THUYỀN VÀNG  
  
 
Trời ơi em lỡ bước rồi
Ngắm vầng Trăng Tán miệng cười ngu ngơ
Tường thành trận giả bây giờ
Có còn không mấy ngọn Cờ bông Lau
Cái ngày xưa đuổi bắt nhau
Tóc mai đọng mãi hương Cau vườn nhà
Cải ngồng mấy bận ra hoa
Người đi vắng kẻ ở xa chưa về
Bến đò chim Sáo thăm quê
Tin vui mà khiến kẻ nghe gật mình
Hoa Cau rụng nát sân đình
Đồn rằng anh cưới vợ xinh nhất làng  
  Chưa yêu mà cứ bàng hoàng  
  Như vừa bão lật thuyền vàng xuống sông
 
Kim Giang
 
 
Sông vàng
 
Trăng vàng tắm nước sông vàng
Không gian câm lặng ngỡ ngàng ngắm trông
Thuyền vàng ai đậu trên sông
Sóng im lìm để say cùng với Trăng
Bên bờ có kẻ bâng khuâng
Giăng câu nhất quyết giật vầng trăng rơi
Đâu đây vẳng giọng à ơi
Nhớ chăng ai hỡi chỗ người sang ngang
Giật mình chưa hết bàng hoàng
Té ra Thuyền với Trăng vàng là mơ
Chỉ còn lại nỗi thẩn thờ
Bến này chỗ cũ người xưa hẹn hò
Phận duyên chẳng một chuyến đò
Chỉ còn dòng nước lững lờ trôi xuôi
 
kimrbl
 
 
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 18:32:38 bởi kimrbl >