Đoản văn cho bạn...
1. Khi chưa quen bạn, nó là con bé nghịch ngợm và nam tính với những sở thích kỳ cục chẳng giống bất kỳ đứa con gái cùng tuổi nào, bắt đầu từ cách ăn mặc cho đến sở thích đều giống hệt một thằng con trai ngổ ngáo. Vào năm cấp 3 nó vẫn vậy, mẹ chẳng bao giờ thấy bất kỳ cái váy hay bộ áo điệu đà nào trong tủ quần áo của nó cả, mà thay vào đó chỉ duy nhất là bộ sưu tập quần jean áo phông hoặc sơ mi, mùa hè thì sooc và áo phông là những thứ nó ưa mặc nhất bởi sự tiện lợi, mát mẻ và thoải mái khi chơi các môn thể thao. Dưới sân trường nó luôn là gương mặt tiêu biểu để đám con trai vây quanh và thách đố tài năng với môn thể thao họ nhà " Cầu " điển hình là môn Cầu mây - đó một trong những sở trường, sở đoản của nó. Với bản tính như vậy cho nên nó chỉ giỏi các môn tự nhiên và ghét nhất các môn xã hội đặc biệt là môn Văn, nó không thể tiếp thu nổi một tiết học văn của thầy chủ nhiệm mặc dù thầy ưu ái nó nhất, thường xuyên kèm cặp nó bằng những bài văn mẫu có sẵn nhưng tâm hồn nó lúc đó sao mà khô cằn đến thế không thể tiếp thu, cảm nhận nổi. Hàng ngày sau giờ học nó thích cùng đám con trai túm tụm trên sân trường mải mê qua những pha cầu ngoạn mục, những tiếng la hét cổ vũ cùng nó bay theo quả Cầu mây và trong đám đông la ó không ngớt đó có bạn.
2. Khi chưa biết nó, bạn là cô gái chăm chỉ học hành, gia đình giàu có nhưng không kiêu sa. Bạn theo gia đình chuyển ra Hà Nội sau nhiều năm sinh sống tại quê nhà. Cha bạn làm quan chức ở Hà Nội khá giả đã đưa cả gia đình chuyển về Hà Nội sinh sống. Bạn vốn nhút nhát, hiền lành thì càng nhút nhát hơn khi chuyển đến trường nó. Nó nghịch ngợm bao nhiêu, bạn hiền lành bấy nhiêu, nó nhí nhảnh hoạt bát, bạn lầm lì ít nói, bởi bạn thiếu tự tin, mặc cảm và tự ti về vẻ bề ngoài không xinh xắn. Bạn cô lập với mọi người,còn nó thì cởi mở với những ai nó gặp và tiếp xúc. Nhớ lần đó trên sân trường bạn ngồi đọc sách trong khi nó đang mải mê với những trái cầu, vì mải đón những pha cầu hay mà nó xoạc người ngã nhào trước mặt bạn, nó xước xát , trầy trụa với cẳng tay tím bầm, bạn lại gần đưa nó khăn lau, rồi từ đó bạn và nó thân nhau. Hàng ngày nó nhỉ nhảnh bên bạn, bạn vui vẻ cởi mở hơn khi tiếp xúc với nó. Nó giúp bạn giải những bài toán khó, bạn giúp nó học môn Văn chán ngắt, nó dạy bạn các môn thể thao và cứ thế tình bạn của nó khăng khít như vậy cho đến hết những năm tháng hai đứa học dưới mái nhà trường.
3. Nó cứ bên bạn và thao thao kể cho bạn nghe về những anh chàng trong lớp đại học, bạn hứng thú nghe và ao ước chỉ được một chút duyên thầm, một chút ngoại hình và một chút khiếu hài hước nhí nhảnh của nó. Bạn ao ước có 1 anh chàng bạch mã luôn kề bên bạn và rồi bạn tìm được 1 anh chàng yêu bạn. Nó vui mừng và cùng bạn chia sẻ niềm vui đó… Nhưng rồi chẳng bao lâu nó phát hiện ra anh chàng bạch mã của bạn là một tên họ sở đội lốt thư sinh, một tên du côn du đãng đã từng có một hồ sơ không sạch sẽ trong trại cải tạo … Nó buồn và không biết nói sao cho bạn hiểu, không biết nên nói thật điều đó cho ban hay không bởi nó thấy gương mặt bạn tràn trề hạnh phúc và vui vẻ bên gã đó …
Và rồi đến một hôm nó đã kể hết cho bạn nghe … bạn không nói gì chỉ im lặng và từ đó bạn lầm lũi hơn, nó vẫn ở bên chia sẻ cho đến ngày nó thấy thất vọng khi biết bạn không thể dứt khỏi gã họ sở kia chỉ vì đó là mối tình đầu tiên của bạn… nó can ngăn, gia đình bạn ngăn cấm nhưng mọi thứ đều vô ích .. nó đành để bạn tự chọn con đường bạn sẽ đi mặc dù con đường đó nó đã vẽ cho bạn thấy những hố sâu nguy hiểm ….Nó bất lực không còn cách nào khác …là cứ dõi theo những bước bạn đi .
4. Gia đình bạn mai mối cho bạn một anh chàng thư sinh ngoại tỉnh, ba mẹ bạn chọn anh ta và ép bạn theo mối tơ duyên mà hai cụ đã dàn dựng. Họ chuẩn bị chu đáo từ công ăn việc làm của anh chàng kia khi lấy được bạn, gia đình nhà anh ta được xây dựng lại từ tiền của cha mẹ bạn gửi cho, và thêm một ngôi nhà đẹp đẽ tại Hà nội mà hai cụ cho hai vợ chồng bạn với đầy đủ tiện nghi khiến bất cứ anh chàng nào cũng phải ao ước. Anh chàng được chọn làm rể của nhà bạn là một người hiền lành, thương yêu bạn, không đua đòi, và có nề nếp gia phong . Đó là một mẫu người chồng lý tưởng theo những gì nó nhìn nhận.
5. Bạn không thể phản đối cuộc hôn nhân đó, chấp nhận và ràng buộc hai mối quan hệ cho đến khi người tình của bạn bị đưa vào trại cai nghiện bạn mới thực sự trở về với chính cuộc sống thực của bạn. Mấy tháng sau bạn báo cho nó hai tin vui: Tin thứ nhất bạn khoe rằng bạn và chồng đã thực sự hiểu nhau , bạn không còn chút tình cảm nào vương vấn của mối tình đầu . Tin vui thứ hai bạn báo bạn có tin mừng và hai vợ chồng bạn đang chờ chào đón đứa con đầu lòng. Nó nhận được tin bạn chia sẻ mà vui mừng như của chính mình có được hạnh phúc đó. Niềm vui chẳng được bao lâu nó lại nhận được một tin hết sức bất ngờ từ bạn qua một tin nhắn gửi cho nó :
- Bạn ơi ! mình muốn chết quá … mình cần bạn lắm .. bạn đến nhé !
Nó vội vàng bỏ dở công việc lao đến nhà bạn, căn nhà khang trang nhưng vắng vẻ , cái không khí âm u trong nhà khiến nó ngạt thở. Cuối cùng nó cũng thấy bạn đang ủ rũ trong phòng ngủ, ánh đèn lờ mờ, mọi thứ bừa bãi, cứ như vừa xảy ra một vụ động đất tại đây hoặc ít nhất hình như cũng là một vụ cãi vã, đập phá vừa xảy ra thì phải …
Sau mấy phút hoàn hồn, con bé ngồi xuống hỏi chuyện bạn thân của mình, nó muốn biết chuyện gì đã và đang xảy ra…
- Hết tất cả rồi bạn ơi, mình chẳng còn gì nữa … tại mình cả , mình ân hận lắm bạn ơi , giá như mình nghe lời bạn khuyên thì không đến nông nỗi này …
Từng lời bạn kể như những mũi dao khía vào lòng nó, bạn vật vã, điên loạn lúc khóc, lúc cười kể lại toàn bộ câu chuyện cho nó nghe. Mọi chuyện sáng tỏ nhưng thật đau lòng, chỉ vì mối tình đầu u mê, mê muội bạn đã trao thân cho người tình để rồi nhiễm một căn bệnh chết người, đau đơn hơn là đến bây gìơ, khi bạn đang mang đứa con của người chồng đáng thương đã được hơn 8 tháng, đã sắp đến khi bé chào đời bạn mới biết mình mang mầm bệnh chết người kia. Nghe bạn kể mà con bé xót xa, nó không biết phải nói gì với bạn nó nữa, cứ nhìn bạn đau đớn dằn vặt và điên loạn nó càng rối trí … Nó không biết lúc đó mọi người vào hoàn cảnh nó sẽ làm gì ? sẽ xử sự ra sao? vỗ về an ủi thế nào đây, hất hủi, tránh xa, hay bỏ mặc ???
Nó im lặng nghe bạn nói, nó dường như không tin vào mắt mình, một người bạn mà nó đã thân trở lên điên loạn .. Nó thương … thương đứa con trong bụng bạn, bé con có tội gì đâu khi mà việc làm sai của mẹ khiến bé không được chào đời.., nó thương người chồng của bạn, anh ta có tội gì đâu khi biết chuyện cũng sốc quá bỏ đi, nó thương cha mẹ bạn vì hai cụ quá kỳ vọng vào cô con gái rượu, nó thương gia đình chồng bạn vì họ chân chất thật thà, nếu như giờ bạn lây căn bệnh chết người đó cho con trai họ thì họ sẽ nghĩ gì về bạn, nhân cách đạo đức gìơ còn gì nữa không? sự hổ thẹn của cha mẹ bạn với họ hàng, với thông gia, với làng xóm sẽ thế nào … nó nghĩ ra hàng nghìn thứ đủ để bạn không tìm ra lý do để tự mình tìm đến cái chết … Nó đã nói và phân tích cho bạn hiểu nhiều thứ, tất cả lỗi lầm của bạn làm bạn phải gánh chịu nhưng sự chịu đựng đó không hề có một mình bởi còn có nó đứng kế bên gánh vác cho bạn mà. Nó không biết sao lúc đó nó có thể tự tin nói đến thế, cứ thao thao nói với 1 triết lý hết sức đơn giản :
- Thà sống hạnh phúc trong 5 năm hay 10 năm còn hơn sống trầy trụa lay lắt mà không mang lại cho người thân mình niềm vui.. Bạn hãy tin vào đứa con, hãy tin chồng bạn, mình nghĩ anh ấy sẽ hiểu và thông cảm với bạn rất nhiều.
Nó củng cố tinh thần bạn, sốc bạn lên, vỗ về và cho bạn một niềm tin luôn có nó ở bên. Nó vạch ra một kế hoạch cho bạn để bạn hoà nhập với mọi người, để mọi người thân không hề biết bạn đang bị làm sao, họ không nên biết những điều đó vì nó không muốn ai xa lánh hay đối xử với bạn như một con bệnh…Cả kế hoạch dự kiến bạn sẽ sinh và sinh bé ra sao … tất cả đều có sự giúp đỡ của nó ..để bạn an tâm .
Chẳng biết tại sao nó lại có thể làm nhà thuyết giáo giỏi đến vậy, nó tìm hiểu thông tin về căn bệnh chết người, nó đến các trung tâm tư vấn để nghe và hiểu nguyên lý lây lan của bệnh, cách phòng trừ và các loại thuốc chữa trị. Đầu tiên là phải củng cố tinh thần bệnh nhân, nó cố gắng làm bằng mọi cách, nó đưa bạn tiếp xúc với những người cùng cảnh ngộ, với những tư vấn viên nhiệt tình, nó cần cho bạn hiểu rõ về căn bệnh chết người đó. Tiếp đến nó phải làm cầu nối với chồng bạn, giúp anh hiểu và bắt tay vào cùng với nó, vì chỉ có anh mới là nguồn an ủi bạn đứng lên chống chọi với tất cả: bệnh tật, dư luận.... Nó hứa sẽ ở bên cả hai trong những giai đoạn khó khăn này .
Tinh thần quyết định tất cả, quả đúng như vậy cô bạn của nó mới chỉ ở giai đoạn đầu , mọi thứ chưa có gì là ghê gớm cả, nếu cứ giữ cho mình thanh thản, ăn uống đầy đủ , ít suy nghĩ thì sức đề kháng sẽ vẫn hoạt động tốt, đặc biệt phải giữ cho mình không bị ốm, hay cảm cúm. Nó cứ ở bên động viên hai vợ chồng bạn cho đến ngày bạn sinh. Một ngày không mấy suôn sẻ ….
Mọi người cứ xa xả nói về việc tránh kỳ thị hay việc giang rộng cánh tay với những người nhiễm H nhưng mọi thứ đó chỉ là chót lưỡi đầu môi, ít ai có thể làm được điều đó. Và bệnh viện cũng là một trong những nơi như vậy, thoạt đầu các tranh ảnh, áp phíc đều giang rộng tấm lòng nhân ái nhưng lòng người thì chẳng được như vậy.. hạn hẹp làm sao !
Nó đưa bạn vào nhà hộ sinh, ngay cảm giác đầu tiên nó đã thấy rõ sự kỳ thị đáng kể, bạn bị cách ly một phòng riêng, cứ bị nằm chờ ở đó mất nửa ngày.. nó thấy thật đau xót..cực chẳng đã nó đến thẳng phòng gặp bác sĩ và đặt thẳng vấn đề mong bác sĩ hợp tác và giữ kín, nó thuê y tá riêng thuê phòng riêng và mọi thứ đều riêng biệt để khi người nhà của bạn vào thăm họ không bị sốc, và không biết bạn nằm ở phòng dành cho bệnh nhân nhiễm H.
Nó dàn sếp để bạn sinh đẻ trong điều kiện hết sức bình thường, bé con chào đời được tiêm nhiễm ngay lập tức, bác sĩ trưởng khoa phải giúp bạn hoàn thành việc giải thích với gia đình, với cách chăm sóc, theo dõi bé tại viện 1 tuần. Nó và chồng bạn thay nhau ở bên để gia đình khỏi nghi ngờ bất cứ điều gì, bé con chào đời kháu khỉnh đáng yêu và thật may mắn cháu không hề bị sao cả, hoàn toàn khoẻ mạnh …đó là điều nó và vợ chồng bạn cảm thấy vui nhất… bởi đó chính là niềm tin để bạn sống tốt, sống vui và khoẻ mạnh cho đến nay .
6. Cũng thật kỳ lạ, bởi nó là người khó có thể giữ bí mật lâu đến vậy, thế mà lần này nó đã mang bí mật của bạn cho đến nay khi mà bạn đã và đang cũng gia đình sống hạnh phúc, và thiên thần may mắn nhỏ bé của bạn đã được gần 5 tuổi, xinh xắn đáng yêu luôn là nguồn động viên bạn tiếp tục sống và chống chọi với căn bệnh quái ác kia .. Nó vẫn ở bên cầu chúc cho bạn và gia đình luôn hạnh phúc … bởi hạnh phúc giản đơn chỉ có vậy, hạnh phúc dài hay ngắn là do chính mình nuôi dưỡng và nắm giữ phải không bạn ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2009 14:31:03 bởi nguoitoithuong >