8.Buồn Thu Xưa Thu về ngọn bấc lạnh lùng xô
Giọt nắng đồi hoang thả bóng cô
Em ngủ giấc mơ chờ ai đến
Tôi tìm cõi mộng bước chân vô
Bàn tay quạt khẽ mang sương tối
Ánh mắt trời soi thả bóng ô
Nửa khúc tiêu sầu treo đỉnh nhớ
Nỗi buồn dang díu cảnh làng rô
đông hòa Nguyễn Chí Hiệp 07.07.2009
Buồn gửi đất quê Sông buồn thổi nhẹ nắng về xô
Sóng đuổi thuyền mây thả bóng cô
Nọc Nạng sớm tìm chân bước đến
Bạc Liêu đêm đợi nước chèo vô
Lao xao mái lá mây vừa ủ
Nhẹ thoảng giọt mưa gió trở ô
Ngã giấc giường tre manh chiếu cũ
Niềm thương gửi lại ngọn ô rô
donghoa nguyenchihiep
05.07.2009
Đời Nữ Tu Chiều đến chuông chùa mượn gió xô
Trước sân bước chậm dáng ni cô
Lá vàng lặng lẽ vừa rơi xuống
Gióng chổi âm thầm khẽ đẩy vô
Dứt tiếng kinh thầy trên chính điện
Tàn hơi ngọn gió khép màn ô
Cõi trần thôi lụy niềm vui đến
Giấc mộng thiên đường gửi bóng rô
đông hòa Ngyễn Chí Hiệp 07.07.2009
9.Tang Chồng Lệ ướt giăng đầy mảnh vải xô
Mất chồng , thương xót để riêng cô
Phòng khuya lạnh lẽo không ai đến
Gối lạnh hoang vu khó bước vô
Ánh khuyết lầu trăng chen cảnh tối
Dấu mờ trúc liễu gác cầu ô
Tình đành chôn kín đời chung mộ
Cúi mặt nhìn mây thả bóng rô
đông hòa Nguyễn Chí Hiệp 07.07.2009
11. Tây Du Ký Hành Giả ngày xưa tả hữu xô
Quan Âm dạy dỗ gắn kim cô
Trợ phò Tam Tạng đường xa tới
Gìn giữ Kinh Vàng quỷ khó vô
Phá núi hô phong xây tháp bạc
Xé mây hoán vũ gác cầu ô
Đến nơi quá bước qua sông hạc
Chiến Thắng Phật kỳ thả bóng rô
đông hòa Nguyễn Chí Hiệp 07.07.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2009 16:17:44 bởi quainhan >