Phía tối tâm hồn tôi, là ....
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 8 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 111 bài trong đề mục
nguoitoithuong 29.11.2008 16:30:31 (permalink)
Con gái!



Con gái mít mướt, ừ con gái mít mượt thật, hơi tý là khóc, hờn và giận dỗi. Em, con gái 100% nhưng không biết khóc, không biết hờn giận ai …
- vì sao thế ?
- Không biết …anh nói đùa : Chắc tại em không phải là người có trái tim yếu đuối đấy mà?


- Ừ có thể …

Em thấy cảnh chia tay quá nhiều, rốt cục con gái vẫn khóc, có người con gái khóc lặng lẽ, âm thầm, cũng có người chửi rủa, lăng mạ người tình vì sao thế ..?? có phải vì còn yêu .. còn giận và còn phải chửi rủa..

- Ừ có thể …

Anh yêu con gái, yêu con gái mít mướt hay hờn dỗi…em đoán vậy, vì thế em biết mình không phải đối tượng anh nhắm vào, nên em vô tư khoác vai anh như hai thằng con trai ngạo nghễ đi đến trường ..

Nhớ có lần em nói em muốn mạnh mẽ như con trai, muốn làm con trai để thỏa trí tang bồng, ngao du sơn thuỷ … và ít nhất là muốn thoát khỏi vỏ bọc mít mướt yếu đuối ... thì ngay lập tức ước muốn đó bị giập tắt bởi câu nói lạnh lùng của anh :

- Điều lố bịch nhất của con gái thời nay chính là muốn trở thành con trai đấy em !

- Vậy ư ? Ừ có thể …

Vì muốn để điều lố bịch đó không thể xảy ra anh đã luôn sát cánh bên em trong suốt thời gian ở trường, trong những bữa tiệc, và ngay cả trong những ngày trọng đại nhất. Cứ lầm lũi, cục mịch, ầm thầm bên em như hình với bóng…Không hứa hẹn điều gì, không chiếm hữu thời gian của em và cũng không bó buộc em với thế giới xung quanh...nhiều lúc em tự hỏi : Tại sao ?

- Chẳng tại sao cả… vậy thôi !

Rồi có một buổi tan trường anh không sánh bứơc cùng em vì bên em là một gã con trai khác. Vài ngày sau đó em nói : Em đang yêu, anh ta cũng được đấy chứ anh nhỉ?

- ừ , có thể … nhưng …em hạnh phúc chứ ? ý anh là em thấy vui bên anh ta chứ ?

- Ừ , em vui, rất vui !

Em thao thao kể cho anh nghe về người bạn trai mới hấp dẫn em, rồi những giận hờn vu vơ khi người ta thờ ơ em …để rồi em nhận ra mình đã ngộ nhận tình yêu đó … Em khóc, lần đầu tiên em khóc trước mặt anh, nước mắt tuôn rơi không ngượng ngùng, em không biết từ bao giờ anh đã giang sẵn cánh tay cho em bờ vai để nức nở và nỗi buồn mau chóng tan nhanh. Em lại vô tư cười đùa, nghịch ngợm, ríu rít bên anh. Em vô tư đến nỗi không nhận ra niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của anh là khi ở bên em, khi thấy em cười, em ríu rít hát khe khẽ hay ngay cả khi anh đón em đến trường, em tóc tai bú dù ngáp ngắn ngáp dài khi còn ngái ngủ..

Lần thứ hai em nói, em có người yêu, vẫn câu hỏi cũ :
- Em hạnh phúc và vui vẻ bên anh ấy chứ ?


- Dạ vâng, em tin thế!

- ừ , anh chúc em hạnh phúc !

Công việc part-time chiếm ½ thời gian học hành, em và anh cùng chạy đua với thời gian để tốt nghiệp ra trường nhanh nhất. Anh vừa học và làm việc đan xen, còn em phải chia thân làm 3: Công việc - Học Hành – Tình yêu … khá vất vả nhưng rốt cuộc hậu vận cũng êm xuôi. Anh cử nhân kinh tế, theo học tiếp và ổn định công việc sớm hơn em. Em ra trường và quyết định lấy chồng rồi mới lo sự nghiệp.

Nhìn tấm thiệp cưới em gửi, anh giấu nỗi buồn và mỉm cười chúc em hạnh phúc. Ngày cưới, em cứ nghĩ anh không đến, ai ngờ anh đến sớm, trang hoàng nhà cửa, phông bạt bởi biết nhà em neo người, anh làm hết mọi việc rồi cáo lỗi ra về, em nhùng nhằng níu giữ, cho đến khi anh chìa ra tấm vé đi SG em mới chịu buông tay ...

- Hạnh phúc nhé em !

Lần đầu tiên em cảm thấy sắp mất một thứ quý giá vô cùng, nước mặt trực trào lăn ra, anh mỉm cười xoa dịu :

- Đừng khóc, xấu lắm, cười lên em, khi nào muốn khóc hãy gọi anh, anh sẽ về..

- Take care anh nhé!

Mấy năm không gặp nhau, em bận rộn với nhiều mối quan hệ, công việc, gia đình .. ít còn nhớ đến anh. Ngược lại anh vẫn nhớ tới ngày sinh nhật em, năm nào cũng có quà gửi về nhà bố mẹ em, vì anh biết nơi đó là nơi tìm em dễ nhất…

Năm nay khác với những năm trước, anh khiến em ngạc nhiên, không nhận ra anh, anh khác quá, khác thật nhiều, và cách anh làm em vui cũng khác trước thật nhiều, không cục mịch, lầm lũi thay vào đó là sự lãng mạn đến bất ngờ. Anh cho em một bài toán đố khiến em bất ngờ vô cùng khi biết lời giải, nhận được quà anh gửi đến tay được vài hôm thì em nhận được tin nhắn của anh :

- Lotus muốn gặp em Mai, mong em đừng từ chối, hân hạnh được gặp Mai tại Nắng Sài Gòn đường Nguyễn Chí Thanh, Mai nhé!

Em đắn đo vì không biết nhân vật đó là ai , đến… không đến…. đến …. hay không đến….. ừ thì đến.( nếu biết là anh em đã chạy vội đến chứ nào cần đắn đo ..)

Đến sớm tìm kiếm, chưa thấy ai ở đó, em vừa lẩm bẩm tính định nguyền rủa thì nhận ra hình bóng quen thuộc :

- Anh đó hả, lâu quá không gặp anh rồi, anh khác quá à ?- Em nhẩy tưng tưng trong chiếc váy quà tặng sinh nhật anh gửi :

- Ừ đúng là rất vừa, rất hợp và em rất duyên dáng!

- Trời, không chào hỏi em mà chỉ nhìn cái váy đó là sao?- Em giận dữ

- Tại em quyến rũ qúa mà, à còn đây nữa, giới thiệu với em : Đây là anh Bình bên NH Đại Á

- Úi không phải chứ? Anh Bình nữa này ? Hai người quen nhau hả ? vậy sao không nói sớm, ghét anh Bình quá, ra HN không kêu em là sao ?

- Thì đó tụi anh kêu em nè, bất ngờ phải hông ?

Đúng là thật bất ngờ, em lại gặp lại 2 người anh đáng mến. Em không dám nhí nhố nữa, ngồi im nghe hai người kể chuyện, đề tài lại xoay quanh Chứng khoán, vì CK mới tìm ra em, và vì CK mới tạo cho em những niềm vui và bất ngờ như thế…

- Em hạnh phúc không ?

- Em vui và hạnh phúc bên gia đình nhỏ của em…

- ừ vậy lời chúc phúc của anh có hiệu nghiệm rồi… vì thế mà mấy năm nay em không gọi anh về để mượn bờ vai này nữa mà … anh cố tình trêu trọc

- Giờ thì chưa , nhưng không bít chừng mấy năm nữa em kêu anh hoài cho vợ anh ghen chít anh đấy nhé!

- Anh chưa lấy vợ ….

- Tại sao?

- Vì chưa tìm được người ưng ý ? Ngày xưa tìm được một cô nhưng lỡ để tuột mất rồi..

- Anh trêu em hả , SG thiếu gì , ĐN cũng vậy !

- Ừ nhiều nhưng không hợp …

- Hi hi.. mà này anh làm thơ hay thế… ngày trước chả bao giờ anh viết thơ cả ..ngưỡng mộ anh luôn đấy !Em thích các bài của anh mà hay nhất là bài này nè :
 Vừa hay tin em bệnh
Ngỡ tim mình nứt đôi
Trời sao không dành lấy
Gánh đau này riêng tôi

Em yếu mềm như cỏ
Ngã quằn giữa bão giông
Phải chi tôi là đá
Cho em nương vào lòng

Chân trời mênh mông quá
Làm sao đến cùng em
Lời nguyện cầu cũng loãng
Vào không gian ảo huyền

Ước mong liều thuốc đắng
Đưa em về bình yên
Mong ngày mai còn đó
Bình minh em dịu hiền...



- Ừ buồn thì viết, mà ngày trước em có nói em thích đọc thơ đâu, anh viết nhưng bỏ đi hết rồi. Ngày trước anh viết nhiều về người con gái có trái tim yếu đuối và mít mướt nhưng cố tỏ ra can trường và mạnh mẽ. Cô ấy càng cố gắng bao nhiêu thì càng lộ ra vẻ yếu đuối bên trong và cần anh che chở. Anh viết nhiều cho cô ấy bởi anh yêu cô ấy, yêu cái nét ngây ngô và nhí nhảnh, nhưng chưa bao giờ đưa cho cô ấy xem vì anh sợ mất đi tình cảm đẹp đẽ của cô ấy với anh …Giờ anh biết cô ấy cũng yêu thơ trên Net, nên anh đã làm thật nhiều thơ mong cô ấy vui vẻ và thực tâm muốn cô ấy hạnh phúc!

Em ngượng ngùng nghe những lời tâm sự mà không thốt lên một từ… ừ thôi không nói lại hay hơn, em không muốn ảo tưởng cũng không muốn phá vỡ những gì đã được định hình lên khuôn khổ và theo quy luật sẵn có, em không thể chia trái tim mình thành trăm ngàn mảnh, với anh em lại càng không thể bởi em mãi dành tình cảm cao quý thiêng liêng cho anh hơn hẳn tình yêu tầm thường đơn giản đó anh trai đáng kính à, anh sẽ luôn che chở cho em dẫu cho anh ở phương trời khác lạ phải không anh ….

Em thôi không khóc, những giọt lệ lăn ngược vào trong sau mỗi đêm kể từ ngày anh ra đi xa em mãi mãi, cách biệt hai phương trời.... những vần thơ thôi không còn thổn thức đã kết thúc trang thơ mà em yêu thích, nơi em thả buồn vu vơ đấy anh !


ThanhMai's blog - 03.05.08








Những Giấc Mơ Dài (Sáng tác: Huy Tuấn - Thể hiện: Thu Minh)

Có những đêm anh xa em, em buồn lắm
Ánh sao khuya như cùng em đếm từng giờ
Mà đâu chỉ có một lần cách xa

Từng đêm em sống, sống giữa chơi vơi
Giữa những đắm say bên nỗi đau
Có khi nào tình yêu đến như giấc mơ?
Được yêu được sống chẳng còn vấn vương
Nồng nàn những giấc mơ dài có nhau

Và rồi từng đêm em mơ, em mơ
Giữa những đắm day bao nỗi đau
Vẫn biết rằng tinh yêu đến không như giấc mơ
Vẫn muốn bên anh bên anh ấm nồng
Tựa như một giấc mơ dài có nhau.........
#76
    nguoitoithuong 01.12.2008 14:20:14 (permalink)

     Vượt qua chính mình !!!


     
    Có đôi khi chính mình không là sự trở ngại, nhưng chính mình lại là những gì lớn nhất để vượt qua….




    Ngày đó có một chàng trai quen một cô gái trên mạng, anh quen cô vô tình trong một trận cờ qua một cái nick rất dễ thương “ Roses”
    - Anh  hơi phân vân tại sao em chọn nick “ Roses “ chứ không phải “ Rose” ?
    - Em chọn nick : Roses chỉ vì đơn giản cánh đàn ông các anh thường nghĩ mình là những chú ong thợ thích đánh hoa cả cụm, chứ chẳng có anh chàng nào thích sở hữu duy nhất một bông trong cả vườn hoa đẹp bao giờ .
    Cô nhí nhảnh vui tươi, tràn đầy sức trẻ như chính cái nick của mình, trái ngược với cô anh lại là một người trầm lặng, ít nói, già dặn với vẻ  chững chạc của một người đàn ông từng trải. Và họ quen nhau từ đó, trên thế giới mạng đầy ảo ảnh.. ai cũng nói chat chỉ là một thứ giải trí trên mạng ảo, nó không có thật trên đời, mọi người có thể lừa dối nhau, tâng bốc mình để thêm phần thi vị cho cuộc sống vốn tẻ nhạt đời thường nhưng dường như những điều đó lại không xảy ra với ho, nghĩa là từng lời anh kể rất chân thành, anh luôn sống thật với lòng mình và cô gái cũng vậy. Họ nói cho nhau về gia đình mình, về cuộc sống của mình, mỗi người có một cuộc sống khác xa nhau nhưng chính điểm khác nhau ấy dường như lại bù đắp cho nhau rất nhiều, giúp họ lại gần nhau hơn. Họ kể cho nhau nghe về một nửa của mình, về những người thân thiết nhất của họ, về những suy nghĩ và những điều trăn trở mà họ gặp phải trong cuộc sống,
    Sự chia xẻ đã dẫn họ gần nhau hơn. Cô gái luôn coi anh như một người thầy luôn hướng dẫn cho cô tìm ra ẩn số mà cuộc đời trớ trêu luôn thử thách cô, anh luôn là người đi trước dẫn dắt cô qua những bước đi nhỏ trên con đường đời dài dằng dặc những chông gai.
    Khi buồn cô gái thích uống rượu, thích nhâm nhi từng giọt rượu cháy rát họng, khi vui cô cũng thích rượu, rượu như một người bạn luôn song hành với cô và chưa bao giờ rượu bỏ rơi cô dù cho cô giàu có hay nghèo hèn. Anh không thích rượu, bởi công việc của anh thường xuyên phải tiếp xúc với chúng, anh ghét rượu nên anh luôn muốn cô tách khỏi người bạn mà cô luôn song hành. Khi buồn anh thích chơi trống và piano, anh nói:
    - Âm nhạc thực sự là một người bạn tốt luôn nuôi dưỡng tâm hồn anh, luôn cho anh những giây phút thư giãn thực sự, giúp anh xoá sạch những con số, những phương án kinh doanh, giúp anh thực sự là chính mình sau những ngày làm việc đầy căng thẳng và mệt mỏi....
    Đã có nhiều đêm anh gọi cho cô chỉ muốn cô nghe một bản nhạc piano do anh tự thể hiện, chỉ một bản nhạc mà không có thêm 1 lời nào kèm theo, một bản nhạc trữ tình du dương réo rắt trong đêm, kéo tâm hồn cô lại gần anh hơn qua từng nốt nhạc tràn đầy cảm xúc…
    Cô gái thích nhạc Trịnh, anh cũng vậy, uhm vậy đó ít ra thì anh và cô cũng bắt đầu có một điểm chung về dòng nhạc Trịnh. Anh có thể kể cho cô nghe từng giai thoại của Trịnh, từng bản nhạc của Trịnh, anh thích nhạc Trịnh đến nỗi mỗi lần anh kể về Trịnh dường như anh đang hoá thân vào chính nhân vật đó vậy. Anh nói :
    - Đời anh và Trịnh sao giống nhau ghê, cứ lao đầu vào công việc, để đốt cháy, để cống hiến và rồi số phận cũng chẳng khá hơn …vẫn cứ cô đơn và chết lạnh lẽo bên đời mà thôi..
    Cô thường vụng về trong sự an ủi, nên những lúc như vậy cô chỉ ở bên anh …nghe và im lặng… như một sự chia sẻ, đồng cảm với anh .
    Hai người chưa bao giờ gặp mặt nhau, họ sống cách xa nhau hơn ngàn cây số, khác nhau rất nhiều về phong tục tập quán, nhưng những điều đấy chẳng là gì mà ngược lại, có phần giúp họ hiểu nhau hơn, hiểu những phong tục của nhau hơn và hiểu cả những ngôn ngữ của nhau hơn.
    Cô cho anh thấy thế giới nhỏ bé của mình qua những trang blog, anh là người đầu tiên cô cho anh biết về thế giới nội tâm của mình… Qua những dòng cô viết anh biết cô là người đặc biệt .... anh nói :
    - Em sẽ thành nhà văn thực thụ nếu biết trau chuốt và gọt dũa nhưng câu từ bởi sự cảm nhận thế giới xung quanh của em rất tốt. Cám ơn đã cho anh đọc những dòng chân thành này ..anh không ngờ một cô bé ham kinh doanh như em lại sống nội tâm đến vậy!
    - Nó ngây ngô phải không anh ? – Cô ngượng ngùng
    - Không, ngòi bút của em rất chân thực, chỉ có điều anh sợ cuộc đời sẽ làm hỏng những dòng viết của em, hỏng cảm xúc của em mất thôi.
    Ngày lại ngày anh ở bên cô , cho cô xem thế giới của anh, một thế giới cực kỳ bận rộn với các cuộc họp báo, một thế giới của những người thành đạt, những vị CEO, manager … của các quan chức cấp cao trong thành phố nơi anh sống. Anh muốn cô biết một ngày của anh dài cỡ nào, lịch họp kín mít, và trong những buổi họp quan trọng đó anh thường mang cô theo, bằng cách nào ư ? bằng internet, những lúc đó cô cảm thấy mình như đang ngồi cạnh anh trong túi áo ngực của anh vậy. Anh cho cô nghe những cuộc họp báo qua voice chat, mỗi cuộc họp như vậy anh thường nhắc cô ghi nhớ những vấn đề chính, những vấn đề người ta nêu ra và những vấn đề anh đã giải quyết được. Mỗi lần như vậy cô thường thu chúng lại vào những cuốn băng nhỏ, lưu giữ chúng như một bài học bổ ích. Cô thích thú bởi các bài giảng thực tế và hữu ích của anh.
    Anh thông minh, đa tài, ngoài việc làm cố vấn Marketing cho các công ty anh còn là một thầy giáo khá giỏi. Cô nhớ lần đầu khi quen anh, anh nói
    - Em có biết ông Rober Orzechowski không ? ổng là cha nuôi anh đó . That’s why I can speak English better than Vietnamese…
    - Really ? thật không tin nổi. Anh may mắn vậy sao giờ này thần Cupid không đến với anh nhỉ – Cô lên giọng trêu anh
    - Cupid was kidnapped….. beause he never comes to see me ! He has been kidnapped by someone luckier people – Anh thở dài đáp lại
    - I don’t think so, maybe....he will come to you someday- Cô nói vui với anh
    - I hope so, I will make that trip as soon as I can … maybe tomorrow – Anh nói
    - Sorry ? where are you going to ..? Cô ngạc nhiên nghe lời thông báo của anh
    - … to Hanoi- anh thản nhiên đáp - ….prepared to meet with me huh!...
    - … oh...but I am not …ready – cô vẫn giữ giọng trêu trọc anh
    Giữ vẻ bình tĩnh anh nói :
    - I gave you a chance to meet and see me in real life …
    - Để làm gì cơ chứ, anh và em biết mặt nhau qua ảnh rồi đó thôi …- cô chống trả
    - Aha… picture is not gooooood…….. you can meet me, for a coffee … anh cười chế nhạo- Em không muốn gặp anh sao ? Được rồi em nhận file này đi , có khá đầy đủ về thông tin của anh trong đó nếu em muốn kiểm chứng, CV của anh đó.
    - Em nhận chưa ? anh nôn nóng
    - Yeah…! Câu trả lời lấp lửng của cô cùng hình ảnh con icon đáng yêu hiện trên màn hình
    - Giờ đã tin ông đó  có thật chưa ? và còn sợ ông ấy bắt cóc hay lừa đảo nữa hông ?
    - No……. but…….ur status is  … – lại dòng chữ lấp lửng của cô
    - Yeah, you now have ALL INFOR about me ! but divorced ! last year … looking for a new partner ! dòng chữ của anh hiện lên…. I am an honest person ! And that is why I need honest friend ! I have to go now … I will call u later Ok? I know…I know what you want to say … I want be ur friend… and that is why I sent you my CV … maybe see u tomorrow …Bye for now …nói xong anh vội vàng bỏ đi...
    Sự việc diễn ra quá nhanh khiến cô không thốt lên một từ …. Cái ngày anh nói anh ra HN khiến cô bối rối, cô cuống cuồng sắp đặt công việc đâu ra đấy để rồi thất vọng khi nghe tin anh không thể ra được vì một dự án mới cần anh ở lại…cô nghẹn ngào nghe tim mình đau nhói… Tiếp theo là hàng nghìn lần anh hứa sẽ ra và ở  bên cô, dường như cô chẳng còn chút niềm tin nào vào những lời anh hứa …có lẽ tình ảo hãy cứ để nó ảo sẽ đẹp hơn rất nhiều….
    Cô biết anh là người của công việc, anh sẽ chết nếu bắt anh ngồi một chỗ, anh hăng say công việc nhiều khi quên mất trái tim già yếu của anh không chịu nổi những sức ép của guồng quay công việc,nó đã quá già để chịu đựng nhiều đến như thế, đã nhiều lần nó đòi đình công nghỉ ngơi nhưng anh hoài không chịu. . Cứ nghĩ về anh cô lại xót xa.. có lẽ..phải..có lẽ chính anh đã cho cô niềm say mê công việc, cô như sản phẩm anh tạo ra, tính tự chủ và sáng tạo trong công việc đều do anh dạy cô cả, càng ngày cô càng thấy mình như một phiên bản y chang anh vậy …
    Anh là một nhà quản lý giỏi, ở mảnh đất của anh, anh là người nổi tiếng bởi tài năng và óc phán đoán, những chương trình anh làm đều mang lại nhiều thành công cho các công ty, mỗi dự án của anh làm thường mang lại lợi nhuận rất cao, không những thế nó còn có sức ảnh hưởng lớn đến các đối thủ cạnh tranh, khiến họ có 2 lựa chọn hoặc là chạy theo sau hoặc là đứng lại... siêu thị Nguyễn Kim chính là một ví dụ điển hình, khiến các trung tâm điện máy khác phải điêu đứng sau mỗi mùa sale off. Chính vì vậy có khá nhiều công ty mời anh về nhưng anh không chịu bởi anh ghét bị gò bó, anh thích làm việc trong môi trường sáng tạo, anh luôn muốn mọi người hiểu đích thực giá trị sản phẩm trí óc của anh làm ra, cũng như hiểu được giá trị con người anh. Anh bị quay trong guồng quay của công việc, điều có có nghĩa anh ít có thời gian ở bên cô. Nhớ lần anh nói:
    - Anh đã qua cái tuổi tán tỉnh vu vơ mất rồi cô bé ơi, nên anh sẽ không có nhiều thời gian cho những việc vô bổ đó đâu bé à !
    - Vậy sao anh, uhm đúng là anh quá già để làm những điều đó vì thế hãy đừng cố tán tỉnh em nữa...cách hay nhất là anh chịu để em tán tỉnh anh đi … được hông nè ? cô tinh nghịch trả lời
    Cô luôn vậy, giữ giọng cười trong trẻo, vô lo, vô nghĩ, cô cứ ở bên anh mãi cho đến khi tin nhắn của anh thưa dần, những cuộc điện thoại đường dài ngắn lại và những lần thất hứa nhiều hơn khiến tiếng cười của cô trở lên gượng gạo khi nghe anh nói sẽ ra Hà nội vào những ngày tới ……
    Cô tạm gác câu chuyện của anh lại vì vào dịp cuối năm công ty cô khá bận, thường là những mùa sale off hay hội nghị khách hàng đã chiếm gần hết đa số quỹ thời gian của cô. Công việc nhiều khi chiếm trọn vẹn cả trí nhớ của cô. Bữa anh ra cũng đồng nghĩa cô phải đứng ra tổ chức sự kiện trọng đại cho công ty. Một bữa tiệc cuối năm thay lời cám ơn khách hàng thân quen, trung thành và cũng là một buổi tiệc tối dành cho toàn thể khách hàng và tất cả nhân viên trong công ty . Công việc chuẩn bị cuốn hút cô cả một ngày nhiều đến nỗi cô đã xao nhãng cả những cuộc gọi của anh, anh nói sẽ đến Nội Bài sau 2 tiếng nữa … Cô mải miết làm việc, thỉnh thoảng không quên ngó qua đồng hồ…. đã quá 2 tiếng rất lâu rồi nhưng không nhận thêm một tin nhắn nào từ anh… Cô lại chép miệng “ hứa thật nhiều rồi thất hữa cũng thật nhiều “ dường như cô đã quá quen với điều đó, ngày trước thì cảm thông đôi khi có hơi buồn chút xị, sau này rồi cũng thấy bình thường…Cô thở dài và đi lựa chọn trang phục cho buổi tiệc tối, quần áo, đầu tóc, make up … chỉ ít phút sau cô từ một cô bé lọ lem bỗng dưng biến thành một nàng công chúa, cô không tin khi thấy mình trong gương, khẽ mỉm cười một mình và tự tin bước ra tiếp tục mọi công việc được giao.
     8 giờ tối hoàn thành mọi công việc, cô một mình đảo qua các bàn tiệc, trò chuyện dăm ba câu với người quen, rồi tự cho phép mình thư giãn hoà vào dòng nhạc du dương phía trên và nhấm nháp vài ngụm rượu vang ngọt lịm. Điện thoại rung lên nhè nhẹ phá vỡ mọi cảm xúc của cô, tên anh trong điện thoại cứ nhấp nháy liên hồi, cô bình thản nghe và vô cùng ngạc nhiên khi biết anh đang chờ cô ở sảnh ngoài, cô không tin vào tai mình hấp tấp chạy ra vẫn giữ nguyên điện thoại để nghe tiếng anh, để không bị nhầm anh với ai khác, ra tới sảnh rồi tai vẫn nghe giọng anh trong điện thoại, anh đứng đó cách cô 3 bước chân, nhìn cô không chớp mắt, cô cũng ngây người nhìn anh, tim cô đập loạn nhịp, cứ như một giấc mơ, là anh đây ư? Cô không tin vào mắt mình  … đúng là anh thật rồi, cô lẩm nhẩm trong điện thoại. Sau giây phút bàng hoàng cô dẫn anh vào nhập tiệc, cô để ý anh nhìn cô hoài không chớp mắt, cả hai không nói gì, tay anh nắm chặt tay cô không rời…
    Một điệu  nhạc Vales nhẹ nhàng vang lên anh đưa cô từng bước nhẹ nhàng, cô và anh chìm trong điệu Vales du dương, trữ tình…
    Kết thúc điệu vales anh mỉm cười thì thầm : Tối nay em thật đẹp và duyên dáng, anh không ngờ em trẻ và đẹp đến vậy… anh đã bỏ lỡ rất nhiều điều phải không em ?
    Cô thẹn thùng không nói..
    Tan tiệc cô đưa anh về khách sạn của anh bằng xe của mình, cô chỉ định đưa anh đến cổng khách sạn, nhưng anh đã thuyết phục cô lên một chút với anh. Vào cái giờ đó cô e không tiện nhưng cũng không muốn anh buồn.. cô đã đồng ý bước vào. Anh đưa cô vào phòng, căn phòng trở nên ấm cúng hơn khi anh đóng cửa lại và giang hai tay nhìn cô. Cô mỉm cười và vòng tay ôm chầm lấy anh. Cảm giác hai người xa lạ đã mất hẳn, anh ghì chặt lấy cô khiến cô nghẹt thở, cô hôn anh và không kìm nổi xúc động cô vội đẩy anh ra ……cái đầu cô đang đấu tranh với mọi thứ, bổng dưng chúng trở lên hỗn độn,  rối tung , cô không biết cô đang muốn gì …cô cứ mơ hồ chưa thực sự tin rằng anh ở kia trước mắt cô, muốn gần cô, muốn trao cho cô tình yêu của mình, anh muốn biến thế giới ảo trước mắt cô trở thành thực…và cô sợ... cô sợ.. tự dưng cô lại sợ, một nỗi sợ hãi vô hình khiến cô thu mình lại vào ngay chính cái vỏ ốc mà ngày ngày cô vẫn nương tựa, cô sợ phút giây ảo ảnh này sẽ mãi là ảo ảnh, cô sợ phá vỡ quy luật tự nhiên bởi tình ảo và thật sẽ khác xa nhau nhiều lắm, cô sợ trái tim mình vỡ vụn …
    Cô khiến anh khó hiểu, anh giơ passpost cho cô xem, và như đã hứa anh đọc cho cô nghe bài báo mà anh đã viết. .. Đầu óc cô trống rỗng chẳng biết anh đang đọc gì…. cô muốn về , muốn trốn chạy cảm xúc thật của mình …Cô rời khỏi khách sạn hẹn ngày mai sẽ đón anh, cô bỏ chạy và để lại trong anh một dấu chấm hỏi ngơ ngác … cô phóng xe như điên.. cô khóc , cô sợ anh thấy được cảm xúc thật của cô …cô sợ sự tôn trọng sẽ biến mất …  cái tin nhắn đáng ghét của anh ngay lúc đó khiến cô khóc oà …I did my promise! The rest is all yours! You can have me or never!Anyway, I’m only the 3rd room.!
    Cả một đêm không ngủ, cô  nghĩ đến hai người đàn ông của mình đang say giấc, cô thấy mình thật ích kỷ…đầu óc trở lên trống rỗng cô không biết ngày mai sẽ nói gì với anh…
     
    Cô bắt đầu kể cho anh nghe một câu chuyên, để giúp anh cố hiểu được cái cảm xúc mơ hồ của cô, về một cậu bé chăn cừu làm mất lòng tin của mọi người, để rồi nhận được bài học đắt giá về lòng tin. Cô ứng dụng câu chuyện đó vào những lần thất hứa của anh, giờ cảm giác của cô rất mơ hồ chưa cảm nhận cô có anh, và tất cả những nỗi lo sợ của cô, cô thổn thức với anh mong rằng anh hiểu cô hơn….Anh nhìn cô với ánh nhìn cảm thông, ôm cô vào lòng nhẹ nhàng như ôm một chú mèo con…
    Một tiếng cuối cùng anh ở trong thành phố của cô, khoảng cách  sao gần quá…mong manh và dễ  vỡ .. họ đã có những giây phút tuyệt vời để cảm nhận nụ hôn chảy bỏng của nhau, sự cuồng nhiệt của họ dường như không giới hạn …và tiếc rẳng cả hai cái đầu quá tỉnh táo để nhận thức sự vội vã sẽ giết chết tình yêu, sự tôn trọng là tôn chỉ sống của của mỗi người ….
     
    Thời gian trôi thật nhanh, cô ngồi đó ngắm nhìn anh chế ngự bản thân bằng điếu thuốc, cách anh nhả khói và gõ tàn thuốc rất bối rối….Mắt anh nhắm nghiền lại không dám nhìn ngắm cô vì sợ trái tim cuồng nhiệt của anh sẽ chiến thắng lý trí. Điếu thuốc làm anh tỉnh táo hơn .. . Cô ngồi đó ngắm  nhìn anh, mùi Hugo for men quyện với làn khói thuốc tạo nên một cảm xúc mạnh khiến cô nhớ mãi không quên … để rồi đã nhiều lần cô va phải mùi hương này, và giật mình ngơ ngác nghĩ đến anh … Cô cứ lưu giữ hình ảnh của anh trong tim, hình ảnh người đàn ông chế ngự cảm xúc với điếu thuốc trên tay mãi mãi luôn là hình ảnh đẹp và ấn tượng trong lòng cô…..
    Chỉ khi anh rời khỏi cô, cô mới thấy mình hụt hẫng, trống trải, cô muốn ra ngay sân bay nhìn bóng dáng anh lần cuối, muốn giữ chặt anh lại, muốn ôm anh thổn thức và hơn thế nữa cô đã từng nghĩ sẽ bỏ mặc mọi thứ, sẽ theo anh đến cùng trời cuối biển….tay cô bấm điện thoại gọi cho anh, tiếng anh vẳng bên tai cho cô hiểu rằng anh đã rời xa cô, cô phóng xe loanh quanh thành phố của mình , ngơ ngác qua từng con đường có dáng anh và cô, có những kỉ niệm của họ mà vừa mới chỉ  xảy ra ngày hôm qua…. Cô đã làm những điều cô phải làm, cô đã làm tròn trách nhiệm của cô với cuộc sống, với người thân nhưng cô không làm tròn tình cảm với anh … trớ trêu thay …
    Cuộc sống thật nhiều thử thách, luôn tạo ra những trớ trêu thử thách lòng người, đó là lần cuối cùng cô vượt qua chính thử thách của bản thân… có lẽ số phận của cô là phải rời xa anh … có lẽ đó là điều đúng đắn nhất mà cô đã làm…
    Giờ này khi cô viết lên nhưng dòng trên cũng là lúc cô để lòng mình tĩnh lặng, để cái tâm mình yên tịnh, đã 3 năm cô lao đầu vào công việc để cô là chính cô … Cô chỉ biết cám ơn cuộc sống này cho cô biết cô luôn có những  người thân yêu bên cạnh, cho cô đi đúng con đường cô đã chọn để cô không phải hối hận khi nghĩ về anh …. Trái tim cô đã thôi thổn thức, nó vẫn luôn dành ngăn thứ 3 cho người cô yêu mến nhất…
     
    Chàng thầm mong nàng sẽ ở lại bên chàng để vơi đi nỗi mong nhớ ngày đêm....Nàng thì vội vã trốn chạy vì e rằng cảm xúc sắp nổ tung sẽ làm tổn hại đến những giá trị vĩnh hằng....
     
    Và chính họ đã trốn chạy những cảm xúc chân thật nhất của mình...để rồi khi cách xa nhau hàng vạn dặm, họ lại mong muốn thuộc về nhau...
     
    Hãy vượt qua chính mình.....vượt qua những cảm xúc chân thật nhất, mà đôi khi chúng ta chỉ được một lần cảm nhận, trước khi nó vụt trôi đi xa....Tiếc thay đó chính là điều mà tất cả chúng ta đã vẫn làm....và chỉ khi điều ấy vuột mất....nó tạo ra cảm giác chông chênh và xao xuyến thôi thúc và đốt cháy tất cả tâm trí...Ôi nếu như....những chữ Nếu đáng ghét ấy không tồn tại....như chính chúng vẫn luôn tồn tại...
     
    Chàng ra đi mang trong lòng nỗi khao khát cháy bỏng có được giây phút xưa....chỉ để cam đảm vượt qua ranh giới mong manh ấy...Nàng thiêu đốt mình và hỏang hốt nhận ra đang vẽ lên trong lòng và hành động mình chân dung của những đê mê mạnh mẽ...và tâm trí thì lang thang phiêu bạt qua khỏang không để tìm về chàng..!
     
     
      
     
     ***
     
     
     
     
     
    Người ta thường nói " Tình đầu, tình cuối là mối tình đẹp nhất" nhưng với cô đây không phải mối tình đầu, cũng chưa là mối tình cuối nhưng lại là mối tình ảo đẹp đẽ nhất cô còn lưu giữ trong tim.... đã ba năm cô để nó ngủ quên trong căn phòng thứ ba lạnh lẽo cho đến đêm qua, một người bạn thực lòng muốn cô kể lại.. thức cả đêm để viết những dòng chân thực về mối tình  ảo vốn không đoạn kết mà cô đã bỏ quên...trong những năm qua !
     
     
     
    ThanhMai-30.11.2008 
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2008 18:06:01 bởi nguoitoithuong >
    #77
      hoangau 03.12.2008 22:35:57 (permalink)

      Muội ơi, để tỷ nín thở chờ lâu quá là ... hại sức khoẻ lắm đó nha !
      #78
        Ct.Ly 03.12.2008 22:41:04 (permalink)
        #79
          lyenson 03.12.2008 23:09:20 (permalink)
          Mình dốt tiếng Anh nên cứ nghĩ Roseshồng nhiều cánh chứ!
          Mà có ai dám ôm nhổ cả cụm hồng bao giờ cà? Gai hồng đâm chít...
          Bứt từng bông thì còn có thể .
          Nguoitoithuong bi giờ có nhiều đồng minh quá hen! Công tử Lỳ cũng lên tiếng binh vực nữa kìa.
          #80
            hoangau 04.12.2008 00:14:35 (permalink)

            Trích đoạn: lyenson

            Mình dốt tiếng Anh nên cứ nghĩ Roseshồng nhiều cánh chứ!
            Mà có ai dám ôm nhổ cả cụm hồng bao giờ cà? Gai hồng đâm chít...
            Bứt từng bông thì còn có thể .
            Nguoitoithuong bi giờ có nhiều đồng minh quá hen! Công tử Lỳ cũng lên tiếng binh vực nữa kìa.


            Hic, thía mờ cũng đòi. Anh đã thấy bông hồng nào 1 cánh chưa ?

            Em cũng chưa thấy có ai dám... ôm nhổ cả cụm hồng, nhưng mỗi tay bứt một bông thì rùi.

            hi hi hi
            #81
              HL_99 04.12.2008 15:27:01 (permalink)
              Muội iu ơi em viết tự truyện thật hay và nhiều cảm xúc..


              Với Lotus thật là một dấu chấm vô hình , Thơ anh ấy hay và lãng mạn.
               Có thể một nhà thơ lớn có nhiều bài thơ hay nhưng đại ca em ko thuộc được bài nào , nhưng ở Lotus đại ca đọc có một lần rồi thuộc..
              Phải chăng khi người đã đi xa thường để lại đời những dấu chân kỷ niệm. "Rồi mai này người còn nhớ đến ta"  


                    ********

              Trưa nào cũng ghé qua
              Mong chờ nàng thơ đến
              Lời thề xưa em hẹn
              Gặp nhau chỉ trong thơ

              Giờ em mở quán thơ
              Ngày nào anh cũng đến
              Nhưng em hoài thất hẹn
              Anh vẫn hoài bơ vơ

              Vì đời không như mơ
              Anh trốn vào trong mộng
              Vậy mà không em ơi
              Ta vẫn hoài xa cách

               
              Lotus


              ~~~~~~~~~~~~~~

              Bài thơ hay cuối cùng
              Gửi em ở quán thơ
              Là lần cuối tương phùng
              Hẹn nhau chốn xa mờ

              Chưa lần anh lỗi hẹn
              Để em phải đợi chờ
              Nhưng lần này thất hẹn
              Xa rời cả trang thơ

              Ai trong đời chẳng vậy
              Yêu rồi biết mộng mơ
              Ẩn hồn trong trang giấy
              Chút tình thơ dại khờ

              Hôm nay như mọi ngày
              Thơ anh đến tìm em
              Như duyên trời định vậy
              Bóng ai khuất bên thềm ...

              Thôi ! Đường đời đôi ngả
              Mệnh phải chia ly rồi
              Anh ra nơi biển cả
              Em ở lại đời thôi

              Vĩnh biệt thơ và người
              Lời chia tay thật vội
              Cuộc đời chia hai lối
              Thơ một mình đơn côi

              Tôi vẫn mãi là tôi
              Tôi dù xa lạc lối
              Tôi nhớ người nhớ cội
              Tôi mãi mãi lẻ loi ..... Thank Lotus đã để lại những vần thơ hay , gieo những cảm xúc lạ ...! Vài dòng họa với người ...


              Khoangxanh
               
              Bác khuyên tôi đấy ư? Lotus tôi xin cám ơn, bác có giống tôi không ?

              Tôi đã gặp em một tâm hồn
              Nửa vầng trăng sáng lạnh hoàng hôn
              Những dòng vu vơ sầu rất thật
              Tim tôi đồng cảm một nỗi buồn

              Tôi đã yêu em một tâm hồn
              Nhưng chẳng thể nào đến gần hơn
              Khoảng cách không gian vời vợi quá
              Tôi sợ làm em sẽ thêm buồn

              Tuy đã dặn lòng không được yêu
              Nhưng sao vẫn thấy nhớ thương nhiều
              Câu thơ càng lúc càng say đắm
              Lòng tôi bối rối biết bao nhiêu

              Tôi chỉ muốn em thật sự vui
              Dám đâu gieo nhớ đến cho người
              Nếu lỡ vô tình làm em khóc
              Tìm này tôi chắc vỡ làm đôi

              Em cứ quên tôi, bỏ tôi đi
              Tôi quen chịu đựng chẳng hề chi
              Hơn để sau này em đau khổ
              Tôi còn xa xót gấp trăm kỳ

               
              Lotus


              *********************

              Ôi xót xa thay một kiếp người
              Vui thì chưa trọn sầu chưa vơi
              Cay đắng trong đời âm thầm chịu
              Chỉ muốn người thương hạnh phúc thôi ...

              Gặp lại nhau chi hỡi ơi người
              Để sầu để khổ nát lòng tôi
              Cuộc vui chưa tàn người đã vội
              Ra đi để lại tôi với đời ......



              Giờ đọc lại thơ người
              Lòng ai có lẻ loi
              Trái tim kia rụng rời
              Khi người đã xa tôi

              Tình yêu xa tầm với
              Là tình yêu đơn côi
              Tình yêu xa vời vợi
              Thì thôi mất nhau rồi

              Lotus hỡi chàng ơi
              Chàng tình si là thế
              Tình chưa thắm lệ rơi
              Cõi tình giờ hoang phế ....

               
              Khoangxanh
               
              Thật là những kỷ niệm đẹp phải không muội ! Thời gian sẽ xoá nhoà đi tất cả chỉ còn lại những dư âm của những ngày tháng cũ.
              Em dành thời gian cho mình và giữ gìn sức khoẻ nghe muội iu . Chúc em luôn vui tươi và hạnh phúc.
               
               Đạica Kx
               
               



              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2008 23:40:44 bởi HL_99 >
              #82
                nguoitoithuong 06.12.2008 14:20:09 (permalink)
                Bạn  nghĩ độ tuổi nào thích hợp cho việc đi lấy chồng?
                 
                 
                Một đề tài khá thú vị mà chỉ có 2 thành viên nữ tham gia thì quả là đáng tiếc, nguoitoithuong vào trang này ngay khi được chủ nhân topic giới thiệu và mời mọc vô quậy phá. Bữa đó thiệt tình quá bận, nên đành hứa suông với người ta để rồi mấy bữa nay cứ thấy áy náy làm sao... vì tội chưa trả bài.. Đêm nay dù hai mí mắt cứ díu lại, khép chặt đòi "go to bed" nhưng lỡ lời đã hứa nên nguoitoithuong đành phải lấy 2 que tăm chống 2 mí mắt lên để gõ mổ cò trả bài nè
                Mới dạo qua một vòng mà đã thấy mọi người bàn bạc rất xôm, có mấy ý chính mọi người nói hết cả rồi. Đúng là cái câu hỏi kia nếu chỉ đọc qua thì ý rất hạn hẹp. Độ tuổi thích hợp để "chống lầy" là bao nhiêu ư? đó, đơn giản lắm như tỷ tỷ Ngâu  nói đúng rồi đó hoặc mọi  người vào chỉ cần tích lên cái câu hỏi điều tra ở trên là đủ. Nhưng nếu chỉ hiểu như vậy thì người lập ra cái topic này chắc chắn nản lắm vì hổng moi thêm được thông tin nào cả .  Bởi vậy nguoitoithuong nghĩ rằng câu hỏi kia không hạn hẹp đến vậy đâu, đấy chính là câu hỏi mở đó với đầy đủ ý tứ rất rộng nữa nè, : "mong các bạn (nhất là phái nữ) vào cho biết ý kiến của các bạn; về tuổi nên lập gia đình của chị em ngày nay, cũng như các mặt tiến bộ hay tiêu cực của việc “muộn lấy chồng”?? vậy đó

                Hẳn những ai đọc từ đầu sẽ thấy rõ các bài phân tích lợi hại của việc lấy chồng muộn ( ảnh hưởng tâm sinh lý, tuổi tác sinh con cái..) và ảnh hưởng của việc lấy chồng sớm nữa chứ. Đúng như các bài trên đã nói hết rồi, bữa nay nguoitoithuong sẽ viết riêng những suy nghĩ của mình với đề tài này nha ( có gì hổng phải mong bà con miễn trách)
                Một cô gái cứng tuổi vẫn còn độc thân giờ đây không còn gì lạ so với ngày xưa, nhưng tại các công sở, họ vẫn là mối quan tâm của nhiều người....?? tại sao vậy nhỉ?  theo bạn thì những cô gái đó sẽ cảm thấy thế nào? và vấn đề của họ là gì?
                Ngày nay xã hội càng phát triển thì phụ nữ càng năng động và giỏi giang hơn. Họ ham học hỏi, thích đua chen, thăng tiến, thích được thể hiện mình ngang ngửa phái mạnh để xứng đáng với câu " Nam nữ bình quyền ". Trong các công ty nước ngoài hầu hết các chị em thành đạt đều giữ những chức vụ khá quan trọng, giỏi giang, xinh đẹp, họ là điển hình của danh hiệu " những cô gái ngàn đô " đã thể hiện mức lương và vị trí tương xứng của họ. Thế nhưng sự thành công trong sự nghiệp rất khó đi liền với tình yêu và hạnh phúc.Vì vậy những cô gái của chúng ta mắc phải một vấn đề cực nan giải : Làm sao kiếm được một tấm chồng xứng đáng?? Việc chọn lựa một anh chồng giờ không hòan toàn do phái mạnh quyết định nữa Bởi các cô gái thành đạt, có điều kiện để mơ ước một cuộc sống phù hợp, một đức lang quân phù hợp mà không hẳn bằng mọi cách, không hẳn thấy ai cũng vơ liền . Các cô gái đó quá bận rộn với các vấn đề của mình, không phải không có ai để lấy, mà là lấy người thế nào kia.? Đấy, " chống ề" một cách sang trọng thời nay là thế đó hay nói cách khác là kiểu ế rất " xịn " : có bằng cấp, có tiền bạc và sự nghiệp và đặc biệt hơn là họ có niềm đam mê khác ngang ngửa hôn nhân.
                Chính vì thế hiện nay đã xuất hiện xu hướng các cô gái "lười yêu","lười lấy chồng" họ ngại yêu chỉ vì đơn giản thời gian của họ bị các niềm đam mê kia chiếm hữu mất. Xã hội phát triển, vì thế việc cho con cái du học, xuất ngoại, biết nhiều ngôn ngữ vi tính, mở rộng nhiều mối quan hệ đã khiến giới trẻ quá bận rộn vào mọi thứ: các forum, các blog, game, các CLB, các thần tượng ca nhạc điện ảnh,.. và cả một nền văn chương trên mạng... chỉ để chơi thôi nhưng cũng khiến các giới online thức khuya lắm... tạo cho họ một môi trường sống gấp gáp vì thế họ trở nên lười yêu, nhưng lại rất đam mê kiếm tiền và thích du lịch.. Họ dần dần thờ ơ với hôn nhân đến nỗi có một số chị em tuyên bố " tôn thờ chủ nghĩa độc thân " " Chả cần lấy chồng đâu " Bây gìơ cũng có khối các cô gái , ca sĩ, người đẹp nổi tiếng cũng tự tìm cách sinh con đấy thôi? Họ đâu có cần ông chồng nào đâu mà vẫn sống vui, vẫn sống đẹp mà chẳng bị người đời chê trách như : " Không chồng mà chửa mới ngoan " Nào đâu có bị cạo gáy bôi vôi, thả sông như ngay xưa nữa nào... Họ ế không phải vì kém cỏi, xấu xí, nghèo khổ hay thất học mà chỉ đơn giản họ sợ vớ phải các ông chồng không ra gì thì đời còn khổ hơn Và đến đây có phần vấn đề cũng được sáng tỏ hơn phần nào dành cho phái mạnh : phải làm sao cố gắng hơn nữa, hòan hảo hơn nữa giỏi giang hơn nữa để xứng tầm với tư duy tích cực của các cô gái
                Nguoitoithuong có một cô bạn gái cũng chạm ngưỡng "ê sắc" đã chia sẻ chút cảm giác mà cô ta đang cảm nhận về vấn đề trên, cô ta thở dài nói :" Vẫn vậy thôi, chờ đợi hòai chưa thấy nhưng có lẽ cứ sống theo bản năng lại hay hơn! " Nguoitoithuong tâm đắc câu nói " Sống theo bản năng " Phụ nữ ai chả muốn sống theo bản năng : được yêu, được ghét , được mưu cầu hạnh phúc... được che chở và được yêu thương, đôi khi yếu lòng họ cần một bờ vai để được thỏa cơn thổn thức dồn nén sau chuỗi ngày dài mệt mỏi với vỏ bọc cứng rắn luôn tỏ ra mạnh mẽ....

                Ngày nay độ tuổi thích hợp lấy chồng có xu thế muộn hơn, có lẽ từ 24-30t. Cá nhân nguoitoithuong nghĩ rằng độ tuổi 24-30 thậm chí trên 30 cũng thích hợp bởi khi đó họ chín chắn hơn, kinh tế ổn định và nếu kiếm được người đàn ông tương xứng tại thời điểm đó thì hạnh phúc đã trong tầm tay.. còn không thì họ sẽ cứ tiếp tục sống, sống theo bản năng ....một cách hoang dã
                NTT thích định nghĩa từ " bạn đời"như sau:đó không phải là người yêu ta nhiều nhất, cũng không phải người ta yêu nhất mà chỉ đơn giản là người đến đúng thời điểm nhất... đúng thời điểm ta cần người đó nhất...để cùng ta đi nốt quãng đời còn lại  Vì thế đâu có nhất thiết người đó đến khi ta 20 hay 30 cũng có thể như bài của bác" lang thang "viết vậy nè :

                Sáu mươi là tuổi dậy thì
                Bảy mươi là tuổi mới đi vào đời
                Tám mươi là tuổi ăn chơi...
                Chín mươi mới gặp bạn đời đấy thôi

                -nguoitoithuong-

                90t thì đã sao nè , thế giới ối người vậy đó, hẳn chưa ai quên vụ đám cưới của quý bà lấy một chàng trai trẻ 25 t và sau 2 hôm động phòng thì chú rể phải sướt mướt đưa tiễn người bạn đời về cõi thiên thai...có lẽ đó chắc chỉ là ví dụ điển hình thôi nhỉ

                < Sửa đổi bởi: nguoitoithuong -- 19.9.2008 3:10:56 >

                #83
                  nguoitoithuong 06.12.2008 14:35:03 (permalink)

                  Trích đoạn: hoangau

                  Muội ơi, để tỷ nín thở chờ lâu quá là ... hại sức khoẻ lắm đó nha !

                   
                   
                  Tỷ ơi! tỷ nín thở dụ gì mà khổ thân đến thía ….ai bắt tỷ phải làm chuyện oái ăm vậy nhỉ … thở đi tỷ ưi ….cứ thở tự nhiên đi tỷ …..thở đi cho nhẹ gánh đời mờ tỷ....
                  Mụi công nhận là tỷ thật tinh ý khi nhận xét hai anh chàng trong hai câu chuyện của mụi đều là một, mụi vui lém vì bít tỷ đã đến và chia sẻ mí mụi những thắc mắc trong đầu khi tỷ vô trang nhà của mụi.. những thắc mắc đó thiệt là dễ thương..
                   
                  hoangau :  ừa, man trong bài đó có phải man trong bài "ngoại tình" hong dzị ?
                  .............
                  hoangau : chị cũng đoán dzị, nhưng thía thì 2 lần gặp đều là gặp mặt đầu tiên à em, hay là nhầm chỗ neo?
                  .............
                  hoangau :  à, nghĩa là bài "ngoại tình" là suy diễn thui há
                  ...........
                  hoangau : à, mà chuyện trước có chi tiết cô em đưa thiếp mời cưới, có phải em có gđ rùi hong

                  ..........
                  hoangau : chị đọc 1 lúc thấy lộn nhào cả
                  ..........
                  hoangau : em giỏi quá, đọc bài viết của em cuốn hút lém

                  ............
                  hoangau : thía cô em đưa thiếp mời làm ông anh phải vù vào SG lun hong phải là em há ?.. nhưng mờ ... em đã có gđ chưa dzị ?

                  .............
                  Chắc giờ những thắc mắc của tỷ hết roài phải hông tỷ ơi.... cám ơn tỷ rất nhiều....đã chia sẻ cũng mụi những cảm xúc mừ khó nắm bắt tại một thời điểm
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2008 18:36:04 bởi nguoitoithuong >
                  #84
                    nguoitoithuong 06.12.2008 14:46:08 (permalink)
                    [quote]Trích đoạn: Ct.Ly


                    - Anh hơi phân vân tại sao em chọn nick “ Roses “ chứ không phải “ Rose” ?
                    - Em chọn nick : Roses chỉ vì đơn giản cánh đàn ông các anh thường nghĩ mình là những chú ong thợ thích đánh hoa cả cụm, chứ chẳng có anh chàng nào thích sở hữu duy nhất một bông trong cả vườn hoa đẹp bao giờ .


                    Chào ngươitôithuong

                    Thấy NTT chơi chữ hay quá đi , mà đúng nữa đấy

                    Nình ông nào đọc xong bài này, thế nào tối cũng nằm " gát chân lên trán " suy nghĩ những câu NTT nói đấy

                    Chúc NTT luôn vui

                     
                    Xin chào Ct.Ly, thật vui và vô cùng bất ngờ cho MHST của NTT được hân hạnh đón tiếp Ct.Ly bữa nay, biết Ct.ly đã lâu nhưng chưa có dịp " chạm trán "   lần này Ct.Ly đến tệ xá của NTT coi như bữa "chạm mặt" hay còn gọi là "ra mắt" rùi đó nha
                    NTT hổng dám chơi chữ , chơi nghĩa gì đâu hà, chẳng qua đó chỉ là nhất thời phản ứng nhanh khi NTT vô tình quen 1 anh chàng có tính đào hoa  trên mạng vậy thôi mà... Bữa nay mí bít Ct.Ly đến thăm, NTT vui lắm í..  Ct. Ly cứ tự nhiên dạo chơi nghen, thỉnh thoảng NTT cũng mún Ct.Ly mang chút hơi ấm của Đào Hoa Đảo đến sưởi ấm những đêm đông giá lạnh tại Sơn trang heo hút của NTT này nghen...
                    #85
                      nguoitoithuong 06.12.2008 14:50:24 (permalink)

                      Trích đoạn: lyenson

                      Mình dốt tiếng Anh nên cứ nghĩ Roseshồng nhiều cánh chứ!
                      Mà có ai dám ôm nhổ cả cụm hồng bao giờ cà? Gai hồng đâm chít...
                      Bứt từng bông thì còn có thể .
                      Nguoitoithuong bi giờ có nhiều đồng minh quá hen! Công tử Lỳ cũng lên tiếng binh vực nữa kìa.

                       
                      Anh Chim yến à, NTT hổng bình loạn thêm nữa nha …NTT hổng coi nhưng câu anh viết trên kia là cảm nhận thực sự của anh đâu nha…NTT chỉ xin nhận những dòng anh đã nhận xét và PM riêng cho NTT thôi nà..đó mí là những dòng chân thực…. NTT xin cám ơn người độc giả đầu tiên khuyến khích và cặm cụi đọc những dòng vô nghĩa trong MHST của NTT ..cám ơn anh thiệt nhìu !!!
                      #86
                        nguoitoithuong 06.12.2008 18:33:19 (permalink)
                        [quote]Trích đoạn: HL_99

                        Muội iu ơi em viết tự truyện thật hay và nhiều cảm xúc..

                        ........................................................................
                        Thật là những kỷ niệm đẹp phải không muội ! Thời gian sẽ xoá nhoà đi tất cả chỉ còn lại những dư âm của những ngày tháng cũ.
                        Em dành thời gian cho mình và giữ gìn sức khoẻ nghe muội iu . Chúc em luôn vui tươi và hạnh phúc.
                         
                         Đạica Kx

                         
                        Đại ca à… em cũng sẽ không bình luận gì thêm những điều anh viết, cám ơn đại ca đã giúp em vượt qua những lúc tuyệt vọng, chia xẻ cùng em những vết thương lòng và em mong rằng những điều em chia sẻ dưới đây giúp đại ca hiểu vì sao trang này lại là những dòng mà phía tối tâm hồn em bộc lộ…
                        Đại ca à, ai ai trong chúng ta cũng luôn tồn tại những mảng sáng và những mảng tối trong tâm hồn, nơi góc khuất trong tâm hồn mà ít người dám bộc lộ, có lần đại ca hỏi em” thế phía tối còn nữa không?”, “những mảng tối nhất là gì và những mảng sáng sẽ ở đâu”… lúc đó em chỉ có thể cười trừ chứ chưa dám giải thích gìơ em sẽ bày tỏ cho đại ca rõ nghen…Em chọn nơi này để viết về những mảng tối bởi những mảng sáng ngày ngày em phải thể hiện, chúng là một phần tất yếu mà ngày nào em cũng khoác như khoe một bộ áo mới đẹp đẽ … rất bình thản, dường như mảng sáng không có gì là chê trách nếu ví chúng như những chiếc mặt nạ thì chính xác ý của em hơn…
                        Và chắc rằng ai trong chúng ta .. ngày ngày vẫn làm và đeo những chiếc mặt nạ xinh xắn đẹp đẽ kia ..còn mảng tối thì sao… cũng như 1 phần của chiếc mặt nạ xinh đẹp hàng ngày bị gỡ xuống thì có còn gì đẹp đẽ để nêu ra …đa phần mọi người giấu kín hoặc nhồi nhét chúng vào một xó xỉnh nào đó để rồi đến một ngày nó có thể bùng nổ hoặc có thể bị cầm tù trong xó tối đó vĩnh viễn … em viết ra chỉ để thảo mãn ý thích bản thân, để nhẹ nhàng hơn khi nghĩ về mình, đế tự mình đối diện với những mảng tối của chính mình , sống thật với mình ..và chẳng mong ai đó vô tình đọc những dòng này sẽ hiểu theo nghĩa tích cực hay tiêu cực gì cũng được ví như sao có người đa tình thế, hoặc con bé này có vấn đề gì không nhỉ
                        vân vân...ai đó có thể nói em sống ích kỷ cũng đúng...chẳng sao, bản chất của con người mà hoặc có người lại cho rằng em đang pr hay public bản thân nhiều như vậy có sợ không nếu như ai đó đọc được những điều này họ lại biết quá rõ về em rồi nhưng mối lo sẽ xuất hiện em không sợ sao?? Xin thưa , em sợ....sợ chứ nhưng nỗi sợ đó không đáng sợ bằng phải sống giả dối với chính mình, đó mới là nỗi sợ lớn nhất đại ca.... giờ thì đại ca đã hiểu vì sao em mở MHST này rồi phải không a...  và phía tối tâm hồn em sẽ còn dài tập đến khi nào em ngừng thở hoặc khi nào công việc quật ngã em thì mới chấm dứt..!
                        #87
                          nguyễn thế duyên 07.12.2008 09:39:37 (permalink)

                          Bạn nghĩ độ tuổi nào thích hợp cho việc đi lấy chồng?

                          Cô bé ơi mong rằng năm năm nữa cô bé hãy đọc lại bài viết này và không ân hận. Chỉ xin nhắc cô bé một điều "hạnh phúc là một tổng thể vì vậy nó cần một trái tim đam mê và một cái đầu tỉnh táo"
                          #88
                            nguoitoithuong 11.12.2008 12:55:11 (permalink)

                            Trích đoạn: nguyễn thế duyên

                            Cô bé ơi mong rằng năm năm nữa cô bé hãy đọc lại bài viết này và không ân hận. Chỉ xin nhắc cô bé một điều "hạnh phúc là một tổng thể vì vậy nó cần một trái tim đam mê và một cái đầu tỉnh táo"


                            Xin chào anh Nguyễn Thế Duyên, bất ngờ quá hôm nay NTT mới được biết anh đến sơn trang nhà mình, vừa vui và thật bất ngờ, NTT cứ thầm vui và tủm tỉm cười mãi cái câu anh viết trên kia, chắc tại anh NTD chưa đọc bài viết đó của NTT và cũng chắc anh không biết hoàn cảnh bài viết đó ra đời ra sao đâu nên anh mí nhận xét thế chứ... đó là một bài viết đã lâu của NTT tại box Du lịch của anh Lyenson tại Vnthuquan, bữa trước buồn bực không viết nổi những bài hay nên NTT mới rời bài viết đó về trang nhà thôi mà, thực tình NTT cũng sẽ mãi không ân hận giả như  sau 5 năm hay 10 năm đọc lại những dòng đã viết thì NTT  cũng có hề chi đâu anh vì theo những gì em viết ở trên đó : " thậm chí trên 30 cũng thích hợp bởi khi đó họ chín chắn hơn, kinh tế ổn định và nếu kiếm được người đàn ông tương xứng tại thời điểm đó thì hạnh phúc đã trong tầm tay.. còn không thì họ sẽ cứ tiếp tục sống, sống theo bản năng ....một cách hoang dã "thế đấy!... có thể anh NTD sẽ cho rằng NTT có tính bảo thủ nhưng thực vậy đó bởi NTT thích sống theo bản năng thôi mà...

                            Hôm nay,NTT suy nghĩ rất nhiều câu định nghĩa của anh về hạnh phúc phải chăng hạnh phúc là một tổng thể ( có vẻ rất mâu thuẫn anh nhỉ!) bởi con người khi đã có 1 trái tim đam mê lại có thêm cái đầu tỉnh táo nữa vậy cái đầu tỉnh táo có làm hỏng mất những niềm đam mê đó không hả  anh Duyên? ( hình như NTT hơi mu muội trong vấn đề này ) bởi nếu vậy thì có vẻ như NTT đã và đang sống trong hạnh phúc như định nghĩa của anh Duyên mà hổng hay biết chỉ đến hôm nay NTT mới chợt nhận ra mình có hạnh phúc thật giản đơn và bình dị  .. càng ngẫm nghĩ lại càng thấy câu định nghĩa của anh thật quá tuyệt.... hạnh phúc chỉ đơn giản vậy thôi phải không anh? Cám ơn anh Duyên thật nhiều tiếc rằng NTT dạo này quá bận rộn với niềm đam mê công việc nên ít có thời gian ghé trang nhà anh để đón đọc những câu thơ và những chia sẻ của anh ( NTT thích cái trang Cờ tàn mà anh đã bỏ lạc rất lâu rôi... đôi khi nghĩ thấy tiếc cho một chủ đề hay đã bị lãng quên .... cũng bất lực vì không đủ tài giúp anh duy trì topic đó ) Mong rằng một ngày nào đó NTT rảng rang hơn sẽ cùng anh trao đổi nhiều  nghen!
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2008 12:58:16 bởi nguoitoithuong >
                            #89
                              HL_99 15.12.2008 00:00:18 (permalink)
                              Em iu à , Những điều em tâm sự ở trên làm đai ca em cũng phải suy nghĩ nhiều.
                              mỗi con người bên trong đều có những khoảng tối của tâm hồn mà không phải ai cũng nói được ra
                              Tất cả chúng ta đây đang sống với mặt thuận của cuộc đời , ở đó là tất cả những gì tốt đẹp nhất được phô bày bằng cuộc sống hiện tại.
                              Còn những uẩn khúc trong tâm hồn , trong tình yêu và sự nghiệp hay nói cách khác là mặt trái trong cuộc sống thì có ai muốn thể hiện ra , nó là cái bóng luôn đi bên cạnh ở mỗi con người. Có thể nó ko xấu xa , ko có tội nhưng thực tế thì lại không thể chấp nhận được em à.Bởi vậy mới nói tình cảm và lý trí con người phức tạp vô cùng , chính đại ca em đây cũng đang trong tình trạng như vậy.
                              Anh hiểu những gì em muốn nói và có thể em cũng hiểu anh định nói gì... sự thật là chưa bao giờ huynh muội ta nói ra , thôi thì cuộc sống là vậy ta nên sống với chính mình và những gì ta gọi là mặt trái đó là những bí mật nho nhỏ của cuộc đời muội iu à.
                              Chúc em cùng với thời gian sẽ hoàn thiện bản thân mình hơn.
                                                                                     đại ca Kx.
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 8 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 111 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9