Phía tối tâm hồn tôi, là ....
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 111 bài trong đề mục
lyenson 21.08.2008 17:39:48 (permalink)
Mấy hôm nay lyenson mệt bơ phờ, vừa vì nhà máy phải thay đỗi công nghệ nên chạy vật tư mệt bở hơi tai; vừa vì lời hứa giúp 1 người bạn ngoài Hà nội.
Trưa nay, dùng cơm trưa một mình ở Sài Gòn, chợt nhận một số điện thoại lạ hoắc gọi đến...Hơi lười, định từ chối vì đang bận rộn quá, nhưng vì đang chờ dọn bàn nên cũng miễn cưỡng nghe máy...
Ngờ đâu một giọng nói quen thuộc nũng nịu bên tai " Anh đi đâu mất tăm mấy hôm, làm người ta trông....gần chít" ; thì ra là người_tôi_thương, anh cứ ngở là em đã quên mất anh rồi chứ?
Cảm động quá xá..., nên quyết hôm nay vào Mai hoa sơn trang của em để viết vài dòng; để em biết rằng: Lúc nào anh Sơn cũng nhớ đến em Mai.
P/S: Vốn từ của anh hơi....nghèo, nên chỉ dám làm thơ...con cóc. Hôm nay bạo gan vào tản văn viết riêng cho NTT mấy dòng, có lượm thượm một tí cũng mong em đừng trách nhé!
#31
    nguoitoithuong 21.08.2008 18:51:11 (permalink)
    hí hí tường thuật kiểu này là tèo em roài... nghĩa lộ hết roài... Ngâu bít được chắc em tèo thoai anh ơi


    Mấy ngày giận dỗi qua loa
    Hổng ngờ anh cũng bỏ nhà đi xa

    Người gì kỳ cục thía à
    Nói đi đi mãi hổng vìa là sao
    Người đi ta nhớ cồn cào
    Ta vào thơ thẩn mà sao thấy buồn
    Người về chọc giận ta luôn
    Người về ta thấy bớt buồn người ơi
    Ngườitoithương đã có lời
    Về đi anh nhé … thương mời gọi anh
    (repost)
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2008 01:16:02 bởi nguoitoithuong >
    #32
      nguoitoithuong 21.08.2008 19:21:55 (permalink)
      Đôi dòng nhớ thương !
      ***
       
       
      Người thương anh ở đâu rồi
      Vắng thơ, em cũng bồi hồi nhớ anh

       Lục bát em viết hổng rành
      Câu từ cứ đứng loanh quanh vấp hoài
      Thất ngôn chỉ biết lai rai
      Ngũ ngôn em viết kéo dài trang thơ
      Yết Hậu em đứng đẫn đờ
      Chờ anh đi đến hoạ thơ vui cùng
      Anh thường đi đứng lung tung
      Hết mở trang mới săn lùng web thơ
      Để em cứ đứng bơ vơ
      Một mình đất khách biết giờ anh đâu
      Người ta thơ hoạ nhịp cầu
      Còn em thơ xướng lầu bầu mình thôi
      Anh đi anh cũng đi rồi
      Em về em nhớ.. hơi người em thương
      (nguoitoithuong)
      Người tôi thuơng ở đây rồi!
      Xa em anh chỉ biết ngồi làm thơ.

      Lục bát anh cũng lơ mơ
      Gieo vần lớ ngớ, i tờ vậy thôi.
      Thất ngôn nào dám đùa chơi
      Ngũ ngôn định viết, ấy rồi lại quên!

      Thơ làm chưa kịp đặt tên
      Nhìn bông Tứ Quý vội điền "Tặng em..."
      Lời thơ thoáng lạ, thoáng quen
      Thoáng như muốn giận, thoáng thèm muốn yêu.

      Nào đâu anh có chẳng chiều,
      Sao em nỡ nói những điều... về anh?!

      Thơ người xướng hoạ đã đành
      Thơ anh lớ ngớ... hoá thành khổ ai!
      Vô tình rũ một nhành Mai
      Thôi đành gác bút, thơ gài hàng hoa...

      ( ngọngióđêm)
      Gửi anh !

      Là Hoa không sắc không tài 
      Thơ vui cũng chỉ một vài trống canh 
      Đời qua mấy cuộc tranh dành 
      Vì sao chẳng dệt mộng lành tặng nhau 
      Vô tình thơ nén niềm đau 
      Xa nhau thơ mãi đẩy nhau xa hoài 

      Dẫu sao phận cũng an bài
      Quý nhau nâng bút họa vài câu thơ
      Gặp nhau nâng chén rượu chờ
      Để thơ em mãi khù khờ trong anh 
      (Nguoitoithuong)
      Là hoa hương sắc khó tàn
      Vui thơ đâu chỉ mỗi màn họa thơ!
      Trải đời ai chẳng từng mơ
      Mấy ai có được duyên hờ như em.
       
      Vô tình thoáng gặp mà quen
      Vô tình câu chữ cứ nen vào đầu,
      Vô tình chỉ nói một câu...
      Vô tình... lại bước qua nhau hững hờ.
       
      Dẫu là chỉ phận duyên thơ
      Quý nhau cầm bút hoạ sơ đôi dòng.
      Mến nhau nâng chén rượu nồng
      Thơ em vẫn mãi sắc hồng trong anh
      *
      LỜI CUỐI TẶNG EM!
       
      Làm thơ chẳng ước để đời
      Làm thơ chỉ ước tặng người tôi thương
      Đôi khi lòng có vấn vương
      Câu thơ dẫn bước tìm đường gặp em.
      Gặp rồi mà mãi chẳng quen
      Chẳng thân, chẳng thích, chẳng... kèm lời yêu.
      Thì ra anh mải sớm chiều
      Làm thơ đem dán cánh diều mộng mơ.
      Khiến em khắc khoải mong chờ
      Thơ không tới được, duyên thơ khó thành.
      Nay xa cách vậy, anh đành...
      Gấp thuyền thơ thả với nhành hoa mai.
      Lênh đênh trong giấc mơ dài
      Tròng trành khi tỉnh vẫn hoài nhớ thương.
      (ngongiodem)
      Em mơ một giấc mộng thường
      Một nơi ẩn náu tỏ tường tình em
      Ước sao anh ghé vào xem
      Để anh lại thấy ... chết thèm yêu em
      ***
      Thơ em không viết để đời
      Thơ em chỉ viết gửi người em thương
      Lời thơ rất đỗi bình thường
      Nhưng là tất cả vấn vương tơ lòng 
      Đêm cùng thơ nỗi nhớ mong
      Mong anh tìm đến mộng lòng trao nhau
      Anh như gió thoảng qua cầu
      Thổi Mai chết rũ một màu tóc tang
      Xuân chưa kịp đến mai vàng
      Thơ chưa kịp đối...bẽ bàng duyên em
      Thơ người anh viết câu khen
      Thơ em hờ hững chẳng thèm đọc qua
      Gió làm Hoa rũ cánh ra
      Còn đâu hương sắc mặn mà ngày xưa
      Nói ra cũng chỉ bằng thừa
      Thơ em viết vội sao vừa lòng anh
      Đò ngang lỡ bến thôi đành
      Sóng xô đò dọc tròng trành theo thơ
      (Nguoitoithuong)
      Thơ em đã lớn hơn rồi,
      Chẳng ngây thơ tựa như hồi mới quen!

      Lời thơ như nước chảy êm
      Ý thớ ngọt sắc cắt liền tim anh.
                    
                       ***
      Thì vẫn biết  lý đời vẫn vậy
      Gieo gió đông thường gặt bão giông
      Anh nào gieo nỗi nhớ mong
      Sao em vẫn gặt cho lòng tương tư.
       
      Nào ai muốn giã từ em mãi
      Nhưng đường đời vẫn phải chia hai
      Dẫu lòng chỉ hướng tới ai...
      Thì tình xuân đó có dài được đâu!
       
      Tình yêu vốn muôn màu em hỡi
      Xin em đừng... thêm rối lòng đau.
      Đời thường chẳng được gần nhau
      Trong thơ nguyện ước bên nhau suốt đời. 

      Giờ em muốn nói lời cách biệt
      Anh cũng đành chỉ biết trông theo
      Đò ngang cập bến buông neo
      Nhìn con đò dọc gác chèo thả trôi... 
      (ngongiodem)
       
      Hôm nay bùn quá ghé  nhà anh "Chim yến"  , lôi hết những vần thơ về nhà mình. Tại mấy hôm rồi con bé bị ức chế tình cảm, không hẳn vui, không hẳn bùn , không hẳn nhớ, không hẳn giận....túm lại nó sắp bị điên mất rồi.. Tình cảm hư thực cứ lẫn lộn, người thì muốn rạch ròi quá, người thì lửng lơ con cá vàng, mà lòng người khi yêu sao thật tham lam vô độ, cứ muốn thật nhiều rồi vỡ mộng cũng thật nhiều, không thể bao dung cho nhau chút nào ư?? ....chẳng biết nữa...nó cũng không biết thế nào là đúng. Tình cảm không thể nói một là một, đôi khi lại là hai hay ba thậm chí là bốn, chẳng nói trước được điều gì nhưng với những cách xử sự mà nó thấy, nó đã chứng kiến thì nó không đồng tình,  không phục đâu... vì thế mà nó buồn, nó buồn lắm ,.... để rồi  phải thốt lên rằng:
      - Mún uống rượu quá ! Có ai đi uốn mí em hông??SẮP ĐIÊN MẤT THUI!!
      Hôm đó nó đã rủ anh, nhưng tiếc rằng anh không hiểu cái đầu bé nhỏ của con bé đang nghĩ gì nên đã từ chối( mặc dù đã gặp nó, thấy nó.. mà vẫn từ chối nó ). Nó biết vậy, khép lòng lại và lững thững đi uống rượu...
      Bữa đó uống rượu thật vui, nó cởi mở lòng ra với người ta, đáng ra phải cởi lòng ra với anh cơ đấy, nhưng không được ..thì đành thôi vậy. Nó có anh khác, một anh rất mực quý mến nó, nó cũng quý mến anh hơn thảy mọi người khi anh hiểu điều nó nói, nó tâm sự. Tình cảm của anh ấy và nó không giống tình cảm nó dành cho anh. Mà  giống như tình cảm của những người trong gia đình... hết mực yêu thương và quý mến nhau và nó đặt cho anh cái tên : "Anh iu" thân thương.
      Bữa rượu hôm đó có lẽ anh iu phải ngạc nhiên vì con bé, hẳn rồi, có quá nhiều điều nó bật mí khiến anh iu ngỡ ngàng...

       
      Có những điều bí mật
      Nói ra sẽ lộ ngay
      Có người bạn thầm lặng
      Tâm sự lại hóa hay
       
      Vì đời nợ trả vay
      Mỏi mòn theo tháng ngày
      Ta còn chi giữ lại
      Cõi đời trần bi ai
      (Nguoitoithuong)
       
       
      ***

      Hôm nay tự dưng nhớ anh Chim Yến quá , nó đánh liều call cho anh coi xem anh ý giờ đang phiêu bạt phương trời nào... và được bít anh ý vẫn khỏe mạnh và sống tốt là nó vui rồi..
      Con bé nhớ lần vô nhà anh Chim Yến thấy anh viết bài lơ lửng hững hờ ý mún nửa trách nửa hờn mí con bé bằng cái chất giọng ca dao lục bát khiến con bé điên đầu... Điên đầu vì anh oánh thơ khác trường phái của nó, chơi 6-8 là thể loại  nó đuối lắm nhưng anh lại khiến nó điên là vì động chạm đến món khoái khẩu của nó... món cờ tướng mà nó yêu thích, nên nó không thể không nói gì, mà đã nói thì phải ra nói.. xuất khẩu ( thành ) thơ mừ.. hihi anh vẫn thường nhận xét về nó thía mà:
       
      "Trò tình sao giống cuộc cờ
      Địch công pháo điệp hòng chờ bắt xe?   "
       
      Phải công nhận rằng : Hai câu này thật hay, nó thích lắm ... tự dưng thèm chơi cờ đến lạ..
      ...tất cả cũng từ cờ mà ra, vì thế mà nó không thể không ngồi im khi đọc 2 câu cuối của anh , phải đáp liền.. đáp lại liền hà :


      Đêm nay có kẻ bẽ bàng
      Vì ai lỗi hẹn hay nàng làm ngơ?
      Trò tình sao giống cuộc cờ
      Địch công pháo điệp hòng chờ bắt xe?  
      (Lyenson )


      Ghé tai muội nói nhỏ nè
      Muội bền sĩ tượng .. thí xe đến cùng.....           
      Cờ tàn tốt nhập thâm cung
      Hỏi huynh còn đỡ ..hay cùng đường đi
      Ngó xem cơ sự cũng kỳ
      Tình thơ nét ảo .. khác chi cờ tàn
      Cờ tàn .. thí tốt đi ngang
      Tình thơ tàn hết .. ngó ngàng...làm chi
      Thế cờ vẫn đợi  ..người đi             
      Người về còn muốn ..gỡ gì người ơi
      Cờ tàn ..chỉ một nước thôi
      Tình tàn chỉ biết kêu trời ..trời thương
      Tình thơ muội đã tỏ tường
      Vào đây đòi lại vần thương gỡ hòa
      Nói ra chỉ sợ người ta
      Người chê người bảo trăng hoa … dối lòng
      Nhưng mà thực sự muội mong
      Vần thơ thương nhớ trọn lòng bền lâu
       
      Bữa này rảnh rỗi vô nhà huynh gỡ vốn nè... chờ hòai hổng thấy ai hết trơn bùn thiệt là bùn ngồi oánh cờ một mình..tủi không có chứ
      (nguoitoithuong)
       
      Khi làm xong bài này nó nhớ anh của nó, nó nhớ ngôi nhà thân thương mà nó gây dựng được hơn năm qua, nó nhớ những trận cờ cực hay mà nó và anh đã dàn thế trận, nó nhớ...nhớ lắm..nhưng chắc gì giờ anh còn nhớ cái ngày hôm đó... vì sao nó muốn chơi cờ với anh?, vì sao nó PM cho riêng anh những ý tứ của ván cờ tùy anh sử dụng chuyển thành ý riêng của anh, vì sao anh có biết không?.. khi đó nó thích thú ngồi đọc.. nghiền ngẫm  và nghiền ngẫm, các thế hay, các từ chuẩn của môn cờ...nhớ ghê cơ :
       
       
      Kê ngòi pháo vỗ chiếu đối phương
      Đêm đen mắt kém thấy chẳng tường
      Xanh chỉ hai hà đôi tốt giữ
      Đỏ mới một ngòi nhất pháo giương
      Quần qua đảo lại xe thăm lộ
      Dấn tới dấn lui tốt mở đường
      Nhắm thẳng cung sâu mà đuổi tận
      “Địch” thời chịu phép thấy … mà thương
       
       
      Nó kết nhất kiểu thơ đường diễn tả thế cờ của anh chàng Co may trong trang thơ nó yêu thích thế là ngồi nghiền ngẫm với anh ý luôn, thú nhất là có thêm lão Noname già chủ quán-quán say múa phụ họa một thời vui vẻ tưng bừng, cái quán say cũng vui vẻ ra phết từ khi có nó :
       
       
      Bình phong hai mã chứ phải chơi
      Pháo lẻ sang sông chẳng có ngòi
      Cặp sĩ anh vây mà chạy được
      Hai xe cặp cổ đánh khắp nơi
      Một lộ trung phong anh tứ tiến
      Còn hai bên cánh của em rồi
      Phen này đánh úp vào trong trướng
      Hỏi anh còn dám đỡ hay thôi?
       
       
      Tiếp chiêu lão chủ quán liền hà, con bé thấy khoái kiểu thơ này ghê, đối đáp từng nước cứ như  được ngồi oánh trực tiếp ý, càng tham gia càng ngẫm nghĩ càng thấy hay, nào đâu có cao sang gì những thế cờ ẩn chứa những hình ảnh thật độc đáo.. nó có thể quên ăn quên ngủ vì thơ là như vậy đó, hàng đêm mò nét rõ khuya chỉ để..làm thơ..nghe bùn cười nhỉ :
       
       
      Đánh cờ theo kiểu thế gì đây?
      Mã đứng giao chân khép cửa dày?
      Hai tốt áp thân => tan thế khoá
      Một pháo giương nòng => vỡ cánh bay
      Em hoảng hồn nhằm biên dạt hết
      Anh đủng đỉnh ngắm giữa tiến ngay
      Dù em có ép hai bên lộ
      Pháo anh vẫn tiến … bắn … chết này
       
       
      Nát óc nghĩ từ hay nhất.. tấm tắc nhất là mấy khổ thơ này... con bé khoái ghê cơ hội bàn cờ có mấy người thôi mà cũng đủ hết đêm bởi vừa đối vừa tấm tắc những nước cờ hết sức gợi  tình, hình ảnh thiệt là ấn tượng... nó yêu cờ từ xưa nhưng sau trận này nó yêu luôn  thơ và mở topic thơ cờ cũng từ ý thích đó và nó đã lôi  kéo được khá  nhiều người biết tiếng đến ngôi nhà nhỏ của nó

      Trên bàn thế trận em đã bày
      "Không thành kế" đó anh có hay
      Tuy rằng nó hở nhưng nó hiểm
      Anh đừng nghĩ dễ kẻo trắng tay
       
      Nó không ngờ anh cũng thích ứng và bắt nhịp được với thế cờ trên anh cũng hưng phấn trong ván cờ đó với nó nè :



       
      Em thời vén sỹ... để... thành không
      Dụ anh vô chiếu để “vào tròng”…
      Anh nào có vội... không thèm chiếu ...
      Lùa tốt sang sông giữ.. thế công.
      Xe kéo song hà anh chạy dọc
      Pháo dồn công nhẹ chính trung cung
      Được đà song mã ùa lên chiếu
      Một tốt nhập cung... tướng khốn cùng...
      ( hanoidac)
       
      Anh chuyên dùng pháo sỹ em còn
      Thế vẫn còn ngòi, chiếu pháo ngon
      Nếu em vén sỹ, xua tịnh dạt
      Anh làm chi được pháo … một con?




       



      Nó thật ngạc nhiên, nó cũng không biết rằng chính nó tạo niềm hứng khởi cho anh, chỉ đến khi đọc bài anh thổ lộ nó mới biết điều đó... nó âm ỉ vui mừng mà không nói thành lời



       



      Khà khà!... thật thú vị vì tối qua tớ hữu duyên lại được 1 Ms rất xinh đẹp và thông minh rủ rê tớ chơi cờ tướng. Thật là hết sức thú vị... Đã lâu lắm rồi mải mê chứng khoán, tớ không sờ tới bàn cờ tướng... Hôm nay cao hứng dở ra chơi.

      Ván thứ nhất!...

      Anh là lữ khách nghé ngang!
      Mượn bàn cờ tướng mơ màng chút thôi!
      PHÁO đầu công thủ quen rồi
      MÃ quỳ giữ tốt,.. xe thời thọc sang....
      XE, pháo, mã, phối nhịp nhàng
      Em bền SỸ, TƯỢNG anh càng muốn công
      Thương em phận TƯỚNG má hồng
      Anh dùng một TỐT qua sông chiếu hoài....
      Chiều em một nước cờ sai.
      Cho tàn cuộc sớm đỡ hoài tình em.




       
      Cuộc cuối

      Tàn cuộc cờ em cố thủ hoà
      Nhưng cờ anh mạnh, biết sao qua!
      Thoáng ngại em buồn anh nói nhỏ:
      “Ráng chờ anh nha...chút xong mà!”
      Quần đảo ba hồi anh chuyển thế,

      Em mừng khi thấy pháo anh lồng.
      Đúng thế em thường hay bắt pháo.
      Bỗng “đoành” một cái… thế là xong.   )

      P/S: Chùm thơ này tớ "thì thụt" từ đêm qua, sáng nay mới chỉnh trang lại 1 chút. Mong các bạn yêu cờ, yêu thơ cùng nhập vô xướng hoạ cho vui!
      (Hanoi-DAC - Xin thân ái tặng Ms cùng đánh cờ với HanoiDAC đêm qua...! )
      Thân!



      Môt trang thơ với bao kỷ niệm làm sao xóa nhòa.. thế mà nó đã xóa đấy... nó cũng không biết tại sao mình làm thế để rồi chỉ đọng lại trong ký ức thành nỗi day dứt đượm buồn... nó biết cả , tại nó cả , không thể và không muốn nhưng đã xảy ra rồi... kỷ niệm sẽ còn đọng lại khôn nguôi phải không anh??
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2008 01:14:25 bởi nguoitoithuong >
      #33
        nguoitoithuong 23.08.2008 01:06:12 (permalink)
        Lòng tin 
         
               Trang thơ HNSC nó mở ra như có một sức hút kỳ lạ, lạ kỳ và thu hút mọingười biết đến không phải là giới bình thơ chuyên nghiệp mà tất cả khách thơ lại là những nhà đầu tư nhỏ lẻ đã và đang tham gia diễn đàn chứng khoán, những người có tấm lòng yêu thơ với những ngòi bút vụng về và thư quán mở ra có ý nghĩa hết sức to lớn. Từ một nơi thư giãn thôi nhưng tiếng vang của nó khiến ai cũng biết đến CLB chứng khoán của tụi nó . 
               Vui cũng từ đó và buồn cũng từ đó mà ra. Vui vì nó làm được điều không tưởng... thu hút các nhà đâu tư đến với CLB của nó, vui vì CLB của nó hình thành và có vẻ bề ngòai khá chắc chắn đi kèm với danh tiếng về một CLB của thủ đô... bên cạnh đó nó buồn không ít vì có những người hiểu nhầm con người nó, cố tình hiểu nhầm con người nó để nó tự đánh mất niềm tin vào bản thân và không thể tiếp tục xứ mệnh đặc biệt của mình nữa - là người kết nối mọi thành viên với CLB... nhớ có lần nó đựơc người ta yêu mến bằng cách gọi điện thoại rùi vui vẻ, nhiệt tình tham gia CLB, người ta cũng không ngại ngần chuyển tiền cho nó để được tham gia một quỹ đầu tư của CLB trong khi chỉ biết nó trên diễn đàn, nghe giọng nó qua điện thoại... Chính vì thế nó càng phải công bằng và rạch ròi trong việc quản lý quỹ.... hưởng phần thua thiệt về mình để cho mọi người tin tưởng vào ban lãnh đạo cao cấp..

              Vậy mà rồi nó cũng ỏai , ỏai vì cái nhiệm vụ kia và oải vì nó bị một cú sốc khá lớn, nó không thể chia sẻ với ai. Nó nhớ bữa đó nó quyết định làm chuyến du lịch Sài Gòn, chân ướt chân ráo vào SG đô thị, vui chơi được dăm  bữa thì nó bị sốc và một mạch chạy thẳng ra Hà nội ngay. Chuyện cũng chẳng đáng gì nhưng đọng lại trong nó cái hình ảnh không hay, à thì ra người ta nghĩ nó vậy đó. Bữa đó nó nhận được cú điện của một kẻ lạ mặt, người đó nói giọng SG, nói nó không ra một cái gì hết, lăng mạ nó, nói rằng nó chỉ thích quan hệ với những đại gia, những kẻ nhiều tiền và cái việc nó đang làm là giả tạo là..rằng nó chỉ là dạng gái bao cao cấp.. không hơn...thôi rồi một thể loại những thứ và ngôn từ không đáng để nghe... Con bé sốc không nói được gì.. cúp máy và chạy thẳng về Hànội, chui vào trang thơ xóa sạch những thứ nó gây dựng và khóc....bởi từ bé đến giờ con bé coi trọng danh tiếng lắm...chưa ai dám xúc phạm nó nặng nề hơn thế, nó sốc nên không hiểu đó chỉ là những cú hích của những kẻ chọc gậy muốn phá nó mà thôi...

              Từ một thế giới ảo, nó biến hóa thành thật, tình cảm của những người nó biết thật chân thành, không ảo vì đơn giản thế giới ảo đó có lòng tin... Hơn ai hết nó biết được trong kinh doanh chữ tín quan trọng nhất, mà trang web của tụi nó là ảo nhưng những việc đầu tư kia không ảo tẹo nào...Mọi người cùng nó đồng lòng biến cái ảo thành thật, thành việc kinh doanh hết sức rõ ràng, tin nhau và đến với nhau.. trao đổi thông tin hai chiều hết sức chân thành, không vụ lợi, đó là những cái thật.. rất thật... Vậy mà sau cú sốc đó nó không vượt dậy được, con bé chưa bao giờ nghĩ có người hạ nhục nó thế, nó ức và cứ nghĩ mọi người đều nghĩ vậy..

              Một thời gian sau nó mới chịu mở lòng và những người yêu quý nó đã cho nó hiểu họ nghĩ gì về nó.. rằng con bé ngốc nghếch lắm...và khi đó nó mới chịu quay lại thư quán và tiếp tục khơi lại nhiệt huyết cho mọi người...

        Quãng thời gian qua đã đủ để nó có thể nhìn lại con đường nó từng đi... vui , buồn lẫn lộn.. được mất cũng nhiều. Có không ít trên dưới hai lần bài học về lòng tin mà cuộc đời đã thẳng thừng test nó và nó đã thua... bài test phải thi lại đồng nghĩa nó bị tổn thương về lòng tin. Đã hai lần nó tin người ta mà người ta trắng trợn cho nó ăn quả lừa... đau nhất là mang tình cảm của nó để lấy tiền bạc, tuy không nhiều nhưng cũng khiến nó chới với và buồn nhiều hơn. Cái mục tiêu duy nhất nó gây dựng từ những ngày đầu là niềm tin vậy mà nó không làm được chỉ vì nó quá cả tin....

        Nhưng cũng kể từ đó chữ " Bạn " được nó sàng lọc kỹ hơn,cẩn trọng hơn.. và nó có những người bạn lớn tuổi  đã bù đắp cho nó một lòng tin tuyệt đối để nó còn tin tưởng cho đến giờ...







        Cám ơn tất cả những người bạn tốt của tôi - đó là điều cuối cùng con bé muốn nói trong bài này 


        ghi lại từ cảm nhận của ThanhMai!
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2008 01:12:47 bởi nguoitoithuong >
        #34
          nguoitoithuong 23.08.2008 01:42:39 (permalink)
          Rượu



           
                Con bé khoái rượu, nó khoái rượu vì có lẽ được thừa hưởng một phần đặc tính gien di truyền của cha, nên mỗi lần đi đâu là cha lôi nó đi theo hòai . Cha là người thầy đầu tiên dạy nó chơi cờ, là người thầy đầu tiên dạy nó uống rượu và cũng là người dạy nó các văn hóa thưởng rượu cùng với cách nhập môn trên bàn rượu. Cha nói :
          - Nếu hiểu rượu chỉ là thứ uống say sỉn thì trình độ về rượu của người đó chỉ ở hạng thứ cấp.
                Và dẫn chứng cho cô con gái rượu của cha biết thế nào về văn hóa rượu để tránh bị đổ đồng là hạng thứ cấp, cha đã dạy nó cách thức thưởng rượu, cách nhấp từng ngụm rượu và khà..khà ra sao để cảm nhận hương vị rượu mà không thấy cay cay hay cháy rát họng. Cha nó ghét nhất kiểu " một khà..bảy tám gắp " hay còn gọi là phá mồi trên bàn rượu... mà hồi đó điển hình là nó
                Dĩ nhiên  tất cả mọi thứ lúc đó chỉ là lý thuyết thôi, cha chưa dám cho nó thử vì cha nói "rượu sẽ làm hỏng vị giác của con" và để duy trì cho con bé một vị giác hòan hảo cha cho nó thử sức đầu tiên  với nếp ga( một loại giải khát có ga mà hồi đó nó rất thích ) tiếp đến là bia- thức uống có nồng độ nhẹ hơn rượu. Con bé hợp tính cha, nên mỗi lần đi nhậu hay cỗ tết, nó thường được ngồi ngay cánh trái của cha. Hai cha con mỗi người một chén cũng khà khà như ai. Lâu dần con bé bắt đầu có khả năng phân biệt các mùi vị bia, loại nhạt nhẽo nhất là của bia cỏ, đậm đà hơn chút là của bia HN, uống có chút đăng đắng đậm đà là của tiger, đẳng cấp nhất , hay nói đúng hơn là khoái khẩu của nó chính là Heneken. Đã có lần cha cho nó thử 3 loại bia chỉ để tìm ra mùi vị của Ken, ba cốc bia sắp hàng giống hệt nhau, cha khiến nó thích thú...Để tìm ra hương vị Ken đối với nó không khó vì thích uống nên não nó ngấm hương vị Ken khó phai đó cộng với ký ức về Ken làm nó nhớ mãi. Nhớ lần đó nó nhấp từng ngụm chẹp chẹp cái miệng ra dáng lắm… nâng lên rồi đặt xuống, cha dõi theo từng cử chỉ của con bé và mỉm cười chờ đợi, cha muốn xem thành qủa của cha đạt được kết quả ra sao. Và thật bất ngờ  con bé  đã không phụ công cha, nó đã nói cho cha nghe ba cảm nhận của nó về 3 cốc bia và nó chọn cốc ở giữa, cha gật gù ưng ý lắm và nói :
          -   Mai sau cha kén rể, cha phải tìm chàng rể biết thưởng rượu cho con gái của cha mới được- cha nói
          -   Khó đấy cha à, thời nay nát rượu thì nhiều mà thưởng rượu có mấy ai – nó mỉm cười tinh nghịch
               Các bài học từ rượu của cha đã ngấm dần vào nó, chất nghệ sĩ, lãng mạn của cha cũng chuyển sang nó khi nào không  hay. Má nói :
          - Học gì không chịu học lại đi học ba cái linh tinh lang tang, con gái theo má nên học tứ đức tam tòng, học những nét thùy mị nết na chứ cứ nghe theo cha con rồi có ngày nhà người ta tống cổ ra đường.
                 Những lần đó cha thường bênh vực con bé chằm chặp, đúng là con gái rượu, đi đâu nó cũng được theo sát cha ... đến bây giờ cứ đi đâu thì thôi nhưng hễ về nhà là nó lại là bạn cờ thân thiết nhất của cha nó. Hai cha con có cái thú là thích vừa nhâm nhi rượu vừa chơi cờ ... Nó học được rất nhiều điều trên bàn cờ, từ những nước cờ hay cha dạy cho đến chuyện tình yêu, chuyện đời,chuyện đối nhân xử thế..Cha và má nó chẳng thể  gần nhau chính vì cái tính nghệ sĩ nửa mùa của cha - má nói vậy đó:
          - Cha chúng bay đào hoa lắm, hoài công hoài của theo cha chúng bay chết mệt- má thường buồn rầu cằn nhằn cha như vậy hòai .
          Và rồi cái gì đến đã đến, cha và má ly thân cũng đồng nghĩa việc anh em chúng nó ly tán mỗi đứa một nhà. Đến giờ nó không trách cha cũng chẳng trách má vì nó hiểu điều đó sẽ làm cuộc sống của hai người dễ chịu hơn, tránh những cuộc cãi cọ không đáng có xảy ra như trước kia. Nói thì dễ như vậy nhưng khi nghe tin cha  và má chia tay nó cũng sốc và buồn thiệt nhiều... nó đã từng vùi chôn đời vào rượu bia trong thời gian đó. Cha nhìn nó rũ rượi mà lòng quặn đau và ngay hôm đó chính thức cha cho nó hiểu mọi chuyện.. việc gì xảy đến khi hai trái tim không cùng nhịp đập, cha nói với nó như một người bạn chia sẻ với nó những cảm giác mà cha đang có và rồi hai cha con chìm trong men rượu - có lẽ  khi đó cha đã cho nó hiểu tình yêu là gì và tình yêu không có lỗi, không đáng xấu hổ để che đậy và dấu diếm... yêu ai đó không phải là tội lỗi, là kẻ tội đồ, chỉ có điều ít ai dám thừa tình yêu đó, ít ai dám làm dám chịu như cha. Sau hôm đó nó tôn trọng quyết định của cha và về sống với cha cùng dì .
           
               Người đàn ông duy nhất nó tôn trọng và đi tìm chính là hình tượng của cha, cha dạy nó thật nhiều điều cả tính cách phóng khoáng và lãng mãn... Và điều duy nhất nó mãi thần tượng cha là câu cha nói : 
          - Phàm ở trên đời phải có tình yêu thương và khi cha đã yêu ai cha sẽ phải có trách nhiệm với chính tình yêu của mình. Khi cha thổ lộ tình cảm với ai đồng nghĩa phải có trách nhiệm với tình cảm đó "đến chết ".... ngay với cả má con cũng vậy...cha đã tròn bổn phận..
                Kể từ khi đó hai cha con nó không còn khỏang cách... giờ đã là hai người bạn, một già một trẻ ngồi bên mâm rượu đàm đạo về chuyện đời chuyện rượu...và cả chuyện thơ ca...Nó thấy trong mắt cha ngời lên niềm vui tuổi già khi nó có mặt ở nhà... bên bàn rượu của hai cha con..
           
           
           
          ThanhMai's blog!
          đêm khuya 23.8.08
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2008 01:58:49 bởi nguoitoithuong >
          #35
            lyenson 24.08.2008 08:38:26 (permalink)
            Phải nói rằng: nhờ trang thư quán này, nên em Mai đã hé lộ chút tâm tình vào trang tùy bút. Điều mà người ta đã tốn nhiều công dọ hỏi, nhưng bây giờ nàng tự nói ra...
            "Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
            Ta có thêm điều mới để say mê"
            Em Mai hảy viết tiếp đi, những bộc lộ suy nghĩ của em thật dễ thương và chân thật; mà trên đời này sự chân thực bao giờ cũng đáng quí nhất, chắc em cũng hiểu tại sao anh lại thường vào trang của Liên Thơ, dù thơ không trao chuốt nhưng anh lại quí trọng, bởi do sự chân thật toát ra từ từng câu chữ...
            Với hoangau lại là sự thông hiểu giửa hai tâm hồn nhạy cảm, trong thi ca lại hợp cạ nhau ở tính thích trào lộng. Trong giới văn nghệ, tìm được một người gọi là tri âm tri kỹ, thật hiếm hoi.
            Em thích và biết chơi cờ tướng, vậy anh tặng em mấy câu sau để em biết nước cờ anh đang chơi nhé!
            Khai cuộc pháo đầu kèm mã đội
            Tấn công tới tấp ngựa làm ngòi
            Địch ngờ yếu thế đưa xe thủ
            Quên tốt sang hà đã có đôi
            Đến thế cờ tàn em phải thí
            Đỗi xe hay pháo cũng xong rồi
            Bắt vua, chém tướng nhờ mã tốt
            Em hiểu được rồi, cũng chịu thôi!

            LYênSơn
            #36
              Liên Thơ 24.08.2008 23:52:37 (permalink)
              Trích đoạn: lyenson
              Phải nói rằng: nhờ trang thư quán này, nên em Mai đã hé lộ chút tâm tình vào trang tùy bút. Điều mà người ta đã tốn nhiều công dọ hỏi, nhưng bây giờ nàng tự nói ra...
              "Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
              Ta có thêm điều mới để say mê"

              Em Mai hãy viết tiếp đi, những bộc lộ suy nghĩ của em thật dễ thương và chân thật; mà trên đời này sự chân thực bao giờ cũng đáng quý nhất, chắc em cũng hiểu tại sao anh lại thường vào trang của Liên Thơ, dù thơ không trao chuốt nhưng anh lại quý trọng, bởi do sự chân thật toát ra từ từng câu chữ...
              Với hoangau lại là sự thông hiểu giữa hai tâm hồn nhạy cảm, trong thi ca lại hợp cạ nhau ở tính thích trào lộng. Trong giới văn nghệ, tìm được một người gọi là tri âm tri kỹ, thật hiếm hoi.
              Em thích và biết chơi cờ tướng, vậy anh tặng em mấy câu sau để em biết nước cờ anh đang chơi nhé!
              Khai cuộc pháo đầu kèm mã đội
              Tấn công tới tấp ngựa làm ngòi
              Địch ngờ yếu thế đưa xe thủ
              Quên tốt sang hà đã có đôi
              Đến thế cờ tàn em phải thí
              Đỗi xe hay pháo cũng xong rồi
              Bắt vua, chém tướng nhờ mã tốt
              Em hiểu được rồi, cũng chịu thôi!

                      LYênSơn(Đích thị con khỉ già)

              Thế cờ
              Em hiểu được rồi cũng chịu thôi(LS)
              Làm sao phá được bao định kiến
              Xoá bỏ luật trời đã từ lâu
              Thế cờ ai sắp mà như bẫy
              Ai thí tốt quèn em biết đâu?
                              Lê Minh Liên Thanh Thơ
                              Đêm chủ nhật,24/8/2008  
                Lyenson thân mến ơi,đây là lời của kẻ hay đùa không phải lời của chị em tớ đâu.Chị em tớ "Văn võ song toàn",xét về ngoại hình thì "kha khá"; đức tính thì "tôn tốt",học lực thì"gioi giỏi" nên chỉ thắng chứ chưa thua ván nào cả...Tớ khoe để lyenson  được phổng mũi có các bạn các em thật tuyệt (tiếng địa phương ở quê mình thì nói là "Thật tiệt")Lyen son nhỉ?
                 Chúc lyen son,em gái cưng Thanh Mai vui nhé!
                 Thân thương...



              <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2008 18:25:38 bởi Liên Thơ >
              #37
                nguoitoithuong 25.08.2008 15:01:00 (permalink)

                Phòng thủ !



                Bữa nay thật bất ngờ khi con bé trở về Mai Hoa sơn trang, nó nhìn thấy.:
                - ".một màu đen đen... chấm thêm màu vàng ..một màu đen thêm màu vàng ..có hình chim bay"....
                Đó là màu chữ, màu icon và hình avatar của anh Chim Yến. Lại thêm một màu tim tím rất dịu êm của chị iu Liên Thơ...con bé vui mừng reo lên :
                - A ha ha Mai Hoa sơn trang có khách.. có khách  kìa !
                Vậy mà giờ nó mới trở về đáp lễ nè.. thất lễ quá thể đáng.. nó vui mừng lại online và viết vài dòng ngay khi đọc xong hai bài viết đáng yêu kia kìa.
                Mai Hoa sơn trang mở ra như một trang blog public với tất cả bạn bè nó rằng : " Đôi lúc con bé cần chia sẻ, và đôi lúc con bé đóng kín tâm hồn mình nhưng dù thế nào nơi đây nó vẫn muốn có sự chân thành từ tình bạn, tri kỷ... từ những gì mà cuộc sống đôi khi quên bẵng mất " vì thế ở trang này không còn là riêng tư nữa, những gì nó nghĩ , nó cảm nhận sẽ được chia sẻ tại đây với những ai còn yêu quý nó.. Mai Hoa quán sẽ như một quán thập cẩm có thể là nơi trao đổi thơ ca, cảm nghĩ, cảm xúc hay những dòng tản mạn ...của những người coi nó là bạn và được nó đáp lại bằng những tình cảm nồng ấm chân thành nhất.
                Quay trở lại tiêu điểm của hôm nay đó chính là việc trả lời bài của anh Chim Yến. Nó quen biết anh cũng không lâu lắm nhưng chả hiểu sao gần đây nó lại thích kêu anh là Chim Yến... Mặc cho anh có bài viết thanh minh cái tên yêu quý của anh ý đại loại là : 

                Tên mình vốn lót chữ YÊN
                Có người nỡ gọi Yến ơi Yến à!
                Kỳ này dao sắc mang ra...
                Cắt ngay Lờ (L) ấy, còn là YÊN - SƠN 
                (Lyenson)

                Nhưng với cái tính bướng bỉnh của mình nó không chấp nhận mà cứ khăng khăng gọi anh là Chim Yến, nó chẳng thấy kỳ cục gì cả mà nghe đáng yêu đấy chứ... vậy nên nó.. Kệ.. không thay đổi cách gọi đó cứ gọi vậy đó...
                Nhớ ngày đầu nó và anh Chim Yến gặp nhau bên tvvn, bữa đó nó open một quán SAY TÌNH, chỉ nghe tên quán thôi cũng đủ say chứ cần chi mò vào. Với bản tính đàn ông ham mê tửu sắc thì cái quán nhỏ đó của nó cũng đủ níu kéo vài đấng mày râu ghé ngang trong đó có anh Chim Yến :

                Anh theo bước em qua mở hàng
                Quán nhà em đẹp rộng thênh thang
                Khiến chân lãng tử dùng dằng bước
                Vừa mới trở về lại muốn sang

                ***
                Mình vào thư viện chiều nay
                Kết vườn Hội ngộ thơ hay bạn hiền
                Bạn ơi chắc bởi nhân duyên
                Nha đầu này mới vô liền nhà ta
                Thanh mai trúc mã hay là
                Mai này thấy mặt người ta hổng nhìn
                (Lyenson)


                Nghe anh chim Yến viết vậy, nó trong vai cô chủ quán nhỏ cũng phải dè chừng chứ, ai biết kẻ gian hay ngay gì đâu, thì cũng phải dò hỏi đã chứ.. nào mấy ai trong hoàn cảnh đó mà dám vồ vập cơ chứ :

                Mình kết bạn nha được không Mai
                Ôi lời đề nghị nghe rất nice
                Bồi hồi sung sướng em Mai nói
                Dạ ..rất sẵn lòng... thưa "anh trai" !

                Nó ướm  thử lòng người ta bằng mấy câu tứ tuyệt coi xem thế nào, và chỉ mún người ta là anh trai thôi hổng dám tơ tưởng gì đâu ... ai ngờ anh Chim Yến đáp lại nó ngay sau đó :
                 
                Này cô chủ quán, hỏi tên nàng?
                Năm nay đã đón mấy xuân sang?
                Bến mộng vẩn như ngày xưa ấy?
                Hay khách thuyền quyên khá bẽ bàng?
                (Lyenson)

                Oạch anh Chim Yến này cũng ghê phết nhờ.. cũng dám ướm thử hỏi mình kìa, vậy thì được rồi, hổng có sao hết, lấp lửng con cá vàng chơi... nè :
                 
                ThanhMai đích thị chính tên nàng
                Năm nay hai mấy cái xuân sang
                Chàng vào ứng thơ lời hỏi khéo
                Thẹn thùng e ấp, em dịu dàng
                Vậy là nó càng phòng thủ thì anh càng tấn công mạnh :
                 
                Ô hay! Tiên nữ hay là nàng?
                Vừa từ phương bắc gởi thư sang
                Lời nhỏ nhẹ đưa, vừa khôn khéo
                Em muốn vào Nam? Thật dễ dàng!
                ***

                Cùng người bạn mới

                Muốn qua sông phải bắt cầu
                Muốn đi thăm bạn về đâu bây giờ?
                Lang thang vai một túi thơ
                Không xu dính túi, thôi nhờ yahoo

                Em về nhớ mở Da hù
                Message anh add cho dù mới quen
                Về rồi nhớ accept nhen
                Anh em mình có nhiều phen chuyện trò
                (Lyenson)

                Vào vai phòng thủ thì phải phòng thủ cho khéo, không để địch thừa cơ hỏi được điều gì hết, nó phòng thủ thật chặt cả vòng trong lẫn ngoài, công thơ thì thơ thủ..còn công chat thì chat giữ...cấm ho he điều gì cả
                 
                Huynh ơi ! Em đã add rồi
                Yahoo đã mở em ngồi đợi anh
                Nhìn quanh ngó quẩn thật nhanh
                Mà sao em chẳng thấy anh bật đèn ( online )
                ThanhMai

                ....
                 
                Thế là anh em tụi nó biết nhau, vẫn chỉ dừng ở việc biết nhau, thi thoảng chat với nhau dăm câu chuyện thơ ca, anh cho nó biết những trang thơ anh tham gia, những diễn đàn anh lui tới nhưng những chỗ anh muốn nó tham gia thì không hợp với tính cách của nó lắm nên nó đành vẫy tay chào, cũng giống như diễn đàn tvvn nơi nó và anh cũng chiến tuyến chống lại 1 điều đơn giản mà nó thấy bất công...nó từ giã tvvn luôn kể từ vụ đó...... Rồi đến một hôm anh gọi điện cho nó và tiếp đến là hàng ngàn điều bất ngờ anh cho nó biết chỉ mong phá tan thế phòng thủ vững chắc của nó nhưng thành trì  vẫn không suy chuyển cho đến khi Mai Hoa sơn trang hình thành và khai trương mới dần hé lộ ít nhiều suy nghĩ của con bé.

                Hôm nay anh Chim Yến oánh thế cờ kia khiến con bé hơi đau đầu suy nghĩ, nó tính PM riêng cho anh để nói cho anh Chim Yến nghe thế nó phá nhưng  kỳ lạ chưa anh online mà không động tĩnh giề, không chào hỏi nó như ngày thường . Nó đành đánh bạo chào :
                - Hi anh ! Anh Chim Yến đi đâu rồi??
                Đợi một hồi lâu thì thấy dòng messenges của anh Chim Yến reply :
                - Dạ thưa dì, chú con đi vắng rồi... chào dì ạ
                Oạch nghe xong giật cả mình tự dưng được kêu bằng "dì"... hú hồn may quá mà chưa nói gì chứ không thì tèo....
                Thế rồi nó quyết đinh vào Mai Hoa ghi vài dòng cảm nghĩ. Trước tiên nó cám ơn chị iu Liên Thơ đã quan tâm và đã nhớ con bé ngươitoithuong bướng bỉnh hay quậy phá nè. Sau đó nó mún nói : Chào mừng chị đã ghé thăm trang nhà của nó, nó thiệt quý chị bởi chị có chút hơi giống người chị iu thân thương của nó ở Sài Gòn, người mà nó hay gọi bằng hai tiếng thân thương : Đại tỷ !
                Còn bài này nó muốn gửi riêng anh Chim Yến, lâu rồi không oánh Đường Thi " Cờ tướng" nên niêm luật lệch lạchết cả.. nhưng vẫn gửi anh nè
                 
                Phòng thủ!
                Đã hiểu ra rồi ...thế anh chơi
                Dùng pháo công em xưa quá rồi
                Nhớ mã làm ngòi giao chân tiến
                Quên chốt sang hà nên có đôi
                Đôi chốt áp thân vào thế khóa
                Song mã tung hoành...vậy là toi
                Thế cờ phòng thủ em giăng sẵn
                Hỏi anh còn muốn....tiến hay... thôi !
                (nguoitoithuong)
                 

                <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2008 16:22:38 bởi nguoitoithuong >
                #38
                  hoangau 26.08.2008 00:46:11 (permalink)

                  Trích đoạn: nguoitoithuong

                  hí hí tường thuật kiểu này là tèo em roài... nghĩa lộ hết roài... Ngâu bít được chắc em tèo thoai anh ơi




                  He he, Ngâu bít rùi nài ! Thế em tèo chỗ nào chưa em ơi ???  

                  (Hị hị, sợ Ngâu như sợ cọp thía à !    )
                  #39
                    hoangau 26.08.2008 00:59:56 (permalink)

                    Trích đoạn: nguoitoithuong


                    ...   kỳ lạ chưa anh online mà không động tĩnh giề, không chào hỏi nó như ngày thường . Nó đành đánh bạo chào :
                    - Hi anh ! Anh Chim Yến đi đâu rồi??
                    Đợi một hồi lâu thì thấy dòng messenges của anh Chim Yến reply :
                    - Dạ thưa dì, chú con đi vắng rồi... chào dì ạ
                    Oạch nghe xong giật cả mình tự dưng được kêu bằng "dì"... hú hồn may quá mà chưa nói gì chứ không thì tèo....



                    He he, huynh Chim Yến có đứa cháu thật thà quá ha ! Phải tay Ngâu í hả :
                    - Dạ thưa bà, ông nội con đi vắng òy ...



                    ntt ơi, viết tiếp đi ! Vào Mai Hoa Sơn Trang này đi đến đâu nín thở đến đấy hà. Thấy ntt chơi cờ tướng giỏi vậy, hn ngưỡng mộ lắm nha. Hn thỉnh thoảng chơi cờ vua thôi, còn cờ tướng thì biết con nào xếp ở đâu, con nào biết bơi con nào không là may lắm rồi đấy.
                    #40
                      nguoitoithuong 26.08.2008 14:46:37 (permalink)
                      Mùa Thu
                       
                      Trời Hà nội đang chuyển mình vào Thu, những cơn gió nhẹ mát đã thay thế cái nóng oi nồng của mùa hè rực lửa. Mùa hè đi qua lúc nào mà con bé chẳng hay cứ mải mê, cặm cụi vào công việc, hết việc thì cắm cúi vào thơ thẩn, viết lách và hoài vọng về một cái tình yêu mơ hồ xa xôi.. lúc thực, lúc hư.. . Hôm nay bất chợt cảm nhận mùa thu về thật diệu kỳ, mười hai giờ trưa vừa tạm dừng hết công việc là nó bật nhạc thả hồn đong đưa với bài : "Giấc mơ trưa" của Giáng Sơn... Thả hồn vu vơ, thanh thản ra ban công hít thở không khí ngoài trời và chợt nhận ra : " À Thu đã về " Mùa thu về không ồn ào như mùa hạ, âm thanh Thu thật nhẹ nhàng, những cơn gió thổi man mát làn da, cái nắng dịu dàng chiếu đủ để nó cảm nhận giữa trời thu dịu dàng lan tỏa, dễ chịu , ấm ấp không oi nồng . Đứng trên ban công tầng 4 hít thở không khí và ngắm nhìn dòng người phía dưới nó thấy rõ sự chuyển động của sự sống. Cây bàng rung rinh khoe tán lá trước cửa ban công.. gió cứ thế nhẹ nhàng thổi.... bất chợt nó nhớ lại mấy câu thơ mà hồi đi học nhỏ liu riu tụi nó thường truyền miệng nhau, cái hồi nhí nhảnh nào biết làm thơ ra sao, làm văn thế nào đâu, nhưng những dòng lưu bút hồi đó của nó viết cho bạn bè, đứa nào cũng thích, cũng muốn nó ghi.... chẳng biết có phải bởi những cảm nhận chân thành của nó với mọi người ...cũng có thể còn bởi cái  tính hay để ý  và  hay quan tâm nên cảm xúc của nó khác với đám bạn cùng lứa vô tâm kia chăng... nó không biết nữa...:
                       
                      Trước cổng nhà tôi có cây bàng
                      Tán nhiều lá rộng khoe nắng vàng
                      Sau mỗi buổi chiều hè êm ả
                      Yêu mến cây gió thổi nhẹ nhàng
                       
                      Nó không biết bài thơ này ai là tác giả nhưng từng lời từng chữ cứ đọng lại trong ký ức nó thôi, đọng lại cùng với những ký ức tuổi thơ cắp sách đến trường với những hàng sấu già, những cây bàng xanh lá.. và những tiếng ve râm ran trong tán lá bàng rung rinh trước  gió....
                      Mùa thu đến cũng là lúc con phố tràn ngập lá sấu rơi rụng và khi đó trò chơi thủa ấu thơ của tụi nó chỉ là những chiếc lá sấu kia, những trò đùa nghịch ngợm vun đống lá đốt khói um, với những tiếng cười trong trẻo vào những sáng dậy sớm đùa nghịch trên đường vắng...giữa thủ đô mà có một con phố nhỏ đã lưu giữ tuổi thơ của con bé ở đó đấy!
                      Con phố mà nó hằng yêu mến có lần nó bắt gặp con phố này trong thơ của Hoangau - Phố Quán Sứ.
                      Một con phố nhỏ yên tĩnh không ồn ào được chắn bởi dọc từ đầu này cho đến cuối phố là hai cái bệnh viện to đùng cứ chềnh ềnh ra vậy thôi...Ký ức cho nó nhớ lại cả ngôi trường đầu tiên nó học, trường tiểu học nho nhỏ nằm trên con phố hết năm này sang năm khác vẫn ở đó... vẫn từng lứa học sinh từ đó đi ra và đôi lúc ghé về ngang qua đó nó lại nhìn thấy hình ảnh mình trong cái cặp sách to đùng...Tuổi thơ êm đềm cùng với những cảm nhận về Thu đầu tiên trong tâm trí là từ thủa đó mà ra ..cho đến bây giờ mọi thứ đã thay đổi, con phố thay đổi, không còn yên tĩnh như xưa, nó cũng không còn ở nơi đó nữa và cảm nhận của nó về mùa thu không còn sâu sắc và trong trẻo như trước nữa....Có nhiều lúc nó thấy cảm xúc của nó vô hồn qua những lời thơ, những dòng tản mạn vô duyên nhất...đó phải chăng là khi cảm xúc bị bào mòn... có dần dần biến mất không nhỉ?
                      Nó sợ điều đó xảy ra nên mỗi khi nó cảm nhận được điều gì là phải ghi lại ngay như hôm nay chẳng hạn nó cảm nhận bài trưa hè của anh vậy, rất đáng trân trọng về..một trưa hè êm ả :
                       
                      CẢM XÚC TRƯA HÈ

                      Tong...
                      Tong...
                      Tong...
                      Chỉ là những trưa hè tĩnh lặng vắng tiếng ve
                      Mưa trợt đến
                      Ướt đẫm sân hè vàng hoè sắc lá
                      Tiếng nước hay tiếng lòng xao xuyến lạ
                      Rớt bên thềm
                      Xen lẫn tiếng mưa rơi...

                      Tong...
                      Tong...
                      Tong...
                      Những giọt nước cuối ngày như cũng muốn một lần thôi
                      Được góp cho đời
                      Những thanh âm dịu ngọt
                      Lung linh lắm trước khi vào lòng đất
                      Khẽ mỉm cười
                      Vì đã trọn một đời vui.

                      Tong...
                      Tong...
                      Tong...
                      Giọt nước nào mang hình bóng em tôi
                      Nhỏ đẫm ướt đôi tay không nhắn gửi một lời...
                      Đêm xuống
                      Đầy trời sao vẫn tối
                      Giọt nước nào,
                      Thấm buốt... trái tim tôi...

                      - Ngọn Gió Đêm 23/8/2008 -
                       
                      Hôm nay bất chợt nhận thấy sự thay đổi trong cảm xúc, con bé vội vàng mở Mai Hoa quán ra viết những gì còn đọng lại chút ít ký ức về tuổi thơ mà giờ đã bị lấp đầy bởi những con số, bởi những chữ ét sì hai gạch ($) kia và bởi công việc...mà đôi lúc nó đã quên...!
                       
                       
                       
                      cám ơn mọi người đã ghé chơi... cám ơn nhìu vì mỗi lần nhìn view page con bé lại thêm hứng khởi để viết tiếp..cám ơn những lời động viên đại loại như sau mà đọc xong con bé vui lắm :
                      NTT ơi viết tiếp đi..... chấm... chấm..chấm...
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2008 15:52:18 bởi nguoitoithuong >
                      #41
                        nguoitoithuong 27.08.2008 01:57:59 (permalink)
                        Người tình Hennessy
                         
                        Bữa nay ký ức của con bé bất chợt tạt ngang về sau cuộc trò chuyện nhanh của nó với anh Chim Yến. Anh đã nhắc nó nhớ lại cái trang web thân thương mà ngày xưa đêm nào nó cũng trong vai nàng Scheherazade kiều diễm và thông minh, khơi gợi sự chú ý và cuốn hút nhà vua vào những câu chuyện ly kỳ hấp dẫn sau mỗi đêm. Đêm nào nó cũng thức đến gần hai giờ sáng chỉ để post một câu chuyện mà nó sưu tầm hay một tác phẩm nó vừa hòan thành. Box " Ngàn lẻ một đêm" của nó ra đời như một nơi thư giãn giảm sì tret khá hiệu quả cho các thành viên chơi chứng của CLB mà nó đã tham gia.
                        Nhớ ngày đầu mở box nó không biết phải đặt tiêu đề ra sao và viết như thế nào để câu chữ không quá lố bịch mà vẫn thu hút được nhiều người tham gia. Một sáng lập viên, hay một hoạt náo viên khi trong đầu có sẵn ý tưởng thực hiện nhưng nếu chỉ đi sai nước cờ đầu tiên thì mọi thành quả đều đi tong. Vì vậy người khởi xướng các câu chuyện hay các chủ đề bao giờ cũng phải là người nắm chắc ngòi bút của mình thì mới thể hiện đúng vai mình muốn diễn. Vậy mà nó thì ngược lại, khi đó ngòi bút của nó còn non nớt lắm, câu văn còn xộc xệch, ý nọ chồng chéo ý kia chẳng ra làm sao cả.. cứ viết theo cảm xúc và nhiệt huyết lúc đó mà thôi, cũng may thêm vào đó nó còn có niềm đam mê viết, đọc, học hỏi và thế là nó dần dần tự sửa mình trong từng câu văn, trong từng lời nói. Về điểm này nó thua anh, bởi anh của nó rất khéo trong từng câu chữ, bài anh viết dù ngắn hay dài cũng thể hiện đủ ý muốn nói, đĩnh đạc, có chừng mực khiến ai cũng nể... vì lẽ đó mà nó hay để ý đến ngôn từ của anh, có thể đó cũng là cách dẫn nó lại gần anh hơn.
                        Nó nhớ có lần ngồi đọc báo cùng cha bên bàn trà, nó vớ phải bài " Người tình hennessy " nó đọc nghiến ngấu, từng lời, từng chữ thật hay. Một bài quảng cáo về một loại rượu ngoại với những ý từ thật nhẹ nhàng nhưng sao nó cảm nhận được nhiều cảm xúc đến vậy. Bài báo diễn tả một chuyện tình lãng mạn bắt nguồn từ dòng congnac sánh vàng chảy ngọt lịm vào cổ  tan ra mê li thơm đến nồng nàn quyến rũ, để rồi , cứ muốn uống hoài, uống hoài, uống mãi mà thôi...
                        Đọc từng dòng chữ trong bài nó cảm nhận được mùi rượu bằng khứu giác, bằng cảm xúc, bằng tất cả các giác quan mà nó có thể tưởng tượng được..tự dưng nó thèm rượu đến lạ..
                        Nó đưa bài đó cho cha, hai cha con ngồi đọc rồi nhìn nhau cười và tâm đắc với cách thưởng rượu của đôi tình nhân trong đó. Nó thấy hình tượng người đàn ông trong truyện hệt như cha nó vậy, cái nét phong trần từng trải kia là điểm mạnh đánh vào những trái tim yếu đuối mong manh.
                        Tác giả Hàn Phi đã cho nó thấy những điều cha nó dạy về thưởng rượu..quả đúng là không có trường lớp chính quy nào dạy cả. Tất cả điều đó chỉ xuất phát từ niềm đam mê rượu mà ra..
                        Câu chuyện bắt đầu như vầy nè :

                        Người tình Hennessy
                         
                         
                        Buổi chiều cuối năm dần cạn sau cả một ngày trời không ra nắng không ra mưa, thỉnh thoảng lây rây vài giọt rơi, thỉnh thoảng lại loang loang vài vệt nắng. Nàng lặng lẽ ngồi bên chiếc bàn kê sát cửa sổ mắt mơ màng nhìn những vệt nắng màu vàng sóng sánh đang chuyển dần sang màu hổ phách y như ly Hennessy trước mặt. Nàng nhớ anh. Cứ vào cái ngày tận cùng của năm thì nỗi nhớ lại nhiều hơn, lắng đọng hơn.

                        Nâng ly rượu lên, ấp vòng cung của chiếc ly ôm khít lấy cái mũi hếch mà anh vẫn bảo là "sự minh chứng cho tính bướng bỉnh " của mình, khẽ hít một hơi thật dài. Mùi hương thơm lan toả nhè nhẹ, có một chút hơi men cay, có một chút ngọt lắng, lại có vị đăng đắng...nhưng ngây ngất lạ thường - như cuộc tình của nàng. Anh gọi nàng là " người tình Hennessy ", bởi hôm đầu tiên gặp nhau, anh thấy nàng đứng một góc lặng lẽ uống rượu, mà lại là cognacchứ không phải vang như các quý bà vẫn chọn. Bộ đầm nàng mặc hôm đó cũng màu hổ phách - y như màu cognac mà nàng đang uống. Đôi khi nàng tự hỏi, nếu không có buổi tiệc hôm đó thì sao nhỉ ? Cái người đàn ông tóc bù xù bê ly rượu xăm xăm đến " mời người đẹp một ly " để rồi cuốn nàng vào men cay tình ái của anh.

                        Chuyện tình của họ như được làm từ rượu. Anh bảo nàng, uống cognac mà dốc thẳng vào họng thì đúng là phụ công người làm. Anh thường tắt hết đèn, đốt một ngọn nến, mà phải là nến thật đẹp. Nâng chai rượu một cách cẩn trọng rồi khẽ nghiêng chai để dòng rượu chảy từ từ vào ly. Anh dạy nàng, màu rượu nói lên rất nhiều điều, cũng như nhìn ngực để biết các cô gái đang ở độ tuổi nào vậy. Màu rơm vàng là rượu hơi " trẻ", vàng sẫm là lâu năm hơn, rồi đến các màu chứng tỏ "thâm niên" hơn là hổ phách, nâu hung...Nàng nhớ hôm đó, anh cầm ly rượu, vòng ra sau bàn, đứng phía sau nàng, khẽ kéo nàng hơi ngửa cổ ra đằng sau, tựa vào ngực anh. Anh bảo " em nhắm mắt lại " nàng thấy một mùi thơm hoa trái lan toả khi anh đưa ly Hennessy lên sát mũi nàng : mùi của hoa ly, hoa hồng, hoa nhài, có cả hoa diên vĩ ( như tưởng tượng của nàng ) và mùi đào , nho, hạt dẻ, xen lẫn mùi gỗ sồi...,anh nói đó là " montant " khi ta chưa lắc ly. Rồi tay anh khẽ xoay, xoay nhẹ nhàng, một hương vị khác nồng nàn và quyến rũ như một người thiếu phụ đang yêu trong đêm tân hôn - mùi của cognac.

                        Anh thường bảo, thời buổi này, nhiều người uống cognac, nhưng lại uống theo kiểu "ta đây", có tiền chứ không biết thưởng thức. Ai lại, đem cognac mà uống để nhậu, cứ dzô-dzô thậm chí với cả lòng lợn, thịt chó, đúng là phí rượu. Cognac chỉ để uống " thật nhã " phải thưởng thức bằng vị giác, nhấp từng ngụm nhỏ, thả lỏng người, để cho rượu chảy từ đầu lưỡi xuống họng. Anh thường chọn loại ly pha lê hình hoa Tulip - cách thưởng thức rượu truyền thống bởi hình dáng hơi bầu bên dưới và miệng nhỏ hơn ở bên trên của loại ly này giúp lưu giữ toàn bộ mùi hương của cognac và chỉ cho phép mùi hương toả ra dần dần khi uống. Thỉnh thoảng , anh cũng cách tân với cognac, dùng ly bầu loại thấp hoặc ly to, pha với soda, tonic hoặc đá, anh gọi đó là "phá cách". Nàng thường nghe như nuốt từng lời của anh, nhưng nàng có cách đến với Hennessy theo cách riêng của mình. Nàng thích đưa ly rượu vừa được rót khi mà mùi nó còn sộc lên ghé sát vào mũi và hít một hơi thật dài, cảm nhận tất cả hương vị của cognac bằng khứu giác. Rồi nàng đưa lưỡi khẽ nhấm nháp vị Hennessy ngọt ngào nơi đầu lưỡi và sau đó mới nhấm nháp một ngụm thật nhỏ. Tuyệt vời thư giãn. Tuyệt vời hưởng thụ và ...tuyệt đỉnh thăng hoa!

                        Hồi đó, bạn bè bảo, mày cứ theo thằng cha ấy, suốt ngày rượu với chè. Nàng đã cố công nói về vẻ đẹp của " thưởng rượu " chứ không phải " nốc rượu "mà chúng nó chẳng để lọt vào tai. Nhưng, giờ thì trào lưu uống rượu - không phải nói chuẩn hơn là " thưởng rượu "- đã là một phần" tất yếu của cuộc sống ". Nếu như cách đây ít lâu, hiếm ai thấy phụ nữ uống rượu thì giờ đây, cách uống rượu, cách cảm nhận rượu đã là một sự lãng mạn, với wishky đó là sự mạnh mẽ, cá tính thì với cognac là sự lịch lãm và một niềm hấp dẫn, quyến rũ "chết người"!

                        Thế rồi vòng đời cuốn xoáy, anh xa nàng, anh đã cập một bến mới. Nhưng nàng vẫn nhớ anh, vẫn thèm được như một con mèo nhỏ chui vào vòng tay anh ấm áp, để hít hà mùi mồ hôi oi nồng mạnh mẽ đầy nam tính. Nàng nhớ đến buổi lễ kỷ niệm ngồi nhìn nhau, cùng nâng ly Hennessy thơm nức mũi để rồi uống cùng với mắt môi nhau. Nàng nhớ cảm giác nằm lên bụng anh, ngửi mùi thuốc lá quen thuộc và nghe anh kể đủ các thứ chuyện chính trường, kinh doanh, đến chuyện cua gái hồi trẻ , chuyện cười và chuyện về người đàn ông làm ra rượu Hennessy - Richard Hennessy...

                        Giờ đây, nàng ngồi một mình bên ly Hennessy hảo hạng mà anh đã mua về tặng nàng hồi anh đi du viễn Châu Âu. Anh nói, chai rượu ấy - Richard Hennessy Cognac - được mua từ chính hầm rượu của nhà sáng lập, do ông này tạo ra từ năm 1774 . Richard Hennessy Cognac được biểu hiện toàn bộ sự đa dạng, chiều sâu , sự cân bằng , và tinh tế của các loại eau-de-vie rất lâu năm với mùi hương đậm đà thể hiện sự giao thoa giữa những kỷ nguyên của qua khứ và hiên tại, sự tươi mát của tuổi trẻ và sự vĩnh cửu . Khi ấy anh hứa vào ngày tận cùng của năm, anh sẽ cùng nàng thưởng thức mùi vị hoàn hảo của dòng rượu này . Nhưng rồi anh đã không thực hiện được lời hứa của mình . Và dù đến rồi đi " tôi cũng xin tạ ơn người " , ít nhất anh đã cho nàng biết đến một tình yêu cháy bỏng, đam mê cho dù với thời gian tình yêu ấy đã chát chao và đắng đau. Như một dòng cognac chảy ngọt lịm vào trong cổ, tan ra mê li thơm đến nồng nàn quyến rũ, để rồi , uống hoài, uống hoài, uống mãi...
                        Có lẽ giờ này anh đang nâng ly một ly Hennessy với một người đàn bà khác nhưng ly rượu ấy vẫn sẽ thơm ngon như mùi thơm nồng nàn của loại nho trắng vẫn đọng mãi trong lòng em, vì với anh em đã biết đến Hennessy và trở thành người tình Hennessy - không thể quên, không thể từ chối và say chọn một đời!
                        - Hàn Phi -
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2008 18:44:12 bởi nguoitoithuong >
                        #42
                          HL_99 27.08.2008 15:37:22 (permalink)
                          Muội iu của anh nhiều bí mật wa ! Tặng em bài thơ vu vơ này nhé.
                           
                                                                      Dẫu rằng chỉ là thơ thôi 
                                                                Mà như ước hẹn đôi nơi tìm về 
                                                                      Biết yêu khổ lụy tái tê
                                                                Cuộc đời ai chẳng lỡ thề vì yêu 

                                                                      Biết yêu cay đắng càng nhiều 
                                                                Cuộc tình dang dở bao điều xót xa
                                                                      Khổ người , khổ bạn , buồn ta

                                                               Thời gian đâu thể phôi pha chuyện tình 

                                                                      Tình yêu ! Sức mạnh vô hình 
                                                               Người đem dâng tặng , vô tình cướpđi
                                                                      Tình yêu định nghĩa là gì 

                                                               Như mưa bong bóng rơi thì vỡ tan 

                                                                      Thôi thì dù đã muộn màng
                                                               Tiếng yêu chưa đủ ta bàn thành thân
                                                                      Bạn ta , ta bạn vẹn phần 

                                                               Cho tròn nghĩa đạo một lần vì yêu .

                                                                      Đời này sống được bao nhiêu
                                                               Sống cho thanh thản quên điều đắng cay 

                                                                      Số mệnh thôi trách ai đây 
                                                               Vững vàng yên phận dựng xây cuộc đời ...
                          #43
                            HL_99 27.08.2008 15:52:52 (permalink)
                                                                     
                                                                   Thu tới chưa ?
                                                                
                            Mà lòng như thầm hỏi
                                                                        
                            Ừ !
                                                                
                            Sắp thu rồi !
                                                                
                            Lá vàng xào xạc rơi
                                                                
                            Mùa thu này em đã có tôi 
                                                               
                            Ta bên nhau những ngày nắng đẹp
                                                                
                            Mối tình thu ngàn năm không khép
                                                                Em và tôi trọn vẹn giấc mơ thu ...
                                                                                Nhưng !
                                                                Ta gần nhau bấy nhiêu thôi chưa đủ 
                                                                Nụ hôn dài , giấc ngủ chập chờn bên 
                                                                Tình yêu ơi ! Anh yêu mắt môi mềm 
                                                                Từng nụ cười trong em đầy quyến rũ
                            ...

                                                                                     *       
                                                                Lần đầu gặp , ngỡ tình yêu chưa đủ
                                                                Vị hương tình ấp ủ với thời gian
                                                                Dù cho hoa kia sớm nở tối tàn
                                                                Hai trái tim vẫn hòa cùng nhịp đập .

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2008 22:19:42 bởi HL_99 >
                            #44
                              HL_99 27.08.2008 16:19:56 (permalink)
                              im lặng một khoang xanh....ta hoài nuôi hi vọng
                              Một khung trời gió lộng .....Ta ngồi ngắm mây bay
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2008 16:56:28 bởi HL_99 >
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 111 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9