đặng thương hoài ngàn năm...(ca dao)
Biết em từ độ trăng rằm
Nhớ em từ độ trăm năm có người
Thương em từ độ vào đời
Yêu em từ độ dạo chơi chốn này
Một lần em ghé qua đây
Một lần để lại tim gầy nhớ nhung
Tình vương theo gót sen hồng
Em đi bỏ lại mùa đông lạnh lùng
Tóc mai
Tóc mai sợi ngắn sợi dài
Sợi ngắn giữ lại , sợi dài người vương
Cùng ai đi khắp muôn phương
Nối liền nỗi nhớ tình thương thuở nào
Mai này duyên phận trời trao
Thì em sẽ tặng sợi nào cho anh?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2013 14:20:45 bởi kimrbl >