Bát Khổ
Khi quán-chiếu vô-thường tỉnh động
nhìn nhân-gian sự-sống luân-hồi .
Ồ ! Do sáu thức mà thôi,
cuốn vòng ngũ uẩn lăn trôi khổ phiền
Vì cố chấp triền-miên bát khổ
Cõi lòng mê từ chổ SINH ra
Đến nơi ở chốn ta-bà
Lọt-lòng miệng khóc oa-oa khổ đầu .
Từ xuân mộng tươi-mầu sắc thắm
Theo thời gian chầm-chậm tàn phai
Tăng-trưởng, hoại-diệt chừa ai
Thiếu-niên cường tráng, ngày mai khổ GIÀ
Nằm bất động túi da tứ đại
Thôi vẫy-vùng, gác lại oán ân
Dây đau buộc chặt xác thân
Một cơn BỆNH khổ trầm-luân điêu-tàn
Chiếc lá xanh chuyển vàng rơi rụng
Vạt nắng chiều vỡ vụn bên thềm
Chẳng còn hơi thở dịu êm
Trở về cát bụi CHẾT thêm kiếp người
Hai nữa hồn vui cười ráp nối
Một cuộc đời mòn-mỏi đợi chờ
Xót-xa dang-dỡ bài thơ
ÁI BIỆT LY khổ bơ-vơ đoạn đường
Nghiệp căn nặng, phước dường như mỏng
Tình, công danh tham vọng cưỡng cầu
Hố tham càng lúng càng sâu
CẦU BẤT ĐẮC khổ, nhiệm-mầu chẳng linh
Muốn gặp-gỡ sao mình chẳng thấy
Không chờ mong vây lấy quanh ta
OÁN TĂNG H ỘI khổ gần xa
Đắng cay, hạnh phúc ...một nhà sống chung
Còn cố chấp vô cùng phiền-não
Khổ lụy đời, điên-đảo dại khôn
Thất tình lục dục bồn-chồn
NGŨ ẤM XÍ THẠNH khổ hồn thiện tâm
diệu tâm
ngày 3 tháng 3 năm 2013
Ngũ Ấm Xí Thạnh Khổ: sự đau đớn và khổ sở khi bị dày vò vì sự xung đột, mâu thuẫn của thân ngũ ấm (sắc-thọ-tưởng-hành-thức).
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2014 16:02:30 bởi DieuTam >